Chương 18: Bất ngờ trong lễ cưới
Kudou Shinichi
"Chú rể có thể hôn cô dâu của mình."
Có hai kiểu phụ nữ tôi thường gặp trong đám cưới. Đầu tiên là một phụ nữ coi hôn nhân như một kết thúc lãng mạn của một mối quan hệ, trong đó cô dâu trông giống như một nàng công chúa trong cổ tích, người kết hôn với một hoàng tử kỵ binh trắng trong mơ của mình. Thứ hai là phụ nữ coi hôn nhân là một quy định pháp lý để hợp pháp các cặp vợ chồng muốn sống cùng nhau. Người phụ nữ này không hiểu vì sao hôn nhân được coi là lãng mạn vì theo cô, hôn nhân là sự khởi đầu mới của một gia đình phức tạp và nếu có thể thì bữa tiệc kết thúc nhanh chóng.
Yoshida Ayumi là kiểu người phụ nữ đầu tiên. Trong khi người yêu của tôi là người phụ nữ thứ hai. Đây có phải là may mắn hay không, tôi không biết.
Ý tôi là, chỉ cần nhìn. Ayumi-chan che miệng bằng cả hai tay, nhìn thanh tra Shiratori và Kobayashi-sensei hôn nhau lần đầu tiên với tư cách là vợ chồng với đôi mắt lấp lánh. Sau đó, cô ấy quay sang Haibara, nói "Rất lãng mạn, đúng không!" một cách nhiệt tình. Mà chỉ được Haibara đáp lại bằng một nụ cười khô khốc, không hiểu hợp đồng hôn nhân lãng mạn là gì. Sau đó em ấy hắng giọng và nhìn tôi, người ngồi đối diện với em. Tôi lắc đầu và thở dài một lúc lâu.
"Vừa rồi vậy là sao?" cô ấy hỏi khi xếp hàng mua đồ ăn sau lưng tôi. Tôi quay lại, lắc đầu, vờ như không biết anh ta đang hỏi gì.
"Vừa rồi. Cậu thở dài lắc đầu. Ý của cậu là gì?"
"Không có ý gì cả. Chỉ là tớ đang nguyền rủa số phận sao lại hẹn hò với một người phụ nữ không lãng mạn như cậu ... AAHHH! Cậu làm cái quái gì vậy ?!"
Thắt lưng của tôi cảm thấy đau dữ dội khi Haibara véo tôi. Haibara nhìn về phía sau cô ấy, và tôi chỉ nhận ra rằng Ayumi-chan, Genta-kun và Mitsuhiko-kun đang đứng phía sau chúng tôi. Ba người họ nhìn tôi và Haibara há hốc miệng.
"Này, Genta. Tớ ... Tớ nghe nhầm phải không?"
"Ah, Mitsuhiko ... tớ không nghĩ vậy. 'hẹn họ' cậu ấy vừa nói?"
" 'hẹn hò' có nghĩa là hai cậu đang quen nhau đúng không? Conan-kun và Ai-chan?"
Haibara nhìn tôi với ánh mắt chết chóc, sau đó lắp bắp cố gắng giải thích cho Ayumi-chan.
"A ... Ayumi-chan ... Xin lỗi, tớ không cố ý che dấu. Tớ chỉ chưa tìm thấy thời điểm thích hợp để ..."
Lời của Haibara bị cắt ngắn khi Ayumi-chan ôm cô ấy. Tôi nhìn hai người con trai phía sau và cười toe toét.
"TỐT QUÁ! Tôi rất hạnh phúc Ai-chan! Cậu biết không, Conan-kun dường như đã thích Ai-chan từ khi chúng ta còn học tiểu học!"
Tôi hoảng sợ lắc đầu khi đưa ngón tay lên môi. Ayumi-chan liếc nhìn tôi với ánh mắt không hiểu, rồi quay sang Ai-chan.
"Ai-chan, cậu biết không? Giáo sư Agasa nói, Conan-kun đuổi theo Ai-chan ... "
"AYUMI-CHAN, DỪNG LẠI!"
Ayumi-chan mỉm cười không biết gì, rồi nhún vai. Haibara lần lượt nhìn tôi và Ayumi-chan.
"Không có gì. Đừng để ý đến tớ. Nào, tiếp tục đi. Hàng đợi phía trên đang trống kìa."
------------------------------
Haibara Ai
Tôi không biết chuyện gì vừa xảy ra.
Kudou-kun và tôi không có thời gian để nói với các thành viên Đội thám tử nhí rằng chúng tôi đang hẹn hò. Không có ý che đậy, chỉ là chúng tôi chưa tìm được thời điểm thích hợp để nói cho họ biết. Đặc biệt là vì tôi biết Ayumi-chan đã từng thích Kudou-kun (tất nhiên là Conan), và Tsuburaya-kun đã sớm bày tỏ tình cảm với tôi.
Tôi ăn trong im lặng, nhìn Ayumi-chan. Có vẻ như cô ấy bình thường. Không trông buồn hoặc thất vọng. Cô ấy trông thực sự hạnh phúc cho tôi khi cô ấy ôm tôi hồi nãy.
Nhưng tôi tò mò về những từ tiếp theo. Tôi đứng dậy, gọi cô ấy.
"Ayumi-chan, đi cùng tớ vào toilet một lát."
Ayumi-chan gật đầu và đi vào nhà vệ sinh với tôi. Tôi bật vòi nước khi vào nhà vệ sinh để rửa tay, trong khi Ayumi-chan chăm chỉ nhếch môi với chút son hồng. Tôi khẽ mỉm cười, nhớ lại mười mấy năm lưu lạc, những đứa trẻ này đã lớn khôn như thế nào.
"Cậu muốn nói điều gì đó vừa rồi, phải không? Về việc Conan-kun ... đuổi theo tớ?"
Ayumi-chan bôi son môi và cất son vào túi của mình, rồi mỉm cười với tôi.
"Tớ không phải là người thích hợp để nói với cậu, nếu cậu nghĩ về điều đó. Bản thân Conan-kun sẽ là người nói với cậu, hãy kiên nhẫn chờ đến thời điểm thích hợp. Ai-chan!"
Hãy tưởng tượng một cô gái trẻ hơn bạn 10 tuổi nói với bạn rằng hãy 'kiên nhẫn', thậm chí còn hơn thế nữa chỉ bằng một cái nhấp nháy nhẹ. Tôi thở dài khó chịu và nhẹ nhàng gật đầu với Ayumi-chan. Ayumi-chan cười khúc khích thích thú, rồi dừng lại khi cửa phòng tắm mở ra.
"Ran-oneechan!"
Cô ấy đã gần 30 tuổi nhưng khuôn mặt và thân hình của cô ấy trông vẫn rất quyến rũ. Rõ ràng là cô ấy vẫn có kỷ luật trong việc tập thể dục và duy trì lượng thức ăn của mình. Không có một chút nếp nhăn nào trên làn da trắng mịn của cô ấy. Cô ấy đang mỉm cười với tôi và Ayumi-chan.
"Ơ Ayumi-chan, Ai-chan! Chị tưởng không gặp được các em vì chị đến muộn, hoá ra các em còn ở đây. À, giới thiệu ..." Ran-san quay lại, nơi một người phụ nữ đứng, "Đây là bạn của chị từ London! "
Tóc tôi bỗng dựng đứng. Cứ như thể người phụ nữ đang di chuyển chậm lại , vươn ngón tay về phía tôi và Ayumi-chan. Hơi thở của tôi gần như ngừng lại khi tôi nhận ra khuôn mặt của người phụ nữ ấy.
"Ai-chan ... phải không?"
Tôi lúng túng gật đầu chào đón bàn tay đang dang rộng của cô ấy. Tôi gật đầu với Ayumi-chan, rồi mỉm cười với Misa-san và Ran-san.
"Nói chuyện trong phòng tắm hơi kỳ. Chúng ta sẽ gặp nhau bên ngoài sau, vâng!"
Ran-san gật đầu, vẫn với nụ cười không chút nếp nhăn. Ngay lập tức tôi rời nhà vệ sinh với Ayumi-chan, xác nhận Ayumi-chan đã nói rằng cô ấy sẽ lấy đồ uống cho chúng tôi. Sau đó, tôi đứng nhìn chằm chằm, cố gắng kiểm soát hơi thở bản năng săn mồi của mình.
Điện thoại của tôi đột nhiên đổ chuông. Kudou-kun .
"Kudou-kun ..."
"Cậu đang ở đâu? Vừa rồi không phải cậu đi cùng Ayumi-chan sao? Tại sao Ayumi-chan lại về một mình?"
Trán tôi nhăn lại khi nghe hàng đống câu hỏi từ anh.
"Hả? À ... tớ đang ở gần nhà vệ sinh nữ. Ayumi-chan nói rằng cậu ấy muốn lấy đồ uống cho chúng ta - Kudou-kun? Này, Kudou-kun?"
Âm thanh ngắt quãng vang lên bên tai tôi. Một lúc sau, tôi thấy Kudou-kun đang chạy về phía tôi. Anh cúi xuống, hai tay chống lên đầu gối thở dốc. Tôi chưa kịp mở miệng thì anh đã nắm lấy cánh tay tôi.
"Chúng ta phải đi. Ngay bây giờ."
Tim tôi bắt đầu đập nhanh. Lần cuối cùng tôi nhìn thấy Kudou-kun như thế này là mười năm trước, khi chúng tôi chuẩn bị bắt giữ tên trùm của Tổ chức Áo đen.
"Được rồi, nhưng có chuyện gì vậy, Kudou-kun?"
Tôi đã nhân cơ hội để mỉm cười với một cậu bé tuổi teen mà tôi biết là bạn cùng lớp của tôi tại SD Teitan. Kudou-kun vẫy tay phải, trong khi tay trái tiếp tục giữ tôi. Chúng tôi đi nhanh nhất có thể trong khi cố gắng trông bình thường nhất có thể.
"Tớ vừa nhìn thấy một người rất giống với người phụ nữ đó ..."
"Cô gái đó?"
Khóe mắt anh bắt gặp Ran-san và Misa-san đang đi cạnh nhau, sau đó dừng lại để trò chuyện với Giáo sư Agasa và các thành viên của Đội thám tử nhí. Kudou-kun đột nhiên kéo tôi đi, giấu cả hai chúng tôi khỏi tầm nhìn của Ran-san và Misa-san.
"Cậu có nhìn thấy người phụ nữ đi cùng Ran không?"
Tôi chậm rãi gật đầu, "Tớ đã gặp cô ấy, trong nhà vệ sinh lúc nãy..."
Cổ họng của Kudou-kun di chuyển lên xuống khi cậu nuốt. Anh ấy nhìn tôi đầy ẩn ý, và ngay lúc đó tôi đã biết rằng Kudou-kun cũng nhận ra điều tương tự như tôi khi tôi bắt tay với Misa-chan.
"Kudou-kun, ý cậu là..."
"Chris Vineyard, Haibara. Người phụ nữ đó rất giống Vermouth!"
Lại liên quan đến tổ chúc áo đen nữa sao?! Có khi nào tổ chức vẫn chưa tiêu diệt hẳn???
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro