5.
Lee Jeno thời gian qua vẫn là một anh trai gần ba chục tuổi bận rộn với công việc, có một cô con gái cưng nguồn gốc Ba Tư trắng xinh thuần khiết nhất thế giới này. Nhưng gần đây có một sự thay đổi không nhỏ tí nào, đó là anh Lee Jeno có thêm một cục cưng mới, nếu là mèo thì không ai có ý kiến gì đâu, mà là người yêu! Người thật việc thật ấy!
Đương nhiên người yêu của anh Jeno cũng chẳng phải ai xa lạ đâu, xa tận chân trời gần ngay trước mắt, chính là cậu chủ nhỏ của Meo Meo và Gâu Gâu, Huang Renjun!
Ai cũng bất ngờ vì sao đánh nhanh thắng nhanh, tốc chiến tốc thắng, sấm chớp đùng đùng thế đúng không? Đương nhiên Jeno cũng shock lắm chứ! Tại vì lúc đầu anh đã chắc chắn mình sẽ chầm chậm phát triển, nuôi dưỡng tình cảm thôi! Ai ngờ giữa đường đột nhiên có biến, Lee Jeno một phát hốt được người về luôn!
Thì chuyện cũng chẳng có gì, mà có chuyện thì mới có cái để nói. Chả là một buổi tối nọ, Lee Jeno tan làm, nhưng biết Renjun (lúc ấy chưa phải) nhà anh đi liên hoan với chỗ thực tập. Mà liên hoan sẽ nhậu nhẹt tưng bừng đúng không, nên lo cho an toàn của Renjun, Jeno mới chém là tối cần tăng ca, tiện đường sẽ qua đón cậu về. Ban đầu Renjun không chịu hoài, nhưng Jeno giờ học được thêm võ mặt dày, không cho cậu thoái thác, thành ra hai người thoả thuận với nhau lúc nào Renjun về sẽ gọi anh qua.
Nhưng nào có phải đâu, thực chất Jeno chỉ chạy về nhà cho Injeolmi ăn tối, sau đó liền chạy đến quán đồ nướng hội Renjun liên hoan, ngồi ở quán cafe đối diện, để lát nữa Renjun đỡ phải chờ lâu. Jeno ấy mà, cái gì cũng thừa, nhất là kiên nhẫn. Chờ một lần là hơn ba tiếng, anh gửi tin nhắn dặn Renjun đừng uống bia rượu nhiều, nhưng không thấy cậu trả lời, hẳn là mải vui cùng bạn bè nên không để ý điện thoại. Anh tranh thủ thời gian lôi laptop ra làm việc. Jeno bận lắm, bận thật, thời gian đi chơi còn chẳng có chứ nói gì là yêu đương. May thế vừa xinh gặp được Renjun, nếu không chắc chắn dăm ba năm nữa anh sẽ phải đi xem mặt, rồi lấy đại một đối tượng nào đó cho xong chuyện.
Mãi đến tận tối muộn, Jeno mới thấy Renjun nhắn tin, nói mọi người ăn xong rồi, định đi tăng hai nữa nhưng cậu xin về trước, anh tới đón cậu đi nha! Jeno lập tức thu dọn đồ đạc, tất tả đứng dậy ra xe, lái sang ngay đối diện.
Những tưởng sẽ thấy Renjun vội vã chạy ra vì sợ anh đợi lâu, nào ngờ Jeno chờ hơn mười lăm phút mới thấy ai kia cùng các đồng nghiệp vui vẻ tay bắt mặt mừng ra ngoài. Nhưng nào có biết được, trọng điểm là có một cậu trai cao ngất, lại còn cực kỳ phong độ, vòng tay qua eo Renjun, đã thế lại còn cạ cạ cổ cậu rất thân thiết, vừa đi vừa ỉ ôi: "Anh Renjun đi chơi với bọn em nữa đi mà!"
Trọng điểm tiếp theo là gì, Renjun nhà anh không những không đẩy người ta ra, trái lại cũng vòng tay qua eo cậu trai kia, vẻ mặt tiếc nuối: "Nhưng anh lại lỡ gọi Jeno đến đón rồi!"
"Jeno á? Jeno là ai thế? Người yêu anh Renjun à?"
Jeno căng tai cố gắng nghe, chỉ thầm mong Renjun sẽ nói ra đáp án mà anh mong mỏi. Nhưng quả nhiên, một mối quan hệ mới còn đang ở mức tình bạn, thì làm sao có thể mong chờ đối phương gọi mình là "ngươi yêu" trước chốn đông người chứ. Và thế là Renjun nói: "Không, chỉ là bạn tốt thôi!"
Jeno không cho hai người cơ hội tiếp tục thân mật với nhau nữa, liền bóp còi bim bim, hạ cửa sổ bên phó lái xuống, gọi: "Renjun ơi, mình về thôi!"
Huang Renjun thấy anh, liền mỉm cười, chào tạm biệt các đồng nghiệp rồi chạy lên xe. Jeno nhìn cậu vẫy vẫy với mọi người, không nói lời nào liền lái xe đi luôn. Lời tỏ tình phát sinh trên đường về, đương nhiên là Jeno nói. Một phần là do anh thật sự thích Renjun, phần còn lại cũng là ghen tị. Anh biết Renjun được rất nhiều người ưa thích, nhưng mà công khai thả thính như thế này rất là không được! Thế khác nào bảo anh bỏ cuộc, ngấm ngầm đả kích anh đâu! Cho nên Lee Jeno mới bày tỏ luôn, thà một lần huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn le lói suốt trăm năm!
Ai mà ngờ, Renjun chả ngượng ngùng, cũng chẳng suy nghĩ gì cả, đồng ý luôn! Còn nội dung tỏ tình dẫn đến thế giới mất đi hai kẻ cô đơn là gì thì xin phép được chôn giấu, mất não lắm không dám khoe!
--
Chuyện yêu đương của Renjun gia đình chẳng phản đối gì, cậu là con út, từ bé đã được chiều quen, hơn nữa nhà đã có anh cả với chị dâu, mấy vấn đề con cái nối dõi không bị đặt nặng lên cậu. Anh cả nhà họ Huang biết em trai đang qua lại với một người đàn ông cũng chẳng ý kiến gì, chỉ cần thằng bé vui là được. Nhưng không nghĩ đến, đối tượng yêu đương của thằng út, lại là khách quen của tiệm nhà anh...
Mà vị này, còn là một truyền kỳ anh nghe được từ đám nhân viên lắm chuyện nhà mình. Nghe đâu tượng đá ngàn năm, không nói nhiều, không giao thiệp rộng, đến rồi đi không nhiều lời thừa thãi, cả thế giới xoay quanh mèo cưng. Nói chung là trái ngược với thằng nhóc tăng động, lắm mồm, nay đây mai đó nhà anh. Chẳng biết hai đứa ở cạnh nhau, rồi hoà hợp kiểu gì nữa.
Thật ra vấn đề này anh cả Huang không cần lo, Jeno với Renjun như bù trừ với nhau vậy, ở bên nhau không những yên bình, mà còn vui. Hơn nữa nếu mà chẳng may có cãi nhau ý, thì Lee Jeno có một vũ khí rất hiệu quả, đó là con gái cưng Injeolmi nhà mình.
Đơn cử như hôm nay nè... Renjun đang giận Jeno, vì anh cứ toàn nói dối cậu chuyện đi làm tăng ca để chờ Renjun về, hoặc không ăn uống đầy đủ, toàn ôm bụng đói đi đón cậu sau mỗi cuộc đi chơi với bạn bè. Một hai lần Jeno đều nói anh biết rồi lần sau không vậy nữa, được tha bổng. Cơ mà cứ chứng nào tật nấy, Huang Renjun quyết tâm giận luôn! Kệ cho anh gọi điện, nhắn tin, Renjun cũng quyết tâm không thèm đếm xỉa đến. Huang Renjun ấy mà, bình thường trông hoà ái dễ gần vậy thôi, chứ giận ai thì dai lắm, còn lâu mới nguôi! Chỉ khổ anh ngốc Jeno, dùng đủ chiêu cũng không làm xoay chuyển được người yêu mình. Nói chứ Renjun đúng là bản người của Injeolmi nhà anh, dỗi thì mấy ngày, dùng đủ loại công phu mới dỗ được.
"Renjunnie ơi anh nhớ em lắm, em không muốn gặp anh à?" Jeno gọi điện ỉ ôi.
"Ừm... hôm nay em bận, anh không cần đón đâu." Renjun lạnh lùng.
"Nhưng mà Injeolmi nhớ em lắm, em cũng không định gặp con sao?" Hết cách, anh đành lôi chiêu cuối cùng ra.
Đầu bên kia im lặng một lúc, sau đó là tiếng thở dài: "Lát em tự về." rồi mất kết nối luôn. Jeno chỉ hận không thể khóc ròng, thôi ít ra Renjun nhà anh vẫn còn muốn gặp con gái, nếu đến cả con gái cũng không thèm nữa thì bố con anh ôm nhau đến trước cửa nhà cậu ăn vạ luôn!
"Injeolmi! Bố về rồi này!" Jeno cởi giày, đi vào nhà gọi con gái.
Nhưng hôm nay không thấy bé con ra đón khiến Jeno cảm thấy là lạ, anh thay dép, đi tìm con gái. Mở cửa phòng ngủ liền phát hiện ra Injeolmi đang nằm trong lòng ai đó ngủ ngon lành, mà người kia, tức người yêu nhà anh cũng đang ôm con ngủ say. Jeno cười cười chụp cái ảnh, sau đó không một tiếng động ra ngoài, lục lọi tủ lạnh nấu bữa tối. Nhất quyết phải bày một mâm cỗ ra trò để người yêu anh hết giận mới được!
Đợi đến khi Renjun dậy thì Jeno cũng nấu nướng được mấy món rồi, giờ chỉ còn đợi mỗi nồi canh sườn hầm xong nữa thôi. Renjun dụi mắt, tay bế Injeolmi cũng đang ngáp ngủ ra ngoài, một người một mèo thò hai cái đầu bù xù vào bếp. Injeolmi rất phối hợp: "Meow~" một tiếng gọi bố Jeno.
"Em với con dậy rồi đấy à? Đã đói chưa?" Jeno quay ra, lau lau tay hớn hở hỏi.
Renjun bế Injeolmi, không đáp, chỉ gật đầu làm tim Jeno đau quá man! Anh chỉ có thể tiu nghỉu lấy thêm pate bỏ vào bát cho injeolmi rồi đặt xuống góc ăn quen thuộc của bé. Bé con ngửi được mùi đồ ăn thơm thơm liền giãy khỏi Renjun, nhảy xuống bắt đầu đánh chén bữa tối.
Lee Jeno nhìn người yêu, không biết làm gì cho phải, nhưng miệng theo quán tính thở ra một câu: "Renjunnie ơi, đừng giận anh nữa nhé, hôm nay anh nấu cơm đầy đủ rồi này!", đã thế tay còn vòng qua ôm lấy cậu.
Renjun thò đầu nhìn bàn cơm ba món mặn cùng nồi canh đang sôi lục bục trên bếp, trong lòng cũng nguôi ngoai hơn xíu rồi. Nhưng mà tha cho dễ thế thì Jeno sẽ quen nước thôi, thế là Huang Renjun cực kỳ cao quý lãnh diễm: "Không." cực kỳ lạnh lùng.
Lee Jeno lần nữa chưng hửng, càng khẳng định Huang Renjun chính là bản người của Injeolmi nhà anh! Ăn thì vẫn ăn, vẫn phải chơi cùng, xoa xoa vuốt vuốt, nhưng dỗi thì không buông! Anh cuồng mèo Jeno yêu phải mèo tinh chứ không phải bánh gạo trắng mềm rồi!
--
Hic đáng lẽ là Z sẽ đăng sớm cơ ;-; dưng mà bận quá đi ;-;
#BOOM2NDWIN 💚
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro