31. The8
- Anh: ........ im lặng (mọi khi T/b gọi anh rất hay đùa kiểu như ô la, alo oppa, v.v...)
- T/b: anh đang ở đâu?
- Anh: Busan
- T/b: Busan hả? anh làm gì ở đó?
- Anh: không làm gì cả
- T/b: ........ (im lặng)
- Anh: .......... ( im lặng)
- T/b: em xin lỗi anh, em xin lỗi (T/b bắt đầu khóc)
- Anh: ....... im lặng
- Anh: em nói đi
- T/b: em, em xin lỗi, em xin lỗi (T/b khóc nấc thành tiếng)
- Anh: nếu em không nói gì, anh tắt máy, khi nào anh về gặp nhau sau
- T/b: đừng, anh đừng tắt (vẫn khóc nấc)
- Anh: có nói hay là không đây, em rảnh quá nhỉ?
- T/b: em không dám gặp a đâu, em sợ, em xl
- Anh: e yêu anh ta đúng không?
- T/b: em không biết, em xl anh (T/b vẫn khóc)
- Anh: e đừng xl nữa, xl bây giờ không có ích gì đâu
- Anh: em yêu anh ta đúng không?
- T/b: ....... (khóc)
- Anh: lâu chưa?
- T/b: 1 tháng rồi anh à (vẫn khóc)
- Anh: 7 năm của anh không bằng 1 tháng của anh ta hả?
- T/b: ....... (khóc)
- Anh: ...... (im lặng)
- Anh: EM NÓI ĐI (Anh hét to vào đt)
- T/b: em không biết (vẫn khóc)
- T/b: cho đến lúc này, em mới hiểu thế nào là tình yêu, những năm tháng bên anh e đã nhầm lẫn. e tưởng đó là tình yêu cho đến khi gặp anh ấy. e muốn có 1 tình yêu đích thực. e không thể bỏ anh ấy được. e xl anh. e đã khóc mấy ngày rồi. tụi e định tìm cơ hội để nói cho anh biết. e chưa làm gì có lỗi với a hết. hôm qua anh ấy rủ em đi hát 1 mình, e nghĩ tới anh nên e mới rủ nhỏ bạn đi cùng, em sợ mình làm gì có lỗi. (khóc)
- Anh:... im lặng
- Anh: Cô bạn em không đi là em đã ngã vào tay người ta à?
- Anh: 7 năm trời với biết bao nhiêu kỉ niệm mà em nói đó không phải tình yêu hả?
- Anh: em đừng khóc nữa. em nhớ lần đầu tiên mình hôn nhau không? lúc đó tim e đập rất mạnh, em ghì lấy anh. đó không phải tình yêu thì là gì...
- T/b:... khóc
- Anh: em nhớ bao nhiêu lần e ngã đầu vào vai anh, 2 đứa lén mẹ ra sông Hàn ngồi, em nói là đừng bao giờ bỏ em, em nói em thấy mình đang bay, em thấy ấm áp, em thấy mình thật hạnh phúc. đó không phải tình yêu thì là cái gì, em nói đi.
- Anh: em nhớ biết bao lần anh đi Gwangju làm việc. Mỗi lần ghé thăm e anh không báo trước. a tới mà e vui như con nít. e ôm ghì lấy a, lần nào trong lúc ấy em cũng thì thầm vào tai a là đừng bỏ e nha, e yêu a, e yêu a. đó không phải là tình yêu thì là gì?
- Anh: e còn nhớ bao nhiêu lần e nhắn tin nói là e nhớ anh quá không? đó không phải là tình yêu à?
- Anh: e nói sau này e thích có con trai trước. em không thích có con gái trước, vì con gái làm em sẽ được anh hai che chở và bảo vệ. Nếu con gái làm chị hai thì sẽ thiệt thòi cho nó, giống như em vậy (T/b là chị 2 trong nhà). e nói con mình sẽ thông minh như anh và xinh đẹp như em. đó không phải tình yêu thì nó là cái gì?
- Anh: mỗi khi a gặp khó khăn trong công việc, nhắn cho e, e luôn chọc anh cười. e nói ngốc của e à, không sao đâu, a giỏi mà, nếu không được thì thôi, a còn e mà, ghé e đi e nấu cho anh ăn. đó không phải tình yêu thì là cái gì?
- Anh: e nói sau này e ra trường, e đi làm, 2 đứa cùng kiếm tiền cho a khỏi vất vả. 2 đứa sẽ tích luỹ vốn, mua đất xây nhà, cưới nhau, ra kinh doanh riêng, rồi sinh con. đó không phải tình yêu thì là gì?
- Anh: e nói nhiều lúc nhớ a tới phát điên. có lần về quê e lén lấy trộm cái áo gối của a. xong e mang lên Gwangju nằm ngửi cái áo gối. e nói mỗi khi nhớ a là e lấy ra ngửi, cái mùi giống y như có a bên cạnh.
E nói mấy bạn cùng phòng thấy e nằm úp mặt vào cái gối mỉm cười hoài thì tưởng e bị điên. đứa nào lấy cái gối là e giựt lại đem cất liền. đó không phải tình yêu thì là gì?
- Anh: 2 đứa mua laptop mới cho e. a mang về cài win và phần mềm, tinh chỉnh mọi thứ cho mượt mà. e hãnh diện khoe với bạn là anh cái gì cũng giỏi, thông mình khó ai bì. đó không phải tình yêu thì là gì?
- Anh: có lần a nói dối là anh đang bệnh nặng đúng ngày cuối tuần, vì a biết cuối tuần e nghỉ. thế là e vội vã bắt xe từ Gwangju lên Seoul, e không về nhà mà chạy thẳng qua nhà a. Biết a lừa, thấy mẹ ra ngoài, e đánh a quá trời, xong e cười hí hí, đó không phải tình yêu thì là gì?
- T/b: ...vẫn khóc rấm rứt
- Anh: anh ta giàu hơn anh đúng không, tương lai anh ta sáng hơn anh đúng không?
- Anh: anh ta là tình yêu đích thực hay anh ta nhiều tiền?
- T/b: e không biết, nhưng e không thế bỏ anh ấy được (khóc). e muốn giữ chặt tình yêu của mình, muốn một lần sống cho bản thân.
- Anh: sống cho bản thân và đánh cắp niềm tin của người khác. sống không có niềm tin khổ lắm e à. có lẽ e hạnh phúc bên anh ta, nhưng e có nghĩ tới anh và bạn bè, cha mẹ, nội ngoại. e có nghĩ tới chuyện chúng mình tan vỡ, sẽ có rất nhiều người nghi hoặc cuộc sống, sẽ có rất nhiều người hoài nghi cuộc đời.
- Anh: đâu phải cái gì thích thì mình làm. sống như thế quá đơn giản. nếu cứ thương thì lao vào nhau, làm người có chữ tình nghĩa. sống với nhau hết cái tình thì còn cái nghĩa. sống có trước có sau thì mới đáng sống.
- Anh: cái tình cái nghĩa trong đời nó mới đem lại hạnh phúc thực. vì bản thân, vì vui sướng của mình mà chà đạp, đánh cắp niềm tin của người khác thì giang hồ coi ra gì?
- T/b: em không cần biết giang hồ coi e ra gì. e chỉ cần có anh ấy. (khóc)
- Anh: em lớn rồi, e tự nhận ra đâu là giá trị cuộc sống. cuộc sống còn nhiều thứ phải làm, không chỉ có tình cảm nam nữ không. a không cần biết e yêu ai. nhưng chắc chắn e sẽ mất a. a không bao giờ tha thứ cho em đâu, đến cuối đời vẫn vậy. làm người mà bạc còn hơn vôi. thôi anh mệt, chuẩn bị đi ngủ.
- T/b: (khóc to hơn)
- Anh: sao phải khóc? từ nay đừng liên lạc với a nữa. a cũng vậy. e có đi tìm tình yêu đích thực hay tìm tiền thì cũng mặc xác e.
- Anh: đừng bao giờ xin tha thứ. a không bao giờ gật đầu khi e quay lại đâu.
- Anh: (tắt máy, T/b khóc suốt cuộc đt.)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro