Ngoại truyện: Married Life​

Ngoại truyện: Married Life​

Mấy tháng sau…

“Này, lúc trước cậu cứ trêu tôi Ế này nọ. Nói cho cậu biết…”. Ở đầu dây bên này Shinichi còn chưa nói hết câu đã bị thằng bạn thân phía bên kia chặn họng:

“Cậu có vợ rồi chứ gì? Ai chẳng biết. Sáng chủ nhật điện cho tôi chỉ để khoe chuyện này thôi à?”, và hắn cứ thế bắn liên thanh “Sợ người ta không biết cậu hạnh phúc sao? Nghe thiên hạ đồn cậu là người chồng mẫu mực, rất biết TÔN TRỌNG vợ nhỉ? Thế mà trước đây còn trêu chọc tôi về vấn-đề-đó. Anh bạn, cậu cũng như tôi thôi, ai bảo hôm đám cưới hứa hẹn quyết liệt cho lắm vào”.

Câu nói của Hattori làm cho quý ngài thanh tra Kudo chột dạ. Nhớ lại mấy tháng vừa qua, anh chàng bị “bà xã” quản lý chặt chẽ từ giờ giấc sinh hoạt đến chế độ ăn uống, không cho “tham công tiếc việc” mà bỏ ăn bỏ ngủ, cũng không cho bất chấp tất cả mà liều mạng phá án, càng nghiêm cấp các hình thức lạm dụng chức quyền.

Phụ nữ trước và sau khi cưới thật khác biệt hoàn toàn. Thật tình, sự quản lý này không đến nổi quá đáng, không thể chịu đựng nổi; chỉ là anh chàng “tự do” vẫn bị đe dọa ít nhiều.

Đôi lúc Shinichi tự hỏi: Là mình lên kế hoạch hoàn hảo nên cưới được cô ấy hay ngay từ đầu đã rơi vào thòng lọng của nàng?

Anh từng tự tin rằng mình đã tiến bộ so với ngày hôm qua, không còn là anh chàng ngây ngô ngốc nghếch bị con gái dắt mũi. Thế nhưng bất chấp lợi hại với ai, đối với cô ấy anh vẫn phải chịu thua. Shiho bảo đó là khả năng “thích nghi”. Ban đầu không lường được anh đã tiến bộ đến đâu nên bị lấn lướt, qua thời gian ắt sẽ tìm ra biện pháp. Suy cho cùng, cô ấy luôn là người hiểu anh nhất. Anh yêu cô một phần cũng vì cái tính khí khó đối phó này.

Anh sẽ phải học nhiều hơn. Trong cuộc sống hôn nhân sắp tới hứa hẹn sẽ là những cuộc đấu tay đôi liên tiếp của chúng ta. Để xem, ai thắng?

“Ê Kudo, sao im re vậy?” Chàng thanh tra da ngâm sốt ruột đánh tiếng hỏi kéo Shinichi đang bồng bềnh quay về thực tế.

“Ai bảo chưa gì cậu đã nhảy vào họng tôi ngồi?”, rồi anh chàng hồ hởi “Gọi cho cậu chỉ để thông báo là tôi sắp làm bố rồi, mà còn là hai đứa nữa, một cặp long phụng đấy nhé!”.

“Thật sao? Chúc mừng, chúc mừng! Nhưng sao đến bây giờ mới nói hả tên kia?” Hattori quật lại.

“Ờ thì… giai đoạn đầu vốn là không nên nói lung tung, sẽ không may mắn. Tôi chờ có kết quả giới tính rồi báo cho cậu luôn thể đó mà! Cậu xem tôi có lợi hại không? Ai như cậu cưới vợ nhiều năm mà mãi chỉ có mình nhóc Fujimaru. Hahahaaaaa…!”. Thám tử miền Đông được dịp vênh mặt.

Dù không đối diện trực tiếp nhưng thám tử miền Tây vẫn cảm nhận được kẻ ở bên kia đang hả hê lắm làm cho anh chàng đa đen càng tức xì khói hầm hừ lại: “Gừ… Cứ chờ xem. Tôi tuyệt đối không chịu thua đâu!”.

“Hết cách với anh luôn, ngài Kudo! Các anh sắp 30 tuổi đến nơi mà vẫn còn hơn thua nhau như trẻ con. Vừa nhận kết quả từ bác sĩ đã đem đi khoe bạn”. Shiho nãy giờ ngồi bên cạnh hờ hững lật tới lật lui quyển tạp chí, thấy chồng vừa gác máy thì buông một câu giễu cợt quen thuộc.

“Này, rõ ràng anh đã gọi báo cho bố mẹ và bác Agasa rồi đấy chứ. Đây là chuyện giữa những người đàn ông, em không hiểu đâu!”. Shinichi vội vàng chỉnh lại.

“Chắc vậy”, cô nàng tóc nâu đỏ chỉ nhún vai, vẻ không thèm quan tâm, đứng dậy đi kéo rèm cửa sổ. Từng tia nắng tinh nghịch bay nhảy vào bên trong.

“Thái độ của em như vậy là không được…”, anh chàng bỏ dở câu nói bất ngờ tiến đến ôm chầm lấy cô từ phía sau rồi bế bổng lên, đem về ghế sofa.

“Nè Shinichi, không được manh động! Bây giờ không còn như xưa. Bác sĩ bảo cần hạn chế vận động mạnh”. Một lớp nắng vàng lãng mạn quét lên gương mặt đang chuyển sang màu gấc của người đẹp.

Thấy thế, anh chàng lập tức chuyển sang bộ mặt gian tà, nựng nịu má cô rồi thì thầm “Em yêu yên tâm, không mạnh, không hề mạnh”

“Anh muốn khoe ra bản chất xấu xa trước mặt con cái như vậy sao?”, cô nàng bĩu môi, bây giờ cô đã có hai lá bùa hộ mạng để chống lại mỗi khi tên kia tấy mấy tay chân.

“Anh chỉ muốn cho các con thấy bố yêu mẹ như thế nào thôi! Hì hì…”. Chọc ghẹo người đẹp chán chê, Shinichi bất ngờ trở nên nghiêm túc “Mà nhắc đến các con, em có dự định đặt tên là gì chưa?”.

Shiho bắt đầu trầm ngâm: “Ừm… em nghĩ là Conan và Ai. Hai cái tên đó rất ý nghĩa”.

Ông bố tương lai lắc đầu phản đối: “Anh không nghĩ vậy. Đối với anh, trong vũ trụ này Conan và Ai là duy nhất, không thể thay thế. Hơn nữa, em không cảm thấy Conan và Ai là anh chị em thì kỳ cục lắm sao?”

Cô nàng gật gù theo “Cũng phải… Vậy anh muốn đặt tên gì?”.

“Chẳng phải các người vẫn gọi anh là thần chết hay sao? Vậy các con của anh sẽ tên là Raito và Misa, chủ nhân của quyển sổ thần chết, haha”, thanh tra Kudo cao hứng cười lớn.

“SHINICHI KUDO! Em đang nói chuyện nghiêm túc đó”, cô nàng tóc nâu đỏ trợn mắt, bực mình vì thái độ lúc đùa lúc thật của ông chồng.

Phen này gây rồi, chọc giận bà bầu! 

Anh chàng bắt đầu lạnh sống lưng. Shiho có một thói quen, bình thường cô ấy gọi anh đơn giải là Shinichi, lúc nào vui sẽ gọi là “anh yêu”, lúc mỉa mai sẽ gọi là “ngài Kudo”, lúc đe dọa sẽ gọi là “ông xã” còn lúc nổi trận lôi đình thì sẽ gọi đầy đủ cả tên lẫn họ.

Shinichi vội vàng rối rít “Bà xã đại nhân, anh xin lỗi. Đừng giận nha, không tốt cho thai nhi đâu. Anh không đùa nữa, để nghĩ xem nên đặt tên con là gì đây… Chúng ta cứ từ từ thảo luận…”

Một ngày mới lại về với gia đình Kudo như vậy đó. Bên ngoài khung cửa sổ, nắng cuộn tròn trên bãi cỏ xanh mướt chơi đùa cùng những hạt sương óng ánh.



Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro