Chap 10
Trước ngày hội
- 1,2,3
Shiho nhảy lên nhảy xuống bận dộn với việc dạy mọi người nhảy vũ điệu cổ vũ. Mệt mỏi với việc chỉnh sửa lỗi sai cho mọi người. Sau khi đã dạy hết Shiho để mọi người ôn lại, còn mình thì ngồi quay quay cái gậy cho quen
- Nhìn có vẻ bận rộn nhỉ
Kaito từ đâu tiến đến, nhìn mọi người cười cười
-Shiho neesan
Hakuba đi sau Kaito thấy Shiho thì vui ra mặt, chạy ào đến ôm chầm lấy Shiho. Shiho cũng vui vẻ nhận cái ôm từ Hakuba, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn thật kêu lên má hakuba. Chợt " một con bò tót " chắn ngang Shiho với Hakuba ra 2 phía. Và hiện đó là Shinichi, và đương nhiên nụ hôn lên má của Shiho chuyển thành nụ hôn lên môi của Shinichi
- S... Shi... Shinichi
Shiho đỏ bừng mặt nhìn Shinichi bằng ánh mắt ngạc nhiên hết mức, bước lùi lại mấy bước. Shinichi thấy vậy thì cười ha hả, liếm môi rồi nói :
- Ngoài ck ra thì vk không được phép hô ...
Chưa nói dứt câu, Shinichi ( à kèm cả Kaito và Hakuba nữa ) đã bị đám fan vây kín. Shiho thấy vậy chỉ biết tránh xa ra một chút rồi giả bộ không quen biết. Vội vàng quay lại với việc luyện tập
Trời chập choạng tối, Shiho chạy vội vã về nhà, bóng cô chải dài trên con đường quen thuộc,những tiếng " rộp rộp " giòn tan vang đều đều theo nhịp bước của SHiho khi cô chạy trên con đường trải đầy lá khô...
Chợt
-Bịch
Shiho va phải ai đó, lỡ đà lên cô ngã té ra sau, luống cuống ngồi dậy ngẩng lên nhìn, thì ra là Hakuba. Cậu bạn này có lẽ đang đi đâu đó, đầu đôi chiếc mũ túi rộng, đôi mắt xanh đóng khung trong chiếc kính to phạc. Bộ quần áo thường dân nhìn như một tên thư sinh bình thường, phải mất vài giây Shiho mới nhận ra đó là ai
Ngỡ ngàng Shiho ngồi dậy, phủi sau quần rồi đến đỡ hakuba đang ngã xõng xoài dưới đất
- Hakuba! Sao em lại ở đây?
- Nee - san !
Hakaba có vẻ rất hốt hoảng khi thấy Shiho, gương mặt bàng hoàng như bị nắm thóp. Shiho vẫn chưa hiểu rõ, chân mày nhíu lại, đa nghi
- Hakuba?!
Không nói gì thêm, Hakuba luồn lách qua người Shiho rồi phóng vọt về phía sau cô, đi không ngoảnh lại nhìn hay ít nhất là cho cô một lời chào buổi tối
Shiho đứng thờ người, định là đuổi theo hakuba nhưng xem thì tình trạng lúc này không thích hợp cho việc bám đuôi nên cô đành ngậm nỗi tò mò tí đợi nó về rồi tra có lẽ cũng chưa muộn. Rồi cô quay đi bỏ chạy về nhà
___
Khoảng 7h tối thì Hakuba về cũng vừa kịp lúc ăn cơm, nhìn cậu bạn vui vẻ ra mặt, xà vào bàn chào buổi tối gia đình rồi vui vẻ nhâm nhi những món ăn được bày sẵn, miệng tấm tắc khen ngon. biểu hiện này không phải quá mới lạ, nhưng gia đình vốn xuất thân là người làm ăn nên ánh nhìn rất đỗi " sắc ". Cả nhà cứ nhìn hakuba ăn, không nói gì
Ăn xong thì Shiho dọn rửa mọi thứ. hôm nay người hầu đã được nghỉ vả lại cô cũng muốn rửa bát cho tập thói quen mới. Dọn xong thì cô phóng tít lên phòng, hakuba và Shiho ngủ cùng phòng nên có khối thời gian để cô tra hỏi cậu bạn này
Vào phòng Shiho đã thấy Hakuba đang nằm gọn trên giường, mắt nhìn chằm chằm vào cái điện thoại, thỉnh thoảng lại cười khúc khích như một thằng tuki...
-Hakuba ... em ổn không?
Shiho nói, lo lắng áp tay lên trán Hakuba. Phát hiện có người thứ 2, Hakuba đỏ bừng mặt giật bắn như tên trộm bị bắt gặp đang cướp đồ
- Nee... nee - san vào đây tự bao giờ zậy!!!
-Tự lúc em nó cười ngu ngơ á
Shiho nói, vênh mặt bắt đầu điệu chọc ghẹo ưa thích của mình. Hakuba không biết kháng chả ra sao, chỉ biết đỏ bừng mặt rồi cúi gằm xuống tránh né ánh nhìn từ Shiho. Theo đà Shiho tiếp tục cuộc hành trình dang dở của bản thân
- Hay cậu bé nhà ta biết yêuu ùi ?!!
-Nee.... nee - san đừng nghĩ bậy
Hakuba nói, giọng run lên từng đợt, gương mặt đỏ bừng với ánh mắt long lanh như van nài một sự tha thứ nhỏ nhoi
Không thể tiếp tục trước sự đáng yêu đến bùi nghìn còn mủi lòng này, Shiho đã hất văng thú vui nhỏ vừa rồi để ôm chặt Hakuba vào lòng, âu yếm như đang nâng niu một chú cún con nhỏ. Hakuba thấy vậy chỉ biết ngoan ngoãn để Shiho đem ra làm thú bông chứ chả dám chối bay chối biến câu gì
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro