...
Sana tỉnh dậy sau cơn đau điếng ngay sau gáy. Cô nàng nhẹ chạm lên vết thương đã rỉ máu, rồi thầm rủa tên khốn nào đó chơi đánh lén.
Bất chợt ...
Sana nhận ra ..
Điều gì đó ...
... Mọi thứ xung quanh đều chìm vào tăm tối. Chỉ một cô ấy lơ lững trên không, vô định.
Nó thật sự rất u ám, khí lạnh toát ra khiến người ta phải rùng mình. Cảm giác ghê rợn như chính cái không khí quái đản trong căn hộ đó...
Hình như ...
Hình như ...
Phía xa có cái gì đó???!!
Có hai bóng người đang tiến lại gần
Đó là Jungyeon và Tzuyu
Sao bọn họ nhìn rất kì lạ ?!
Tại sao lại dính máu ?!
Máu rất nhiều, chảy rất nhiều, dính gần hết nữa gương mặt Tzuyu. Bên cạnh là Jungyeon, với cái gì đó găm ngay bụng, là dao sao?
ẦM
Vỡ toang
Xung quanh nhoáng lên một tiếng rõ lớn rồi tan nát. Kéo theo hai bóng hình kia rơi xuống phía dưới. Sana gào thét ...
Cố hết sức gào lên ...
Nhưng vô dụng ...
- Không !!!
Sana giật mình tỉnh khỏi cơn ác mộng, hoảng loạn mà thét lên. Cũng may, có Tzuyu ngay cạnh, kịp lúc lên tiếng.
- Sana unnie !!! Sana !!! Tzuyu, là em đây!
Sana hoảng hốt, muốn ôm lấy Tzuyu nhưng hai tay đều bị trói chặt đằng sau. Cơn ác mộng ban nãy cảm giác rất chân thật, khiến Sana không khỏi sợ hãi. Tzuyu xót xa, nhẹ nhàng trấn an cô ấy.
- Đừng sợ đã có em ở đây. Không ai làm hại được chị !!! Đừng khóc !!!
Sana bất ngác run rẩy như chưa thoát khỏi cơn ác mộng kia. Không khí ở đây thật ngột ngạt, đầy mùi tanh tưởi của máu, mùi hôi của kẻ xấu số chết không toàn mạng.
- Sana !! Chị phải thật bình tĩnh !!! Em ở đây !!!
Đợi thêm vài phút để Sana bình tĩnh lại, sự lo lắng bắt đầu chuyển sang Tzuyu. Khi cô cảnh sát xuất hiện đường máu tươi chảy dài từ trán xuống.
- Tzuyu !! Em bị làm sao thế ?!!!
- Em không sao ... Chị có đau không?!! Cô ta có phải đã đánh chị không?!
Tzuyu sốt ruột nhìn chổ sưng tấy sau gáy cho Sana. Lần này, vụ án không còn đơn giản như bọn họ đã nghĩ. Từ một vụ mất tích đột ngột tới tấn bi kịch đẫm máu trong căn hộ này, nó vượt quá sức tưởng tượng của bọn họ mất.
- Tại sao em lại ở đây? Không phải em ra ngoài gọi về sở sao ?!
- Đúng là em ra ngoài, nhưng vừa lấy điện thoại ra thì bị đánh ngất. Còn chị, chị cùng Jungyeon unnie ở lại, nhưng sao chỉ còn một mình chị?
- À.. Jungyeon vào trong các phòng khác. Chị bên ngoài, vô tình tìm ra vài thứ quan trọng. Chúng ở dưới gầm ghế sofa, tìm được một hộp khá lớn. Nó chứa nhiều chứng cứ, đôi dép lê dính máu, mớ giấy nhàu nát, thẻ căn cước của Kim Joon. Còn thêm cuốn tiểu thuyết của anh ta, rách nát và rơi ra từng mảnh nhỏ. Còn có một cuộn băng. À !! Có thêm đơn ly hôn đã kí sẳn tên của Im Nayeon. Sau đó, chị định vào tìm Jungyeon thì cũng bị đánh lén ...
- Myoui Mina !! Chỉ có cô ta mới có khả năng dính vào chuyện này !! Cô ta sẽ giết chúng ta ...
Tzuyu có hơi kích động, tay phía sau giật mạnh hòng thoát khỏi dây trói, nhưng không hề hấn gì. Còn làm cổ tay đỏ ửng lên hơn ...
- Nhưng bây giờ chúng ta đang ở đâu ?!
- Em không rõ ... Có lẽ là một trong những căn phòng còn lại của căn hộ. Lúc em tỉnh lại, chỉ có mỗi chúng ta bị trói bỏ ở đây. Cửa phòng đã khóa, không có gì đáng nói ngoài cái phòng vệ sinh kia..
Theo hướng mắt của Tzuyu, một vệt máu dài kéo tới cửa nhà vệ sinh. Sàn trắng loang lỗ máu, lũ ruồi xác vo ve bám đầy lên thành tường.
- Chị không cần phải vào, em đã xem rồi. Một cái xác mất tứ chi và đầu, được ngâm trong bồn, đang phân hủy ...
Bọn họ bị tháo mất khẩu trang, nên cái mùi xác chết phân hủy xộc thẳng vào mũi, làm Tzuyu cố gắng nhịn cơn buồn nôn. Ngay cả Sana cũng choáng váng đầu óc.
- Trước hết phải tìm cách tháo dây trói mới được !!
...
CĂN PHÒNG CÒN LẠI CỦA CĂN HỘ
- Aigoo !!!
Jungyeon đau đớn kêu lên, muốn cử động tay chân nhưng đều bị siết chặt. Chớp mắt vài cái, Jungyeon cố thích nghi với ánh sáng chói lóa. Mọi vật cứ đang nhòa đi, rung chuyển liên hồi.
Đầu Jungyeon đau điếng, nhức nhói lên từng cơn. Tay chân cô bị trói nên không thể động đậy, càng cử động càng làm dây trói càng siết mạnh.
Jungyeon tựa vào tường, chân dũi thẳng. Trong mơ hồ, cô nhận ra đây là căn phòng mình bước vào trước khi bị đánh, phía trước một bóng người đang ngồi trên giường, nhìn chằm chằm về phía Jungyeon.
- Myoui ... Mina ?!
Cô ta ngồi trên giường, mặt mũi lạnh tanh, tuy có chút tiều tụy nhưng có cái gì đó từ Myoui Mina khiến cho người đối diện phải rùng mình.
Bộ dạng trông có vẻ tàn tạ hơn hôm đầu tiên Jungyeon đến, thậm chí người khác nhìn vào lại cảm thấy thương cảm. Thảo nào hàng xóm bên cạnh đều không hoài nghi về sự kì lạ của cô ta trong vụ án.
Thật sai lầm khi đánh giá Myoui Mina qua vẻ bề ngoài đó so với những gì ả ta gây ra.
Con quỷ đội lót người !!!
- Cô Myoui !! Thật bất ngờ khi phải gặp nhau trong hoàn cảnh này ...
- Im lặng đi !!!
Myoui Mina có vẻ tức giận lên tiếng, cô ta trừng mắt liếc Jungyeon. Bây giờ Jungyeon mới để ý, hình như cô ta đang nắm tay người nằm trên giường.
Cái xác lạnh được Myoui Mina nhẹ nhàng vuốt ve, làm Jungyeon rợn hết gai óc.
- Đó là Im Nayeon, vợ của tôi ...
Mina lên tiếng, giọng thều thào như người bệnh lâu ngày.
- Cô ấy đang ngủ, đừng làm phiền. Chúng ta phải thật nhỏ nhẹ, Nayeon rất nhạy cảm ...
Jungyeon tin rằng Myoui Mina có vấn đề về thần kinh, khi cô bắt gặp ánh mắt điên dại của ả dành cho cái xác đó.
- Nayeonie rất đẹp phải không ?! Rất dễ thương ... Rất đáng yêu phải không ?!
Mina mỉm cười nhìn Nayeon, khi bây giờ chỉ còn là thân xác bất động. Mùi oải hương nồng lên, ngay cả Jungyeon cũng chịu không được mà hắc xì liên tục.
- Nayeonie rất thân thiện !!! Thanh tra Yoo không cần phải ngại. Chúng tôi sẽ tiếp đãi cô thật chu đáo !!!
Bất chợt Myoui Mina reo lên, Jungyeon còn cảm giác như mắt cô ta vừa lóe lên một tia sáng.
- Nhưng bây giờ ... Nayeon ngủ mất rồi !! Ngủ mất rồi ... Thật buồn ...
Mina ôm mặt rầu rĩ, trong chốc lát cảm xúc lại thay đổi vô cùng nhanh chóng, đến thất thường ...
- Nàng ấy ngủ rồi !! Ngủ rất lâu ... Chỉ tại thằng cặn bả đó. Nó khiến cho Nayeon phải thế này !!!
- Cặn bả ?!! Cô đang nói Kim Joon sao ?!!
- Chính nó !! Thắng khốn khiếp đó !!!
Mina gào lên, bằng cái giọng khàn đặc, cả người run vì tức giận.
Trong lúc Myoui Mina đang nổi điên, Jungyeon đã vớ lấy mảnh thủy tinh gần đó. Hai tay sau lưng động đậy liên tục, cố tìm cách cứa mảnh vỡ kia vào dây hòng cắt đứt chúng. Cho dù nó có cắt trúng da thịt nhưng Jungyeon vẫn không từ bỏ.
- Mina, cô đừng tức giận. Vợ của cô đang ngủ mà, phải không ?! Phải thật nhỏ nhẹ !! Chuyện gì đã xãy ra ?!
Jungyeon vờ hỏi, đối với người điên như cô ta, tốt hơn vẫn không nên kích động. Nhất là Jungyeon vẫn cần thời gian để thoát khỏi dây trói.
- Thằng chó đó đã phải trả giá, chính cái mạng dơ bẩn. Nhưng còn quá nhẹ với sự bẩn thiểu của nó !!!
- Vâng thưa cô Myoui. Hãy xem tôi như một người bạn, hãy tâm sự chuyện gì đã xãy ra ... Với cô, với cô Im và cả Kim Joon nữa ...
TBC
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro