9.

---
Thứ Hai. Chuông báo thức reo lần hai, Hyejin mới lười biếng ngồi dậy. Căn phòng nhỏ vẫn còn vương mùi cacao hôm trước mẹ pha, ánh sáng ngoài cửa sổ dịu dàng như thể mùa hè vẫn chưa vội tắt. Cô khẽ mỉm cười nhớ lại tiếng cười rộn ràng bên bờ hồ ngày cuối tuần.

Điện thoại rung lên.

[Group chat – Hội người chạy trốn mùa hè]

Gentleman😎: Có ai đi học chưa?

Pizza🍕: Mắt vẫn còn lim dim đây này…

Boo🍊: Trường học không có view hồ, chán thật.

Mr.Chew : Mặt tui cháy nắng như bánh gạo rồi mọi người ơi!!!

Đảng hổ mãi đỉnh🐯 : Ai đăng clip tui chèo thuyền té lên TikTok vậy trời? Sao mà ác nhơn quá vậy🙃

Hyejin bật cười, đặt điện thoại xuống giường, rồi lại vội bấm trả lời:

Công chúa : Không phải tớ nha! Nhưng tớ xem đi xem lại clip đó 5 lần rồi mà lần nào xem cũng thấy hài😂

🐱: Ai còn giữ tấm hình lúc hoàng hôn không?

Thích ăn cơm🍚: Tớ có, đợi tớ gửi cho nhé.

Chỉ vài phút sau, ảnh cả nhóm ngồi bên bờ đá xuất hiện, mặt hồ ánh lên màu cam dịu, những nụ cười, ánh mắt mơ màng của mọi người vẫn còn đó, y như khoảnh khắc vừa mới hôm qua. Hyejin lướt đến tấm ảnh Mingyu đang nhìn cô, nụ cười khẽ và ánh mắt dịu dàng như chứa đựng một điều gì đó chưa nói.

Một tin nhắn riêng bất chợt hiện lên.

[Ming cún🐶]

Gyu: Tấm này đẹp quá.

Jinjin: Ừm, cũng nhờ mấy ngày đó mà tớ bớt stress hẳn á.

Gyu: Tớ còn chụp vài tấm riêng của cậu nữa, muốn xem không?

Jinjin: Muốn chứ, nhưng nếu xấu thì phải xóa liền nha!

Gyu: Yên tâm đi, không có tấm nào xấu đâu. Vì cậu xinh mà.

Cô đặt điện thoại xuống, lòng bỗng ấm lại.

Tan học chiều hôm đó, khi trời bắt đầu hửng nắng sau cơn mưa nhẹ, Hyejin nhận được một folder ảnh từ Mingyu. Trong đó là những khoảnh khắc cô nhìn ra hồ, cười với Minghao, thắt lại tóc khi ngồi trên mỏm đá. Không tấm nào có tạo dáng, nhưng tất cả đều đẹp tự nhiên, chân thật.

Mùa hè vẫn còn, và tình bạn, hay có thể là một điều gì đó hơn thế, cứ lặng lẽ nảy nở trong những tin nhắn đơn giản.

---

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro