Viên thuốc giải bị lỗi (3)
WARNING *ADULT
----------------------------------------
Điều đầu tiên cô thấy khi cô tỉnh lại là anh.
Giữ chặt cái đầu đang đau nhói của mình, cô từ từ chuyển sang tư thế ngồi. ' Ah, phải rồi, chúng ta bất ngờ bị ngất đi' Cô vẫn còn nhớ lần cuối đôi mắt cô thấy là đôi chân mình, nó vừa dài vừa mảnh khảnh hơn so với tưởng tượng. Không cần đến đầu óc của một thiên tài để nhân ra họ đã quay trở lại cơ thể thanh thiếu niên một lần nữa. ' Lạ thật, dù mình không hề uống thuốc, nhưng cơ thể lại thay đổi mà không hề có dấu hiệu nào?'
Một ý nghĩ chợt đến 'Khoan.... Đừng nói với mình cậu ấy sẽ lại làm nhưng hành động kì lạ đó?" Với ý nghĩ trong đầu, cô cẩn thận đứng dậy, đôi mắt tập trung khóa vào người đang ngủ. Cô nhảy dựng lên, khi anh bất ngờ chuyển động. Đôi mắt xanh sáng của anh mở ra, kèm theo là tiếng ngáp. Khi đôi mắt mắt nhìn vào cô, cô trở nên lo lắng.
" Haibara? Cậu... " Anh đứng dậy chầm chậm để thích nghi với cơ thể người lớn của mình. Sau khi quan sát một lúc, anh đưa ánh mắt kình ngạc cho nhà khoa học " Tại sao chúng ta lại đổi lại?"
" Ôi chúa ơi!" Cô thở ra, cơ thể cô như được thư giản. Mặt anh nhăn nhó bực bội
" Cậu đang cảm thấy vui vì cái gì vậy?" Anh gắt nhà khoa học, khó chịu vì cô không trả lời.
Với lời chế giễu, cô đpá lại " Tôi chỉ cảm thấy vui tên thám tử nào đó không làm gì quá phận với tôi"
Vệt đỏ hiện lên mặt anh" Đ-đó không phái là lỗi của tôi ". Mặc dù sự xấu hổ vẫn còn, anh cảm thấy yên tâm hơn khi cô ấy vẫn cư xử như chính cô ấy bây giờ. Có điều gì đó bắt đầu làm anh lo lắng. Chàng thám tử cắn môi, nói ra suy nghĩ của mình " này, tại sao chúng ta lại biến đổi? Có phải cậu đã bỏ thuốc..."
" không " Cô nhìn anh một cách khinh bỉ. " Tôi không hề làm gì hết. Có phải cậu không?" Từng câu cuối cô thể hiện rõ sự mỉa mai.
" Rõ ràng là không." Sau một lúc im lặng, cậu lại nói " Thế thì chúng ta nên làm gì bây giờ?" .
Môi trên của Shiho cong lên sau khi xem xét tình huống trước mắt. Một lúc sau, đôi mắt cô hơi nheo lại, cho thấy cô đã đưa ra quyết định " Tôi nghĩ rằng chúng ta sẽ đợi cho tới khi thuốc phát huy quay trở lại một lần nữa. Bây giờ thì, không được rời khỏi nhà. Hiểu chưa?" Cô nhấn mạnh câu cuối, với hiểu biết của mình cô biết Shinichi thế nào cũng chạy ra khỏi nhà để giải quyết các vụ án mạng yêu dấu của cậu ta. Ngày nào, cậu ta cũng kết thúc với việc tìm thấy ai đó đã chết hay người bị giết trước mặt cậu ta theo đúng nghĩa đen. Hừ, cô sẽ đánh cược mạng sống của mình rằng cậu ta chính là thần chết.
Khi cô chú ý đến sự thất vọng của cậu, cô lặp lại " Hiểu chưa?"
" ... được rồi" Shinichi trả lời, một tia bực bội hiện trong đôi mắt cậu. Mặc dù cậu ta nói vậy, Shiho biết cậu ta có thể sẽ rời khỏi đây.
Một vài khoảng khắc im lặng trôi qua, Shinichi lúng túng nhìn xuống sàn.
"Cậu biết không...." Shiho đột nhiên nói, có chút không chắc của bản thân. Đôi mắt của Shinichi rời khỏi sàn nhà chuyển sang nhìn người con gái trước mặt, có vài vệt đỏ trên đôi má " Cậu có thể gọi tên thật của tôi khi xung quanh không có ai "
Điều này làm Shinichi ngạc nhiên, bởi ban đầu cậu nghĩ cô ấy sẽ không quan tâm lắm mấy thứ như thế này. " Hả ? À, chắc chắn ... " cậu do dự trả lời. " Miyano ổn chứ? " Tên này làm cậu không mấy quên thuộc.
" C-cậu không nghĩ chúng ta đã quen biết nhau đủ lâu rồi sao? Cậu có thể gọi tôi là Shiho " Cô nói với anh, giọng điệu pha chút sự ngại ngùng. Vài giây trôi qua, trước khi Shinichi đột nhiên trở nên cuồng loạn, khiến cô gái trước mặt anh bối rối " C-Cái gì? " Cô bối rối quát vào mặt anh.
"Chỉ là, chúng ta đã cư xử kì lạ với nhau gần đây, khá vui nhỉ" Anh mỉm cười. " Chúng ta từng thoải mái hơn rất nhiều".
Shiho không nói gì, đôi mắt cô lướt sang một bên
" Uhm, cậu thì sao?" Anh hỏi, câu hỏi đem chuyển hướng của đầu cô về phía anh trong sự lo lắng với ý nghĩa câu anh hỏi có ý gì.
" Cái gì về tôi? " Cô gái thắc mắc, vẻ bực bội vẫn còn trong giọng nói của cô.
" Về việc cậu gọi tên của tôi thì sao, Shiho?" Shiho bối rối khi nghe tên của cô. Cô thật sự phải quen với cái tên đó. " Được thôi, Shinichi"
Một cái nhếch mép xuất hiện trên mặt anh khi anh ngắm nhìn sự ngại ngùng của cô. Anh tìm ra một thứ khá dễ thương của cô...
Shinichi có thể cảm thấy mặt anh nóng lên khi nhận ra những gì mình đang nghĩ đến.
"Có thể nào ... Mình ..."
Shiho không thể không nhìn chàng trai thường xuyên vuốt tóc mình, tỏ vẻ bực bội. Tuy nhiên, rõ ràng từ vẻ mặt bối rối của anh đang cố chống trọ với bản thân anh, mặc dù, cô không chắc chắn là tại sao. Shiho chỉ nhìn thấy chàng trai bối rối như vậy nó liên quan đến Ran quý báu của anh. Đang xem xét chủ đề câu chuyện không phải là về Ran, dù vậy cô tự hỏi liệu anh có đang nghĩ đến cô khi đã biến đổi không.
Khóe môi khẽ nhếch lên, nhanh chóng gạt đi ý nghĩ ' không đâu '
Không biết từ đâu, đầu Shinichi gục xuống, che khuất đôi mắt của anh khỏi sự quan sát của cô. Cả cơ thể anh cứng đờ, hơi thở ngày càng nặng nhọc. Lại vài khoảng khắc trôi qua trước khi cái nụ cười nhếch mép quen thuộc của ngày hôm đó lại xuất hiện, anh loạng choạng đugnứ dậy, tiến vài bước về phía cô gái trước mặt. Mồ hôi chảy dài trên cổ, điều mà khiến Shiho lưu ý đến, vì nhiệt độ phòng không quá nóng.
" Ku... không, Shinichi ?" Shiho sững người khi hơi thở dồn dập, nhận ra chuyện gì đang xảy ra. Tuy nhiên, lần này lại khác hôm qua. Đôi mát Shinichi không mịt mù, đúng hơn, nó tràn đầy dục vọng thuần túy. Nói cách khác, lần này anh không để cô chạy thoát nữa.
' Nhưng, tại sao thái đội của cậu ấy lại thay đổi nhanh như vậy?' Sau một lcus suy nghĩ, một khả năng xuất hiện trong đầu cô ' Có thể là ...' < nếu chị mà chạy thì đã không sao r : )) >
Không để Shiho kịp nghĩ xong, tay anh nắm chặt tay cô, thô bạo ném cô xuống giường. Anh lướt ngón trỏ của mình dọc theo khuôn mặt cô, khiến trái tim cô đập mạnh. Không mất nhiều thời gian, toàn bộ cơ thể cơ sôi lên vì sự đụng chạm của anh, những giọt mồ hôi chảy xuống cơ thể cô.
" Anh sẽ biến em thành của anh " Anh rít lên trong khi tay anh khám phá những đường cong trên cơ thể cô. Shiho thậm chí đó có phải anh không, những lời của anh mang đầy sự thống trị và them khát, không giống như Shinichi nhút nhát và xấu hổ thường ngày. Khi tay anh đặt giữa hai đùi cô, cô nhăn mặt ngạc nhiên, tiếng rên rỉ sung sướng xuất phát từ miệng cô. Shinichi nhếch mép cười, tay anh luồn vào trong cô lót của cô, làm Shiho không kiểm soát được mình mà giật nảy hông lên phía trước.
" Hửm, đã ướt đẫm thế này rồi, chúng ta vừa mới bắt đầu mà" Shiho trở nên xấu hổ trước lời nói của anh, không kiểm soát được bản thân ' Mình không tin được điều này thực sự đang xảy ra '
" C-Chúng ta không nên ..." Tiếng rên rỉ trong cổ họng khi anh đột nhiên đặt môi mình lên cô, cắt ngang lời cô định nói. ĐIều này chắc chắn không giúp ích đucợ gì khi Shinichi bắt đầu xoa bóp vào chỗ thầm kín của cô, sau khi xé toạc chiếc quần lót ướt đẫm, hông nhà khoa học giật nảy như đáp lại sự kích thích ấy.
"Shinichi..." Cô rên rỉ tên anh, giọng điệu đầy hạnh phúc, Shinichi bắt đầu cởi quần áo cô bằng tay còn lại. Đầu óc Shiho trở nên trống rỗng, giờ đây hoàn toàn bị tiêu hao bởi những suy nghĩ về Shinichi. Cô thở hỗn hển khi đạt đến cao trào, thả lỏng vào bàn tay Shinichi. Cô nhìn anh đưa ngón tay có lớp trắng ngần vào miệng, liếm nó một cách quyến rũ. Hàng động này khiến cô hụt hẫng, khi cô đột nhiên thấy mình nằm trên anh, giờ đây anh lại muốn cô nhiều hơn.
Shinichi nhếch mép, thích thú việc Shiho phục tùng mình nhanh như vậy. Hay tay cô mạnh mẽ di chuyển xé toạc quần anh, để lộ ra chiếc quần đùi. Với ý ddicnhj làm hài lòng anh, cô cũng với tay cởi quần đùi của anh, trước khi bàn tay của anh chặn lại hành động của cô "
"Em không cần phải làm như vậy " Shihnichi giọng điệu đầy lo lắng. Mặc dù bây giờ anh không phải là anh, nhưng phần thực sự trong anh vẫn nổi lên nếu chỉ trong chốc lát, không muốn ép cô làm chuyện xấu hổ như vậy. Bất chấp sự xấu hổ của mình, cô lắc đầu.
"E-Em muốn" Shiho kiên quyết, muốn làm hài lòng anh. Sau khi trượt cái quần đùi của anh xuống, cái côn thịt của anh đã lộ ra đầy đủ, khiến cô gái trước mặt đỏ ửng vì kích thước của anh. Với lưỡi của mình, cô liếm cái đầu của nó trước khi ngập nó vào miệng hoàn toàn. Khi cô di chuyển lên xuống, những tiếng rên rỉ rời khỏi môi Shinichi, cảm giác sung sướng tràn ngập trong anh. Sau khi anh ra, Shiho thở hỗn hễn để hít lấy không khí trong lành, vùng dưới của cô còn ướt đãm hơn trước.
Đẩy lưng cô xuống, Shinichi ấn thành viên của mình vào vùng kín của cô, từ từ chà lên chà xuống. Shiho tròn mắt vì sung sướng. "Mmm! Nnn..." Cô rên rỉ khi đôi mắt của tên thám tử quan sát mình một cách hài lòng. Tuy nhiên, anh đột ngột dừng lại, Shiho trở nên mất kiên nhẫn, không thể kiềm chế được nữa. "Đừng... có trêu chọc như vậy và cho em đi" Cô không tin rằng mình lại thốt ra những lời như thế. Chết tiệt!! Cô không tin rằng họ lại làm những chuyện như thế này. Không đời nào cô từng nghĩ một cuộc trò chuyện bình thường cách đây 10 phút trước lại biến thành cảnh họ khỏa thân hoàn toàn và chuẩn bị làm tình.
Khi anh tiếp tục trêu cô bằng cách đưa nó vào bên trong, Shiho thô bạo nắm lấy côn thịt của anh, hướng nó về phía cô. Khi anh bước vào, đôi mắt cô nhắm chặt vì cơn đau dữ dội từ màng trinh của mình vỡ ra. Nhưng cơn đau chỉ trong chốc lát, cô lại cảm thấy mình đang chìm trong biển khoái cảm khi anh đâm vào cô. Lúc đầu, lực đẩy của anh chậm, sau đó anh nhanh chóng bắt đầu tang tốc, trở nên thô bạo theo từng dây.
" Mmm... Shinichi !" Cô hét lên khi hông của họ khuỵu xuống dữ dội. móng tay cắm sâu vào lưng anh. Một tràng tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng cô khi anh giữ chặt đùi cô, thúc mạnh lần cuối. Cả hai đồng loạt cao trào khi hòa vào nhau. Một tiếng thở dài cuối của niềm hạnh phúc thuần khiết rời khỏi miệng khi kết thúc. Shiho thả mình xuống người anh. Cả hai ngã xuống giường, đen mặt vì kiệt sức.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro