P2 Chương 16 : Ngày mai
Trong hơn hai chục năm sống trên đời , tôi trải qua tương đối nhiều chuyện , từ thế giới ngầm tàn khốc gian xảo tới trắc trở tình cảm thiếu nữ , tại thời gian này cuộc sống chậm rãi , tra tấn một giờ như cả năm đau khổ , thế nhưng những lúc hưởng thụ chút tình yêu đầu đời lại trôi rất nhanh , tới lúc kỷ niệm vụt tắt theo nắng chiều cũng là lúc đương đầu với thách thức , nhưng tôi kì thực chưa từng thật sự hận ai đó , bởi vì hận quá mức đa nghĩa , cũng giống như yêu nhưng lại đau thấu tâm cam , cuồng nhiệt như cơn gió trên núi tuyết , thổi đi nhưng hạt trắng tinh lấp lánh , bỏ đi hy vọng cuối cùng , nhưng chưa bao giờ ánh sáng ngừng chiếu xuống nhân gian , chỉ đơn thuần khác biệt là triêu dương hay tịch dương , tinh tú hay nguyệt quang , cho dù là đêm mưa bão tố vẫn tồn tại ánh sáng nhất định từ bầu trời đêm , mờ nhạt , khó nhận thấy nhưng chưa từng biến mất .
Tôi không giống những cô gái 22 khác , họ đến trường bàn tán về bạn trai , có thể nhàm chán mà than vãn về các môn học , có thể ung dung sống thoải mái bên bố mẹ bạn bè . Có những người đặc biệt hơn đã tìm thấy tình yêu thật sự rồi kết hôn sinh con , ly biệt vài tháng đã nhung nhớ không nguôi , nhưng tôi không có cơ hội này , bởi vì những kẻ bị số mệnh nguyền rủa như chúng tôi chỉ có thể sẵn sàng cho những xa cách vĩnh viễn bất cứ lúc nào . Những lúc như vậy , tôi luôn nghĩ tới mẹ . Bà mẹ khác sẽ đi làm , rồi tối về nấu cơm , nằm bên con kể chuyện tình của bản thân , một nhà đầm ấm ngủ say trên giường , mẹ không có cơ hội đó , bà chỉ ở bên tôi những năm thơ ấu , rồi rời đi mà tồn đọng kỷ niệm ngắn ngủi . Trí nhớ tốt , dung mạo tốt , võ công tốt kì thực không phải hoàn hảo , vì người ta nói người phận bạc không khẳng định là mỹ nữ , nhưng giai nhân tuyệt không thể có yên ổn , cuộc đời mang nhiều trắc trở , tôi có lúc đã tức giận tới gào thét khi nghĩ đến chuyện mình là một bản sao , bị ép trải qua tất cả , nhưng sống mà không có lý do lại rất mệt mỏi. Mỗi ngày đều dậy , tự mình làm việc , tự mình nấu cơm , tự mình đi ngủ , không tồn tại hình bóng bất cứ ai bên cạnh , khóc cũng không ai an ủi , đau cũng cũng chẳng ai sẽ chia , tôi vẫn còn có chú Hakuba , còn cha , còn Amuro , nhưng mẹ tại thời gian đi biệt chỉ có dã tâm cũng những thí nghiệm vô tận , tôi đồng cảm , nhưng tôi không sống để bao dung cho tất cả , điều đã trải qua đều để lại đau thương , bất cứ ai đều có đau thương , lớn hơn một chút , phức tạp hơn một chút không có nghĩa lý lớn đến vậy .
Tôi là một thí nghiệm đặc biệt trong cả tỷ thí nghiệm , nhưng tôi vẫn có thể cảm tuệ , cũng là thứ phước lành lớn nhất .
Tôi sẽ sống chết vì một người , không phải toàn nhân loại , vì tôi là kẻ ích kỉ . Và người tôi hết mình kia , sẽ đánh đổi tất cả vì thế giới .
Mẹ , cũng có con chip lập trình .
Chip của các người , các gen khác nhau đương nhiên không tương đồng , tôi là con chip logic ở mặt sáng tạo và kiên trì thể xác , cũng là giảm bớt đau đơn lên cơ thể , nhưng của mẹ có tới 52% là dung lượng trống để nạp điều cần thiết vào , như chọn lọc ra thông tin quan trọng , vì thể chủ yếu ở mặt trí tuệ , tôi dùng một lỗ hổng nhỏ liên kết giữa các mạch dẫn liên tục thay thế thông tin , qua một thời gian sẽ bị nhiễu loạn , có thể xóa đi 25% để tiến hành reset , nhưng thế là hoàn toàn không đủ , mà còn là quá trình tiếp nhận để làm tê liệt các bó cơ yếu điểm , tạo nên rối loạn thần kinh gây đau đầu cùng mệt mỏi , đúng như tôi nghĩ quá trình tiến công đã trì trệ đôi chút , với quân tiếp viện còn hơn hai mươi phút trực thăng nữa sẽ đến và chủ lực quân còn trong biệt thự sẽ có thể vững vàng chịu đựng qua cơn gió dữ này .
- Mọi người phải hứa với tôi , chỉ cần làm tiền quân sao nhãng , tuyệt đừng nổi máu nóng lên , các người căn bản so với chân chính rèn luyện kiểu robot không thể so sánh .
Tôi nói với mấy con mắt đang chăm chù nhìn lên bảng code , có người gật gù, có người nhíu mày không đồng ý .
- Nếu như không làm theo , tôi liền không hợp tác .
- ..Được .
Tôi gật một cái .
Sân đáp trực thăng đều sẵn sàng , đạn dược cũng không thiếu , lợi thế ở vị trí bắn cao giúp rất nhiều , đều đã sẵn sàng tại bên cửa sổ dùng súng chiếu tới , cô gái Yui cùng Kansuke nói rằng có thể dùng súng trường , tôi cũng đồng ý , nhưng nó là ở bước hai , thời điểm đông nhất đều phải dùng súng máy thế chiến .
- Hai người về vị trí đi .
Tôi nói với họ . Lại nhìn theo bóng lưng thẳng đứng nghiêm túc thở ra một hơi .
- Sắp kết thúc , em ủ rũ như vậy còn gì nhuệ khí .
Nghe giọng Amuro , tôi buồn buồn :
- Hai bọn họ thích nhau không dám nói , sau hôm nay còn cơ hội chứ ?
- Chắc chắn có .
Tôi hôn lên môi Amuro , chúng tôi đều lạnh lẽo như nhau , nhưng ép tới sẽ tạo ra ấm áp dịu dàng .
Tất cả đều hồi hộp chờ đợi , tim tôi lại bình lặng hơn bao giờ , vì nếu hiện tại vì sợ hãi mà quên đi tất cả , sẽ là tương lại không lối thoát .
Qua năm phút , tôi lại dấy lên lo lắng .
Có phải rất nguy hiểm không ? Đêm dài lắm mộng , càng để lâu càng suy xét nhiều thứ , nhưng không quá lâu đã thấy đoàn quân tiến tới .
So với hình ảnh gửi đến khác biệt khá nhiều , nhưng dàn trận đều , đằng trước sớm đã một tầng khiên chống đạn chuyên dụng , còn là loại cao cấp bậc nhất từ loại bọt siêu nhẹ từ kim loại rỗng , đang tại thời điển phát triển , mẹ đã hoàn thành , thực sự quá nhanh chóng .
- Có thể bắt đầu chưa ?
Một vệ sĩ hỏi , tôi toan trả lời đã nghe tiếng Kansuke hét lên :
- Đợi gì nữa ? Chúng ta có súng tỉa !
Mấy tiếng ' Đoàng ' mạnh mẽ từ khẩu AI AS50 đầy sai lầm đã vang lên , loại đanh 12,7mm×99 và còn là loại súng tỉa tự động khiến cho tai tôi ù đi , đó là 35 khẩu với nòng được đưa ra ngoài cửa sổ và chỉ năm mươi hai băng hỗ trợ giảm thanh cho hơn 100 vệ sĩ bảo vệ ở đây là quá ít , vài trong số họ có đủ kinh nghiệm để biết cần phải bịt tai ngay lập tức , nhưng còn lại có lẽ đều chưa kịp chuẩn bị .
Nhưng dù là khẩu súng đắt giá đặc biệt trong quân đội các nước bắn tới bên kia vẫn vững vàng như không , có lẽ tất cả đều thấy sự ngu ngốc rồi .
- Anh làm cái quái gì thế !
Tôi gào lên .
- Thế quái nào họ vẫn không có chấn động chứ ?
- Anh là đồ ngu ! Anh không biết kính chống đạn để làm gì sao ? Anh không biết quân đội Hoa Kỳ đã sản xuất thứ khiên chuyên dành cho đặc biệt này sao ? Thằng nào đã cho anh làm một đội trưởng thế ?!
Tôi hét lên tức giận , quân lệnh như sơn , anh ta không tôn trọng tôi cũng phải là phó tướng bên cạnh của anh ta !
- Ai , đừng quá tức giận .
Amuro lấy tay che miệng tôi , bên kia Kansuke cũng im lặng không nói , có lẽ cũng bối rối với sai sót .
Tôi điều chỉnh tâm lý , đám người kia đã đi qua cổng chính , nơi này hiện tại hoàn toàn bị phong tỏa , vì là ngoài thành , cũng đã được giao chỉ thị nên chỉ có mấy người mặc quân phục nhìn chúng tôi kinh ngạc . Đây có thể là trải nghiệm lớn nhất trong cuộc đời bọn họ .
- Đội B chuẩn bị ngắm , ngay lập tức !
- Rõ !
Tôi thấy thế giới đang xoay mấy vòng , nhưng tôi vẫn phải nhìn nguyên một chỗ , tập trung mọi sự chú ý , và ra lệnh :
- Lên !
Tôi không phải chủ tướng tốt bụng , sẽ không ngại hy sinh tất cả vệ sĩ để đạt tới cuối cùng , vì công việc của tôi là tìm cách thắng , của bọn họ là phục vụ cho kế hoạch chiến thắng .
Một tốp chỉ hai mươi người , đều là vệ sĩ trẻ mới được đưa vào . Tuy không có nhiều kinh nghiệm nhưng là lựa chọn hoàn hảo vì những thứ mà họ được huấn luyện cực kì tân tiến .
Vừa ra tới đã hàng loạt tiếng súng giòn giã , là loại tự động PM-84 Glauberyt , tôi kì thực nghĩ mẹ sẽ chọn M16 hay Sten , lại không ngờ lựa chọn loại này của Ba Lan , nhỏ gọn , tốc độ bắn cao , tầm bắn 150m , cực kì ổn định , cũng là lựa chọn phù hợp .
Nhưng bạn biết điều gì là điểm yếu của một khẩu tiểu liên không ? Sát thương yếu . Khoảng sân phía trước tương đối rộng , rơi vào từ 40-60m và có vật cản , nếu họ cầm Ak-47 sẽ bắt buộc phải giữ khoảng cách này , Glauberyt thì nhẹ nhàng và ổn định hơn , nhưng không hoàn toàn có uy lực .
Không ai quay lưng về kẻ địch , cũng không ai xông vào trận địa để bị xé xác , mẹ đã nhận ra đội B và chắc chắn có sự chuẩn bị phía sau , nếu không họ chẳng có lý do gì để mặc kệ mấy tấm khiên đằng sau để liên tục nhìn nhau cả , chỉ là tôi vẫn chưa thể tìm thấy quân bài tẩy đó. Thông tin từ bộ não chưa từng dễ kiểm soát , nhất là khi đàu bạn như đang bị gõ như một cái chuông bởi những thông tin mù .
Mẹ đã biết tôi xâm nhập vào hệ thông con chip vẫn âm thầm đưa giả tin vào , tôi sợ , nhưng không thể gục ngã tại lúc này , sẽ là bỏ đi tất cả cố gắng nhiều năm .
-
Tiếp viện còn bao nhiều thời gian ?
- Mười sáu phút tối thiểu .
Quá lâu rồi ...
Tuy ở lúc vui vẻ trôi rất nhanh , nhưng tại thời điểm căng thẳng này một phút trường đoạn đến vô tận .
- Chúng ta có đội B , dựa vào đâu để nói bọn họ không có chứ ?
Đều là dạng được lập trình để tuân thủ mệnh lệnh , bất luận trường hợp nào xảy ra kể cả chủ tướng chết cũng phải hoàn thành nhiệm vụ , trước nay chưa từng ngoại lệ , tôi có chiến thắng mẹ cũng chưa chắc vượt qua một đống người được đào tạo bài bản đến nhuần nhuyễn .
- Ai , đừng hồi hộp , bình tĩnh .
Ngón tay của Amuro đặt trên mặt tôi truyền đến ôn nhu vô tận , bản thân kì thực đều biết không thể vội vã , nhưng qua mấy phút khẳng định không còn chút lợi thế .
- Đánh lên !
Tôi hét hai tiếng , mấy tên vệ sĩ trẻ đã cầm khiên chống đạn lao lên , đối phương với tình huống này đã dự tính được bảy phần , không ngần ngại nén sang mấy quả lựu nhỏ , sát thương không cao , chỉ tạo vết trên tường , nhưng đối với người cũng là cực kì nguy hiểm .
- Tránh !
Loại này đặc điểm nổ không lớn nhưng lan rất nhanh , cần phải tránh chứ không thể trực tiếp đương đầu .
Nhưng đấy là lúc đội B phát huy tác dụng .
Trong thế chiến có sử dụng hào để đi lại cùng bắn , tới lúc một bên chiếm ưu thế liền xông lên , nhưng Đức lại có súng máy , chủ cần tiến lập tức chết , đây cũng là một lý do kéo dài mặt trận phía Tây lâu như vậy .
Khác biệt ở địa hình là lớn , nhưng bạn không thể tập trung vào tất cả mà chỉ một hay hai điểm , kể cả bộ não trung bình cũng chủ đạt 2 việc trong một lần ghi nhớ , dù biết vị trí cũng không tránh được những viên đạn tỉa đau rát . Rất nhanh đã có mấy người năm xuống .
Khoảng sân phía trước so với tiền tuyến không thể so sánh vì nó thực sự không đủ lớn để phù hợp với một cuộc chiến tranh thực sự , bị ép lại rồi cũng sẽ đến lúc tan vỡ , điều tôi lo lắng lúc này chỉ là chưa hề thấy gương mặt của mẹ . Người đã ở đâu đó và quan sát tất cả , bao trọn toàn bộ , đây là điều tôi lo nhất .
Đội A nhử địch và đội B liên tục tấn công , hàng ngũ của đối phương trong thời gian ngắn đã sát vào nhau như hạt dẻ , lúc kết liễu cuối cũng tôi đã nghe tiếng trực thăng trên đầu .
Rõ ràng nó sẽ đỗ ở sân thượng .
Ý tôi là một nửa thôi.
Số còn lại , vẫn đang lượn trên đầu chúng tôi , và ai chẳng biết đó không phải quân tiếp viện chứ ?
Tệ thật .
Tôi thấy mẹ rồi , gương mặt trắng xanh không sinh lực , hốc mắt ánh lên tia đỏ mờ nhạt , lại càng nổi bật viên ngọc lục bảo cao quý sắc lạnh , dù có hai mươi hay bao nhiêu năm nữa , cho tới lúc chết , bà vẫn sẽ trẻ trung và cao ngạo như thế .
Cha rất trẻ , ông có một vẻ điềm nhiên nhẹ nhàng , nhưng người ta đều biết ông có một phần rất sôi nổi , chỉ là bị ép xuống bởi trưởng thành và nam tính . Mẹ cũng vậy , bà luôn phủ lên tầng trong thuần , chỉ là nó mờ nhạt tới khó thể thấy , nhưng vẫn tồn tại chứ không mất đi , nhưng bà chưa từng dùng loại tình cảm đó nhìn tôi .
Tôi thấy , bọn họ đang bắn .
Đạn súng máy của trực thăng rất uy lực , nhất là của các nước phát triển như Mỹ , tôi không dám manh động lớn , vẫn còn bảy phút quan trọng nhất này , kiên quyết trụ vững !
Nhưng các trực thăng chút một bay xa .
Tôi liền biết không ổn rồi .
Qua hai phút , mấy trực thăng lúc nãy bao gồm cái chở mẹ tôi cũng dần xa hơn , tôi trợn trắng mắt , hốt hoảng ra lệnh :
- Rút về hầm trú ẩn !
Hầm trú là từ hợp kim chịu được sức nóng , còn tùy thuộc rất nhiều vào loại được bắn xuống .
Vì không có nhiều người , di chuyển rất nhanh , lúc đóng cửa hầm cũng là một tiếng " Rầm " rung trời , nhìn thấy hầm không nhiều suy chuyển , đều có thể thở ra một hơi .
Chỉ là loại rất nhỏ , hơn nữa là giống mấy quả lựu cỡ lớn cộng lại .
Phải , đối phương dùng hỏa lực yếu , tại độ cao 1000 mét thả xuống giảm rất nhiều uy lực , nhưng cũng là bảo toàn đội thăm dò của bọn họ , chỉ là tôi không chắc chắn đội B an toàn tuyệt đối .
- Liên lạc , có an toàn chứ ?
- Báo , có mấy người đã hy sinh rồi !
Tôi gật đầu , đây là không tránh khỏi , cũng phải nhắm mắt cho qua , lúc nãy có tiếng bắn xuống , khẳng định là súng máy .
- Hỏa lực có súng tỉa chứ ?
Trực thăng là loại tân tiến , nhưng không phải là không có cơ hội bắn hạ , giáp cũng không phải loại tốt nhất , nếu có súng tỉa phù hợp khẳng định gây sát thương .
- Báo , chỉ có SVD và 98K.
SVD và 98K đều có sát thương cao , 98K thì độ chính xác tốt hơn , nhược điểm quá thay đạn quá lâu , tại thế chiến việc thay đạn súng tỉa đa phần cũng mất thời gian như vậy , nhưng qua một viên lại ngừng đi , băng đạn năm viên không phù hợp hiện tại , SVD thì độ chính xác do nòng nhẹ nên tương đối thấp , có thể nói tạm ổn .
- Có bao nhiêu ?
- Chỉ bốn khẩu !
Bốn khẩu là rất ít , nếu tập trung cũng không đủ .
- Chúng ta có súng tỉa nào tốt không ?
Tôi nói với Morofushi , anh ta có vẻ vẫn còn bối rối , nhưng vẫn điềm tĩnh đáp :
- Có KSVK .
- Quá tốt rồi !
Tôi vui vẻ , ở bên kia cũng nghe tiếng đội B hào hứng hơn , KSVK là súng cỡ nòng 12x108mm , là loại cực lớn chuyên bắn thủng xe bọc thép và xe tăng , đương nhiên cũng có thể bắn trực thăng , chúng tôi có người kinh nghiệm , làm sao lại không thử thách ?
- Đặt ở trên phòng quan sát phía đông .
Quãng đường cũng ổn , nhưng cũng có phần nguy hiểm .
- Có đường đi nào tốt không ?
- Có thể lần theo một lớp gạch trồng tường vy , tương đối nhiều cây , khó phát hiện .
Nhưng ai sẽ là người đi chứ ?
Mọi người đều biết , ai nấy im lặng không dám kêu lên một tiếng .
- Để tôi .
Morofushi nhìn thẳng tới tôi , nhưng tôi kịch liệt lắc đầu .
- Không thể , anh phải ở lại đây chỉ đạo , tôi sẽ lên tầng trên quan sát .
- Trên đó không nguy hiểm tới vậy , chúng tôi sẽ không sợ .
Không , nếu như hiện tại lên rồi sẽ lại phải xuống , mọi người cứ ở đây đợi chỉ thị .
- Vậy ai sẽ là người mang KSVK đi chứ ?
Nói đi nói lại cũng về chuyện này , hơn 10kg không phải dễ bê , còn thêm đạn dược tiếp tế cũng cần hai người , là vệ sĩ chuyên nghiệp nhưng nhiệm vụ chỉ là bảo vệ tuyệt đối chứ không có hy sinh , nếu mang đặc chủng binh còn có thể .
Tôi chỉ là sợ , tiếp viện không chỉ còn mấy phút ngắn ngủi này .
Dựa trên tình hình hiện tại có lẽ còn hai mươi phút dằng dẵng nữa , nói qua nhanh liền vui vẻ rồi .
- Để anh .
Amuro nói lên , tôi không có cách nào khác , bởi vì không phải người đàn ông này sẽ chẳng còn cơ hội . Nhưng tôi ba bảy phần luyến tiếc , ai cũng biết hai đội B A khẳng định sẽ có bên hy sinh rất nhiều , chia ra như thế chúng tôi liền hiểu có thể sẽ không còn gặp , nhưng chiến trường hy sinh có lẽ cũng giống hiện tại , lưu luyến không phải vũ khí đánh được đối phương , thứ duy nhất có thể làm chỉ là ở trong lòng cổ vũ .
- Anh sẽ nhanh thôi .
Người kia cũng hiểu ý đứng dậy :
- Tôi đi cũng cậu .
- Kansuke , làm phiền anh rồi .
Người đàn ông da ngăm với vết sẹo lớn cũng không chần chứ gì đứng dậy , nhanh chóng rời khỏi phòng , trước khi đi còn cố ý nói một câu :
- Ta liền cho cô biết thế nào gọi là đội trưởng .
Tôi " Hừ " khiêu khích .
Amuro cũng từ từ bước đi , hôn lên trán tôi một cái .
- Anh sẽ nhanh thôi .
- Được .
Tôi nhỏ giọng đáp lại .
Cánh cửa đóng sập lại , tôi thở ra một hơi , cất giọng .
- Tôi sẽ di chuyển đến tầng trên , mấy người ở đây không được phép ngừng lại liên tục nhìn ra quan sát , có vấn đề lập tức nói , có lẽ qua mấy phút đối phương , sẽ phát động tấn công , phải sẵn sàng .
- Vâng !
Tiếng không to , nhưng kiên định chắc nịch .
Tôi chậm rãi đi trên sàn , trên tay khẩu lục Yarigin , cửa kính hầu như đã vỡ , mấy chỗ tường mòng cũng đã hỏng , lên tới tầng ba chân cũng run đến điên lên , tôi cầm lấy ống nhòm nhìn lên , trực thăng liên tục bay xung quanh , còn có mẹ cũng đang thăm dò .
Tôi cứ căng thẳng ở đó thật lâu , cuối cùng nghe tiếng :
- Ai , anh tới rồi .
- Anh tới đâu ?
- Qua lớp gạch Tường Vi , đường quá trống trải , không thể chạy qua .
Thật sự khó khăn đâu .
Tôi bắt buộc phải mạo hiểm .
- Em sẽ bắn , lúc đó hay người lập tức đi đi .
- Em bắn sao ?
- Phải , tầm 68m vẫn thuộc ổn định , em có 18 viên trong súng và 2 băng đạn , anh có thể lợi dụng .
Bên kia im lặng một chút , mới truyền đến tiếng :
- Anh tin em .
- Trùng hợp thật , em cũng tin em .
Vừa nói dứt , tôi giương súng bắn lên ba phát đầu ,huấn luyện đặc biệt có những bài khó khăn hơn , súng lục tương đối phổ biến , còn có thể tận dụng tốt , với tầm này tôi có thể trúng thoải mái .
9x19mm , bắn rất mạnh , có thể xuyên thép , hơn 1kg với đạn cũng ổn định .
Đối phương đã nhìn thấy , hương về bên này một chút , tôi cắn môi , không thể chạy .
Tôi xé ga giường trắng tinh , ném ra ngoài cửa sổ , lúc nó từ từ rơi xuống bắn lên mấy phát mạnh mẽ , có lẽ bên kia cũng rất bất ngờ .
Thoáng thấy đội bên dưới lúc nãy lăm le với chúng tôi đã có ý định tiến vào , tôi hoảng loạn nói :
- Amuro , nhanh chóng đi mau !
Anh là người có huấn luyện kĩ càng , nhiễm nhiên biết đây nguy hiểm , nhưng nghe tôi nói cũng chuẩn bị chạy lên , tôi đồng thời ra chỉ thị với Morofushi .
- Đưa quân lên sân trước , không ưu tiên thí binh !
- Được .
_________________
Đau đớn trên đời có rất nhiều .
Tôi cũng mệt mỏi hơn hai mươi năm rồi .
- Sonoko Sonoko , con bị đưa đi , sẽ còn tương lai sao ?
Lúc cô gái tên Shiho đó từ bỏ đi Shinichi , tôi còn nghĩ sẽ có cơ hội , hóa ra là ảo vọng , bị đưa đến địa ngục trần gian , chuỗi thí nghiệm dài đến vô tận với những đau đớn trên thân thể như không bao giờ dừng lại .
Lúc trước tôi còn một người bạn , mỗi khi trải qua một ngày dài đều sẽ dựa lưng lên tường , nhẹ nhàng nói với nhau mấy câu .
Tới lúc được đưa một cái gen vào người mang thai , tôi chưa từng làm chuyện đó nhưng đã là mẹ , Kazuha cũng bị như vậy khiến tôi bớt đi sợ hãi , nhưng qua ba tháng khi dựa lưng lên rường đã không còn nghe tiếng bạn thân đáp lại , tưởng cậu mệt mỏi không trả lời , đợi năm tháng cũng chẳng nghe thấy , tôi cứ như thế sinh ra một bé gái , rồi nó bị đưa đi , và tôi hóa điên .
Có lẽ được đưa vào trại thương cũng là thanh thản .
Trại thương điên nhiễm nhiên toàn người có vấn đề thần kinh , đa phần đều là sang chấn từ những thí nghiệm kia , tôi chính là ngươig duy nhất còn giữ được chút tỉnh táo , người kia đều điên loạn gào thét man rợ trong đêm tối , không có cách nào ngủ , nhưng còn tốt hơn ngày tháng trước kia , tôi nhắm mắt mấy lần một ngày , ăn rồi lại đi vệ sinh , lúc qua phòng khác còn thấy mấy người mắt đều chảy máu kinh dị , lại có kẻ lưỡi chia làm hai bà phần , ngày ngày mơ màng nhìn lên bức tường , tôi cũng đã may mắn .
Nhưng con người sẽ có ngày tận , tôi biết điều này là không thể đối đầu với số mệnh , nếu đã để tôi sinh ra một đứa con gái hà cớ khiến tôi căm hận nó , không thể toàn tâm toàn ý bao bọc trong lòng , hai mươi năm cũng chỉ đơn thuần là giấc mộng ảo , tôi bước không qua , cũng chẳng còn sức lực .
___
Y tá nhìn cô gái thẫn thờ nhìn vào khoảng không vô định , " Ran " , loại hó phong lan nhu tình mềm mại như mối tình khắc cốt ghi tâm , tất cả giáo sư ở đây đều gật đầu cho rằng cô không thể thoát khỏi sinh mệnh trắc trở , lại thấy thương cảm .
Dù đã trải qua những rèn luyện tinh mỹ nhất cũng phải thừa nhận quả thực rất khổ .
Lúc được đưa vào là hoang dại ý chí sôi sục , nhưng bây giờ chỉ là cành liễu trước gió , thoáng cái là bay , người kia còn cố ý giày vò mang đến bản sao của Ran đem cho người đàn ông cô yêu nhất , đối loạn nghịch luân mà ô nhục vạn năm , nhưng cũng là tình cảm sầu thương nhất , bên nhau thật lâu nhưng đều là giả dối .
Chủ nhân là người xinh đẹp nhất , từ khi nhìn thấy dung mạo tựa thiên tiên trong thoại bản cô trang đã luôn nghĩ người chính là thần tiên tỷ tỷ của phim tiên hiệp , nhưng đều là loại tàn nhẫn tới bi thương , không bỏ đi một giây phút để chiến thắng .
- 1214 , cô có mong muốn gì không ?
Bâng quơ nói ra .
- Muốn ? Muốn là gì ?
Đã không còn ý nghĩa sống rồi .
- Muốn ...Cô có lời nào nói với con gái nhưng chưa thể bật ra thành lời không ?
- Không có , từ lúc tám tháng đã được đưa đi , nói gì chứ ...
Biết mình quá phận , y tá toan im lặng , mắt Ran đã sáng lên :
- Tôi muốn mang gen của mình đem đến cho cô gái tên là Ai .
Ý tá bất ngờ , nhưng biết là lời cuối cùng , cũng gật đầu .
Người con gái kia chết mãn nguyện , kết thúc một đời giông tố .
----------
Tôi để con của Ran là Sonoko , với sự sao chép gen từ mẹ mình là Ran và gen của một người có Grayrose , nhưng 23:45 rồi , để hôm sau giải thích tiếp :v
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro