Chap 13: Giữa những người yêu nhau
Tôi lặng lẽ bước qua Yoojung như chưa hề nghe thấy điều gì. Hỏi tôi có đau không? Đau chứ. Hỏi tôi có nhớ không? Nhớ chứ. Nhưng sao lại vẫn bỏ đi? Sao không rành mạch đứng trước mặt hỏi rõ ngọn ngành, lại cứ một mình chịu đựng tổn thương. Nhiêu đó vẫn chưa đủ hay sao?
Tôi cảm nhận rõ rằng trái tim chúng tôi đã không còn đồng điệu nữa. Cô ấy có cuộc sống của cô ấy, tôi cũng có cuộc sống mới của mình. Vậy nên chẳng có lí nào chúng tôi cứ tiếp tục làm phiền cuộc sống của nhau như trước nữa. Mọi chuyện nên dừng lại ở đây thôi.
_Chúng ta cứ vậy mà bỏ lỡ nhau sao?
_Vâng, em nghĩ vậy.
_Chẳng lẽ em không muốn biết quãng thời gian qua tôi đã sống khổ cực thế nào?
_Em muốn. Nhưng nếu biết rồi mà lại để bản thân yếu lòng, tốt hơn hết là nên lãng quên đi.
_Bao năm qua, em thực sự đã rất khác.
Yoojung bước đi thật nhẹ nhàng, rồi khựng lại đáp vỏn vẹn vài câu:" Đó là cách duy nhất để em tồn tại trong cái thế giới đáng sợ này"
Kể từ sau hôm đó, chúng tôi gần nhue không gặp nhau nữa. Mặc dù chúng tôi vẫn đang chung một khách sạn, nhưng vẫn lửng lờ bước qua nhau như hai kẻ xa lạ. Đau lòng nhưng đó lại là cách tốt nhất.
Tôi dần lấy lại tinh thần để tập trung điều tra cho công việc. Bản thân 24/7 đều ở văn phòng. Không thì cũng ở trong bệnh viện với mẹ, cứ như thế gần tháng trời.
_Mẹ ơi, hôm nay con mệt. Thực sự rất mệt- Tôi nói mà miệng vẫn mỉm cười buồn bã.
_Nhiều lúc con chỉ ước mình được trở lại ngày bé. Có chuyện gì không phải không vừa ý liền có thể cho mình cái quyền dựa dẫm vào mẹ, ỷ lại mẹ, để mẹ che chắn, mẹ bảo vệ. Nhưng giờ con lớn quá, chẳng biết mẹ có bảo vệ nổi không nữa- Tôi ụp mặt xuống giường bệnh mà khóc nấc lên. Khóc như một đứa trẻ chẳng ai có thể dỗ dành. Khi ấy có lẽ điều kì diệu đã xảy ra, các ngón tay mẹ có dấu hiệu cử động. Tôi ngẩng mặt lên mà đơ cả người, liền vội vã gọi bác sĩ, gọi y tá.
Các bác sĩ vội chạy đến đo nhịp tim và huyết áp cho mẹ. Tôi trong lòng vừa mừng vừa sợ, bàn chân theo quán tính chỉ biết lùi ra ngoài, lùi dần lùi dần rồi biến mất.
Bước chân sau đó liền va phải vật gì làm cả người mất thăng bằng mà gục xuống. Tôi lấy tay che mặt như tên tội phạm bị bắt giữ, chỉ vì lúc này...tôi đang quá sợ hãi.
_Mạnh mẽ lên, mẹ chị nhất định sẽ không sao
Giọng nói ấm áp quen thuộc ấy vang bên tai. Tôi sững sờ, rồi lại chẳng nhớ muốn nói gì mà òa khóc lớn hơn. Cứ khóc trong lòng em vậy, khóc đến nghẹn cả lời. Em thì cứ ân cần vỗ về tôi như thế. Chẳng hiểu sao lại cứ muốn dừng mãi ở khoảnh khắc này.
SÁNG HÔM SAU
Tôi tỉnh dậy khi những giọt lệ đọng lại trên khóe mắt. Ánh mặt trời hôm nay rực rỡ quá, chói chang quá. Sau đó liền bật dậy lao đến bệnh viện thật nhanh thì
_Dậy rồi à?- Yoojung mang hai đĩa thức ăn em chuẩn bị lên bàn, dịu dàng đặt xuống. Thấy tôi vẫn thẫn thờ ở cửa em liền nói:" Ăn với em đã rồi hãng đi, Doyeonie"
_Do...Doyeonie?
_Chị đừng làm cái điệu bộ đó nữa, nghe xa lạ lắm. Ngồi xuống ăn đi nào, mấy hôm nay chị đâu ăn gì đâu.
Tôi lại được phen nữa ngạc nhiên, mồm lẩm bẩm:"Sa...sao em biết"
_Cũng không có gì đặc biệt. Nhìn là biết, vậy thôi. Ăn đi ăn đi, cơm sắp nguội hết cả rồi.
Và hôm ấy, lâu lắm thật sự đã rất lâu tôi mới cảm thấy ngon miệng như vậy.
Ting...ting...ting
_Alo
Sao ạ? Mẹ tôi tỉnh lại rồi ạ? Vâng vâng tôi sẽ đến đó ngay đây.
Tôi vui mừng khôn tả với chiếc áo trên ghế rồi lao thật nhanh ra ngoài. Chỉ có Yoojung vẫn bình thản ăn cơm tiếp như đã biết điều này từ trước. Thôi kệ đi, mẹ tỉnh lại là được rồi mà, phải không?
Tôi chạy òa đến bên giường mẹ, nắm thật chắc đôi tay gầy gò ấy. Miệng liên tục hỏi những câu như:"Mẹ ơi" "Mẹ ơi mẹ nhìn con này" "Mẹ nhận ra con không?" "Mẹ ơi mẹ thấy thế nào" "Mẹ ơi mẹ ơi"
Mẹ chỉ cười hiền rồi xoa đầu tôi một cái
_Tiểu quỷ của mẹ, chẳng lẽ mẹ không nhận ra.
Tôi sung sướng ôm chặt lấy mẹ, mẹ cũng vui mừng mà cố gượng ôm tôi. Bác sĩ bảo mẹ sau khi được bác sĩ chuyên khoa nội ở Canada đến thăm khám đã có dấu hiệu hồi phục rất tốt. Cứ thế này chẳng mấy chốc có thể xuất viện để điều trị tại nhà.
_Mẹ ơi, mẹ giờ thấy trong người thế nào?
_Mẹ ổn, cũng may nhờ có Yoojung gọi cậu Han qua đây khám giúp mẹ. Chứ không mẹ chẳng biết bao giờ mới được nhìn mặt con gái mẹ nữa.
_Yoojung ấy ạ?
_Ừ, mẹ nghe các bác sĩ nói vậy. Con bé thật tốt bụng.
Tôi nghĩ một hồi, rồi lại chào mẹ mà đi tìm em. Chạy ra đến cổng bệnh viện đã tìm ra em. Tôi cười rồi gọi tên em thật lớn:" CHOI YOO JUNG"
Em quay lại, vẫn giữ thái độ lạnh lùng đó, em đáp:" Dạ"
_Ừmmm...cảm ơn em
_Vì?
_Chuyện bác sĩ...ờ....mẹ tôi...ờ
_*Cười* chuyện nên làm thôi mà. Không phải khách sáo vậy đâu.
Nếu không còn chuyện gì, em xin phép.
_Yoo..Yoojung
Tôi rất nhớ em
_Đừng nói vậy, em sẽ cảm thấy có lỗi với Yeunjung và Wooseok
_Còn nếu không nói ra, hơn những người kia, tôi thấy có lỗi với chính mình, em hiểu không?
Yoojung im lặng nhìn tôi. Môi em mím lại, em vẫn thế, những lúc không biết nên nói gì đều mím môi.
_Em biết đúng người đúng thời điểm là gì không?
Là khi tôi vừa định chạy đi tìm em, vừa hay em đã ở ngay cạnh đó. Đó là đúng thời điểm
Còn em biết đúng người là sao không? Là trước sau với người đó, em đều nhất nhất một thái độ như vậy. Cho dù xảy ra chuyện gì, cũng không đổi thay.
Em lại càng im lặng. Nhưng rồi cũng nói
_Chị biết giữa những người thuộc về nhau cách nhau gì không? Họ cách nhau một thế giới, một tâm hồn, và một thể xác.
Yêu nhau thì sao? Yêu thôi thì không đủ để vượt qua mọi thứ Doyeonie ạ. Nghe em, hãy đưa mẹ chị về Canada trước khi có thêm chuyện gì tồi tệ xảy ra. Doyeonie, bảo trọng.
---------------------------------------------------------
Để mọi người đợi lâu rồi 😁😁
Sau nhiều hồi suy nghĩ, mình quyết định sẽ END FIC ở CHAP 15 nhé. Đây là quyết định hợp lí nhất với nội dung câu chuyện mình đang làm, chứ không phải do lười hay cẩu thả gì đâu nhé.
Sắp có fic mới mọi người nhớ đón đọc và ủng hộ mình tiếp trong các sản phẩm tới nha. Mà mọi người thích couple gì, muốn mình viết về gì...inbox hoặc cmt góp ý tưởng cho mình nha.
À chào mừng 120 thần dân quấn gói theo "Cyyeeon". Theo mình các cậu sẽ được luyện cổ dài đấy 😂😂 nên chuẩn bị sẵn tinh thần đi.
Cuối cùng vẫn là câu nói cũ:"Cảm ơn mọi người thật nhiều".
Hẹn mọi người tối mai với Chap 14.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro