Chapter 7 - Part 2
Một đám cưới ấm cúng.
Khách mời không quá đông, chủ yếu là gia đình và bạn bè thân thiết, mọi người túm tụm thành từng nhóm nhỏ trò chuyện. Cả Shinichi và Shiho đều không chuộng kiểu tiệc tùng náo nhiệt hay xa hoa, hào nhoáng.
Chẳng ngập chìm trong hoa, chẳng có bóng bay, hạc giấy hay ruy băng, đèn chùm,… cả không gian đắm mình trong một chất vintage rất đặc trưng hòa trộn cùng vẻ đẹp tối giản. Những chiếc bàn gỗ, khăn trãi bàn carô, những lẳng hoa khô, những bài báo cũ kỹ… rãi rác khắp nơi.
Nổi bật nhất chính là phông nền tạo hình giá sách với dòng chữ “S&S forever”, đặt trên đó vô số bức ảnh về cô dâu, chú rể cùng người thân bạn bè. Ai chú ý sẽ nhận ra trong những bức ảnh ấy có hình một cậu nhóc đeo kính và cô bé mang màu tóc nâu đỏ nổi bật, nắm lấy tay nhau.
Người hoàn toàn không biết sẽ trầm trồ trước những đứa trẻ đáng yêu, chắc hẳn là ảnh của cô dâu chú rể lúc còn bé.
Người biết chút ít sẽ thắc mắc tại sao Shinichi lại để ảnh Conan-kun và Ai-chan ở đây, những đứa trẻ kì diệu đó đã biến mất từ rất lâu, vào những ngày xưa cũ…
Người biết tường tận mọi chuyện sẽ mỉm cười nhớ về một miền ký ức xa xôi, ở đó định mệnh đã mang hai con người ấy đến với nhau để ngày hôm nay cuộc đời họ chính thức bước sang một trang mới.
Trong khi Shinichi đang tiếp đón mấy nhân vật cao cấp bên Sở cảnh sát thì Shiho tâm sự thân mật cùng hai “anh trai tốt”. Amuro đã chuyển công tác sang Mỹ, có vẻ anh ấy và anh Akai bây giờ rất thân. Thật là khôi hài làm sao! Và điều đó càng làm cho chú rể của cô trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, cứ như mối đe dọa của anh ấy bị nhân lên gấp đôi. Haha… Shinichi tội nghiệp, làm sao buổi lễ cưới này lại làm anh căng thẳng đến thế?
Tạm biệt “cặp bài trùng”, cô dâu tiến về hướng cổng hoa. Bác Agasa và cô Fusae từ London vội vã về Nhật hai tuần trước và bây giờ đang tất bật đón khách trong vai trò đại diện cho nhà gái, ở bên cạnh ông bà Kudo. Nhìn thấy cảnh tượng này, Shiho thật sự xúc động, cô yêu quý hai người đó biết bao, tưởng như hai đấng sinh thành của cô đang hiện diện nơi đây.
Dòng cảm nghĩ miên man bị cắt ngang khi cô nàng bị ba người đẹp Ran, Sonoko và Kazuha lôi trở vào phòng thay đồ: “Cô dâu không được chạy lung tung, còn nhiều việc quan trọng phải chuẩn bị”. Và việc phải-chuẩn-bị chính là thay lễ phục khác. Shiho hoàn toàn không biết trước việc này, cô cảm thấy bộ váy trước kia rất ổn, tinh tế và kín đáo nhưng cuối cùng vẫn bị ba cô nàng nhiệt tình kia, trong đó có hai cao thủ võ công đầy mình, khống chế thay một bộ khác.
“Oaaa… Miyano-chan mặc bộ áo cưới này trông tuyệt quá!”, Ran reo lên.
“Gã Kudo cũng biết chọn đấy chứ, trông cậu rất kích thích nha!”, Kazuha thêm vào.
“Quá là sexy, cậu sẽ làm chàng mất máu đến chết thôi, Miyano-san”, Sonoko chốt lại hoàn chỉnh.
Cô dâu trong chiếc váy cúp ngực và phần lưng trần đắp ren tuyệt đẹp bó sát cơ thể khoe hết những đường cong hoàn hảo và ba vòng chuẩn mực thu hút mọi ánh nhìn. Nền vải voan trắng tinh khiết lấp lánh những hạt pha lê cùng phần đuôi váy bồng bềnh càng làm cho nhân vật chính thêm phần nổi bật.
Ba cô phù dâu vẫn không ngừng trầm trồ xung quanh làm cho gương mặt của người mẫu ngày càng đỏ hơn như vầng trời hoàng hôn ở phía tây.
Cái tên Shinichi chết tiệt đó, não anh ta có vấn đề rồi hay sao?. Shiho hậm hực trong lòng.
“Hoàn thành xong bước một, chuyển sang bước hai thôi!”, cả ba nàng lại tiếp tục hò hét.
Trái ngược với không khí vui vẻ nhóm cô dâu, ở phía ngoài khán phòng nhóm chú rể đã gặp một vấn đề nghiêm trọng: nhận được tin có cài bom khu vực lễ đường trong khi chỉ còn 1 giờ nữa là buổi lễ chính thức bắt đầu.
Mắt Shinichi tối sầm lại, những hạt mồ hôi bắt đầu túa ra chảy ròng ròng trên trán, chất adrenaline luân chuyển ào ạt trong tĩnh mạch, cảm thấy lọt thỏm trong vực sâu thất vọng của chính mình, ‘Mình đã tốn công sắp đặt chu toàn như vậy, cớ sao vẫn bị phá đám vào phút cuối?’.
Bất chợt, mắt anh chàng sáng quắt và nheo lại, phóng tia nhìn nghi ngờ về phía Amuro. Chàng đẹp trai tóc vàng hiểu ý, giơ tay phân bua “Dù tôi không hài lòng về cậu ở một số chuyện, nhưng tôi thật sự mong Shiho hạnh phúc nên tôi không rãnh rỗi đến mức phá rối đám cưới của em ấy đâu”, sau đó lại cười khẩy “Xem ra lễ cưới hôm nay phải hoãn lại rồi nhỉ?”.
Thế là cả hai bắt đầu nhìn nhau chòng chọc, kẻ thách thức, người bốc hỏa.
Không màng với trò đấu nhãn lực vớ vẫn của hai kẻ kia, Akai đứng khoanh tay trước ngực, hơi tựa lưng vào tường, buông một câu đúng trọng tâm vấn đề “Vậy cậu đã tìm ra giải pháp gì chưa?”
“Em tự biết sắp xếp. Hai anh cứ hoàn thành tốt vai trò một khách mời vui vẻ, đừng để lộ tin này đến mọi người làm sự việc trở nên rối loạn”, Shinichi bình thản đáp, ánh mắt len lỏi sâu vào từng góc nhỏ trong khán phòng.
Sau một lúc bất động trong vô vàng cảm xúc và suy tính, mật lệnh được ngài thanh tra Kudo đưa ra: “Cho đội trinh sát và trực thăng rà soát bán kính 1000m xung quanh xem có ai khả nghi không, đặc biệt chú ý các tòa nhà cao tầng. Khởi động thiết bị phá sóng để vô hiệu hóa các sóng vô tuyến kích hoạt gây nổ từ xa. Bên cạnh đó để đề phòng đột nhập, kiểm tra một vòng tất cả nhằm đảm bảo không có vấn đề. Dò tìm quả bom đang ở vị trí nào.”
“Rõ thưa sếp!”.
Thế là khách mời được một phen nhốn nháo như bầy ong vỡ tổ khi mấy anh “mặc đồ đen” đi lòng vòng ngó nghiêng xung quanh, có anh còn lôi theo máy móc thiết bị không ngừng phát ra những âm thanh “tíc tíc…” lùng sục hết mọi ngóc ngách. Thắc mắc đổ dồn về phía chú rể được giải đáp đơn giản rằng “Tất cả chỉ là thủ tục kiểm tra an ninh trước khi buổi lễ chính thức diễn ra”.
Nhóm Akai, Amuro, Hattori và ông Yusaku chẳng lạ gì thói cứng đầu bảo thủ của “tên kia” nên mặc cho hắn muốn làm gì thì làm, dù sao mấy chuyện này cũng là lĩnh vực chuyên môn của hắn. Chỉ duy nhất cô dâu là không chịu để yên dễ dàng như thế, sau khi tin tức chuyền đến phòng thay đồ, cô nàng đã lập tức đi tìm “tên kia” chất vấn.
“Nói thật đi, Shinichi. Anh không qua mặt được em đâu. Chúng ta sắp kết hôn mà anh còn muốn lừa dối em nữa sao?”, giọng cô dâu chậm rãi, mượt mà nhưng chứa thép ở bên trong.
Không thể thắng trong cuộc đối đầu với người đẹp, anh chàng đành phải thành thật khai báo chi tiết toàn bộ sự việc: hoàn cảnh, quá trình, tiến độ.
Anh chàng tức tối, “Rõ ràng anh đã giữ bí mật địa điểm tổ chức hôn lễ đến sát ngày cưới, sau khi bắt đầu dàn dựng sân khấu còn cử một đội đến canh giữ hiện trường, bọn chúng đột nhập cài bom lúc nào chứ? Tất cả các nhóm khủng bố trong nước đều được giám sát và không phát hiện động tĩnh gì. Không biết rốt cuộc ai làm việc này?”.
Shinichi vò đầu bứt tóc rồi trưng ra bộ mặt “đưa đám” vì đã 30 phút làm việc khẩn trương vẫn không thu được kết quả gì. Hoặc tất cả chỉ là một trò đùa, hoặc bọn chúng giấu bom kĩ đến mức không thể tìm ra? Chuyện gì cũng có thể xảy ra. Quý ngài thanh tra Kudo cuối cùng đã thấm thía sự thật: con người vốn nhỏ bé, tài giỏi đến mấy cũng không thể một tay che trời, muốn gì được đó, cũng có lúc phải đầu hàng số phận nên yểu xìu kết luận “Đành phải hoãn hôn lễ và sơ tán mọi người thôi”.
“Haha, anh yêu…, là anh quá tự tin về kế hoạch không-có-sơ-hở của mình hay do đám cưới làm anh hồ đồ mất rồi? Anh đang nghiêm trọng hóa vấn đề đấy! Chẳng lẽ anh không nhận ra điều bất ổn ở đây sao?”. Cô dâu bật cười chế giễu sau một lúc đâm chiêu.
Khỏi phải nói, nghe 2 tiếng “anh yêu” làm Shinichi phấn khích vô cùng, tuy nhiên bị người đẹp cười vào mũi cũng có chút khó chịu. Não bộ của anh chàng bây giờ không phân tích được nhiều, chỉ biết một “thảm họa” duy nhất ngay trước mắt, chính là cô dâu xinh đẹp đứng bên cạnh thế này mà phải hoãn đám cưới!
Thích thú nhìn vẻ thiểu não của chàng, cuối cùng Shiho cũng bật mí trọng điểm bị bỏ lỡ. “Đó chính là… kẻ có thể vượt qua kế hoạch chi li của anh, mà còn để người khác biết đi báo cảnh sát sao? Trừ khi kẻ cài bom chính là người báo tin. Thủ đoạn này anh không cảm thấy quen thuộc à? Chưa hết, vẫn còn người có thể vượt qua hệ thống an ninh của anh mà không cần thiệp mời hay soi đồng tử đấy.”
Cô nàng mỉm cười duyên dáng rồi lập tức nheo mắt đầy nguy hiểm, “Bao nhiêu năm qua gặp không ít chuyện, chịu khổ đủ rồi, hôm nay là ngày đại sự của em, tuyệt đối không chấp nhận bất cứ kẻ nào đến làm loạn!”.
Cô dâu xinh đẹp mang bộ mặt băng giá xăm xăm tiến về phía vị linh mục chủ trì hôn lễ, mỗi bước đi - hàn khí bắn xối xả vào không gian, làm “ông ta” hoảng sợ nhảy vọt lên trần nhà, để lộ ra bộ mặt thật đằng sau lớp mặt nạ hóa trang: chính là siêu đạo chích Kaito Kid lỗi lạc.
Cả đám “anh chàng áo đen” vây kín xung quanh. Súng bắn điện, đạn cay, lưới… không biết ở đâu được đem ra dàn trận sẵn sàng. Tên trộm xấu số mặt xanh như tàu lá nhưng vẫn cố dõng dạc nói to để lấy lại thể diện:
“Well, well… ladies and gentlemen, tuy không được mời đến hôn lễ nhưng Kid tôi vốn dĩ vừa là bạn vừa là đối thủ nhiều năm của chú rể, xem như có chút thâm tình nên chỉ muốn góp vui chút thôi. Không làm phiền mọi người nữa, xin cáo từ”. Vừa dứt lời, cái bóng áo trắng cũng biến mất trong làn khói mờ ảo, không để bị tóm như một chú cá.
Chứng kiến từ đầu đến cuối, Hattori không giấu được vẻ ngưỡng mộ, tặc lưỡi khen: “Vị hôn thê của thần chết thật quá lợi hại!”, ngay lập tức anh chàng vùng Kansai nhận được hai ánh mắt mang hình viên đạn đóng gói chuyển đến từ hai nhân vật chính của buổi lễ.
Heiji rùng mình nuốt khan. Đúng là cặp đôi hoàn hảo! Ban nãy mình lầm rồi, không chỉ có mình Shinichi, đúng hơn phải là ai chán sống mới dám phá hoại hôn lễ của hai kẻ đó…
Sau đó vị linh mục thật sự được tìm thấy ở một nơi khác do đã bị Kid lừa đi lung tung. Mọi việc trở về bình thường, buổi lễ tiếp tục diễn ra.
Tèng teng teng teng… tèng téng tèng teng…
Khúc nhạc hôn lễ thánh thót reo vang như rót mật thêm cho không khí vui tươi hạnh phúc. Cô dâu trong tay người bố thứ hai, tiến sĩ Agasa, từ từ tiến vào lễ đường. Bác tiến sĩ xúc động nghẹn ngào khiến Shiho đi bên cạnh phải siết chặt tay động viên tinh thần. Dẫn đường phía trước họ là 2 nhóc tỳ dễ thương của Ran và Kazuha. Ở phía hàng đầu Yukiko bắt đầu thúc thít khóc khi quý tử nhà Kudo cuối cùng cũng cưới vợ.
Theo mỗi bước đi, dòng ký ức như một đoạn phim liên tục tua nhanh trong đầu cô gái. Lần đầu tiên cô gặp cậu, lần lầu tiên cô khóc trước mặt người khác, ướt đẫm cả áo cậu. Cậu cõng cô trên vai mải miết chạy. Cậu nắm lấy tay cô kéo ra xa khỏi quả bom chực chờ nổ. Cậu sốt sắng lúc cô bị ốm. Cậu hứa sẽ bảo vệ cô…
Ngày hôm qua của tiếng súng, máu và nước mắt đã trôi dạt vào miền dĩ vãng.
Ngày hôm nay có anh đang chờ cô ở cuối con đường với nụ cười tỏa nắng, mắt cười, môi cười, cả không gian bừng sáng lấp lánh.
Cuộc sống phải đi qua những ngày mưa mới biết yêu thêm những ngày nắng, phải trải qua bão tố mới trân trọng những giây phút yên bình, mới thấy hạnh phúc mà ta đang có thật quý giá biết nhường nào.
“Cuộc đời này được gặp anh là điều tuyệt vời nhất của em. Dù tương lai phía trước có là gì, em sẽ cùng anh vượt qua, anh nhé! Em hứa em sẽ hướng về trái tim ấm áp của anh bởi nơi đó chính là ngôi nhà của em”.
“Cảm ơn em vì đã đồng ý trở thành vợ anh. Và anh hứa mình sẽ là người chồng luôn che chở, bảo vệ cho em. Anh hứa sẽ là bờ vai để em tựa vào khi mệt mỏi, là chiếc khăn để em lau nước mắt khi em khóc, là chiếc gối để em ôm khi ngủ, là cái bao cho em trút giận khi không vui, là chuột bạch ngoan ngoãn khi em muốn thử nghiệm bất cứ thứ gì”.
Sau những lời tuyên thệ là màn trao nhẫn của chú rể và cô dâu cùng lời khẳng định của vị linh mục: “Ta tuyên bố hai con là vợ chồng. Chú rể có thể hôn cô dâu”.
Tuy nhiên, chú rể còn chưa kịp “động thủ” thì một tiếng nổ vang lên cứa không gian thành từng mảnh vụn, tim Shinichi đánh rơi một nhịp dáo dác phóng tầm mắt đi khắp nơi. Từng phân tử khí như tăng cân đè nặng xuống những con người đang tròn mắt ngơ ngác. Ngột ngạt kéo dài mấy giây...
Bất thình lình từ trên cao muôn ngàn cánh hoa hồng tung bay lả tả, với một tấm thiệp lượn lờ rơi xuống “Đây là quà cưới của tôi. Tân hôn vui vẻ. Kaito Kid”.
Hóa ra “quả bom” là như vậy. Tên Kid này thật thích đùa dai!
Kết thúc một câu chuyện thường là một nụ hôn và câu chuyện này cũng thế. Nụ hôn trong cơn mưa cánh hồng. Khoảnh khắc khi môi chạm môi, cả hai tâm hồn gắn kết, trái tim cùng chung nhịp đập. Trời đất cũng giao hòa.
Trái đất có hàng tỉ người, làm sao để tìm thấy một nửa của riêng mình là cả một hành trình dài. Shinichi và Shiho đã kết thúc hành trình này của họ, trước khi mở ra một cánh cửa mới, một hành trình mới bắt đầu.
Chúng ta đều là thiên thần chỉ có một chiếc cánh, và ta phải ôm lấy nhau để học bay.
--THE END--
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro