CHƯƠNG 4 : CĂN PHÒNG CỦA VƯƠNG TỔNG
Cả đêm được ngủ trên bộ ngực vạm vỡ của Vương Tuấn Khải làm cho cơ thể Vương nguyên dịu lại sau những mệt mỏi .
Đôi hàng mi cong nhẹ nhàng hé mở .
- Ưmmm thoải mái quá , ủa đây . . . đây là đâu ???
Vương Nguyên hốt hoảng khi thấy mình nằm trong một căn phòng xa lạ , căn phòng vô cùng sang trọng chứ không phải phòng trọ chật chội của mình . Cậu vội vã đi xuống , bây giờ là 10 giờ cậu ngủ lâu như thế sao .
- Chết rồi bị đuổi chắc .
Vương Nguyên than thở .
- A anh Nhất Lân .
- Em dậy rồi đấy à ?!
- Em . . . em xin lỗi em ngủ quên mất .
- Em cũng to gan thật , đêm qua cả bar bị em làm cho khiếp vía đấy !
- Hả em có làm gì đâu ??
- Em dám sà vào lòng , đưa tay lên ngực , ôm , ngủ luôn trên người Vương tổng mà nói không có gì .
- Vương . . . Vương tổng gì chứ , ý anh nói người đàn ông tối qua hả ?
- Ừk .
- Thì cũng là khách mà anh .
- Này nói nhỏ một chút , em muốn chết hả , em có biết không người đó là trùm trong thế giới ngầm trùm kinh tế và là người giàu nhất cái Trung Quốc này .
- Woaaaaaaaaaaa .
Vương Nguyên tròn xoe mắt .
- Hơn nữa bar này là của anh ta .
- Hả ???
Vương Nguyên hét lớn cậu đang kinh ngạc về người đàn ông giàu nhất Trung Quốc , bỗng dưng nghe nói anh ta là chủ bar HT tim cậu như rớt ra ngoài .
- Từ trước đến nay chưa ai dám động vào cơ thể Vương Tổng vậy mà em dám ngồi lên người , rồi vuốt ve , ngủ trên người anh ta . Em thật to gan mà hôm qua em có bị gì không ?
- Em . . . . . em không biết mệt quá nên ngủ luôn đến giờ !!
- Thật lạ nếu bình thường thì đêm qua em đã te tua trên giường rồi . Anh nói nhỏ nè Vương Tổng có nhu cầu rất mạnh mẽ sau này em nên cẩn thận , giờ về nghỉ ngơi đi .
- Dạ . . . dạ chào anh .
Vương Nguyên bần thần đi về , chết cậu thật rồi sao cậu lại điên đến vậy chứ .
Vương Nguyên đi đến bưu điện gửi tiền về cho mẹ rồi ra chợ mua ít đồ về nấu bữa trưa .
Cậu nằm dài trên giường cố nhớ lại chuyện đêm qua . Cậu nhớ mình đang ngồi trên người anh , bỗng dưng cơn buồn ngủ ập đến rồi cứ thế ngủ say . Hình như anh đã bế cậu lên căn phòng đó thì phải Vương Nguyên ngửi trên chiếc áo trắng của mình dường như vẫn còn mùi hương nồng nàn của anh .
- Haizzzz kệ đi tới đâu hay tới đó giờ đi nấu cơm thôi .
_______ ê ê phân cách đây tránh đường tránh đường _______
Tên trợ lý yếu ớt mặc quần vào rồi loạn choạng bước ra ngoài . Mong ước được ngủ với Vương Tổng của hắn đã thành sự thật , thế nhưng cũng chỉ là những cú thúc dã man không hề nhẹ nhàng , gần một tiếng trôi qua hắn phải chịu đựng đau đớn ( wei wei ko phải Dịch tỉ tỉ đâu đấy ) .
Vương Tuấn Khải cài khóa quần quay lại tấm kính lớn ung dung mà hút thuốc . Thật lạ đêm qua anh ngủ rất ngon , cậu cứ liên tục cọ cọ cơ thể mềm mại ngát hương vào anh , nó như một loại tinh dầu giúp tinh thần anh sảng khoái vì thế mà ngủ thật ngon . Đêm qua cũng là lần đầu tiên mà anh biết được biết cảm giác có người tựa đầu lên ngực mình , lần đầu tiên biết cảm giác bị người khác vòng tay ôm siết lấy eo . Cậu còn vắt chân qua người anh mà ngủ say . Khóe môi chợt cong lên mờ ám .
Càng lúc Vương Nguyên càng được nhiều người biết đến , khách đến đây đều yêu cầu cụ phục vụ . Cả buổi tối Vương Nguyên loay hoay mãi mà không hết việc , cậu không biết trên kia bóng một người đàn ông luôn theo dõi mỗi cử động của mình .
- Kêu cậu ta đem rượu lên cho tôi .
- Ý Vương tổng là Vương Nguyên .
- Ừmm .
- Dạ tôi sẽ gọi cậu ấy ngay .
______tèn ten ten ten ______
- Vương Nguyên .
- Dạ có gì không anh ?
- Em mang rượu này lên cho Vương tổng nha , nhớ cẩn thận một chút .
- Sao . . . sao . . . lại là em .
- Đó là ý của Vương Tổng em mau đem lên đi .
Vương Nguyên đành cầm lấy khay rượu từ từ đi lên .
- Vương tổng tôi mang rượu lên cho anh .
- . . . .
Vương Nguyên rón rén bước vào căn phòng vắng tanh không có bóng người .
- Vương tổng .
- Đứng đó đợi tôi .
Từ cửa phòng tắm vang lên giọng nói đầy nam tính làm Vương Nguyên giật mình quay lại . Tấm kính mờ ảo phản khuất bóng dáng cao lớn của anh đang đứng dưới vòi nước . Đợi một chút thì tiếng lách tách của nước cũng tắt hẳn cánh cửa bật mở anh ung dung bước ra .
_________€nd _________
Khụ khụ đau lưng quá khụ khụ .
Nhìn gì bấm vote cho ta đi .
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro