11. Động lực lớn
"Tại sao anh lại mặc bộ đồ đó? Giờ là mùa hè đó?" Ai nhíu mày nhìn bộ quần áo Subaru đang mặc
"Tôi từng mặc loại đồ như thế này rồi" Subaru thản nhiên nói
"Nhưng..." – " Nếu em muốn tôi thay quần áo, tốt nhất em nên về nhà"
Ai nhìn chằm chằm vào Subaru rồi mỉm cười thích thú.
"Được rồi, đúng vậy" Ai nắm cánh tay của Subaru và bước cùng anh vào công viên Tropical land cách đó không xa. Ai đưa Subaru đến đây chơi để cảm ơn anh vì đã giúp cô.
Ngay lúc đó, Shinichi đi cùng đám bạn mình đến đây để hẹn hò 3 cặp. Họ vui vẻ sau khi lượn tàu siêu tốc. Cuối cùng anh đã bình tĩnh sau khi trải qua nhiều chuyện, đặc biệt là cảm xúc anh giành cho Ai
Shin quay sang Ran đang nói chuyện với Aoko và Kazuha. Anh nghi mình đã quên được Ai và giờ chỉ cần tập trung vào Ran, người đã bên anh suốt thời gian qua. Thật ngu ngốc khi anh muốn rời bỏ Ran, người anh biết đã lâu và người anh mới gặp.
Chiếc xe thứ sáu chyển sang cái tiếp theo. Shin nắm tay Ran khi không có bạn bè của anh ở gần đó, anh hôn lên má Ran, điều này làm Ran đỏ ửng. "Anh làm gì vậy, lỡ mọi người thấy chúng ta thì sao?" Ran ngại ngùng hờn dôi anh, nhưng mà cô rất hạnh phúc vì Shin hôn mình.
Shin không trả lời chỉ mỉm cười nhìn Ran. Đây là ngày tuyệt vời để Shinichi và Ran gần nhau hơn. "Ủa? Không phải đó là Haibaran-san sao?" Aoko chỉ tay về phía Ai , ngay lập tức Shin cũng quay đầu nhìn về phía cô
"Oh, cậu nói đúng, đó là Haibaran –san." " Oi- Haibaran" Heiji vẫy tay gọi lớn
Ai nghe ai đó gọi tên mình, thì quay lại nhìn thấy họ. Cô hơi ngạc nhiên nhưng cũng mỉm cười vẫy tay lại với họ
"Cậu biết cô ấy ư" Kazuha hỏi giọng ghen tỵ
"Uhm, cô ấy là giám đốc của tập đoàn Kudo TV" Heiji rả lời nhưng để ý đến giọng điệu của Kazuha
Ai đi lại phía họ nhưng tay vẫn đang kéo cánh tay của Subaru. " Tôi không nghĩ sẽ gặp mọi người ở đây, mọi người hẹn hò ba sao?"
"Đúng vậy, còn cô thì sao? Cô cung đang hẹn hò với bạn trai mình phải không?" Aoko hỏi giọng điệu nhiệt tình, nhìn Saburu. Cô ấy sẽ rất vui khi Ai có bạn trai
Ai thích thú với câu hỏi của Aoko rồi nở nụ cười nói "Đây là Subaru Okiya, anh ấy là bạn thòi thơ ấu của tôi
"Rất vui được gặp cô" Subaru mỉm cười rồi liếc nhìn Kaito làm anh ta cảm thấy khó thở dù Kaito không nhìn chằm chằm vào Subaru. Từ lúc thấy Ai và Subaru ,Kaito không dám nhìn Subaru chút nào
"Được rồi" Ran, Aoko, Kazuha đồng thanh
Trong khi đó, Shinichi đứng bất động và không nói gì, Heiji nhìn chằm chằm vào Saburu với đầy suy nghĩ. Ngay cả khi Ai và Subaru đi phía trước họ, Shinichi vẫn im lặng, nụ cười và sự vui vẻ của anh biến mất từ khi thấy họ đi chung với nhau.
Nhóm Ran bắt đầu bàn tán về Ai và Subaru sau khi họ rời đi, Heiji ngậm ngùi làm Kazuha không nhịn được mà hỏi
" Có chuyện gì sao, Heiji?"
"Người đàn ông đó trông anh ta rất quen"
"Thật không? Cậu biết anh ta à?" – Aoko
"Tôi chắc chắn nhìn thấy anh ta đâu đó ròi, nhưng không thể nhớ"
"Vậy thì sao?" Aoko
Shin nhìn heiji nhưng anh không nói gì. Còn Kaito thì tay anh run rẩy dù anh vẫn duy trì được nét mặt bình tĩnh của mình. Bởi anh biết người đàn ông đó là ai và anh đã nhận thức được sự tồn tại của mình ĐIều đó khiến nah ta thét lên. Hoặc là những gì xảy ra đến với anh sau này
"Trông họ thật hanh phúc" Ai mỉm cười cay đắng. ĐÁng lẽ cô không nên hỏi, nhưng thật ngu ngốc. Bây giờ cô phải làm sao để trái tim mình không đau nữa?
Giọt nước mắt từ từ lăn dài xuống má. Ai buồn bã nhìn dòng sông Temuzum gần như khóc nức nở, nhưng tiếng bước chân đằng sau thu hút sự chú ý của cô. Cô quay lại nhìn,cô ngạc nhiên thấy người đáng lex không nên ở đây. Đó là anh – Shinichi kudo. Shin cũng bất ngờ khi người đó là Ai
Shin không mong đợi gặp Ai ở đây. Anh luôn ở đây mỗi khi anh cảm thấy bối rối và nơi giúp anh có thể thoải mái. Anh sẽ hỏi người đàn ông đang hẹn hò với Ai, nhưng anh nhận ra những giọt nước đang lăn dài trên má cô, một câu hỏi khác lại tuôn ra từ anh
"Haibara, em không sao?" Anh dung đôi mắt buồn, dịu dàng hỏi cô
Ai lập tức lau đi những giọt nước còn trên má cô, đứng dậy rời khỏi ghế bước đi mà không hề nói bất cứ điều gì với Shinichi
Đôi mất anh mở lớn rồi cũng lập tức chạy sau AI
"Thả tôi ra" Ai nói với giọng run rẩy, cố gắng kéo tay mình ra khỏi nắm tay của anh
"Chuyện gì đã xảy ra? Người đàn ông đó làm gì em phải không?" Shin siết chặt tay cô hỏi, để ánh mắt cô nhìn vào mình
"Buông tôi ra" Ai nức nở, vùng vẫy thoát cái anh nhưng anh đa choàng tay qua người ôm cô vào lòng.
" Anh sẽ không để em đi, không bao giờ" Shin nói một cách dứt khoát làm Ai sung số và cuối cùng cô không vùng vẫy nữa mà cô òa khóc lớn
"Haibara.." Shin nói trong lòng nhìn chằm chằm vào đầu cô trong khi cô đang khóc trên ngực anh
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Vậy ojou-sama đã giao dịch với tôi hả?"Kaito nói một cách cay độc
"Anh đang phàn nàn?" Subaru nở nụ cười đặc biệt tuy ấm nhưng rất lạnh lùng
"Tất nhiên, nếu không tại sao anh lại ở đây và yêu cầu gặp tôi" Kaito giận dữ
"Kaito Kaito" Subaru lắc đầu " Nếu ojou-sama nói với cậu, cậu nghĩ cậu có tư cách gì nói chuyện với tôi? Cậu nghĩ tôi là ai?" Subaru hoài nghi
Kaito không trả lời and chỉ im lặng cho đến khi Subaru mở miệng nói
"Nếu ojou-sâm nói với tôi rằng cô ấy không muốn cậu thấy mặt trời sáng mai mọc như thế nào, thì điều đó đã xảy ra với cậu rồi" Subaru lạnh lùng khiến Kaito rung mình/
"Vậy tại sao anh lai tới tìm tôi?"
"Tất nhiên là không, tôi đang đến ôn lại chuyện với cậu" Subaru bình tĩnh nói
Kaito chỉ có thể im lăng đến khi Subaru quay lại
"Cậu không thể thoát khỏi số phận của mình đâu" Subaru nói xong rồi biến mất trong bóng tối
"Số phận ?" Kaito lẩm bẩm, nhìn chằm chằm vào mặt trăng trên bầu trời.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Bây giờ em thấy ổn chưa?" Shin ân cần hỏi Ai
"Mnn, cảm ơn anh"
Lúc này cả hai đang ở chung với nhau trong căn hộ, trước mặt họ là tách trà ấm
"Từ giờ trở đi đừng hành động ngu ngốc như vậy nữa, trước mặt tôi không cần em chứng minh bất cứ điều gì"
"Hử? Anh nói về điều gì vậy?" Ai khó hiểu nhìn Shin hỏi
"Em đang hẹn họ ai đó trước mặt tôi để tôi có thể quên em phải không? Em không cần làm thế, tôi đa quên em rồi" Shin tự hào nói
"Cái gì?" Cô sững sốt với câu trả lời anh, cái gì mà hẹn hò ai đó, cái gì trước mặt anh để anh quên mình. Rồi cô thích thú cười" Chà, thật lòng tôi không quan tâm liệu anh có quên tôi hay không, anh ấy không phải là người tôi quan tâm, anh ấy là bạn thời thơ ấu của tôi, tôi đã rủ anh đến công viên chơi" Ai tiếp tục thích thú nói
"Bạn thời thơ ấu? Nhưng anh ấy trông già hơn em, thậm chí còn hơn tuổi tôi. Làm thế nào mà anh ấy là bạn thời thơ ấu của em?" Shin ngờ vực không tin
"Sao lại không thể? Những người bạn thời thơ ấu chỉ nên bằng tuổi?"
"Nhưng điều đó không thể" Shin nhấn mạnh
"Không phải là không thể, hồi nhỏ khi tôi 2 tuổi, anh ấy 8 tuôi, cả hai chúng tôi luôn bên cạnh nhau, vì vậy anh ấy là bạn thời thơ ấu của tôi"
Shin im lặng rôi hỏi " Vậy là anh ấy từ chối em?"
"Từ chối tôi?" Ai nhướng mày
"Chứ, nếu không sao em khóc, tôi không thể nghĩ được lí do khác.."
"Đúng vậy, Kudo-kun, anh có nghĩ rằng thanh mai trúc mã lớn lên sẽ yêu và làm bạn không? Ai nói không suy nghĩ gì nhiều "VÀ trước khi nói với anh, tôi đã không khóc. Khi anh hỏi lại tôi, tôi nói rằng tôi sẽ không nói với anh lí do tôi khóc, hiểu chứ?" Ai nói, Shin cau mày
"Nhưng tại sao em không nói với tôi" Shin giọng phản kháng
"Đó không phải việc của anh" Ai thẳng thắn, shin chỉ biết im lặng.
Shin khẽ thở dài đến khi Ai dịu lại.
"Chà, nhưng tôi rất biết ơn vì tối nay. Anh là người bạn tốt, Kudo-kun"
Shin quay lại thấy Ai nở một nụ cười trên môi, anh đang tính gì đó thì Ai đã kề môi hôn lên má anh một cái. Nụ hôn đó làm anh bất ngờ, đóng bang tại chỗ
" Muộn rồi, về nhà đi Kudo-kun" Ai nói với Shin trong tình trạng chưa thức tỉnh
Ra khỏi cửa, Shin mới lấy lại nhận thức
" Này, Haibara" thì Ai đã đóng cửa, lại mở nó ra
"Gì vậy?" Ai
"Hẹn gặp lại ngày maitaij văn phòng" Shin mỉm cười
"Tất nhiên"
Anh vui vẻ, mỉm cười. Tại sao anh phải tránh Ai, trong khi anh có thể ở bên Ai với tư cách là người bạn?
Trên đường về nhà, điện thoại anh reo lên
"Cuối cùng tớ nhớ người đàn ông đó là ai rồi" Heiji
"Cậu đang nói về.." Shin chưa kịp nói xong thì Heiji cướp lời
" Là người đàn ông hẹn hò với tình yêu của cậu chiều này" Heiji nở nụ cười, shin nghe vậy liền nhíu mày lại
"Vậy anh ta là ai?" Shim uể oải
"Tớ không biết tên anh ta là gì, nhưng biết được anh ta làm việc cho thống đốc Osaka với tư cách là tài xế, anh ta thường đưa người phụ nữ của thống đốc đi khắp nơi"
"Vậy thông tin đó có tác dụng gì với tớ?" Shin hỏi một cách lười biếng
"Không phải mọi thông tin về cô người yêu cậu quan trọng sao?" Heiji cười ám chỉ anh, với giọng hớn hở
"Chà cho đến lúc đó" Anh thở dài, cúp máy không chú ý đến bên đầu dây kia đang kêu
" Lai là thống đốc Osaka? Tại sao mình luôn nghe về nó khi liên quan đến Haibara?
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Dường như không có một ngày nào yên tĩnh, hầu như lần nào anh cũng đều được các quan chức của đảng đối lập đến thăm và thuyết phục tham gia cùng họ. Anh có thể hiểu được, mình đã nổi tiếng sau thách thúc của thống đốc. Hơn nữa các phi công của thống đốc Tokyo đang tiến gần hơn
Ngày sau, không còn ai làm phiền anh nữa, anh thở nhẹ nhòm. Tuy nhiên đó chỉ là thời gian ngắn vì có nhóm côn đồ tấn công văn phòng Kudo TV. Các nhân viên hoảng loạn chạy ra ngoài.
Một vài tên khác vây quanh Shinichi, một tên khác nắm tóc Ai và đặp mặt đầu Ai xuống bàn khi Ai muốn giúp Shin
Sau khi phá xong, chúng đã lôi Shin ra ngăn cản và kêu mở đườn. Hắn cầm chiếc ghế kim loại đặt trước đầu Shin, người đang ngồi lên ghế ở tư thế thẳng đứng.
"Mày nghĩ rằng mày sẽ thoát được sau khi gây rắc rối cho tụi tao?" Người đàn ông ở miệng đe dọa, cúi xuoongsn hìn Shinichi
Shinichi ngước lên, nhìn ông ta giận dữ
" Và... nếu... mày nghĩ.... Cảnh sát sẽ không.. bắt mày.. vì điều này" Shin hơi run nhưng vẫn kiên định đáp trả.
Hắn ta thậm chí còn cười khó chịu
"Mày nghĩ gì về gia đình tao, mày nghĩ cảnh sát có thể bắt tụi tao không?"
"Nếu họ không thể, tao sẽ bắt tụi mày, tụi mày không thể thoát khỏi" Shin nhấn mạnh
"Tất nhiên, thám tử, nhưng mày sẽ làm được điều đó tở bên kia vì... hôm này là ngày cuối cùng của mày" Hắn cao giọng chế nhạo, cười ha hả. Rồi hắn đứng dậy nhấc cái ghế kim loại và chào tạm biệt anh " Tạm biệt, thám tử"
Shin nhắm mắt lại, chỉ có thể chửi rủa không thể là gì khác. Một cái gì đó đập vào đầu anh nhưng khải kim loại, có gì đó mềm mềm. Anh nghe thấy cuộc gọi, ngạc nhiên nhìn xung quanh, nên anh mở mắt mắt ra nhưng không thể thấy bất cứ thứ gì.
Rồi anh bắt đầu nghe thấy tiếng còi xe cảnh sát tù xa và những tên côn đồ đi tới " Mặc dù tao thất bại, nhưng ít nhất đã đánh người người phụ nữ, vì vậy anh trai tao sẽ không quá tức giận, Đi thôi!" Hắn ta nói trước khi bước ra với người khác
"Người phụ nữ? Họ đánh ai?" Shin tự hỏi
Shin không thể di chuyển và anh bắt đầu nghẹt thở vì có cái gì ở trên đầu. Anh như nhất đi khi nghe ai đó hét lên
"Ojou-sama" Shin cảm thấy thứ gì đó kéo anh ra và còn chút năng lượng và ý thức, anh nhìn lên. Trái tim anh như ngừng đập, Ai nằm bất tỉnh trong tay Kaito
" Không, điều này không thể, Haibara, Haibara" Shin kêu lên trong lòng trước khi anh mất ý thức
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kaito nhắm mắt lại, khi trong hậu trường, Ai bảo vệ Shin, quay trở lại thực tại, anh đang đứng trước cửa phòng mổ. Sau đó, anh nghe giọng nói quen thuộc vang trên hành lang.
Kaito thấy Shin bước tới với sự giúp đỡ của Ran, Aoko đang lo lắng. Shin cuối cùng nhìn anh , họ nhìn nhau một lúc. Kaito cảm thấy Shin đang nhìn chằm chằm anh với vẻ không thích mặc dù chỉ thoáng qua anh cũng không chắc về cảm nhận của mình.
"Có chuyện gì vậy?" Shin hỏi Kaito
"Tôi không biết. Chưa ai ra khỏi phòng mổ cả."
"Thế à" Shin không nhìn Kaito mà chỉ nhìn vào phòng mổ.
"Còn cậu thì sao? Vẫn ổn chứ?"
"Tôi ổn, những người đó, tôi sẽ không tha cho chúng" Shin giận dữ nói như lời chắc nịch
Kaito chỉ im lặng " Người phụ nữ ngốc nghếch đó, cô ấy luôn làm điều đó, luôn cư xử như vậy, làm sao mà mình có thể sống bình tĩnh? Mặc dù mình không muốn cảm thấy tội lỗi nhưng cảm giác ấy luôn trực chờ" Kaito tức giận
" Nếu họ không kiên nhẫn được nữa, được thôi, tôi sẽ chấp nhận phục vụ họ"
"Ý cậu là gì" Kaito bất ngờ
"Ghế, ghế của thống đốc, tôi sẽ lấy nó từ họ" Shin nói làm cả người sốc tại chỗ rồi cngf nhau đồng thanh " Cái gì???"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro