5.【SHIKAMARU & GAARA】YÊU CẦU
Được ngắm Temari vào lúc hoàng hôn ở Suna là một điều gì đó vô cùng phi thường với Shikamaru.
Temari đứng ở đằng xa, trên một ngọn đồi trong khung cảnh thiên nhiên hùng vĩ, gió thổi nhẹ trên khuôn mặt và màu trời hòa quyện với mái tóc vàng óng. Tay và hông cô tì vào chiếc quạt lớn, đầu hơi nghiêng sang một bên.
Cô ấy tỏa sáng như vàng ròng, chân chôn chặt trong cát, mắt hướng về phía chân trời, như thể cô ấy được tạo ra từ đây và thuộc về nơi này. Như thể cô ấy đang ở nhà.
Và suy nghĩ đó, dù có kỳ lạ đến đâu, cũng khiến anh cảm thấy đau nhói ở ngực.
Bởi vì nhìn thấy cô ở đó, thoải mái như ở nhà, dễ chịu như ở nhà, đắm chìm trong cảm xúc, khiến những mong ước của anh càng trở nên ích kỷ. Những ước mơ về tương lai của anh dường như thật ngớ ngẩn và xa vời. Chiếc hộp nhỏ anh đã mang trong túi suốt nhiều tuần dường như nặng đến hàng trăm tấn.
Làm sao anh có thể yêu cầu cô rời khỏi nơi đó? Rời bỏ quê hương, người thân, địa vị của cô trên thế giới này, chỉ vì anh?
Khi ý tưởng kết hôn với cô ấy dường như còn quan trọng hơn cả việc thở, Shikamaru nghĩ rằng có lẽ anh nên là người hành động. Tại sao lại là Temari? Anh có thể đến Suna. Anh có thể chuyển đến nhà cô ấy, trở thành một phần của gia đình cô.
Nhưng ngôi làng của anh đang dần được tái thiết sau chiến tranh, và công việc của anh là một trong những công việc quan trọng nhất. Kakashi luôn nói với Shikamaru rằng nếu không có anh, mọi thứ sẽ sụp đổ. Hơn nữa, cha anh đã qua đời. Shikaku đã hy sinh trong chiến tranh, và giờ đây Shikamaru là người gánh vác gia tộc Nara.
Và còn có mẹ anh. Giờ bà đã là góa phụ. Shikamaru là tất cả những gì bà có. Làm sao anh có thể bỏ bà lại được? Làm sao anh có thể kết hôn và chuyển đến một vùng đất cách ba ngày đi đường, và có lẽ chỉ được về thăm bà vài tháng một lần?
Shikamaru không thể rời khỏi làng. Vậy thì sao anh có thể bảo Temari làm việc đó? Cô còn có hai người em trai. Công việc. Và người dân Suna.
Anh là một chiến lược gia, một người luôn có kế hoạch và có thể nhìn thấy tất cả những hệ quả khác nhau mà hành động của mình có thể gây ra. Nhưng, với nỗi sợ hãi đang lớn dần trong lồng ngực như một loài cây độc, tất cả những gì Shikamaru có thể nghĩ đến chỉ là hai kết quả:
Cô ấy sẽ nói không. Và họ sẽ không thể bước tiếp, mối quan hệ của họ sẽ kết thúc và anh sẽ mất đi người phụ nữ của đời mình, tình yêu của đời mình, người bạn đời và người bạn thân nhất của mình, mãi mãi.
Hoặc cô ấy sẽ đồng ý. Nhưng giữa họ sẽ luôn tồn tại một nỗi oán giận, một nỗi đau mà anh đã gây ra khi yêu cầu cô bỏ lại tất cả. Rồi khi thời gian trôi qua, Temari sẽ không bao giờ tha thứ cho anh, cuộc hôn nhân của họ sẽ kết thúc, và anh sẽ cô đơn và tuyệt vọng, không có cô và và và...
Vai Shikamaru chùng xuống. Một tiếng thở dài cam chịu thoát ra từ môi anh. Những suy nghĩ này đã lởn vởn trong tâm trí anh hàng tuần nay. Lần đầu tiên sau một thời gian dài, anh hoàn toàn lạc lối. Chẳng có kế hoạch nào cả.
"Cảnh đẹp quá phải không?"
Giọng nói phía sau khiến Shikamaru giật mình. Anh vội vàng quay người lại, bắt gặp đôi mắt nhạt màu và khuôn mặt quen thuộc.
"Ôi, Ngài Kazekage," anh thở dài, đặt tay lên ngực. "Ngài làm tôi sợ đấy."
"Xin lỗi," cậu đáp, nở một nụ cười như có như không với Shikamaru. "Hình như anh đang mất tập trung. Tôi ngồi được không?"
Shikamaru gật đầu và chỉ vào chỗ trống bên cạnh mình, trên chiếc ghế dài mà anh đang ngồi. Gaara ngồi xuống và cả hai quay sang Temari, người vẫn đang đứng ở phía xa.
"Chị ấy luôn đến đây ngắm hoàng hôn," Gaara nói nhỏ. Shikamaru tò mò nhìn cậu. "Tôi luôn thấy chị ấy đến đây vào mỗi buổi chiều, từ hồi chúng tôi còn nhỏ. Tôi nghĩ đó là nơi yêu thích của chị ấy."
Shikamaru gật đầu, không biết phải nói gì. Anh vẫn luôn cảm thấy khó thể gần gũi với Gaara, dù anh đã hẹn hò với Temari nhiều tháng trời. Cậu tốt bụng và lịch sự, nhưng lại ngại ngùng và ít nói. Đôi khi Shikamaru tự hỏi liệu Gaara có ủng hộ mối quan hệ của họ hay không, hay liệu cậu có nghĩ anh xứng đáng với chị gái mình hay không.
"Anh biết không, khi chị Temari nói với chúng tôi rằng anh và chị ấy bắt đầu hẹn hò, tôi không biết mình cần phải nghĩ thế nào," Gaara lẩm bẩm như thể đọc được suy nghĩ của anh. "Nhưng tôi biết anh và Naruto rất thân thiết, và cậu ấy luôn nói tốt về anh, nên tôi tin vào trực giác của chị mình."
Gaara nhìn Temari ở chân trời. Nét mặt cậu bình thản và dịu dàng như giọng nói của cậu.
"Thời gian đã chứng minh rằng anh tốt với chị ấy," cậu nói tiếp, và tim Shikamaru đập thình thịch trong lồng ngực. "Tôi thấy chị ấy mỉm cười mỗi khi có thư đến hoặc mỗi khi anh gọi đến. Chị ấy luôn có vẻ tươi tắn hơn mỗi khi trở về từ làng Lá hoặc mỗi khi có cơ hội đến thăm anh."
Một nụ cười ấm áp hiện lên trên môi Shikamaru và anh lại nhìn Temari. Anh yêu cô ấy nhiều đến nỗi đôi khi anh cảm thấy trái tim mình như muốn nổ tung trong lồng ngực.
"Và tôi cũng thấy nụ cười của anh."
Shikamaru mở to mắt nhìn Gaara. Cậu nở một nụ cười nhẹ hiếm hoi.
"Tôi thấy anh mỉm cười với chị ấy mỗi khi nói chuyện và nhìn chị ấy mỗi khi chị ấy đi qua. Ai cũng thấy anh yêu chị ấy nhiều đến nhường nào."
Họ im lặng trong vài giây. Cho đến khi:
"Vậy nên tôi tự hỏi tại sao anh vẫn chưa hỏi chị ấy."
Shikamaru suýt nuốt lưỡi mình vào trong.
"Gì cơ?" anh thốt lên, cảm thấy má mình nóng bừng. Gaara dường như muốn bật cười.
"Mỗi lần thấy anh nhìn chị ấy, nó giống như thể chị Temari đã phát minh ra oxy. Và mỗi lần thấy anh rời đi, nó lại như thể trái tim anh bị bỏ lại bên chị ấy. Vậy nên tôi cảm thấy bối rối. Tôi không phải người có nhiều kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, nên có rất nhiều điều tôi không hiểu. Đây là một trong số đó. Nếu anh yêu chị ấy và cảm thấy đau khổ khi không được ở bên chị ấy, vậy tại sao anh không cầu hôn chị ấy?"
Có vẻ đây là một câu hỏi tò mò đơn thuần. Shikamaru thấy mình im lặng trong vài giây, miệng há hốc như cá mắc cạn, cố gắng lý giải suy nghĩ của mình.
"Không phải là tôi không muốn," anh nói khẽ, theo bản năng đưa tay vào túi, nơi chiếc hộp đựng chiếc nhẫn đang nằm. Ánh mắt Gaara dõi theo hành động của anh. "Tôi muốn. Hơn bất cứ điều gì tôi từng muốn."
Và đó là sự thật. Shikamaru muốn tất cả mọi thứ từ cô. Anh muốn nhìn thấy cô mỗi sáng khi họ thức dậy, với mái tóc xõa trên gối và bờ vai trần áp vào ga trải giường. Anh muốn nghe tiếng cô ngân nga khắp nhà, trò chuyện với mẹ anh trong bếp, cười đùa cùng Ino ngoài vườn. Anh muốn nghe tiếng bước chân cô qua hành lang, giọng nói của cô mỗi ngày, tiếng cười của cô mọi lúc. Anh muốn được hôn cô trong sự thoải mái của ngôi nhà anh, trong sự thoải mái của ngôi nhà họ, và nhìn thấy đôi má cô ửng hồng. Anh muốn cảm nhận làn da cô trên những ngón tay mình. Anh muốn nghe tiếng thở dài của cô vang vọng bên tai. Anh muốn có con với cô, nếu Temari muốn. Những đứa trẻ với mái tóc đen và đôi mắt xanh lục hoặc tóc vàng và đôi mắt đen, hoặc tóc vàng và đôi mắt xanh lục cũng được. Nếu anh có thể nhìn thấy cô ở đó, trong cuộc sống mới đó, nụ cười của cô, vẻ ngoài của cô, thái độ của cô, thì việc thế hệ tương lai của tộc Nara trông không hề giống với tổ tiên cũng đáng giá vô cùng. Anh muốn tất cả.
"Vậy điều gì ngăn cản anh?"
Ngay lúc đó, Shikamaru hiểu được tại sao Gaara lại là một Kazekage vĩ đại. Dường như cậu đang giam cầm anh trong một màn sương mù, khiến tâm trí Shikamaru tan chảy, khiến anh đột nhiên muốn mở lòng và nói ra tất cả những cảm xúc của mình. Không ai có thể từ chối điều gì trước đôi mắt ấy.
"Tôi sợ," anh thừa nhận, nhỏ đến nỗi gần như không nghe thấy tiếng. "Câu trả lời của em ấy làm tôi sợ."
"Anh nghĩ chị ấy sẽ từ chối sao?" Gaara cau mày hỏi. Cậu gần như thấy ý tưởng này thật vô lý.
"Tôi không biết nữa," Shikamaru đáp, nhìn xuống tay. Anh cần một điếu thuốc. "Tôi chỉ không muốn đẩy em ấy vào tình thế khó xử. Tôi đã suy nghĩ rất nhiều về chuyện này và tôi không thể rời khỏi làng. Họ cần tôi hơn bất cứ điều gì vào lúc này. Vậy nên, cầu hôn em ấy chẳng khác nào yêu cầu Temari rời khỏi nhà. Và tôi biết em ấy yêu cậu và mảnh đất này nhất. Tôi sợ em ấy sẽ từ chối. Hoặc sợ em ấy sẽ đồng ý rồi sau này hối hận."
Gaara im lặng một lúc, mắt nhìn chằm chằm vào chị gái. Tay Shikamaru đẫm mồ hôi. Anh không bao giờ ngờ, dù trong bất kì hoàn cảnh nào, bản thân lại có thể nói chuyện như thế này với Gaara. Lần cuối cùng anh nghe Gaara nói nhiều như vậy là khi cậu dọa giết Lee lúc mười hai tuổi.
Shikamaru biết Gaara đã thay đổi. Cậu ấy có thể không cởi mở như Kankuro hay sắc sảo như Temari, nhưng Shikamaru có thể thấy sự thay đổi trong tính cách của Gaara qua đôi mắt và nụ cười nhẹ nhàng hiếm hoi. Điều đó không làm cho tình huống bớt kỳ lạ và khó chịu hơn, nhưng anh quyết định tiếp tục nói chuyện. Anh muốn Gaara thích mình, và dù sao thì giờ anh cũng đang hoàn toàn lạc lối. Shikamaru tuyệt vọng đến mức ngay cả sự giúp đỡ của Naruto cũng được hoan nghênh.
"Đúng là chị Temari yêu nơi này," Gaara lẩm bẩm. "Và chị ấy sẽ nhớ bãi cát, cái nóng và chúng tôi. Nhưng cũng đúng là không ai có thể ép chị ấy làm điều mà chị ấy không muốn."
Shikamaru không trả lời, chỉ im lặng nhìn cậu.
"Tôi không biết anh có biết không, nhưng Temari đã phản đối việc xâm lược làng Lá trong kỳ thi Chunin của chúng ta." Shikamaru nhìn cậu, hơi há hốc mồm. Gaara cười nhẹ. "Chị ấy là người duy nhất nghi ngờ hành động đó. Chị ấy mới mười lăm tuổi, nhưng đã đối chất với thầy Baki rằng đó không phải là một ý tưởng hay. Và anh biết điều đó chứng minh điều gì không?"
Cậu nhìn Shikamaru và mỉm cười. Đây là lần đầu tiên anh thấy Gaara cười tươi như vậy.
"Điều đó có nghĩa là tuy chị Temari thông minh và khôn ngoan, nhưng chị ấy hành động theo trái tim. Nếu chị ấy nghĩ có điều gì đó không ổn, chị ấy sẽ lên tiếng. Nếu chị ấy phản đối điều gì, chị ấy sẽ hành động. Và nếu chị ấy muốn cưới anh, chị ấy sẽ làm. Khoảng cách vài ngàn cây số sẽ không thể ngăn cản được chị ấy."
Shikamaru mỉm cười, quay sang Temari ở đằng xa, nhìn cô bằng tất cả tình cảm mà anh có.
"Chị gái cậu khó kiểm soát như một cơn gió vậy," anh nói. Gaara cười đầy trìu mến.
"Đúng vậy. Và tôi nghĩ anh nên nhớ điều đó. Nếu chị Temari muốn cưới anh, không gì có thể ngăn cản được chị ấy. Anh sẽ không ép buộc chị asy được đâu. Ý tôi là, các trưởng lão của Suna đã từng cố gắng thuyết phục chị ấy chấp nhận hôn nhân sắp đặt khi chị ấy mới tròn mười tám tuổi, nhưng họ đã thất bại. Anh sẽ không phải là người ép buộc chị ấy làm bất cứ điều gì đâu."
Shikamaru bật cười, cảm thấy mắt cay xè. Lời nói của Gaara thấm vào tim anh và xoa dịu nỗi căng thẳng trên vai anh.
"Chị ấy không biết tôi sẽ nói chuyện này với anh, nhưng nếu anh muốn nghe ý kiến chân thành từ em trai chị ấy, thì hãy biết rằng tôi không nghĩ là chị ấy sẽ từ chối anh đâu," cậu nói. Shikamaru cảm thấy một sự nhẹ nhõm tràn ngập khắp cơ thể đến nỗi suýt bật khóc. "Tôi nghĩ điều mà tôi muốn nói là tôi hiểu nỗi sợ của anh, nhưng tôi tin rằng nó đang ngăn cản anh nhìn nhận được khía cạnh của chị ấy. Nếu anh làm chị ấy hạnh phúc, tôi không nghĩ sau này Temari sẽ hối hận chỉ vì chị ấy đã không lựa chọn khác đi, trừ khi đó là điều chị ấy thực sự muốn."
Mắt anh nóng bừng. Nếu cuộc trò chuyện này không kết thúc, anh sẽ khóc nức nở ngay trước mặt em trai Temari. Và nếu cô ấy phát hiện ra, cô sẽ không bao giờ khiến anh quên đi chuyện đó.
"Nhưng còn cậu và Kankuro thì sao?" anh hỏi nhẹ nhàng. "Chẳng phải điều đó cũng khó khăn với các cậu sao?"
Gaara nhìn về phía hoàng hôn và Temari thật lâu.
"Tôi đã quen với việc yêu thương người khác từ xa rồi," cậu thì thầm, mắt vẫn dán chặt vào em gái. "Tôi sẽ ổn thôi."
Shikamaru nuốt một quả bóng bowling vào cổ họng. Và sau vài giây:
"Còn anh Kankurou thì..."
Shikamaru rên rỉ buồn bã. Gaara bật cười.
"Ôi Chúa ơi, anh ta sẽ giết tôi mất", anh kêu lên.
"Anh Kankurou thích anh đấy," Gaara nói. "Anh ấy sẽ vui mừng. Chỉ là mọi chuyện sẽ khó khăn hơn thôi. Anh ấy và chị Temari khá thân thiết."
Rồi cậu cười khúc khích.
"Chưa kể anh có thể có con và gọi nó là Kankurou đệ nhị. Như vậy thì anh ấy sẽ tha cho anh đấy", cậu đùa. Và việc Gaara đang ở đó, đang nói đùa, khiến một tiếng cười khẽ lướt qua môi Shikamaru.
Hoàng hôn buông xuống, Temari quay lại nhìn. Shikamaru thấy đôi mắt xinh đẹp của cô mở to ngạc nhiên, rồi cô giơ tay vẫy. Anh vẫy lại, Gaara đứng dậy.
Nở một nụ cười cuối cùng, cậu nói nhỏ khi nhìn Temari bước về phía họ.
"Hãy nhớ rằng, đây không phải là chuyện của riêng ai. Đây không phải là quyết định của riêng anh. Hai người là một cặp. Thành thật mà nói, hai người là một cặp rất thông minh. Hãy nói chuyện với chị ấy. Anh sẽ biết phải làm gì."
Rồi cậu ta biến mất, lặng lẽ như mọi khi. Và khi Temari xuất hiện với nụ cười rạng rỡ trên môi, Shikamaru mỉm cười đáp lại, cảm thấy chiếc hộp nhỏ trong túi mình dường như không còn nặng nữa.
------
Au: Brazilian Writer
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro