"Bà ấy thật đáng sợ?" Ai nói với Shin khi cả 2 đang ngồi rên sofa trong căn hộ của cô với đồ ăn nhe và soda trên bàn
"Ý em là ai?" Shin hỏi lại
"Ứng cử viên cho mẹ vợ tương lai của anh. Tôi thấy bàn tay anh run rẩy khi anh đứng ở đó"
"Oh"
Ai mỉm cười trước những lời ngắn gọn của Shin
"Tôi khó có thể tin rằng có người làm cho anh chàng thám tử nổi tiếng phải run sợ" Ai trêu choc làm Shin ủ rũ
" Im miệng: Shin liếc Ai, Ai cười thầm
" Nhưng có như, người đó không tốt lắm. Sẽ thật tuyệt nếu như người bạn sợ là người tốt" Ai noi trong mong đợi
Shin quay sang Ai ngạc nhiên. Ai cũng quay lại nhìn anh cười, chẳng mấy chốc anh mỉm cười
"Ừ, em nói đúng" Shin
"Nhưng anh thực sự nghiêm túc về việc đinh hôn trong 6 tháng" Ai đổi chủ đề
" Uh, như tôi nói, tôi cần thời gian nghiên cứu và thích nghi với công việc mới"
"Có phải vậy không? Mặc dù anh có thể sống lặng lẽ với người phụ nữ yêu dấu của mình, nhưng hóa ra thích tìm cái phức tạp hơn"
" Em nên tự trách mình vì điều đó" Shin nở nụ cười
"Lỗi của tôi? Làm sao lại như vậy?" Ai nhíu mày khó hiểu
"Tôi muốn trả ơn thủ tướng và con trai bà ta cho em. Và đừng làm như em không biết gì vì tôi đã biết tất cả mọi thứ, hiểu chưa?"
"Vì vậy anh tin Bourbon nói, phải không?"
"Không. Anh a chỉ giả định vì anh ta nghe những tin đồn, trong khi tôi thấy nó bằng mắt mình"
"Đó chỉ là tin đồn"
"Haibara ..."Shin cố cãi nhưng Ai đã lên tiếng
"Anh không biết gì hết, Kudo-kun. Chỉ là tin đồn thôi, hiểu chưa?" Ai nhìn chằm chằm vào Shinichi
Shin nhìn vào Ai với cái nhíu mày và rồi một ý nghĩ thoáng qua tâm trí. Một cái gì đó chưa bao giờ được nghĩ đến trước đây. Có thể đó là tình yêu không được hồi đáp? Có thể Ai lan truyền tin đồn ở trước trường? Anh đã trải nghiệm điều đó khi anh từ chối Asami-sampai và cô ấy đã lan truyền tin đồn rằng anh bị Asami- sempai từ chối. Nhưng tại sao thủ tướng muốn làm hại Ai? Hay đó là sự trùng hợp ngẫu nhiên, rằng bà ta vô tình làm Ai bị thương khi cố gắng trừ khử mình và anh đã lấn át vì những lời của Amuro như Ai nói?
Shinichi háo hức đặt ra biết bao nhiêu câu hỏi trong đầu. Nhưng khi nhìn vào mặt Ai, anh biết mình không nên nói gì vì điều đó không quan trọng. Điều quan trong thống đốc Osaka đã không còn trong cuộc sống của Ai. Chỉ có Shinichi kudo người đã lấp đầy những ngày tháng của Ai. Chỉ có anh
"Điều đó tùy thuộc vào em, nhưng em phải chịu trách nhiệm vì tôi đã làm tất cả điều này vì em"
"Tôi không bao giờ nhờ anh làm những điều đó"
"Tôi không qyan tâm, về cơ bản, em ohair có trách nhiệm"
"Cái gì?" Cô thốt lên không suy nghĩ, nhưng Shin không quan tâm thay vào đó anh xem TV
Ai lắc đầy rồi cũng xem TV
Trong khi đó, Eri tức giận đi vào phòng
"Tất cả vì người phụ nữ đó" bà lẩm bẩm. Sau đó, bà dừng lại quyết định " Mình sẽ không tha nó. Phải cho người phụ nữ đó một bài học".
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Ngày hôm sau, Eri đến vp Kudo TV, hỏi phòng Ai ở đâu. Ran đi theo sau mẹ, cố gắng ngăn bà lại. Không cần gõ cửa, bà ta tiến vào phòng Ai, khiến cho nhiều nhân viên chú ý
Ai cũng chuyển sự chú ý của mình từ màn hinh laptop sang hai vị khách không mời đứng trước bàn làm việc. Lông mày cô nhướng lên, rồi đóng laptop lại và đứng dậy.
"Cái gì vậy?"
"Cô vẫn còn hỏi sau những gì cô làm sao? Bitch" Eri nói cộc lốc
"Mẹ ,dừng lại đi" Ran
"Nếu bà chỉ muốn nói vậy, tốt nhất nên rời đi hoặc tôi sẽ gọi an ninh" Ai lạnh lung cất giọng mình lên
"Chát"
"Gọi bao mật đi" Eri nói sau khi tát vào mặt Ai
Ai liếc ánh mắt lạnh lùng như những mũi dao nhọn về phía Eri khiến bà nổi da gà nhưng cơn giận của bà đã đánh bại mọi thứ và bà ta không quan tâm
Ai lấy điện thoại ở bàn cô, nhưng Eri lập tức cầm lấy nó và đập xuống sàn. Rồi bà lại tát Ai cho đến khi đầu môi Ai chảy máu. Sau đó, bà nắm tóc Ai và cố gắng đánh AI nhưng Kaito đã ngăn cản và đưa Ai ra khỏi phòng.
Ran, người chỉ đứng im lặng tại đó, nhìn Kaito và cô cắn môi dưới với khuôn mặt hối hận.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Sao cô luôn gặp những rắc rối vậy?" Kaito thất vọng nói với Ai. Anh và cô đang ở văn phong của Kaito
"Đó không phải là việc của anh" Ai thẳng thừng
"Tránh xa Kuudo ra" Kaito lạnh lùng
"Tại sao tôi phải làm vậy?" Ai mỉa mai
"Ojou-sama!" Kaito khó chịu
"Tôi không phải Ojou-sama của anh, Kaito-kun, đừng có lo lắng cho tôi. Tôi có thể tự chăm sóc cho mình, được chứ?" Rồi cô đứng dậy rời khỏi phòng.
"Đợi đã" nhưng Ai mặc kệ và bỏ đi
Kaito ngồi xuống, nắm lấy tóc mình trong thất vọng. Anh thực sự ghét Ai à điều anh ghết nhất ở Ai là Ai luôn khiến nó như thế này. Làm cho anh cảm thấy tồi tệ vì ghét Ai
Không, anh không chăm sóc Ai. Anh chộp lấy Ai và bảo cô tránh xa Shinichi vì Ran. Anh cảm thấy rất sốc khi thấy Ran mỉm cười trong lúc Eri đánh Ai. Vì Ran không phải là người như vậy, Ran luôn là người tốt bụng, như một thiên thần xuống trần gian, luôn hy sinh vì người khác. Nhưng bây giờ vì Ai, Ran thay đổi, anh không muốn Ran như vậy. Và thật ngu ngốc Ai nghĩ anh quan tâm đến Ai
Kaito đứng dậy, anh phải gặp Shin nói chuyện, vì chính Shin là gốc rễ gây ra những vấn đề này. Và chỉ có Shin mới giải quyết mọi thứ.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Em còn thức không? "Shin nhìn chằm chằm vào ban công căn hộ của Ai
" Anh làm gì ở đây vậy? Đã muộn rồi. Anh không cần phải đến đây" Ai nói trông buồn ngủ. Cô tỉnh dậy do gió lạnh thổi từ ngoài ban công. KHi định đóng cửa lại, cô thấy Shinichi ở đó.
" Không phải tôi đã nói với em, tôi sẽ đến đây mỗi ngày, vì vậy tôi ở đây" Shin nhìn Ai mỉm cười
"Thật rắc rối" Ai lẩm bẩm với khuôn mặt chua chát nên Shin bày ra khuôn mât " oi-oi"
Sau đó, họ ngồi nói chuyện với nhau. Shin nói với Ai rằng anh đang kiểm tra thị trường và ngụy trang cùng Amuro. Anh phàn nàn làm thế nào mà các thương nhân trong thị trường có thể gian lận với quy mô. Không có gì ngạc nhiên khi tham nhũng khó có thể xóa bỏ bởi vì hầu hết mọi người ai cũng làm vậy.
Thấy Shinichi không đề cập vụ việc trong văn phòng mặc dù Shinichi cứ liếc nhìn vào má và khóe môi hơi sung. Ai nhận ra rằng đây là lần cuối cùng cô có thể trò chuyện với Shinichi. Điều này làm cô buồn, nhưng cô biết rằng sớm muộn gì cũng xảy ra. Ai đó đã có được anh, vì vậy cô không thể làm phiền anh nữa.
"Trước đó Amuro-san có nói với tôi rằng bố anh ta là bộ trưởng ngoại giao. Anh ấy nói anh ấy có thể thay bố mình sau vài năm nữa và anh ấy muốn tôi trở thành thủ tướng sau khi anh ta nhậm chức. Tôi chỉ cười và thấy anh ấy thật điên rồ"
"Tại sao anh nghĩ vậy?"
"Chà, anh ta nói rằng thủ tướng hiện tại rất tham nhũng nên đất nước cần một người trong sạch và thẳng thắn như tôi. Anh ấy muốn đất nước của chúng ta thoát khỏi KKB. Vậy tôi nên nói gì ngoài việc điên rồ? Đó không phải là gia đình trị sao?"
"Nhưng anh ấy làm việc tốt mà phải không?"
"ĐÚng vậy. Nhưng anh ấy sẽ không đạt được vị trí của mình ở tuổi này nếu bố anh ấy không phải là Seskab, một người đáng tin cậy"
"Vậy có nghĩa là anh không quan tâm đến vị trí thủ tướng" Ai cười
"Tôi không biết. Ngay cả khi tôi có mong muốn trở thành thủ tướng, tôi biết ý định của mình không phải là điều thẳng thắn. Nó sẽ rất tệ cho đất nước này. Thực tế, đôi khi tôi cảm thấy mình không muốn trở thành thống đốc nữa"
"Kudo-kun..." Ai nói thầm trong lòng. Tim cô đập nhanh hơn bình thường nên cuối cùng cô cũng nhận ra rằng bản thân mình đã yêu người đàn ông ngồi trước mặt. Mặc dù không nói những lời yêu thương nhưng cô biết được rằng Shin đang bày tỏ tình yêu của mình. Nhưng ngoài lời tuyên bố về tình yêu, Shin cũng bày tỏ sự xa cách với cô, không có gì lạ từ trước khi cô muốn ôm anh. Vì cô nhận ra Shin đang ám chỉ rằng họ sẽ không gặp lại nhau.
"À, đừng bận tâm. Tại sao chúng ta lại nói những điều ngớ ngẩn nhu vậy. Chúng ta nên nói những khác, được chứ?" Shin nói với giọng vui vẻ.
"Mmm"
Ai thực sự quyết tâm rời đi. Cô đã lên kế hoạch rời khỏi Nhật đếm Châu Phi, Nam Mĩ hoặc Trung Đông nhưng chưa thể quyết định. Nhưng cô chắc chắn sau khi rời đi sẽ không bao giờ quay trở lại nữa. Sau này, nếu cô mệt mỏi với cuộc sống, cô có thể kết thúc nó và sẽ không có Shinichi đến cứu cô.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau vài tuần không gặp Shin, Ai có vẻ sốc khi thấy sự xuất hiện của Shin trong tình trạng say xỉn. Ai ngay lập tức đưa Shin vào căn hộ, để anh ngồi ở sofa và nhìn chằm chằm vào anh.
" Điều cuối cùng tôi thấy anh trong tình trạng say đến căn hộ tôi. Vì vậy, tốt hơn anh nên có lí do chính đáng cho việc này" Shiho lạnh lùng
"Lý do?" Shin cười nham hiểm. "Nếu tôi nói không có lý do thì sao" Shin mỉa mai
Ai nhìn anh chằm chằm rồi cô thở dài
" Tôi sẽ gọi taxi đưa anh về nhà" Ai nói với lấy điện thoại thì Shin lập tức nắm lấy tay anh.
"Tôi không muốn về nhà" Shin gắt lên
"Anh phải về nhà" Ai cũng gắt lên không kém, rồi kéo tay ra khỏi tay anh
Shin thở dài, ngồi lặng lẽ nhinf chằm chằm xuống sàn nhà. Trong khi đang chờ kết nối, Ai quay sang nhìn Shin nhưng cô không nói gì. Sau đó, âm thanh trong đường dây thông báo không kết nối được, Ai cúp máy
" Không ai trả lời" Ai nhún vai, cúi mắt xuống nhin anh
Shin ngạc nhiên nhìn Ai rồi vui vẻ, làm nũng với Ai
"Cảm ơn, Haibara" Shin
"Để làm gì?"
"Không có gì, tôi chỉ muốn nói vậy thôi" Shin cười khiến Ai nhíu mày
" Có vẻ như anh nhận thấy sự nôn nào của mình,. Anh có thể xuống chặn taxi bên dưới"
"oi oi" Shin bực tức
"Muộn rồi. Tôi muốn đi ngủ. Về nhà nếu như anh muốn" Ai nói dứt khoát rồi quay lưng đi về phía giường ngủ. Bỗng nhiên, Shinichi ôm chầm lấy cô từ phía sau khiến bước chân cô dừng lại.
" Chúng ta không thể quay trở về như trước sao?" Shin buồn bã hỏi
"Tôi chắc chắn anh biết được câu trả lời rồi, Kudo-kun. Chúng ta không thể. Mouri-san sẽ bị tổn thương" Đôi mắt Ai cũng gợn lên ánh buồn
"Tôi sẽ giải thích cho cô ấy hiểu..." lời nói của Shin bị Ai chặn lại
"Tôi sẽ bị tổn thương"
"Tôi sẽ bảo vệ em" Shin nhanh chóng trả lời
Ai mỉm cười
"Anh sẽ làm thế nào? Anh sẽ làm tôi tổn thương" giọng Ai hơi trùng xuống, làm cho Shin mở to đôi mắt
Anh nghĩ " Có thể nào...?"
Shin quay Ai để Ai đối mặt với anh, nhìn vào đôi mắt Ai, anh thấy được thứ mình tìm cần tìm, anh mỉm cười
" Baka" Shin nói, làm cho Ai nhíu mày lại. Nhưng biểu cảm của Ai lập tức biết thành một cú sốc khi Shin đặt nụ hôn lên môi cô
Ai giật mình và đẩy anh ra xa " Anh làm gì vậy?" Cô nhìn anh với ánh mắt lí giải nhưng Shin chỉ cười nên Ai thực sự ngỡ ngàng và bối rối. Rồi anh tiếp tục hôn cô lần nữa, lần này Ai không thể từ chối được nữa. Một người đàn ông bí ẩn đã làm cô bối rối luôn có sự quyến rũ với cô
Anh đè cô sát vào tường, một tay giữ đầu cô, một tay ôm qua vòng eo nhỏ của cô ép sát chặt vào bờ ngực săn chắt của mình. Anh lướt nhẹ qua đầu môi cô, rồi tách miệng cô luồn lưỡi của anh tiến vào sâu quấn lấy lưỡi cô, cô cũng đáp lại anh mãnh liệt " Uhm...uhm...uhm" , anh liên tục ngọ nguậy trong miệng cô đến khi cảm nhận cô không thể thở được nữa anh mới ngưng, anh cúi đầu cắn nhẹ vào vành tai, ôn nhu nói " nụ hôn lần này kích thích hơn lần trước" Anh nở nụ cười nham hiểm,
" lần trước??" cô kinh ngạc hỏi anh.
"Hôm chúng ta ở Osaka... lúc em đang say rượu" Shin cười tiếp tục đi chuyển xuống cổ cô
"Sao? uhm... Anh bảo.. là ..không có gì mà?"
"Em nghĩ lúc đó anh có thể nói như thế sao, em sẽ nghĩ anh là tên biến thái lợi dụng lúc em say mất", rồi anh nhìn cô nói " Anh không ngờ em có thể hôn mãnh liệt như vậy,.. Anh rất thõa mãn" Shin nói đến câu cuối cười nham hiểu, rồi mút lấy cổ cô. Cô đỏ mặt tưởng tượng đến hôm ấy, càng đỏ hơn khi nghe " Anh rất thõa mãn"
"đồ thám tử hư hỏng" Cô mỉa mai cười anh
"Ái chà, không biết ai đó tấn công anh nhỉ, em mới là người hư hỏng" nói xong anh lại hôn cô, lần nãy anh bạo hơn, ngấu nghiến đôi môi cô, bàn tay anh vuốt lướt cả người cô, anh vuốt lưng cô rồi xuống mông cô "ah.. kudo-kun" Ai giật mình nhẹ
"Gọi tên anh, Ai" Anh thì thầm vào lỗ tai rồi anh liếm vành tai cô.
"uhm...uhm...uhm...Shin" cô thấy nhột nhột, ưỡn người khiến cơ thể cô sát người anh hơn, điều này khiến yết hầu của anh căng lên, thân dưới lập tức chặt cứng, hướng khuôn mặt bé nhỏ của cô lại.
Anh hôn cô, bàn tay trái luồn vào áo cô, nắm lấy thứ tròn trịa bên trong, thích thú nắn bóp. Càng tuyệt hơn khi cô không hề mặc áo ngực. Anh xoa nắn nhũ hoa của cô làm cô rên khẽ "ah...uhmm.uhm.. chỗ đó... đừng." Cô run người lên, cảm giác tê tê nhưng lại có gì đó kích thích cô làm phía dưới cô ươn ướt, đầu ti bắt đầu cương cứng. Anh bắt đầu cởi áo quần cô rồi bế cô trên giường. BÀn tay không an phận sờ xuống nơi bí mật của cô.
Trên người cô chỉ còn quần nhỏ, còn anh chỉ còn quần chưa cởi, một tay mân mê nụ hoa của cô. Anh hôn cô rồi dùng ngón tay mình mò xuống vùng tam giác bí ẩn ấy, chỉ mới chạm nhẹ mà người cô đã run lên. "Đừng..Shin.." Cô khép chân lại
"Bảo bối, không sao đâu, anh muốn thấy bên trong" Shin thì thầm bên tai, phả hơi vào tay Ai làm cô run mà buông lỏng chân Shin từ từ kéo hai chân cô dang rộng ra. Anh từ từ kéo quần lót, quần bảo vệ vùng tư mật của cô. Giờ thì cô không còn bất cứ gì để che lại, trần trụi.
"Của em thật đẹp" Anh ngắm ngía nơi bí ẩn của cô, đỏ hồng rất đẹp
"Đừng.. Shin.. Không được nhìn..." Ai ngại ngùng đẩy mặt Shin ra khỏi chỗ ấy rồi hai tay che lại. Nhưng anh lấy hai tay ra khỏi, anh hôn vào bên dưới của cô, dùng đầu lưỡi liếm láp bên ngoài, rồi khuấy đảo bên trong từ bên ngoài rồi sâu bên trong
"Uhm...ah..ah....shin à....uhm" Cô thực sự không chịu được, cảm thấy nóng dần lên, nước dịch bắt đầu trào ra, anh nguấy mạnh làm Ai không nhịn được lấy hai tay đề chặt đầu anh vào chỗ ấy của cô, anh liên tục nếm mùi vị thủy dịch " Thật ngọt, bảo bối"- "Shin..ah..."
Ko dừng lại ở đó, anh lấy ngón tay chọc vào bên trong, hết một ngón rồi hai ngón, đến ngón thứ ba, cô cảm thấy ngứa ngáy, nhiệt độ ngày càng nóng hơn, cô ưỡn người áp sát vào anh" Em muốn... "
"em muốn cái này sao" Anh cười ranh ma, lấy tay cô cầm ấy của mình " Phải... em... muốn.. nó, nhanh đi" mặt Ai đỏ, cô thở hỗn hễn, lấy tay đè người anh sát vào.
" Bảo bối, em ướt lắm rồi, anh vào trong nhé." Shin giọng nói dịu dàng thì thầm nói.
" uhm..." Ai cắn chặt môi, mặt đỏ bừng, đáp một tiếng nhỏ nhẹ.
Shin hôn nhẹ vào giữa hai hàng lông mày đang nhíu lại của Ai, rồi tiến vào trong cơ thể Shiho. "A... Đau quá Shiho kêu đau một tiếng, thân thể trong nháy mắt căng cứng, nước mắt lập tức rơi xuống, thật sự rất đau. "Em... vẫn còn..?" Shin lập tức dừng lại, vô cùng kinh ngạc nhìn Ai, trên mặt chậm rãi nở nụ cười vui vẻ, nhẹ nhàng kéo Aivào trong ngực, nhẹ nhàng vuốt ve, dịu dàng dỗ dành: "Thả lỏng, thả lỏng, đau một chút thôi, rất nhanh sẽ qua, không đau nữa..." Ai nghe giọng thì thầm của Shin, kết hợp với kĩ thuật cao siêu của anh, không khỏi chậm rãi thả lỏng thân thể. Shin và Ai dây dưa điên cuồng một giờ, cuối cùng cô thật sự không chịu nổi nữa, mệt mỏi thiếp đi. "Đúng là một tiểu yêu tinh."
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Sau ngần ấy năm, phải đưa con gái tôi về nhà. Tôi thực sự thiếu kiên nhẫn rồi." Người đàn ông trong phòng nghiên cứu
"Tôi nghĩ anh nenn xác nhận" Người phụ nữ
"Tôi đã nói là không cần thiết, Chikage. Họ luôn làm điều đó cùng một ngày"
" Nhưng vẫn..... " chưa kịp nói xong, ông ấy đã nói
" Ông ta nói cô là ninja bảo vệ tôi, nhưng cô luôn tranh cãi và không nghe lời tôi" Ông nói với giọng điệu bực bội.
"Tôi xin lỗi"
"Tôi chỉ đùa thôi, sao cô nghiêm túc thế?" Ông cười
"Thưa ngài" Người phụ nữ cáu kỉnh nói
"Được rồi, tôi sẽ làm. Bây giờ cô vui không?" Ông cười toe toét
"Tôi rất vui" Người phụ nữ mỉa mai
"Thật tuyệt, vậy thì
Khuông mặt ôn đang vui vẻ bỗng trở nên hoảng loạn và lo lắng sau khi gọi.
"Thế này là sao, Chikage? Ông ấy nói Shiho đã tốt nghiệp một năm trước, vậy bây giờ con bé nó đang ở đâu?" Ông lo lắng
"Tôi nghĩ chngs ta nên gọi Subaru kun, thưa ngài. Anh ấy chắc chắn có thể tra được nơi ở của Kaito để chúng ta tim được Shiho-sama đang ở đâu?"
"Đúng, đúng. Hãy gọi Subaru- kun bây giờ"
"Vâng, thưa ngài"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro