Chap 10 [End]
- Kim Taehyung!! Ra đây biểu coi!_ BaekHyun chống nạnh ngồi vắt chân lên ghế gọi
- Dạ. Umma kêu con_ Taehyung chạy ra, trên tay còn bận cầm sổ ghi order
- Ai là umma của mi!? Ta không hứa gả con ta cho mi nhé!_ BaekHyun cốc đầu anh
- Ui da!! Đau quá umma ơi. Umma không gả cho con thì gả cho ai chứ?_ Taehyung ôm đầu rồi gân cổ lên cãi
- Yah! Con trai ta có hàng tá thằng xếp hàng nhé. Mi đừng tưởng bở. Mau đi phát tờ rơi cho ta!_ BaekHyun đưa cho anh một xấp giấy
- Hihi ~ Chuyện nhỏ. Đây con làm cho. 5 phút là xong_Taehyung hấp tấp cầm lấy
Một nụ cười gian xảo hiện lên trên mặt BaekHyun
- Ta chưa nói hết. Mi!_ BaekHyun chỉ thẳng vào mặt Taehyung_Cởi hết quần áo ra, mặc mỗi cái boxer thôi! Đi ra ngã tư mà đứng phát tờ rơi!
Vừa nghe câu nói đó xong thì tay chân Taehyung bủn rủn,hàm thì muốn rớt ra. Anh quay sang nài nỉ
- Umma xinh đẹp ơi ~ Bây giờ đang là mùa thu, ở ngoài đấy mười mấy độ C, umma làm thế chẳng lẽ nào giết con!?_ Taehyung nắm lấy tay BaekHyun mà níu níu
- Có đi không? Không đi là ta gả con ta cho thằng Sói đó nhá!_ BaekHyun liếc
- Con đi! Con đi mà!_ Taehyung xụ mặt lủi thủi, lê từng bước mệt mỏi vào trong nhà
...
Năm phút sau, một 'con cá chết trôi' mặc mỗi chiếc boxer lủi thủi bước ra. Nhìn mặt không thể nào thảm hơn được...
" Trời ơi! Ở ngoài đó 18 độ mà bắt ăn mặc thế này ra đường
Mọi người sẽ nghĩ mình mới xuất viện tâm thần quá...
Đã vậy... Đứng giữa ngã tư mà thân hình lõa lỗ thế này
Chắc người ta nghĩ mình biến thái...
Oaoaoaoa~ Có ai cứu con không??
Kookie của anh ơi... Vì em anh sẽ cố..."
Taehyung vừa bước ra khỏi tiệm, đi hết con đường thì đã có hàng chục tiếng la, hàng trăm tiếng hét, hàng ngàn tiếng đổ vỡ
- Á!! Đẹp trai quá!!
- Á!! Biến thái kìa!!
- Á!! Có thằng khùng kìa!!
Taehyung chỉ biết cúi mặt mà bước đi, tự nhủ lòng mặc kệ họ. Anh chỉ nghĩ về ngày anh và Kookie của anh dắt tay nhau lên lễ đường thôi
Taehyung đứng giữa đường, người thì run cầm cập, miệng thì cứ cười toe toét như thằng điên. Người qua đường chỉ cầm lấy tờ rơi và nhìn anh với ánh mắt thông cảm mà thôi.
Ở góc phố, có một con thỏ giãy nãy bị một cây đỏ níu lại
- Umma ~ TaeTae của con cảm mất ~_ Jung Kook nhào ra, tay cầm chiếc áo len
- Không được! Con mê trai quá đi. Để umma dạy nó! Con phải làm cho nó sợ sau này lấy nó về mới dạy dỗ nó được chứ! Con mà ra với nó là umma không cho con lấy nó đâu!_ BaekHyun quát
- Hic... hic... Phạt kiểu khác đi... Thân hình TaeTae đẹp như thế... Cô gái nào qua cũng nhìn... Hic... hic... Con không chịu đâu!!_ Jung Kook giãy nãy nhảy cẩn lên
- Haizzz ~ Đi về! Vác các bụng to như thế này mà ra đường, trời lạnh bệnh chết. Vào nhà ngay cho umma_ BaekHyun kéo Jung Kook đi
.
.
.
Sau 3 tiếng đồng hồ địa ngục, Taehyung thơ thẩn bước về nhà. Anh tự hỏi làm sao sau này anh dám bước ra đường nữa. Người thì run lên cầm cập, hai hàm răng cứ đánh cồm cộp vào nhau.
ChanYeol cảm thấy tội nghiệp, lấy cho một thau nước nóng để ngâm chân, cùng một cái mền để quấn quanh người. Taehyung trùm mền, chân ngâm vào trong làn nước ấm, người cứ run lên cầm cập
- Ráng đi nhá Taehyung... còn vài chục cái chướng ngại vật nữa là con lấy được Kookie thôi!_ ChanYeol vỗ vai anh cảm thông
- Vâ... Vâng...
Và Taehyung phải chịu hàng chục cái thử thách như lời ba vợ tương lai nói. Nào là cởi trần chạy 180 vòng sân, hít đất 180 lần, làm việc từ sáng đến tối 18 tiếng không hơn không kém. Tất cả chỉ vì một lí do của mẹ vợ: "Luyện tập nhiều cho nó đẹp người hợp với con trai ta."
Giờ đây Taehyung cơ bắp cuồng cuộn, bụng sáu múi, người ốm lại thấy rõ. Đi đâu ai cũng trầm trồ tránh xa. Thứ nhất vì anh quá đẹp. Thứ hai, khu phố này ai cũng biết đầu óc anh không được bình thường!
.
.
.
.
Một hôm, Taehyung đang lau nhà, Jung Kook thì ngồi đung đưa chân lên bàn mà ôm cái bụng to tròn của mình.
- TaeTae ah... Anh con mệt khi làm mọi thứ umma nói không?
Taehyung ngừng lại, lau mồ hôi rồi nhìn cậu
- Không. Có em và con mà. Anh làm tất cả chì vì hai mẹ con thôi!_ Taehyung bước lại ôm eo cậu. Hôn chụt lên bụng cậu
- Chừng nào appa mới được bế con đây?_ Cả hai nắm tay nhau cười hạnh phúc.
...
Tối hôm đó
- Aishhhh ~ Đau lưng quá đi mất!_ MinGyu trằng trọc xoay mình dưới sàn
Từ ngày BaekHyun phát hiện cậu có thai, MinGyu bị bắt xuống dưới đất ngủ, không được ngủ chung giường với Jung Kook nữa. Thứ nhất vì sợ ngủ mớ đạp bụng Jung Kook, thứ hai là để yên lòng cái tên 4D kia.
- Minnie à. Có sao không? Ba tháng nay ngày nào em cũng than..._ Jung Kook cúi xuống nhìn cậu
- Không sao. Chỉ vỉ tên Kim Taehyung đó mà em không được ngủ cùng hyung, bắt em xuống đất nằm như thế này đây _ MinGyu đấm đấm vào cái lưng của mình.
- Hì hì ~ Vì đứa cháu này nữa chứ!_ Jung Kook xoa bụng mình
- Uhm. Chú vì cháu nên mới chịu khổ đó nhá. Sau này cháu ra đời rồi thì đừng cản chú hành ba cháu _ MinGyu mỉm cười
- Thằng nhóc này... Mau đi kiếm người để hành đi. Đừng có suốt ngày mà bám theo hyung_ Jung Kook xoa đầu cậu
- Từ từ. Chừng nào em kiếm được người giống hyung đã
Chợt sắt mặc của cậu biến sắc, bụng cậu nhoi nhói.Cơn đau dâng lên dữ dội...
- AAAAAAA.... AAAA.... Đau quá..._ Jung Kook hét lên
- Hyung... hyung!! Sao vậy?_ MinGyu đứng dậy lo lắng
- Bụng hyung... bụng hyung đau...aaaaaaaa... _JungKook lăn lộn
-Baekie ơi!! Baekie!! Kookie... Kookie..._ MinGyu mở toan cửa phòng
BaekHyun chạy sang, nhìn thoáng qua một cái
- Channie!! Lấy xe!! Kookie sắp sinh rồi!
Thế là đêm đó tất cả cuống cuồng đưa cậu vào bệnh viện.
.
.
.
Tất cả ngồi trên băng ghế bệnh viện mà nghe tiếng hét của cậu, Taehyung thì cứ đi qua đi lại không ngừng. BaekHyun dù cứng rắn cũng không khỏi thấp thỏm
- Kookie sinh sớm hơn dự định đến 2 tuần lận đó Baekie _ MinGyu lo lắng
- Uhm... Chắc là sẽ ổn cả thôi..._ BaekHyun điềm tĩnh nói
Bỗng...
- Oa... Oa... Oa..._ Tiếng khóc của đứa trẻ vang lên
- Sinh rồi!_ BaekHyun đứng dậy
Cánh cửa trắng mở ra, việc bác sĩ kéo khẩu trang ra
- Chúc mừng. Mẹ tròn con vuông rồi. Là một cháu trai!
Cả nhà ôm nhau khóc trong sung sướng, Taehyung mừng đến chảy nước mắt
- Bác sĩ... Vợ tôi đâu? _Taehyung mừng rỡ
- Bệnh nhân sẽ được chuyển đến phòng hồi sức.
.
.
.
.
Jung Kook nằm trên giường bệnh mỉm cười hạnh phúc nhìn vào đứng bé nằm trong lòng kính bên cạnh mình. Khuôn mặt cậu nhợt nhạt vô cùng
- Em uống sữa đi _ Taehyung thổi thổi rồi đút cho cậu
Jung Kook mệt mỏi nuốt từng ngụm xuống cổ.Mắt vẫnkhông rời khỏi đứa bé
- Anh đặt tên con chưa?_ Jung Kook thì thào
- Tae Kwang nhé ~ Hay là...Jung Woo...?
- Cả hai đều hay _ Jung Kook mỉm cười
- Vậy thì...bé này là Tae Kwang... còn bé sau là Jung Woo nhé!
Taehyung nói rồi hôn môi cậu, nụ hôn thật sâu, thật ấm áp, thật hạnh phúc...
.
.
.
.
Vài tuần sau
Một người đàn ông xinh đẹp bước vào quán, mặt thì cứ ngước lên trời, mắt thì đeo kính mắt to bảng. Nhìn là biết đây là một phu nhân rồi.
- Xin hỏi quý khách dùng gì ạ?_ BaekHyun hỏi
Người đó gỡ mắt kính ra, mỉm cười để lộ đôi mắt nai xinh đẹp
- Kim Taehyung...
- Taehyung à!! Có người tìm này_ BaekHyun hét lên
- Dạ...dạ...
Taehyung chạy ra, tay thì cầm bình sữa, người thì mặt tạp dề, đầu tóc thì cứ dựng hết lên, mặt thì lấm lem phấn trẻ con.
- Ơ...
- Ơ... Kim Taehyung! Sao con ra nông nỗi này? Ai? Ai làm con tôi ra thế này hả??
- Umma... Hannie umma bình tĩnh..._ Taehyung ôm lấy mẹ mình
- Ơ!! Cái thằng này...Mới không gặp con có một năm mà nhìn con khác quá _ LuHan ôm mặt con mình mà nhìn
- Umma, Appa đâu? Con gọi cả hai người đến để thông báo tin mừng mà! _ Taehyung hỏi
- Appa đây _ Một người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đen bước vào
-Hunnie appa!!_ Taehyung chạy lại ôm
- TaeTae của ba mẹ đây sao?_ SeHun cũng bất ngờ
LuHan đi lại chỗ SeHun, khoanh nhìn Taehyung
- Tin của con là tin gì mà bắt ba mẹ bay từ Las Vegas sang đây?
Taehyung hớn hở định nói thì...
- TaeTae ah ~ Sữa của con đâu anh? Con nó khóc quá trời rồi nè!_ Jung Kook đi từ trong nhà ra
Taehyung thấy con mình khóc thì hốt hoảng
- Ayy ~ Tae Kwang của appa ~ Nín đi con. Sữa của con nè _ Taehyung đưa bình sữa cho Jung Kook rồi hôn lên má con mình
Còn SeHun và LuHan chỉ biết nhìn con mình rồi nhìn nhau
- Vậy là sao anh?
- Vậy là sao em?
Cả hai cùng nhìn nhau đồng thanh
- Kim Taehyung! Chuyện này là thế nào?_ LuHan chốngtay hét lên
Taehyung nhìn ba mẹ mình
- Đây là vợ con, Jung Kook. Còn đây là con trai của con, Tae Kwang. Ba mẹ được lên chức ông bà nội rồi đó! _Taehyung mỉm cười
Cả hai nghe mà như sét đánh ngang tai. LuHan ôm trán ngã vào lòng SeHun
- Hunnie ah...Con nó đang giỡn phải không? Vợ gì, con gì, cháu gì??
- Bình tĩnh em _ SeHun vuốt lưng vợ
Taehyung thấy thế biết ngay là ba mẹ mình bị sốc. Anh mỉm cười tủm tỉm
- Ba mẹ thấy con làm nhanh không? Một năm không gặp nhau thôi mà ba mẹ đã có dâu và cháu đầy đủ.
LuHan nghiêm mặt rồi phóng lại nắm tai Taehyung
- Bố tổ tiên sư nhà mi! Có còn coi ta là umma không? Có vợ cũng không nói, vợ mang thai cũng không nói. Đợi đẻ con rồi mới nói.
- Đau!! Umma ~ Đau quá!! _ Taehyung la hét
- Ô! Vậy đây là anh chị thông gia. Hai anh chị cũng bất ngờ về con mình sao? Chúng tôi cũng chỉ vừa mới biết mình lên chức ông bà ngoại vào ba tháng trước_ BaekHyun liếc xéo Taehyung
LuHan nghe vậy mà đầu bốc hỏa
- Trời ơi!! Mi hại con nhà người ta mang thai 6 tháng mới biết à?? Thằng trời đánh!
- Vâng thưa anh thông gia, con nhà anh rất ư là trời đánh!_ BaekHyun vỗ tay nói
- Umma vợ! Umma! Tha cho con!_ Taehyung vang nàn
- Con chào ba mẹ ạ _ Jung Kook thấy vậy liền bước lại chỗ SeHun và LuHan
Cả hai ngừng lại một hồi lâu, nhìn Jung Kook không chớp mắt
- TaeTae ah. Con thật biết lựa vợ mà! _Quay sang Jung Kook_ Cho umma bế cháu cái nào
.
.
.
.
1 tháng sau
- Mời cô dâu chú rể bước vào lễ đường
Vị cha sứ đáng kính đứng trên chiếc bục trắng với khuôn mặt phúc hậu
Taehyung và Jung Kook bước vào lễ đường, cậu mặc một bộ vest trắng đẹp tựa thiên thần, anh khoác trên người một bộ vest đen lịch lãm. Cả hai ngừng lại trước bục
- Kim Taehyung, con có đồng ý lấy Park Jung Kook làm vợ dù sau này có...
- Dạ có! _ Taehyung dứt khoát
- Park Jung Kook, con có đồng ý lấy Kim Taehyung làm chồng dù sau này có...
- Dạ có! _Jung Kook mỉm cười hạnh phúc
- Ta tuyên bố. Hai con là vợ chồng.
Tiếng la hét vỗ tay òa lên sung sướng, Taehyung bế cậu lên và hôn say đắm
...
Dưới hàng ghế đầu
- Chị thông gia à, chúng nó chính thức là vợ chồng rồi!_ BaekHyun bế trên tay Tae Kwang mà mỉm cười
- Uhm. Chúng ta chỉ cần ngồi đó tận hưởng cuộc sống và đợi bồng thêm cháu thôi!_ LuHan phá lên cười
- Chúng ta sẽ có nhiều cháu lắm, nhìn Taehyung là biết rồi _ ChanYeol nâng ly rượu lên
- E hèm...Nhìn anh cũng tốt mà... Sao em chỉ có mình Kookie thế?_ BaekHyun nghiến răng nói
- Thôi thôi. Chúng ta ăn mừng nào!! _ SeHun góp lời
- Sau này anh chị thông gia cứ đến nhà chúng tôi mà ở, cả đại gia đình bên nhau cho đầm ấm_ LuHan mỉm cười
- Gì chứ chuyện đó là tất nhiên! Mỗi tháng một nhà nhá, tôi ở London chán rồi, tháng sau chúng ta nên đến Hawaii!
- Tập đoàn của chúng tôi nước nào chả có nhà. Hai anh chị cứ tự nhiên mà tận hưởng.
.
.
.
MinGyu vui vẻ chúc mừng anh họ yêu dấu của mình, sau đó cậu sải bước dạo trên bờ biển.
Một chàng trai mặc vest trắng đi trước cậu, với mái tóc nâu ánh lên dưới hoàng hôn. Cành hoa hồng xanh cài áo của chàng trai đó rớt xuống
- Hey! _ MinGyu chạy lại và nhặt nó lên
Chàng trai quay lại. Đó chính là định mệnh...
- Em làm rơi cành hoa..._ MinGyu nhẹ nhàng cài lại trên áo cậu
- Cảm ơn...
- Em thực sự giống cô dâu hôm nay đấy!_ MinGyu gãi đầu ngại ngùng
- Vâng... Ai cũng nói thế..._Cậu bé mỉm cười e lệ
- Em tên gì?
- Jeon Won Woo ạ...
- Xin chào. Anh là Kim MinGyu.
" Kookie hyung... Em đã tìm được định mệnh của mình rồi..."
End chap 10 [End]
____________________________
Au: tah dah ~ fic đã end rồi ạ ~
Cơ mà còn extra nhá ^^ ~
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro