E08_ Đối mặt

Cứ như vậy bình an vô sự qua mấy ngày, Kudo Ran lại mơ hồ cảm thấy thân phận của mình đã bị Kudo Shinichi phát hiện.

Anh bắt đầu nói với cô những lời khó hiểu, không cho cô ngồi bên cạnh khi anh tắm, ngay cả buổi tối lúc đi ngủ, anh cũng không muốn cho cô lên giường.

Anh dường như bắt đầu dần dần xa lánh cô.

Màn đêm cuộn ngang bầu trời, như thể cả thế giới đều trở nên tĩnh lặng, chỉ còn hơi thở đều đều của thiếu niên vang vọng bên tai.

"Meo..."

Cô nhẹ nhàng hướng về phía anh gọi anh hai tiếng. Thấy Kudo Shinichi không có dấu hiệu tỉnh dậy, cô thận trọng cất bước đi tới. Có lẽ anh đã mệt, hơi thở rất sâu, thỉnh thoảng vang lên vài tiếng ngáy nhẹ khiến cô hốt hoản, động tác càng chậm lại. Thừa dịp khi anh quay người lại, chóp mũi hơi cong chui vào đệm chăn bên trong, ngửi thấy mùi hương quen thuộc của thiếu niên. Hơi ẩm nơi chóp mũi lan ra khiến cơ thể cô hơi nhũn ra, hô hấp rối loạn, lại ngay cả đỉnh tim không kiềm chế được run lên.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, đôi mắt tím lấp lánh như những ngôi sao dưới ánh trăng mờ.

Cơ thể càng lúc càng nóng lên, làm cô đột nhiên không thở nỗi, trong chớp mắt, biến thành hình dạng con người trong vòng tay anh.

Cô không dám cử động, chỉ lặng lẽ làm ổ trong vòng tay Kudo Shinichi, chỉ cần ngước mắt lên là có thể nhìn thấy đôi mắt đang nhắm nghiền của anh, gương mặt đẹp trai của thiếu niên chìm trong màn đêm, làm cô mơ hồ lơ đãng. : "Này... Shinichi không thích em sao?"

Giọng nói của cô mang theo chút khàn khàn, đôi mắt dần dần ươn ướt. Cô cúi đầu, tựa đầu vào lồng ngực rắn chắc của chàng trai, hít vào không khí ấm áp giữa hai người, cố gắng xoa dịu vị chua chát trong lòng, nhưng lại hết lần này tới lần khác dây dưa càng sâu với hơi thở của anh, làm cho đầu óc mụ mị...

Ngay khi Kudo Ran đang thất thần, lòng bàn tay to lớn đang thản nhiên đặt trên eo cô đột nhiên siết chặt, vuốt lên tấm lưng trần của cô, để lại một chuỗi cảm giác tê dại kéo dài, giống như một luồng điện giật nhanh chóng lan ra khắp nơi đầu ngón tay anh đi qua. Làm cho cô vô thức phát ra vài tiếng rên rỉ.

Cơ thể cô kề sát với anh không một khe hở, hơi thở của cô ngày càng trở nên hỗn loạn dưới nhịp đập của trái tim.

"Ran." Đột nhiên, trên đầu truyền đến một tiếng thì thầm như mộng.

Kudo Ran sửng sốt ngẩng đầu, đụng phải Kudo Shinichi làm lông mày anh nhíu lại, ánh mắt vẫn chưa rõ ràng, giống như sắp tỉnh lại.

Màng đêm như mực, anh không thấy rõ bộ dáng của cô, chỉ cảm nhận được hơi ấm và sự mềm mại của cơ thể cô trong vòng tay anh, khi hai cơ thể gần nhau, cứng rắn và nóng bỏng của anh hoàn toàn chìm vào trong cô - giống như trái tim đang xao động không ngừng trong bóng tối của anh.

Đột nhiên cơn buồn ngủ biến mất hơn phân nữa.

"Anh bắt được em rồi." Giọng nói của anh vẫn có chút khàn khàn lười biếng, còn mang theo chút ý cười hàm hồ, Kudo Shinichi xoay người đè lên cô, khóa cô dưới thân mình, khóe môi nhếch lên thành một vòng cung chiến thắng.

Bị bắt tại trận trong mắt Kudo Ran tràn đầy sợ hãi. Chỉ có thể vặn vẹo cơ thể cố gắng thoát khỏi vòng tay anh, cũng không nghĩ trong lúc vùng vẫy thân thể càng mất đi khí lực, chỉ có hô hấp giữa mũi từ từ ấm áp lên.

Cô không dám cử động hấp tấp, nhưng cũng không dám lên tiếng.

Cô không biết người đàn ông phía trên muốn làm gì, cô có chút sợ hãi, nhưng cũng có chút mong đợi.

Không khí trong giây lát trở nên yên tĩnh, yên tĩnh đến mức anh dường như có thể nghe thấy tiếng đập dưới lồng ngực cô.

"Sao em không nói?" Anh cúi đầu, tìm kiếm hơi thở của cô trong bóng tối, "Không phải có chuyện gì muốn hỏi anh sao...?"

Kudo Ran sững sờ, nhìn nụ cười trên môi anh mà thất thần. Trong lòng mơ hồ chắc chắn.

Cô liếm đôi môi khô khốc, giọng nói run run: "Shin, Shinichi..."

Tuy anh đã từng nghe thấy giọng nói của cô qua màn hình, nhưng vào lúc này, giọng nói mềm mại của cô gái mơ hồ quấn lấy bên tai anh, có chút gì đó ẩm ướt và dinh dính khó tả. Khiến trái tim anh vô cớ đập loạn. Trước khi cô kịp nói tiếp, một nụ hôn mỏng manh ngay lập tức rơi xuống đôi môi đỏ mọng của cô, xen lẫn dục vọng xa lạ. Nuốt chửng những lời chưa kịp nói ra trong miệng cô.

Hơi thở trong trẻo của chàng trai tràng vào giữa môi và răng cô, ngay sau đó, chiếc lưỡi dài của anh mở đôi môi đỏ mọng, quấn lấy đầu lưỡi mềm mại của cô. rên lưỡi đỏ của thiếu nữ vẫn mang theo những chiếc gai nhỏ của thú, quấn lấy lưỡi anh hơi đau, cũng mang theo chút ngứa ngáy không thể giải thích, điều này càng kích thích ham muốn nguyên thủy nhất của đàn ông. Cơ thể Kudo Ran bị nụ hôn của anh làm mềm nhũng, hai tay vốn đặt trước ngực anh từ từ leo lên sau gáy Kudo Shinichi, đưa chỗ mềm mại vào sâu hơn trong vòng tay anh.

Cơ thể thiếu nữ trong một thời gian ngắn đã phát triển đầy đặn và trưởng thành, đồng thời chuẩn bị đầy đủ cho việc giao phối và sinh sản. Hô hấp của Kudo Shinichi trong giây lát có chút nặng nề, cơ thể anh hơi cứng ngắc. Hai bên ngực cô đè ép vào anh, cho dù cách áo ngủ, cũng có thể cảm nhận được nhụy hoa đỏ tươi đã sớm vểnh trên đỉnh ngực. Không nhịn được, anh cúi người xuống, dùng ngực nhẹ nhàng cọ xát cơ thể nhạy cảm của cô, nhưng lòng bàn tay to lớn đang ôm lấy vòng eo thon thả của cô không dám cử động, động  một chút lập tức không thể vãn hồi, chỉ có thể để cô vặn vẹo, càng ngày càng dây dưa, cho đến khi cơ thể chồng lên nhau của hai người cảm nhận được nhiệt độ thiêu đốt và tê dại.

"Không được cử động nữa." Anh đột nhiên buông môi cô ra, thở dốc, "...Sẽ có chuyện xảy ra."

Kudo Ran mở mắt nhìn anh, cũng không hiểu sự nhẫn nại giữa hai lông mày của chàng trai đến từ đâu. Chỉ là dưới bụng dần dần dâng lên cơn ngứa không thể gãi được, làm cho cô khao khát được Kudo Shinichi chạm vào nhiều hơn, hai chân cô bị anh ấn vào vô thức cọ xát: "Shinichi...khó chịu..."

Cô tiếng khóc yếu ớt trong giọng nói khiến anh cảm thấy có chút đau lòng, nhưng lỡ như thật sự xảy ra chuyện, thì hậu quả sẽ như thế nào?

Anh không có cách nào biết được.

Kudo Shinichi có chút mất tập trung, cô nhân cơ hội nắm lấy bàn tay vốn đang đặt trên eo mình của anh, không đợi anh kịp phản ứng, anh đã cảm thấy đầu ngón tay mình bao phủ một ngọn đồi mềm mại. Rừng rậm đen mềm mại quấn lấy đầu ngón tay anh, ngay cả kẽ hở giữa các ngón tay cũng đã nhiễm mấy phần xuân ý ẩm ướt.

Anh vô thức muốn rút tay về, nhưng bên tai lại truyền đến tiếng năn nỉ mềm mại của Kudo Ran: "Shinichi... giúp em... Nơi này thật khó chịu..."

Tâm trí anh bị lời nói của cô kích thích đến nóng lên, suy nghĩ trở nê phức tạp. Đột nhiên, nghĩ đến nội dung đã thấy trên trang web trước đây - khi mèo động dục và không thể yên tâm, chủ nhân có thể hỗ trợ mát xa chỗ riêng tư của mèo.

Nghĩ như vậy, tựa hồ cũng không phải là không thể.

Kudo Shinichi khẽ cử động đầu ngón tay, liền nghe thấy tiếng rên rỉ quyến rũ thoát ra từ cổ họng của thiếu nữ dưới thân. Đôi mắt của chàng trai lúc càng tối hơn. Một tay chống lên bên người cô, cúi đầu mổ vào phần da thịt mềm mại trên cổ Kudo Ran, để lại vài vết ươn ướt trên xương quai xanh của cô. Anh nghe thấy tiếng hô hấp bên tai dần trở nên hỗn loạn. Đầu ngón tay phía bên dưới thăm dò vào trong cô nhân cơ hội xoa bóp lúc nhẹ nhàng lúc mạnh mẽ.

Kudo Ran rõ ràng sững người trong giây lát, rồi cô siết chặt tấm chăn bông dưới người, kìm nén tiếng thút thít trong miệng.

Cứ như vậy, anh bị tiếng động tình nhẹ nhàng bên tai chọc cho nơi nào đó càng rục rịch.

Đẩy bộ ngực đầy đặn của cô gái lên, dùng đầu ngón tay vân vê phần trên đỉnh của bộ ngực, mặc cho phần thịt mềm mại thay đổi hình dạng giữa các đốt ngón tay mình. Anh không thể nhìn rõ bộ dáng của cô vì ánh trăng xuyên qua khe hở trên rèm cửa, chỉ cảm thấy nhiệt độ lòng bàn tay càng ngày càng nóng lên, những đốt ngón tay ướt át dần dần bị cuốn vào đường hầm ấm áp mềm mại và chặt chẽ, khiến cổ họng anh phát ra một tiếng gầm gừ kìm nén. Anh cúi xuống mở miệng ngậm lấy ngực sữa trong lòng bàn tay, dùng miệng để lại những dấu vết mơ hồ trên bộ ngực trắng nõn mềm mại của cô. Sau đó, gập cong các đốt ngón tay, chậm rãi co giật trong khe hẹp của cô.

Giọng nói dịu dàng của cô khi gọi tên anh dễ dàng làm anh say đắm.

Cuối cùng, Kudo Ran buông người ra, tìm một tư thế thoải mái trong lòng anh rồi ngủ thiếp đi.

Hơi thở bên cổ anh dần dần ổn định, nhưng cơ thể bên dưới Kudo Shinichi vẫn sưng tấy và đau đớn dữ dội. Anh  nghiên người hôn lên vầng trán hơi ướt của cô, rồi lặng lẽ đứng dậy.

Ánh đèn ấm áp trong phòng tắm trong đêm tối đặc biệt chói mắt, anh đưa tay lên che lại, không ngờ mùi vị động tình của Kudo Ran lọt vào mũi mình. Kudo Shinichi hơi nheo mắt, chất lỏng trong suốt giữa các ngón tay anh mờ nhạt như nước dưới ánh sáng.

Cổ họng nhất thời khô khốc.

Ham muốn rất mãnh liệt, Kudo Shinichi không phải là đối thủ của nó.

Tay còn lại chống vào tường, năm ngón tay dính đầy nước tình của cô gái quấn quanh vật cứng ở háng.

Anh thở một hơi dài, dùng ngón tay xoa xoa ngọn lửa nóng rực vuốt ve qua lại. Kudo Shinichi vừa cụp mắt, liền nhìn thấy thân gậy dính đầy chất dịch cơ thể ướt át, mũi bỗng nhiên toát ra chút hừ nhẹ thỏa mãn, tiếp theo lập tức tăng nhanh động tác, miệng gián đoạn nỉ non thì thầm tên cô.

"Hmm...ah...Ran ừm...ha..."





[Mino: toi đã đi được 1/3 đoạn đường, với năng xuất thế này thì chắc trong năm nay sẽ xong =)))), đùa đấy, nhưng mà ai biết được haha. Về vì sao toi lại chọn chiếc fic này edit, thì 1 là vì toi thích văn của bà CoraYin ai mà có đọc mấy chiếc oneshort bên kia thì toi cũng có edit đấy. 2 là vì thể loại lạ, toi nghĩ nó nên xuất hiện ở đây cho phong phú kkkk

À mà sắp đến 4/5 ròi sinh nhật của đại thám tử Kudo Shinichi/ Edogawa Conan toi định cố hoàn chiếc fic này nhưng thôi chịu, dài quá nên tôi nghĩ sẽ làm part 2 cho cái "Series OneShort" có nhiều fic tâm đắc lắm, edit để sau này lâu lâu còn moi ra đọc cũng được =)) tới tận giờ "Third party Testimony" vẫn là chiếc fic toi vẫn lôi ra đọc và thấy hài lòng nhất đề cử 100/10]

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro