Chương 1-4

Edit: Cỏ

4.

Đây là những gì Shu nhìn thấy khi anh đến, cả người Luca đỏ bừng bất giác dựa vào trên người vị công chúa kia bất giác thở gấp, hơi thở của anh phả vào cổ người kia, khiến cho công chúa chỉ có thể lộ ra nụ cười bất đắc dĩ.

"Đưa cậu ấy cho tôi đi."

 Elira có chút ngạc nhiên nhìn người đó, đây không phải là lần đầu tiên cô nhìn thấy người phù thủy này, mười năm trước đối phương cũng từng xuất hiện qua, cũng bởi vì người này giải quyết một vấn đề lớn nhỏ cho vương quốc của họ. Nhưng mà làm cô cảm thấy ngạc nhiên là, phù thủy này so với mười năm trước không khác gì, giống như năm tháng không để lại trên người anh bất kỳ dấu vết nào.

 "Đưa cậu ấy cho tôi." Shu lặp lại một lần nữa, lần này với giọng điệu cứng rắn hơn.

 Elira có chút do dự, dù sao cô cũng không quá chắc chắn phù thủy này cùng em trai tóc vàng mới nhận này có quan hệ gì. Mọi người đều biết phù thủy mạnh mẽ bí ẩn, mà người em trai này, không biết ánh mặt trời dường như cũng không cùng một thế giới với đối phương.

 Tuy nhiên Luca dựa đầu vào trên người Elira nhưng mơ màng mở mắt. Anh cũng thấy rõ có người tới, lúc này anh dường như đã quên mất cảm giác nguy hiểm mà phù thủy biển đã mang lại cho anh lúc đó. Anh hướng về phía phù thủy đưa tay ra: "Shu."

 Shu kéo Luca qua với vẻ yên tâm hơn: "Cảm ơn công chúa đã giúp đỡ cậu ấy. Có thể cho chúng tôi mượn một căn phòng trống không?"

 Trong hành lang lâu đài thật dài bây giờ chỉ có Shu với Luca, và bầu không khí sôi động của vũ hội xuyên qua các bức tường. Tình trạng của tiểu hoàng tử ngày càng nghiêm trọng, anh không ngừng cọ vào người Shu, cố gắng hạ nhiệt bằng khí lạnh truyền đến từ trên người đối phương. Nhưng mà thế này chỉ có thể uống rượu hạ nhiệt, ý thức của Luca dần dần mất đi, thời điểm anh trưởng thành quả thực tới trước thời hạn.

Cũng may hai người đã đi từ hành lang của lâu đài tới căn phòng trống không, không có bất kỳ người nào có thể quấy rầy hai người bọn họ. Phù thủy biển đem hoàng tử cá ném xuống trên giường lớn trong phòng. Không hổ danh là vương quốc giàu có nhất nơi này, ngày cả phòng trống lâu đài cũng trải thảm mềm mại, rèm cửa sổ hoa lệ.

Luca uốn éo như thể chiếc đuôi cá vẫn ở trên người anh như những dải lụa đỏ tươi, uốn nếp uốn khúc. Miệng của anh bị hành hạ bởi sự trưởng thành sớm không ngừng phát ra tiếng rên rỉ, khiến cho căn phòng cũng trở nên ấm hơn. Shu đứng bên cửa sổ, từ trên cao nhìn xuống hoàng tử tiên cá trên giường. Trong đầu nghĩ, đây là cậu tự tìm.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro