Chap 2

Ji Yeon bị mất sợi dây chuyền, cậu tìm khắp nơi trong phòng tại khách sạn nhưng không có. Chán nản, cậu đến một quán nhậu gần đó suốt đêm rồi về nhà. Căn biệt thự hiện ra, sau cánh cổng là vú nuôi, vừa thấy cậu bà đã chạy đến ôm choàng lấy như ôm đứa con trai duy nhất của mình. 

- Vú khoẻ không? Có nhớ con không?

- Sao quản gia Shin nói sáng 7/6 con mới về mà? Nhớ con nhiều làm sao khoẻ được?

- À! Để vú gọi điện nói với bố con 

- Appa không có ở nhà sao ạ? 

- Không, ông chủ bận một số chuyện trong công ty, dì con cũng đi đám cưới một người quen rồi, chắc ngày mai mới về. 

- Ở nhà có ai ạ? Quản gia Shin đâu ạ? 

- Ông ấy đi thăm con trai rồi, ông về lúc sáng, lo mọi thứ cho con rồi vừa đi, con vào nhà đi. 

Người giúp việc trong nhà nghe Ji Yeon về thì ra đón tiếp ở phòng khách, cậu đi qua đi lại dòm ngó mấy tấm bằng khen của mình được treo khắp phòng khách, cả những huy chương, cúp mà doanh nghiệp đạt được, cậu thở dài bỏ tay trái vào túi quần, tay phải tháo mắt kính ra chỉ về phía đám người làm cười nói. 

- Tôi chưa chết mà, làm gì xếp hàng cả đám vậy?

Họ im lặng cuối mặt không dám lên tiếng, trong số 7 người giúp việc có một cô bé khoảng 18 19 tuổi không cuối mặt mà nhìn thẳng vào cậu một cách soi mói. 

- Cha và dì về không ai được nói là tôi đã về nhà nhé, tôi không thích mấy kiểu điệu bộ đạo đức giả của bà dì ghẻ cho lắm - rồi cậu bước lại chổ cô bé 18 19 tuổi đó, cuối mặt ngửi mùi thơm trên người cô bé rồi mĩm cười nói 

- Xài nước hoa trộm của tôi phải không? - cô bé cuối mặt không dám nói

- Xin lỗi cậu chủ, sáng nay lúc dọn phòng cậu, nó táy máy xịt thử, cậu bỏ qua cho? -  một người giúp việc khác đã đứng tuổi đáp thay 

- Bác là umma nó à? 

- Dae... - bà giúp việc cũng cuối mặt  

- Tên gì? 

- Dạ...tôi tên Young Ae 

- Tôi hỏi tên con bé

- IU...nó nó nó tên Ji Eun...xin lỗi cậu mong cậu bỏ qua cho...

Ji Yeon mĩm cười, nâng gương mặt cô bé giúp việc lên nháy mắt cười rồi quay người nói (lừa tình kìa, trời ơi =] )

- Quản gia Han, anh kêu người thay ổ khoá phòng tôi nhé, còn em IU, 15 phút nữa lên phòng anh nhé (đừng làm bậy nhé khủng long)

- Dae...

Ji Yeon lên phòng, đám người làm toát cả mồ hô, tuy là con của ông chủ nhưng cậu mang tiếng là khó chịu và lạnh lùng, đối với giúp việc cậu cũng không niềm nở như cha cậu trong nhà, cậu chỉ nghe lời Vú nuôi vì vậy mà mẹ IU thì thầm với bà Vú. 

- Thím nói giúp con bé nhé, nó táy máy, cậu chủ rất khó tính, tháng này tôi chuẩn bị mua đồ và đồng phục cho nó nhập học, nếu mà đuổi việc chắc tôi...

- Thấy nó vậy chứ tình cảm lắm, đừng lo. 

Cậu về phòng, không muốn vén màn lên, nằm ngay lên giường chẳng thèm tháo giày ra, tay cầm lấy tấm ảnh của mẹ nhìn ngắm một cách đăm chiêu rồi ngủ mất từ lúc nào không biết. 15 phút sau IU lên tìm, gõ cửa nhưng không thấy đáp nên mở cửa vào phòng, con bé vốn dĩ là đứa con gái chu đáo, nó cầm khung hình đặt lên bàn rồi ngồi xuống mở giày Ji Yeon ra, cậu giật mình ngồi dậy. 

- Em lên lúc nào vậy? 

- Dạ mới... 

Cậu đứng dậy, bước lại tủ kính, trong tủ có nhiều loại nước hoa và trang sức. Cậu mở tủ lấy chai nước hoa mà cô bé đã dùng đưa cho nó rồi nói 

- Em cầm đi, đem về xài thoải mái.

- Em chỉ xịt thử thôi, em không lấy đâu...

- Không sao, để đây anh cũng ít xài

- Em...em cám ơn...

- Không có gì đâu, em ra ngoài được rồi - cậu mở tủ lấy đồ ngủ định đi tắm

- Anh...đâu phải con trai... - cô bé ngập ngừng hỏi 

- Sao em biết anh không phải con trai? - Ji Yeon nhìn cô bé cười nói 

- Em...thì tại...tại giọng nói của anh...

- Đầy con trai có giọng như con gái mà em 

- Thì...tại đồ lót...đồ lót của anh là đồ nữ mà - con bé ấp úng

- Em nói quần lót hay áo lót? 

- Q...quần...

Ji Yeon lại cười, bước tới chổ cô bé đứng, khẽ lướt bàn tay trên cánh tay nó rồi cao lên cổ, lên mặt. Con bé rung mình, tim đập mạnh, cậu nâng cằm nó lên hôn lên má và lên cả môi con bé, đúng lúc Vú nuôi mở cửa phòng đi vào, thấy vậy nên bước vào phòng đóng cửa lại rồi lên tiếng (hôn rồi kìa...)

- Ji Yeon...con làm gì vậy? 

Con bé quay người, mặt đơ đi vì sợ, tay nó vẫn cầm chặt chai nước hoa bước nhanh ra khỏi phòng, Ji Yeon lắc đầu cười nháy mắt với bà Vú

- Con chọc nó thôi...con bé đó cũng thú vị lắm 

- Con vẫn chứng nào tật nấy, cũng đến lúc tìm người yêu thôi đó. 

- Người yêu? Ý Vú là trai hay gái? 

- Trai hay gái là do trái tim con quyết định sao lại hỏi vú? - bà vú mĩm cười ngồi xuống giường rồi nói 

- Con đi tắm đây, đồ lót của con con sẽ tự giặt, mà vú đem hết mớ quần lót con gái của con trong tủ đốt hết đi nhé - cậu cười, cởi áo quần ra quăng lên giường nói 

- Sao vậy con? 

- Con bé IU nó vừa phát hiện ra con là con gái kìa, định làm nó hết hồn một chút mà vú đã vào phòng 

- Ra là vậy 

.............................................................................

Tiệm bánh True Mi

7-6-2013

....6h30’ sáng.... 

- Con mở cửa rồi giao lại cho nhỏ em đi, đến biệt thự Chủ tịch chuẩn bị tiệc mừng sinh nhật con quý tử của Chủ Tịch. 

- Dae...con đi đây! 

Biệt Thự tập đoàn True Love, tấm bảng quản hiệu hình bong lúa trông quen quen, nhưng kệ, Hyomin đi ngay xuống phòng làm bánh ở tầng hầm, cô thường đến đây làm bánh cho nhiều bữa tiệc nên đã quen với công việc. 

Ở Biệt Thự, chủ tịch gọi quản gia Shin lên hỏi 

- Ji Yeonie về chưa? 

- Cậu ấy bảo tôi sẽ về sớm nhưng đến giờ vẫn chưa thấy? 

- Nó lại bịp bợm rồi, mau gọi hỏi xem hôm nay có chuyến bay nào không? 

- Không cần đâu, tôi đây - Ji Yeon đứng trên cầu thang nói vọng xuống 

- Con? Con về khi nào vậy? 

- Đứa con bịp bợm này về lâu rồi 

- Xin lỗi con, sao không nghe ai nói gì hết? Appa tưởng... 

- Con ra ngoài mua một số quần áo, sẽ về sớm 

- Để tôi đưa cậu đi - quản gia Shin nói 

- Không cần đâu! 

Nó xuống hầm lấy xe đi, vừa chạy xe vụt ra sân thì cũng là lúc Hyomin vào tới, mém chút tong phải. Cô vừa hoàn hồn thì đã nhanh miệng chửi một loạt không đâu ra đâu nhưng chiếc xe đã mất hút ngoài cổng. 

- Người gì thế, không biết xin lỗi à, đồ điên...

- Gì vậy cháu? - ông chủ tịch hỏi, Hyomin quay người lúng túng chưa kịp trả lời thì ông đã nói tiếp 

- Thằng con trai của bác nó làm gì cháu mà cháu tức vậy? 

- Con...con trai bác? 

- Nó vừa về, tối nay bác sẽ giới thiệu, thôi bác có việc phải đi, cháu lo mọi thứ nhé, bác tin tưởng vào cháu đó 

- Dae...dae... 

- Con trai sao? Ông chủ tịch hiền lành vậy mà lại có đứa con láu cá, haizz - Hyomin lắc đầu bước vào phòng làm bánh. 

Vừa 5h chiều, sân nhà đã đầy ắp khách, cô chủ cậu chủ các nhà giàu có ai cũng đến với trang phục trang sức lấp lánh, từ trên lầu nhìn xuống Ji Yeon lắc đầu ngao ngán. 

- Đúng là, mấy tên công tử kia mà thấy bộ dạng mình chắc thất vọng lắm đây, mấy cô công chúa kia nữa, thật là buồn cười, không biết trong đám đó có ai là Les không nhỉ? 

- Chắc là có đấy! 

- IU, em làm gì ở đây vậy? 

- Vú kêu em gọi anh...

- À, hì ừ... - Ji Yeon bước lại gần cô bé, IU lùi lại, nép sát tủ, mặt xanh đi, mồ hôi toát ra

- Làm gì mà sợ dữ vậy, bộ les đáng sợ vậy sao? - Ji Yeon cười nói 

- Dạ...

- Em sợ anh vậy à? 

- Đây là cái đầm anh mua cho em, giờ này chắc nhà vệ sinh đông hết rồi, em vào phòng tắm của anh tắm đi rồi thay đồ, tối ở lại dự sinh nhật anh - cậu lại đống đồ mới mua lấy một cái giỏ đưa cho IU nói 

- Anh đừng quan tâm em, cũng đừng tốt với em, em sợ lắm - IU cầm lấy cái túi e ngại nói 

- Sợ? Sao lại sợ? Em cũng biết rồi đó, anh đâu phải con trai, đâu có làm gì được em đâu mà sợ? 

- Sợ sẽ yêu anh...

- Gì? 

- Em sợ em sẽ yêu anh, tại vì...em là les...em...

- Đi tắm đi, khoá cửa phòng cẩn thận, anh xuống dưới trước - Ji Yeon cười nói

IU vẫn còn ngẩn người ra trước thái độ của cậu, trái tim con bé bắt đầu đổi nhịp. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro