/ happiness /
Hai bạn tạm thời đang xa nhau, mỗi lúc nhớ hai bạn mình chỉ có thể xem đi xem lại moment, nghiền ngẫm từng cái theory đến thuộc lòng. Tạm thời cũng không có thêm fact cũng như cảm hứng để viết thêm, nên phá lệ viết vào vài dòng lảm nhảm về hai bạn, dù nó vẫn không được gọi là một chapter mới đâu.
Lại bàn một chút về Act III: MOTTE Documentary, ban đầu mình xem với tâm thế chỉ tập trung vào anh, vì đây là phim tài liệu về Jiyong, mình nên tôn trọng anh, do đó thuyền bè tạm thời gạt hết sang một bên. Xem xong mình càng thêm ngưỡng mộ tình cảm của BIGBANG đối với nhau. Cách Jiyong gọi cho Daesung nói chuyện phiếm khi anh cô đơn, cách Youngbae và Daesung cùng đến concert ủng hộ tinh thần cho Jiyong, cách Seunghyun hyung nhiều lần nhắn tin cho Jiyong xin lỗi, khoảng thời gian đó đã khó khăn rất nhiều... Ở cạnh nhau hơn 10 năm, không chỉ đơn thuần là bạn bè, anh em nữa, mà năm người họ thật sự đã là một gia đình.
Đặc biệt là cậu em trai Seungri của Jiyong.
Nghe nói Jiyong thương em trai lắm, mời rất nhiều khách mời nhưng dành khoảng hơn 15 phút để chiếu hết từng phân cảnh có em, chiếu cả dáng vẻ của mình lúc ngồi trong phòng chờ cười tủm tỉm nghe em hát, kể về việc đã viết lời bài hát cho em thế nào, không quên chụp lại ảnh của em trước khi lên biểu diễn, lúc lên stage nhảy ra sao đều theo ý em hết. Ngoài Jiyong là nhân vật chính, có thể nói thời lượng lên hình của Seungri chỉ đứng sau anh.
Nghe (Seungri) nói thời điểm đó bất chấp chênh lệch múi giờ, vào 4 giờ sáng Jiyong đã gọi điện chỉ để nói nhớ em, có em ở đây thì tốt biết mấy. Xem phim rồi mới biết lúc ấy Jiyong đã cô đơn nhiều thế nào. Cô đơn như vậy, người Jiyong nhớ đến lại là em trai.
Nghe nói trong tất cả các đêm diễn, ngày Seungri đến là ngày Jiyong nở nụ cười rạng rỡ nhất. Mệt mỏi quá thì cho dù là cười cho có lệ anh cũng chẳng buồn nhếch môi, nhưng thấy Seungri rồi thì cười rất vui vẻ, còn toe toét rất nhiều lần.
Anh bảo concept lần này anh chỉ đơn giản là Kwon Jiyong thôi, không phải G-Dragon, cũng không phải Peace Minus One, tất cả những gì trong đoạn phim này đều là một Kwon Jiyong hoàn-toàn-chân-thật. Vậy nên mình lựa chọn tin vào tất cả những gì Jiyong muốn mình xem, tin rằng Seungri là một người rất đặc biệt đối với Jiyong.
Như Seungri đã từng nói "Em sẽ bảo vệ anh", mình an tâm vô cùng khi bên cạnh Jiyong luôn luôn có Seungri vực lại tinh thần cho anh, còn có thể dễ dàng khiến Jiyong cười những nụ cười chân thật nhất.
Seungri đến, Jiyong được nghỉ ngơi một chút, cười cũng nhiều hơn một chút. Một Jiyong đầy cô đơn, mỏi mệt, có Seungri xuất hiện, mọi thứ liền tươi sáng hơn hẳn.
Mình lại thêm chiếc stage này vào bộ sưu tập những stage mình thích nhất của Nyongtory. Cái stage này chẳng cần diễn tập trước đâu, nhưng khi on stage thì sự kết hợp của hai người vẫn luôn hoàn hảo, ăn ý, và đặc biệt vừa khít giống như
18 + 8 + 1988 = 12 + 12 + 1990 = 2014 và 18 × 8 = 12 x 12 = 144 vậy đó ㅋㅋㅋㅋㅋ
Seungri's no1 master-nim ㅋㅋ
"Cảm ơn vì em đã đến."
"Cảm ơn vì em đã ở đây."
ㅠ.ㅠ
_______________
Trong tất cả các moment của Nyongtory, mình đặc biệt thích và trân trọng bức ảnh này. Dù cho hai người có bao nhiêu bức ảnh khác tình cảm đến đâu chăng nữa, nó vẫn luôn có ý nghĩa nhất đối với mình.
Năm 2014, tự tay Jiyong đăng bức ảnh này lên Instagram, caption chỉ vỏn vẹn một chữ Happiness.
Năm 2018, đến lượt Seungri dùng đoạn video này chiếu vào lúc kết thúc concert của mình.
Rốt cuộc tình cảm của hai người là như thế nào, định nghĩa như thế nào?
Mình nghĩ không cần gọi tên, cũng chẳng cần làm rõ đâu, dùng một chữ "Happiness" để trả lời, có lẽ đã đủ lắm rồi.
Seungri chính là hạnh phúc của Jiyong.
Cũng như, Jiyong chính là hạnh phúc của Seungri.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro