01.


Jungkook dời tầm mắt từ những hàng ghế trống trong toa tàu sang cảnh vật bên ngoài khung cửa kính rộng lớn. Khung cảnh bên ngoài bao trùm là đồng cỏ xanh mướt với lát đát một vài căn nhà nhỏ hoặc các trang trại, mọi thứ đều mang cảm giác vừa mới lạ vừa thân quen.

Đã bao lâu cậu không trở về Busan rồi nhỉ?

Jungkook đã không còn nhớ rõ nữa những kí ức ở vùng quê nhỏ này, hơn nửa cuộc đời cậu đều gắn liền với Seoul, với căn nhà khu chung cư tuy nhỏ nhưng ấm áp trong sự yêu thương của bố mẹ và anh trai. Nhưng từ giờ thì cậu đã mất đi mãi mãi một phần trong chính mình. Bố mẹ cậu đã qua đời sau một tai nạn giao thông kinh hoàng, họ đã mãi mãi rời xa cậu, biến mất khỏi thế giới nhỏ bé của cậu. Bây giờ cậu chỉ còn anh trai là Jimin bên cạnh mình, hai anh em quyết định về lại Busan cùng với số tiền được thụ hưởng từ bố mẹ để bắt đầu một cuộc sống mới, cố gắng nuốt vào sự đau thương và mất mát.

Chúng ta sẽ lại sống vui vẻ như một gia đình, Jungkook ah, em vẫn còn có anh ở đây, anh sẽ luôn luôn bên cạnh em.

Jimin đã an ủi Jungkook bé nhỏ như thế.

"Jungkook ah, có thấy đói không em? Ăn chút bánh quy đi này". Giọng nói nhẹ nhàng của Jimin kéo Jungkook đang mơ màng quay về thực tại.

Cậu quay đầu nhìn anh một cái rồi nhận lấy bánh quy, chậm chạp cắn một miếng nhỏ. Vị chocolate, loại mà Jungkook yêu thích, nhưng sao lúc này lại không thấy ngọt và ngon như lúc trước. Jungkook thất vọng bỏ miếng bánh cắn dở sang một bên rồi ngước mắt nhìn Jimin đang ngồi phía đối diện. Anh đang vừa ăn bánh quy vừa nhìn quang cảnh bên ngoài, đôi mắt cười nhỏ xíu của anh nhìn về một điểm vô định, man mác buồn và lạc lõng, đôi môi hồng mọng nước của anh hơi mím lại và...

" Jimin hyung, khóe miệng anh có chocolate còn sót lại kìa". Jungkook lên tiếng không nhanh không chậm.

" Huh?..Ở đây hả, đây hả?". Jimin đưa ngón tay tròn tròn hơi múp của mình quệt quệt khóe miệng trong vô thức, mắt vẫn hướng ra bên ngoài cửa kính.

Nói Jimin vụng về thật không sai một li nào, chỉ có chút chocolate trên khóe miệng mà cũng không quệt đi được mà còn làm cho nó dây ra nhiều hơn. Jungkook nhìn mà hơi khó chịu muốn quệt giúp anh. Cậu định vươn tay ra thì lưỡi Jimin đã nhanh hơn mà liếm đi một chút chocolate sót lại. Jungkook hơi khựng lại, tầm nhìn như một cái máy ảnh focus và zoom vào môi Jimin. Chỗ đó hồng hồng và hơi bóng lên vì nước bọt mà lưỡi Jimin liếm qua. Jungkook cảm thấy phần nào đó bên dưới mình không dưng lại thức tỉnh, bầu không khí quanh cậu cũng tự dưng nóng lên, hai má Jungkook vì vậy mà cũng hồng lên trông thấy.

Nếu cậu đặt môi mình lên môi Jimin rồi đưa lưỡi ra liếm đi vệt chocolate trên khóe miệng anh, cảm giác sẽ ra sao nhỉ?

Suy nghĩ này cứ lởn vởn trong đầu Jungkook mãi, đuổi hoài không chịu đi, cậu ra sức lắc đầu để quên hết đi cái suy nghĩ ngu ngốc đó mà không để ý Jimin đã quay sang nhìn cậu một lúc.

" Em thấy không khỏe hả Kookie?". Anh vươn tay ra sờ trán cậu rồi lại ôn hòa nhìn cậu mỉm cười trong khi tay anh không ngừng xoa đầu cậu. " Kookie babo, sao cứ lắc đầu nguầy nguậy thế, em nếu thấy nhức đầu thì dựa vào vai anh ngủ này"

"E..em không sao đâu hyung". Jungkook bối rối vung tay loạn xạ

"Cơ thể em vốn không khỏe mà, nào, qua đây, dựa vào vai hyung mà ngủ". Jimin vẫn kiên quyết kéo Jungkook sang ngồi cạnh mình rồi đặt đầu Jungkook lên vai. Anh khẽ nói: "Kookie, em không cần tỏ ra mạnh mẽ trước mặt anh, ngủ đi em..". Tay Jimin vẫn xoa nhẹ mái tóc mềm mượt của Jungkook.

Jungkook nhắm mắt lại, cảm nhận hơi ấm của Jimin thật gần và mùi hương cơ thể nam tính của anh. Cảm giác này thật là không muốn rời xa chút nào. Một giọt nước mắt từ khóe mắt Jungkook không biết từ lúc nào xuất hiện cũng chợt chảy dài đến khóe miệng cậu. Vị mặn đắng. Như tình cảm đơn phương của cậu dành cho anh.

Mày là đồ điên Jungkook ah! Jimin hyung là anh trai mày đó! Là anh trai đó! Mày điên rồi! Điên hết thuốc chữa rồi...



" Woahhh khung cảnh và không khí nơi đây vẫn y như kí ức lúc anh 4 tuổi". Jimin cảm thán, dang rộng hai tay hít thở bầu không khí trong lành của Busan.

Jungkook nhìn Jimin vui vẻ mà lòng cũng thấy vui lây dù cậu không nhớ gì về nơi này, lúc đó cậu chỉ mới 2 tuổi, nhưng dù sao thì, nơi mà Jimin hyung thích thì tất nhiên cậu cũng sẽ thích.

Bất chợt Jimin quay người lại nắm lấy bàn tay đang buông thõng của Jungkook rồi siết chặt.

" Jungkook ahhh! Chúng ta hãy sống thật hạnh phúc em nhé! Quên hết chuyện buồn và sống thật vui vẻ! ". Anh đưa đối mắt cười như trăng khuyết nhìn cậu, đợi chờ một phản ứng.

Jungkook há miệng định nói gì đó thì từ đằng xa vang lên tiếng gọi í ới.

" JIMIN AHHH!!"

Jimin cùng Jungkook quay sang hướng phát ra tiếng gọi đó. Một người con trai với thân ảnh hơi nhỏ con, làn da trắng muốt và mái đầu hồng hồng sáng chói trong ánh nắng đang chạy về phía họ. Một nụ cười hở lợi nhưng dễ thương hiện hữu trên khuôn mặt người con trai đó khi anh ta nhìn Jimin.

" Lâu lắm rồi mới gặp lại em Jimin, chào mừng trở về Busan" người con trai đó tươi cười chào hỏi Jimin.

" Yoongi hyung cám ơn anh vì đã ra tận đây đón bọn em! Đây là em trai của em Jungkook, anh còn nhớ nó chứ? " Jimin nở nụ cười tươi giới thiệu hai người với nhau.

Yoongi đưa bàn tay ra:" Chào em Jungkook, anh là Min Yoongi, bạn thuở nhỏ của Jimin"

Jungkook không nắm lấy tay Yoongi mà chỉ gật đầu nhẹ về hướng anh như tỏ ý đã biết. Yoongi ngại ngùng rút tay về. Jimin cười xòa:" Kookie nó hay ngại như vậy đó hyung, haha"

" Ờ không sao không sao, thôi mình về nhà lẹ lẹ, cũng không còn sớm nữa, chắc hai đứa mệt lắm, nào đi theo anh " Yoongi cười cười rồi đi trước, hai anh em Jimin Jungkook cũng lê bước theo sau.

" Jimin hyung, anh và anh ta thân nhau lắm à?" Jungkook hỏi

" Ừ, hồi nhỏ lúc sống ở đây anh với hyung ấy thân lắm, lúc nào cũng chơi chung với nhau, hyung ấy rất tốt, em cũng nên mở lòng với hyung ấy đi Kookie ah, hyung ấy cũng như người nhà với anh vậy" Jimin nói rồi vỗ vỗ vào vai Jungkook.

Hyung ấy cũng như người nhà của anh vậy.

Và Jungkook biết, từ giây phút đó, rằng mình không thích sự hiện diện của Min Yoongi.




p/s: các bạn có cảm nhận như thế nào? Nhớ cmt cho mình biết và rút kinh nghiệm nhé. Hảo tâm thì vote cho fic nhé. Kamsa~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro