Chap 4

Về đến nhà, Ji Yeon đi thẳng vào phòng. Nằm trên giường Ji Yeon nhớ lại cảm giác lúc ở trường cùng Hyomin. Cảm giác thật lạ mà từ trước đến giờ chưa từng có với một ai. 

Miwodo itji motal nae sarang
Geudaeneun yeongwonhan nae cheossarang... 

Điện thoại reo làm Ji Yeon không suy nghĩ nữa. Thấy số lạ Ji Yeon không biết của ai nhưng cũng bắt máy.

- Yoboseyo, Ji Yeon nghe.

- Này Ji Yeon cậu về sao không cho bọn tớ biết?

Là So Yeon bạn hồi học cấp 2 với Ji Yeon, ngoài ra còn một người nữa là Yuri.

- Cậu về một tuần mà không cho bọn tớ biết, tớ với Yuri rất giận cậu.

- So, tớ xin lỗi, tớ định vài hôm nữa mới liên lạc với các cậu.

- Nếu tớ không gọi qua Mỹ gặp nội cậu chắc bây giờ cũng không biết cậu đã về Hàn Quốc rồi, cậu có xem bọn tớ là bạn không vậy? - So Yeon tức giận nói.

- Bây giờ cậu thay đồ đi, chút tớ với Yuri qua đón rồi tính sổ với cậu sau.

Ji Yeon chưa kịp nói gì thì đầu dây bên kia đã cúp máy. Để điện thoại lên bàn, dù không muốn đến những nơi ồn ào nhưng Ji Yeon cũng không thể từ chối họ. Ji Yeon nhanh chóng lấy đồ rồi đi tắm.

..........................................................  

Ji Yeon vừa tắm xong thì có tiếng gõ cửa.

- Cô chủ có bạn đến tìm.

- Phiền bác nói lại chờ cháu một chút.

- Vâng thưa cô chủ.

Ông quản gia xuống lầu, Ji Yeon vào lấy điện thoại rồi xuống theo. Vừa xuống, Ji Yeon đã thấy hai bạn của mình đang ngồi chờ. Thấy Ji Yeon hai người không còn giận nữa mà cả ba ôm chầm lấy nhau.

- Ji Yeon bọn tớ nhớ cậu lắm.

Ji Yeon cảm động vì còn có hai người bạn luôn tốt với mình.

- Ji Yeon lâu rồi không gặp cậu đẹp trai quá nha.

- Tớ thấy hai cậu cũng đẹp trai lắm đó - Ji Yeon nở nụ cười mà ít khi mọi người thấy.

- Chúng ta đi thôi.

- Ok đi thôi.

Anh tài xế thấy Ji Yeon xuống vội mở cửa xe.

- Đi xe tớ nhé - So Yeon nói.

- Ok.

Ji Yeon ra hiệu cho anh tài xế khỏi đứng chờ, cả ba bước đến xe của So Yeon. Chiếc xe lăn bánh đến một địa điểm quen thuộc.

..........................................................  

Hyomin mỉm cười hài lòng nhìn mình trong gương rồi bước ra ngoài. Hyomin tuy là tiểu thư nhưng ba mẹ cô lúc nào cũng đi suốt có khi đi cả tuần mới về nên việc đi chơi thì không có khó khăn gì. Vừa xuống cô đã thấy Qri và Lee Joon đang đợi mình.

- Đúng là mình uổng khi chờ cậu - được khen Hyomin cười thật tươi.

- Vậy hồi nãy cậu chờ tớ là uổng công hả?

- Ai nói chứ được chờ các người đẹp là diễm phúc của tớ mà.

- Biết vậy là tốt - cả ba cùng cười.

- Vậy giờ mình đi thôi còn đến nhà Jessica nữa.

- Ok, đi thôi.

- Tại hạ xin mời hai công chúa lên xe - hai cô nhìn nhau cười khi nghe Lee Joon nói vậy. 

Chiếc xe tiến về hướng nhà Jessica. Không đầy 15 phút chiếc xe dừng lại trước ngôi biệt thự, Jessica đã chuẩn bị sẵn. Lee Joon ga lăng xuống mở cửa xe cho Jessica rồi cho xe lăn bánh đến Queen's bar.

..........................................................  

...Queen's bar...

Nhiều ánh mắt đổ dồn về họ khen ngợi. Bây giờ quán cũng khá đông, nhiều tiếng hò hét khi các cô bước vào.

- Mấy em ngồi với anh nè.

- Em ngồi ở đây nè.

- Ngồi với anh nè em.

Nhiều tiếng mời gọi nhưng các cô không thèm ngó đến mà mắt họ nhìn về phía trước nơi có vài cái bàn trống. Khi đã ngồi vào bàn các cô thở phào nhẹ nhõm.

- Chào các em lâu quá không gặp, tưởng đâu bỏ anh rồi chứ.

- Lâu ngày không gặp em dẫn mấy nàng công chúa ghé thăm anh nè.

- Ok, uống gì hôm nay anh giảm giá cho, nhớ đừng bỏ anh là được rồi nhé.

- Ok anh, anh cho tụi em 2 chai rượu với lại ít trái cây nhé.

- Ok, mấy em đợi anh chút nhé, sẽ có ngay.

So Yeon và Yuri sau khi ăn xong thì dẫn Ji Yeon đến Queen's bar chơi vì nơi đó cũng quen thuộc đối với So Yeon.

- Hai cậu vào đi tớ không thích ồn ào.

- Không được hôm nay cậu phải đi cùng bọn tớ vì bọn tớ đang phạt cậu mà.

Miễn cưỡng Ji Yeon đành đi theo hai người. Bước vào trong không khó để So Yeon tìm được bàn trống. Vừa ngồi xuống có một cô gái đến chào So Yeon và Yuri.

- Hai anh đi đâu biệt tăm cả tháng nay vậy làm tụi em nhớ muốn chết.

- Đây là bạn anh hả, đẹp trai vậy?

- Bộ anh không đẹp sao?

- Anh thì đẹp nhất trong lòng em rồi - cô gái phụng phịu quàng tay qua vai So Yeon hôn nhẹ lên má.

- Hôm nay vẫn như cũ hả anh?

- Cậu dùng gì? - So Yeon quay qua Ji Yeon hỏi.

- Gì cũng được cậu gọi đi.

- Vậy cho anh như cũ nhanh nhé.

- Tớ đi vệ sinh chút nhé - Ji Yeon quay qua nói với Yuri.

- Ok.

Ji Yeon vào nhà vệ sinh rửa mặt, tiếng nhạc làm Ji Yeon mệt mỏi nhưng bây giờ mà về thì mất lịch sự quá nên đành phải vui với họ thôi. Vừa bước ra Ji Yeon khựng lại.

- Cậu làm tới đâu rồi chuẩn bị mọi thứ chưa?

- Vâng thưa anh, em đã chuẩn bị xong rồi chỉ chờ anh ra lệnh thôi.

- Được rồi cậu làm tốt lắm, khi nào tôi ra hiệu cậu cúp cầu giao ngay để mọi người làm hỗn loạn, nhớ là cô gái áo hồng nghe không?

- Vâng em hiểu rồi.

- Đây là phần thưởng của cậu.

- Hyomin để xem tối nay cô còn kiêu ngạo với tôi nữa không? - hắn nhìn Hyomin đầy dục vọng.

- Hyun Woo này muốn là sẽ được thôi - hắn cười thật to.

Khi Hyun Woo đi Ji Yeon mới bước ra ngoài.

- Ji Yeon cậu đi đâu mà lâu vậy, tớ còn tưởng em nào bắt cóc cậu rồi chứ.

Ji Yeon đảo quanh tìm kiếm cô gái áo hồng nhưng không thấy, bây giờ không khí đang sôi động ai nấy đều nhảy múa loạn xạ mà áo hồng thì biết bao nhiêu người mặc biết tìm ai đây.

- Ji Yeon, cậu nghe tớ hỏi không? Cậu đang tìm gì vậy?

- Không có gì tớ nhìn xem có cô gái nào mặc áo hồng không thôi.

- Kìa phải cô nàng đó không. Mà cậu tìm chi vậy bộ kết em nào rồi hả? - Yuri chỉ về hướng cô gái mặc váy hồng.

Ji Yeon đâu còn tâm trí đùa với Yuri, Ji Yeon đang muốn cô gái đó được bình an.

- Cô gái nào sao tớ không thấy?

- Mà nè cô gái đó tớ đang để ý đó nha.

- Tớ có thấy gì đâu? - không có tâm trạng để đùa với Yuri, Ji Yeon quay sang hối thúc.

- Đó cậu thấy chưa.

Nhìn theo tay Yuri, Ji Yeon nhìn thấy một gương mặt thật quen, đúng rồi là Hyomin người luôn gây khó dễ cho Ji Yeon. Lúc sáng Ji Yeon nghe mọi người bàn tán về Hyomin nữ sinh mới chuyển về. 

- Đúng rồi, lẽ ra khi nghe tên mình phải nghĩ ngay đến cô ấy chứ - Ji Yeon tự cóc đầu mình.

Ji Yeon lúc này không còn giận Hyomin nữa, bây giờ quan trọng là nghĩ cách cứu Hyomin an toàn vì trong bóng tối khó mà định hướng được và mọi người náo loạn thật không phải dễ.

- Hai cậu ở đây nhé tớ lại đây một chút.

- Tớ thấy cậu ấy sao sao ấy?

- Uhm, tớ cũng thấy vậy. Nhưng thôi uống đi chút cậu ấy sẽ quay lại mà.

Ji Yeon không biết làm thế nào chỉ cự ly gần mới có thể thấy được Hyomin. Ji Yeon bước nhanh hơn đến cái bàn ấy để có thể cứu được Hyomin. Hyomin thì đâu biết rằng mình đang gặp nguy hiểm nên vẫn vui vẻ lắc lư theo điệu nhạc.

- Cậu muốn đi vệ sinh không? - Jessica kề tai Hyomin hỏi.

- Cậu với Qri đi đi, mình không đi.

Qri và Jessica đi ra ngoài, chỉ còn Lee Joon và Hyomin ngồi đó lắc lư theo điệu nhạc. Chợt chuông điện thoại của Lee Joon reo.

- Cậu ngồi đây nha tớ đi nghe điện thoại.

- Ok.

<Phụt>

- Cúp điện rồi mọi người bình tĩnh.

Mọi người nhốn nháo cả lên, người đi kẻ chạy mọi thứ thêm hỗn loạn tối tăm không còn thấy gì cả.

- Qri, Jessica, hai người đâu rồi?

Hyomin định lần mò đường ra rồi gọi cho mọi người nhưng cô bị hai cánh tay giữ chặt lôi đi.

- Các người là ai vậy thả tôi ra.

- Cô muốn biết là ai thì chút cô sẽ biết - vừa nói họ vừa lôi Hyomin đi.

- Có ai không cứu tôi với... cứu... - chúng bịt miệng Hyomin lại kéo đi.

Hyomin chống trả nhưng sức cô yếu làm sao chống lại họ. Bây giờ Hyomin mới biết mình đang gặp nguy hiểm, cô sẽ thế nào đây. Hyomin không dám nghĩ đến chuyện tồi tệ nhất có thể xảy ra với cô. Hyomin đang cầu nguyện hy vọng Qri và mọi người đến kịp lúc cứu cô.

<Bốp... bốp... bốp...>

Bọn chúng bị đấm bất ngờ mất đà té nhào xuống đất, Ji Yeon vội nắm tay Hyomin kéo đi.

- Nó trốn rồi mau đuổi theo.

- Thả tôi ra các người định đưa tôi đi đâu vậy? - Hyomin vùng vẫy.

- Tớ đến để cứu cậu, cậu im lặng đi không sẽ bị phát hiện đó. Tớ không làm hại cậu tớ chỉ muốn cứu cậu thôi, bình tĩnh và đừng la nữa nhé. Tớ sẽ bảo vệ cậu, đừng lo.

Ji Yeon siết chặt bàn tay Hyomin hơn như truyền thêm sức mạnh cho cô ấy. Ji Yeon Hyomin chen chúc giữa dòng người đang náo loạn. Nắm bàn tay mềm mại nhỏ nhắn kia Ji Yeon thấy ấm áp và rung động lạ thường.

Hyomin nghe giọng nói rất quen nhưng bây giờ cô không bận tâm người đó là ai, điều quan trọng là cô được thoát ra ngoài và không bị nguy hiểm. Hyomin thấy bàn tay đó thật ấm áp như đang muốn bảo vệ cô và Hyomin thấy rung động lạ thường.

- Tụi bây chia nhau ra tìm, nếu kkông tìm được cô ta tụi bây liệu hồn đó.

- Tao mà bắt được đứa nào cứu cô ta thì băm thành trăm mảnh.

- Mau chia ra đi tìm, phải tìm bằng được cô ta nghe rõ chưa.

Theo hướng mọi người đang đi Ji Yeon cũng nhanh chóng tìm được lối ra. Cánh cửa dần hiện phía trước vì ở đó có ánh sáng loe lóe từ ánh đèn đường. Nhưng Ji Yeon khựng lại khi thấy bọn thuộc hạ đang đứng ở cửa ra vào.

- Này cậu sao không đi tiếp mà đứng lại vậy bộ có chuyện gì sao?

Chưa kịp đáp lại thì Ji Yeon thấy mấy tên đó đi ra ngoài đuổi theo ai đó. Ji Yeon nhanh chóng kéo tay Hyomin đi ra cửa tránh bọn chúng phát hiện. Vừa ra đến cửa Hyomin chưa kịp nhìn xem ai đã cứu mình thì phía sau có một đám người nói lớn.

- Cô ta kìa mau bắt lại.

Ji Yeon nhìn thấy có 4 tên to con đang chạy về phía họ. Ji Yeon vội nắm tay Hyomin chạy thật nhanh.

- Đi thôi.

Nghe giọng nói quen quen Homin ngước lên nhìn xem người đó là ai và vì sao lại cứu cô.

- Là cậu sao Ji Yeon? - Hyomin ngạc nhiên kêu lên.

Cô không tin được người cứu mình lại là Ji Yeon vì cô nghĩ Ji Yeon cũng ghét cô như cô ghét Ji Yeon.

- Cậu ngạc nhiên lắm phải không? 

- A... - Hyomin té, Ji Yeon vội đỡ lên.

- Cậu có sao không?

Ji Yeon hốt hoảng khi thấy tay Hyomin bị chảy máu, không nghĩ ngợi gì cả Ji Yeon vội thổi vào vết thương mong nó không còn đau và rát. Chính Ji Yeon cũng không hiểu vì sao mình lại đau lòng khi người con gái trước mặt đang chịu đau. Hyomin không ngờ Ji Yeon lại lo lắng cho cô như vậy. Hyomin xấu hổ vì có lúc cô định cho Ji Yeon một bài học.

- Ji Yeon, cảm ơn cậu.

- Tớ không sao.

- Vậy đi thôi chúng sắp đuổi tới nơi rồi - Ji Yeon đỡ Hyomin đứng dậy.

Bây giờ trời đã tối, đường đã thưa thớt người qua lại nên Ji Yeon khó tìm được một chiếc taxi.

- A... hình như chân tớ bị trật rồi, làm sao đây, hay cậu đi đi nếu không cả hai sẽ gặp nguy hiểm đó.

Làm sao Ji Yeon có thể bỏ mặt Hyomin trong lúc nào được. Ji Yeon quay lưng ngồi xuống.

- Cậu làm gì vậy?

- Tớ sẽ cõng cậu, nhanh lên đi nếu bọn chúng tới tớ không bảo đảm an toàn cho chúng ta đâu.

Hyomin ngại ngùng leo lên lưng Ji Yeon, cả hai đều là con gái mà cô lại thấy ngại ngùng như Ji Yeon chính là con trai vậy. Không hiểu sao cô lại có cảm giác an toàn khi được Ji Yeon cõng. Hyomin nhìn một phía bên mặt Ji Yeon, gương mặt đó thật lạnh lùng và thu hút. 

- Nếu Ji Yeon cười chắc sẽ đẹp lắm - Hyomin cười với suy nghĩ vẫn vơ của mình.

- Chúng nó kìa mau đuổi theo.

Ji Yeon vừa cõng Hyomin vừa chạy, đây là lần đầu tiên Ji Yeon gặp phải chuyện khó khăn này. Thật khó khăn khi vừa cõng Hyomin vừa chạy. Tự nhiên Ji Yeon cảm thấy Hyomin siết chặt vòng tay của mình hơn như cho Ji Yeon thêm sức mạnh. 

Phía trước đã có một nhóm người đợi sẵn, quay lại phía sau thì bọn người kia cũng đã tới, chúng có 7 người nhưng tên nào cũng nhìn mạnh mẽ. Một mình Ji Yeon không biết có chống nổi bọn chúng không.

Trước đây Ji Yeon có học võ để tự vệ nhưng bọn chúng đông quá không biết có chống lại được không và có bảo vệ được Hyomin không nữa. Biết sẽ có nguy hiểm nên Ji Yeon quay đầu lại nói với Hyomin nhưng do khoảng cách quá gần nên khiến cả hai cùng bối rối.

- Tớ ở đây chống cự bọn chúng cậu gọi điện cho bạn cậu đến đón nhé. Ở đây đã có tớ lo rồi, dù sao mục tiêu của chúng là cậu chứ không phải tớ. 

- Tớ không chắc là có thể hạ gục được chúng hay không nhưng tớ sợ điều không hay xảy ra mà thôi.

Nghe Ji Yeon nói Hyomin mới nhớ ra là cái bóp và điện thoại của cô để ở trên bàn rồi.

- Điện thoại tớ để ở trên bàn rồi.

- Cậu giữ lấy đi - Ji Yeon đưa điện thoại của mình đưa cho Hyomin.

Ji Yeon bỏ Hyomin ngồi xuống ngồi phía sau mình.

- Ji Yeon!

- Cảm ơn cậu!

Ji Yeon thấy trên gương mặt Hyomin hiện rõ sự lo lắng không còn là cô nàng kiêu ngạo luôn gây chuyện với Ji Yeon nữa.

- Tụi bây lên.

Hyomin thật sự rất sợ, nhớ lời dặn của Ji Yeon cô liền gọi cho Qri.

..................................................  

Qri và Jessica ít phút sau đó khi có điện lại họ đã không thấy Hyomin và Lee Joon đâu cả. Chỉ thấy trên bàn còn ví của Hyomin bỏ quên, tưởng hai người họ ra ngoài trước nên hai cô cũng ra ngoài. Thấy Lee Joon đứng nghe điện thoại nhưng không thấy Hyomin đâu họ bắt đầu lo lắng.

- Bọn tớ ở đây nè - Lee Joon nghe điện thoại xong định trở vào thì Qri gọi.

- Ủa Hyomin đâu?

- Chứ không phải Hyomin ra đây trước cùng cậu sao?

- Lúc tớ đi nghe điện thoại Hyomin ngồi trong đó mà.

- Cậu gọi Hyomin thử xem.

- Điện thoại cậu ấy tớ đang cầm nè.

- Cậu lấy xe nhanh đi chúng ta đi tìm Hyomin, cậu ấy sẽ không ra trước nếu không có tụi mình đâu. Tớ nghĩ có chuyện không hay xảy ra với Hyomin rồi.

Lee Joon vội chạy vào lấy xe rồi cả ba cùng đi tìm Hyomin. Ba người đều cầu nguyện mong cho Hyomin sẽ không có chuyện gì xảy ra. 

.........................End chap 4..........................  

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro