Trong giới giải trí có hai nữ minh tinh cùng tên, một người tên gọi Khúc Hi Chi, người còn lại là Cố Hi Chi. Do thời điểm ra mắt và độ tuổi tương đương nhau, nên cả hai thường bị người đời mang ra so sánh.Giang hồ đồn đại rằng quan hệ giữa hai người cực kỳ kém...…
Tác giả: Quảng Lăng Tán NhânThể loại: Bách hợp [GL], hiện đại, đô thị tình duyên, thanh mai trúc mã, ngược luyến tàn tâm, cẩu huyết, HE 2 kếtTình trạng bản raw: 136 chương hoàn.Editor: Bách LinhThiết kế bìa: AinsleyTiểu thuyết giới thiệu vắn tắt: Thanh mai trúc mã thầm mến đã lâu, em gái xinh đẹp lạnh lùng.(*Em gái ở đây là con của mẹ kế, ko cùng huyết thống)Hương chanh nhàn nhạt, hương bạc hà trong trẻo mát lành, bạn thích vị nào hơn?…
Warning: 🔞 ABO, có ngôn từ thô tục, dễ gây ức chế, cân nhắc khi xem (có vài câu tớ lấy từ Pin nha)❌ Truyện không áp dụng lên đời thực, người thật, hoàn cảnh trong truyện đều là giả, không áp đặt quá vấn đề🙏 hãy là một người đọc văn minh, mong mọi người hạn chế chửi các nhân vật trong fic bằng những từ nặng lời!Cp: GeminiFourth , PondPhuwin & JoongDunkTruyện được viết theo sở thích, gu của AU. Ai không hợp -> click back📌 Chỉ đăng trên W, không liên quan đến bất kì nền tảng nào. *KHÔNG COPY DƯỚI MỌI HÌNH THỨC KHI CHƯA ĐƯỢC CHO PHÉP*start: 4/3/2024end: 19/12/2024…
Tác giả : Mặc KháchBH, xuyên không, 1x1, H văn, ngọt sủng, tiểu ngược, ABO văn, chậm nhiệt, HE. Nhắc lại thể loại girlxgirl không thích click back.Lời nói nho nhỏ: LÀM NGƯỜI SẼ KHÔNG AI MANG ĐỒ NGƯỜI KHÁC ĐI KHI CHƯA XIN PHÉP :)) MUỐN REUP TRUYỆN VUI LÒNG HỎI QUA TÁC GIẢ :)))…
Beta : An Thiên.Edit : Dưa Muối.________________Tác giả : Thâm Mặc.Thể loại : nguyên sang, đam mỹ, cổ đại, HE, võ hiệp, xuyên việt, ngọt sủng, chủ thụ, nhẹ nhàng, giang hồ ân oán.Chính truyện : 71cNgoại truyện : 4cÂn Tử Mạch là tác giả sách nổi tiếng, trên sân khấu của lễ trao giải bị đèn đập trúng mà xuyên thành một ma giáo giáo chủ.Vị giáo chủ này, có người nói là hắn làm đủ trò xấu, người người trong giang hồ đều oán trách, ở giới võ lâm có vô số kẻ thù !Khổ nhất chính là, hắn xuyên đến thân thể này thời điểm người này luyện thần công mà tẩu hỏa nhập ma, nội lực hoàn toàn biến mất !Một giáo chủ ma giáo không có nội lực làm sao để có thể chống đối được toàn bộ kẻ thù trong giang hồ ?!Ân Tử Mạch đành phải tìm một cái đùi to mà ôm !"Phu nhân muốn đi đâu ?" Minh chủ võ lâm "ôn nhu" hỏi.Ân Tử Mạch : "..."Hắn muốn đi tìm cái đùi to, thế nhưng hắn chỉ đơn thuần nghĩ muốn ôm bắp đùi, không nghĩ tới hiến thân nha !Vị anh hùng, ngươi cởi quần áo làm gì !?Ân Tử Mạch bi phẫn lựa chọn thà bị chó cắn còn hơn !Đùi to : người chống lưng.___________________Vui lòng không re-up hay chuyển ver.Hãy làm bạn đọc có văn hóa, tôn trọng công sức edit và beta của các chủ nhà.…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…