Chương 10

"Dược giải độc tác dụng mạnh, dược xoa dịu, dược bổ sung sinh lực, dược dinh dưỡng hiệu quả nhanh..."

"Trong tủ không có thịt rồng lửa, phòng chứa còn không?"

"Hết rồi, máu rồng lửa thì có nhưng hiệu quả giảm đau chẳng được tích sự gì. Chả bằng cho một lọ dược an thần."

"Cái đấy có tác dụng phụ -- thôi cứ để ông ấy đau đi, ít ra còn tỉnh táo được -- cụ xứng đáng."

" -- Đúng vậy, đáng lắm. Nồng độ của dược bổ sung sinh lực quá thấp, đưa ta một lọ dược tăng cường."

"Các con... Ta vẫn ở đây mà..." Dumbledore dựa vào thành giường, mỉm cười bất lực, yếu ớt.

"Ta đang nói cho cụ nghe! Cụ xứng đáng bị như thế!" Severus lạnh lùng nói, hắn 'bụp' một phát nhảy xuống cái thang vừa đứng lấy tài liệu, trong ngực ôm cả đống thứ linh tinh chạy qua, xụ mặt ném một nửa lên đầu giường rồi quay lại bàn điều chế vứt nửa còn lại. Sau đó hắn nhanh chóng dập tắt ngọn lửa dưới vạc, nhảy xuống quẳng cái bình đựng dược hoàn hảo cho Snape, "Thử lại cái này."

Dumbledore dựa vào tay Snape đứt quãng uống chỗ dược ấy, lỗ tai bắt đầu kêu o o rồi bốc hơi nước màu trắng.

"Ta còn tưởng mình vừa uống thuốc cảm chứ." Vị hiệu trưởng già yếu ớt lắc đầu, cụ thấp giọng nói đùa, "Thật ra triệu chứng rất giống nhau đúng không? Chóng mặt, suy nhược, phát sốt, ho khan, ớn lạnh, kể mà chảy nước mũi nữa thì càng giống..."

Snape vô cảm vung đũa phép làm lò sưởi trong phòng cháy càng to, sau đó bôi thêm một lớp thuốc mỡ lên trán ông cụ. Severus nhảy xuống ghế cái bộp rồi nhét một lọ dược mới vào tay Chủ nhiệm Slytherin: "Bình này sẽ giúp cụ chảy nước mũi đấy, chịu khó hưởng thụ cơn cảm lạnh đi, hiệu trưởng ạ."

Chờ tới lúc mặt trời bắt đầu mọc bên ngoài hầm vào ngày hôm sau, Dumbledore rốt cuộc lấy lại sức tự mình bò dậy mà không cần dựa vào người khác. Cụ chậm rãi ngồi xuống trước bàn làm việc của Bậc thầy Độc dược, nhìn chiếc mề đay Severus tùy tiện quẳng lên tối hôm qua.

Sắc mặt cụ lập tức thay đổi.

"Có chuyện gì vậy?" Snape nhạy bén hỏi.

Đáp lại hắn là âm thanh chiếc mề đay được mở ra.

Dumbledore lấy một mảnh giấy từ bên trong với vẻ mặt nghiêm túc, cụ đặt lên bàn rồi đọc:

Gửi Chúa tể Hắc ám,

Khi ngươi đọc được những lời này thì ta đã chết từ lâu

Nhưng ta muốn ngươi biết rằng chính ta là kẻ đã phát hiện được bí mật của ngươi

Ta đã lấy cắp cái Trường sinh Linh giá thật và dự định sẽ phá hủy nó ngay khi có thể

Ta đối mặt với cái chết với hy vọng rằng khi gặp được đối thủ tương xứng

Ngươi sẽ chết thêm một lần

R.A.B

"Cái thứ này là đồ giả," Severus khô cằn nói, "Cụ không đáng phải chịu như vậy, Dumbledore."

"Không, ta rất vui." Dumbledore lại nói, "Trong lúc chúng ta không biết, cũng có anh hùng vô danh dám đứng lên phản kháng Voldemort -- còn tin tức nào vui vẻ hơn thế này nữa."

"Nhưng ngay cả cụ cũng không phá hủy Trường sinh Linh giá được." Severus chỉ ra, "Tên R.A.B này thật sự đã hủy diệt được thứ hắn trộm rồi à?"

Dumbledore tự hỏi trong chốc lát rồi lo lắng lắc đầu, "Có lẽ kết quả không mấy khả quan... Phải tìm người hùng vô danh này để xác nhận chuyện gì xảy ra với Trường sinh Linh giá thật."

"Không tồi." Severus nhíu mày, "Ta chưa bao giờ thấy việc nào dễ dàng hơn đi tìm một kẻ chỉ để lại tên viết tắt và không biết đã toi đời bao lâu."

.

Sinh hoạt trong trường học từng ngày trôi qua, Harry, Ron và Hermione vẫn lặng lẽ âm thầm cổ vũ Quirrell, Snape vẫn dạy như bình thường mà không biết có 4 phù thủy sinh coi hắn là ăn trộm. Thi cuối kì tận mười tuần nữa nhưng Hermione đã khẩn trương lập kế hoạch ôn tập khiến Ron oán trách mấy ngày liền -- Tin tức duy nhất trong khoảng thời gian này là Tử thần Thực tử Barty Crouch Jr vốn nên chết rục tại Azkaban bị phát hiện thật ra hắn được cha mình - Ngài Bộ trưởng Bộ Thi hành Pháp luật Quốc tế Barty Crouch dùng Lời nguyền Độc đoán (Imperio) giấu ở trong nhà, scandal bại lộ trực tiếp khiến Crouch phải tự nhận lỗi rồi cuốn gói từ chức khỏi ghế Bộ trưởng, và bởi vì sử dụng lời nguyền không thể tha thứ nên hai cha con ông ta đều bị tống vào tù.

"Đáng buồn làm sao, Crouch đã từng là trụ cột trong cuộc chiến chống lại Voldemort." Tin tức này cũng không thu hút sự chú ý của bọn phù thủy sinh, Dumbledore tiếc nuối than thở. "Dù cho đấu tranh với Tử thần Thực tử trong một thời gian dài cũng không thể ngăn ông ta vì tình thân mà lầm đường lạc lối."

"Barty Jr ở tương lại kia trực tiếp thúc đẩy sự hồi sinh của Chúa tể Hắc ám, lão Barty nên trả giá đắt vì điều đó." Severus ghét bỏ nói, "Kể mà được, ta muốn cho Barty con một nụ hôn của Giám ngục ngay bây giờ nếu không thể tặng hắn một cái Avada."

Snape lầm bầm đồng ý, Dumbledore cho hắn một ánh mắt không tán thành trước khi quay lại Chậu Tưởng Ký trong tay: "Chúng ta hãy xem lại kí ức về Tom Riddle, hắn đã tiếp xúc với hai bảo vật của Hepzibah Smith khi làm việc tại cửa hàng Borgin & Brukes, đó là Chiếc Cúp Hufflepuff và Mề đay Slytherin. Dựa trên đồ giả mà chúng ta lấy được thì có thể xác định Trường sinh Linh giá thật giấu trong hang động là Mề đay của Slytherin. Và có thể kết luận rằng Tom Riddle quả thực đã sát hại Hepzibah Smith để lấy di vật của hai người sáng lập."

"Mề đay Slytherin đã được chế tạo thành Trường sinh Linh giá, và Cúp Vàng Hufflepuff cũng không ngoại lệ." Snape nói.

"Chính xác." Dumbledore gật gù, "Dựa theo tính cách của Voldemort, chúng ta có thể mạo hiểm suy đoán rằng gã sẽ tiếp tục thu thập di vật của những người sáng lập Hogwarts, vậy thì có khả năng còn một hoặc hai di vật của Ravenclaw hay Gryffindor bị biến thành Trường sinh Linh giá rồi."

.

Lễ Phục sinh trôi qua khi Hermione ngâm nga 12 công dụng của máu rồng. Hôm nay trong thư viện Harry vùi đầu vào đống sách giáo khoa cao hơn núi, Ron ném bút lông chim rồi khát vọng nhìn ra bầu trời tươi đẹp bên ngoài cửa sổ -- và Hagrid đột nhiên xuất hiện.

Severus nhìn lão giấu thứ gì đó sau lưng, lục tìm một đống sách rồi lẹt quẹt đi mất mà nhíu mày. Ron chạy tới nói cho họ biết Hagrid tìm tư liệu về rồng lửa.

"Rốt cuộc bác ấy muốn làm gì?" Hermione thắc mắc.

Một giờ sau, họ gõ cửa căn chòi của người gác cổng và phát hiện trong lò sưởi có một cái trứng màu đen to đùng.

Là trứng rồng lửa Hagrid chơi bài uống rượu thắng người trong thôn vào tối hôm qua, rõ ràng bác ta vui vẻ cực kì.

Severus bắt đầu cười lạnh.

"Hey nhóc." Ánh mắt Hagrid nhìn phía phù thủy sinh Slytherin dần trở nên hoảng loạn, "Vẻ mặt nhóc bây giờ giống y giáo sư Snape đấy, thật đáng sợ..."

"Hagrid, cụ Dumbledore hẳn phải hồ đồ lắm mới để cho ông làm người giữ bí mật về cách vượt qua Chó Ba đầu." Severus tiếp tục nhạo báng.

Ngay lập tức bác ta trông vừa tức giận vừa sợ hãi cực kì.

"Kệ nhóc nói như thế nào, ta chắc chắn xứng đáng với sự tin tưởng của cụ Dumbledore -- ta không biết các cậu làm sao biết được Fluffy --" lão vung tay múa may quay cuồng, "Nhưng ta thề chỉ có mình mình biết --"

"Ông luôn muốn một quả trứng rồng lửa, lại trùng hợp có người mang nó theo cùng ông uống rượu đánh bài?" Severus hỏi, "Còn nhớ người kia trông thế nào không?"

"Hắn -- hắn luôn đội mũ trùm đầu --" Hagrid nói, há hốc mồm, "Quán Đầu Heo luôn có người ăn mặc như vậy mà, rất bình thường --"

"Sau đó thì sao?" Hermione cũng ý thức được có chuyện gì đó không ổn, "Bác nói gì với hắn?"

"Ta -- ta bảo hắn mình là người giữ khoá của Hogwarts..." Hagrid cố gắng nhớ lại, "Hắn liên tục mua rượu cho ta và nói rằng hắn có một quả trứng rồng lửa để đặt cược, nếu ta có thể chứng minh bản thân xử lý được con rồng này... Xong ta bảo đến Fluffy còn quản được nữa là một con rồng..."

Sắc mặt Harry trắng bệch, "Có phải hắn trông rất có hứng thú với Fluffy?"

"Ừ, vô cùng hứng thú -- đâu có mấy khi được nhìn thấy chó Ba đầu chứ? Cho nên ta bảo hắn thật ra đối phó với Fluffy rất dễ dàng, chỉ cần bật nhạc cho nó nghe là nó ngủ  --"

Ngay lập tức vẻ mặt Hagrid trở nên hoảng loạn, "Ta không nên nói cho các cháu việc này! Mau quên nó đi --"

"Trước lúc nói cho bọn tôi, ông còn nói cho một kẻ xa lạ." Severus cắt lời, "Bây giờ tên đội mũ trùm có thể lẻn vào hành lang tầng 4, an toàn vượt qua Fluffy mà không thương tích gì. Vậy mà ông nói mình xứng đáng để cụ Dumbledore tín nhiệm ư?"

Đôi mắt của Hagrid mở to và khuôn mặt dưới lớp râu cũng trở nên tái nhợt.

"Ôi --" Lão phát ra âm thanh gần như tiếng nức nở, "Cụ Dumbledore phải biết chuyện này ngay! Dù cho ta có bị sa thải... Cụ ấy tin ta! Đừng nói là công việc, cái mạng này cũng có thể lấy để hoàn thành nhiệm vụ!"

"Chúng cháu sẽ không để bác bị đuổi việc đâu Hagrid!" Harry kêu lên, "Hãy tới phòng hiệu trưởng, bọn cháu sẽ giúp bác nói chuyện!"

"...Không, nếu hiêụ trường thật sự muốn sa thải bác ta thì không phải việc mấy đứa năm nhất có thể thay đổi được." Severus đột nhiên nhớ ra điều gì đó và phản đối, "Nếu muốn bảo vệ Hagrid thì cụ Dumbledore không được biết chuyện này."

Người đàn ông to lớn và ba đứa trẻ đều tròn mắt nhìn hắn, nhưng tâm trí của Severus đã bay về phòng nghỉ giáo viên ở đời trước rồi --

"Ta rất tức giận! Granger và Potter, ta đã nghĩ hai đứa nó là những cô cậu học trò ngoan..." Minevra nói, cáu đến mức trà cũng không buồn động, "Bịa một câu chuyện về rồng lửa đã đành, lại còn dụ Longbottom và Malfoy ra khỏi ký túc xá rồi trèo lên Tháp Thiên Văn -- Ôi Merlin, ta chưa thấy có tận 4 học sinh đi lang thang trong lâu đài vào lúc nửa đêm bao giờ, vì vậy không thể làm gì hơn ngoài việc trừ 150 điểm của chính Nhà mình! Ôi..."

Có vẻ câu chuyện về con rồng lửa này không phải do Potter bịa đặt --

150 điểm! Minerva tự mình trừ!

Tâm trạng của Slytherin xấu xa đột nhiên tăng vọt, cảm thấy sự mạo hiểm này vô cùng đáng giá.

"Chúng ta phải bảo vệ Hagrid, chỉ cần kịp thời tiễn quả trứng đi là được. Bằng không đợi nó nở cái chòi sẽ cháy mất, sau đó ông ta sẽ bị đuổi việc." Severus nói với giọng chân thành, "-- về Hòn đá Phù thủy, chúng bây còn nhớ ngày nào ta cũng phải đi cấm túc không? Nếu thật sự có chuyện thì ta sẽ báo rồi cùng qua xem hành lang kia, như vậy cả hòn đá và Hagrid đều sẽ an toàn."

Đồng thời, Cúp Nhà của Gryffindor cũng gặp nguy đấy. Hắn lặng lẽ bổ sung.

Bất hạnh làm sao, bốn người trong phòng đều là Gryffindor dễ lừa nên gần như tin lời Severus ngay lập tức.

Ron đề nghị, "Mình có thể viết thư cho Charlie, anh ấy đang nghiên cứu rồng ở Romania rồi bảo ảnh qua đây lấy trứng, như vậy Hagrid sẽ không có việc gì!"

Đôi mắt Hagrid lập tức trở nên ướt nhẹp: "Chú rồng nhỏ này sắp nở rồi, không rời khỏi lửa được! Ta không thể để vậy rồi ném cho người khác!"

"Bồ có thể viết thư cho Charlie trước," Hermione nói, "Biết đâu đợi ảnh trả lời con rồng đã nở thì sao."

Đúng vậy. Romania Weasley muốn đến lấy thì nhóm Gryffindor sẽ lén trèo lên Tháp Thiên Văn vào buổi đêm để đưa cho cậu ta.

"Ok, không ý kiến." Severus nói -- vì 150 điểm, thái độ của hắn tốt vô cùng.

.

Giữa các lớp học vài ngày sau, ba đứa Gryffindor tìm thấy Severus đứng ngoài hành lang bèn đồng tâm hiệp lực bắt cóc hắn qua chòi của Hagrid.

"Sắp nở rồi!" Ron ồn ào lôi kéo hắn.

"Sắp nở rồi!" Hagrid ồn ào ra đón họ.

Severus trợn trắng mắt ở trong lòng. Hắn rất quan tâm tới máu rồng lửa, thịt rồng lửa, sừng rồng lửa và điểm nhà Gryffindor, nhưng không có tẹo hứng thú nào với một vật sống hết. Cơ mà mọi người trong phòng đều đang chăm chú nhìn đau đáu quả trứng đặt trên bàn kia, sau một hồi ma sát lách cách, vỏ trứng bị nứt vỡ và rồng lửa nhỏ lạng choạng chui ra ngoài, phun vài tia lửa từ lỗ mũi.

Hagrid rõ ràng thích nó chết đi được, cho dù bị cắn ngón tay cũng không suy chuyển nổi tình yêu của ông ta.

Nhưng giây tiếp theo, bọn họ phát hiện Draco đang nhìn lén. Severus thầm thở dài, tự hỏi điểm Nhà mình còn cứu được hay không.

Rồng lửa nhỏ lớn nhanh như thổi sau một tuần sinh, những đám khói bốc ra từ lỗ mũi của nó. Hagrid đặt tên cho con rồng là Norbert và hận không thể bế nó mọi lúc mọi nơi. Mà Ron sau khi bị cắn cho một cái phải cần thuốc giải độc Severus đem từ trong hầm lại tuyên bố rằng, đó là động vật đáng sợ nhất cậu ta từng thấy.

Draco luôn mỉm cười quái dị và đi lang thang xung quanh họ. Mấy đứa trẻ run rẩy trong lòng bắt đầu hy vọng Charlie nhanh trả lời thư.

Lại qua mấy ngày lá thư của Charlie cuối cùng cũng đến, anh ta hẹn đêm khuya thứ bảy sẽ qua Tháp Thiên Văn lấy con rồng.

"Chẳng biết Áo tàng hình có chứa nổi 4 người không cơ -- cậu chưa thấy cái áo nhỉ Severus, đó là quà Giáng Sinh kì diệu của mình!" Harry nói.

Severus không định để Minevra bắt chỉ vì đi nhìn cái áo kia: "Chúng bây đưa rồng lửa còn ta sẽ để mắt tới Malfoy." Bảo Snape nhốt cấm túc Draco, sau khi việc kết thúc thì nhìn chằm chằm nó về phòng, ít nhất sẽ giữ được 20 điểm.

Vì câu nói này, hắn nhận được ánh mắt đầy cảm kích của ba đứa trẻ.

Khi Hagrid rớt nước mắt chuẩn bị rời xa con rồng, Norbert lại cắn chiếc giày mà lão đang đeo, cái đuôi thô ráp đập xuống đất vang lên tiếng bạch bạch.

Ron nhìn miệng vết thương sắp khép lại trên tay, vui vẻ hạnh phúc vì Norbert sắp chim cút rồi.

"Tối nay! Bạn của anh Charlie sẽ đến!" Gryffindor ngây thơ hào hứng nói, "Cuối cùng cũng tiễn được Norbert đi rồi!"

"Tối nay! 150 điểm! Không -- 200 điểm mới đúng!" Slytherin tà ác hào hứng nghĩ trong lòng, "Ta sẽ đảm bảo Minerva xuất hiện ở đúng nơi đúng thời điểm!"

Vào nửa đêm hôm đó, Severus người đã tự cho mình một Bùa ẩn (Disillusionment Charm) tâm trạng tốt vô cùng nhìn giáo sư McGonagall bắt được Harry, Ron và Hermione. Rồi sáng sớm hôm sau lại vui vẻ nhìn đồng hồ cát nhà Gryffindor bị hụt 150 điểm -- tuy rằng hắn không biết tại sao lại không phải 200, chắc là vì đời trước có Longbottom nhỉ? -- Còn Draco vốn đang bực bội vì cấm túc sau khi nhìn đồng hồ cát lại cảm thấy may mắn cực kì, điểm nhà Slytherin không hao đi một phân một tấc, hẳn rồi -- sau đó cậu ta tự đổ cho mình một cốc đầy nước bí ngô.

"Vì Cúp Nhà." Severus lầm bầm lầu bầu, nâng cốc về hướng đồng hồ cát rồi nhấp một ngụm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro