Chương 797: LÊ TIẾU TÌM ĐƯỢC Ổ ĐĨA MỀM

Lê Tiếu nhàn nhạt nói: "Anh nhìn này, tất cả mọi nơi đều đã được tu sửa."

Thương Úc đẩy bản vẽ ra, cụp mắt nhìn cô, cười khẽ: "Không tìm được sao?"

Lê Tiếu vuốt cằm liếc anh: "Anh xem bản vẽ chưa?"

"Chưa." Ánh mắt anh rất dung túng, ngón tay quấn quanh sợi tóc bên tai cô: "Cần anh xem sao?"

Cô chỉ vào một khối vuông trên bản vẽ: "Hẳn là không cần. Nhưng anh xem thử cái này."

Thương Úc nhìn vị trí đầu ngón tay cô đặt xuống: "Hệ thống phân phối điện?"

"Phải." Lê Tiếu cuốn lại bản vẽ cho vào ống tranh: "Thiết bị cũng đã được tu sửa qua, hệ thống phân phối điện cũng đã được bảo trì, chỉ có tủ điện điều khiển này là không động tới."

Lúc ở phòng lưu trữ, cô không thấy tủ điện điều khiển lộ ra. Dựa theo vị trí trên bản vẽ, chắc ở sau một kệ sách.

"Ngày mai đi xem thử?" Thương Úc nhận lấy bản vẽ cho qua một bên, nhìn ly sữa bột chưa uống hết, chợt nhíu mày.

Trong thời gian này anh quan sát mấy lần, hình như cô không thích uống sữa bột.

Nhiều khi chỉ uống nửa ly, thậm chí có lúc chỉ uống vài ngụm.

Lê Tiếu kéo suy nghĩ của anh về: "Tủ điện điều khiển là một nơi rất tốt để giấu đồ sao?"

Thương Úc nhếch môi, nhìn ống tranh: "Giấu đổ ở nơi không ai ngờ tới, có thể lắm."

Lê Tiếu giăn chân mày, trầm ngâm mấy giây rồi nhướng mày nói: "Giờ qua đó có vào được không?"

Không phải cô sợ đêm dài lắm mộng, mà vì hai hôm sau còn việc quan trọng hơn nữa.

Anh nhìn cô vô cùng cưng chiều, sờ lên gò má cô: "Chỉ cần em muốn, đều có thể."

"Vậy đi thôi."

...

Hai mươi phút sau, một chiếc Bentley màu đen lái ra khỏi trấn Mies.

Tòa quốc hội đứng lặng trong màn đêm lộ rõ phong cách hoa lệ.

Chín giờ rưỡi tối, Lê Tiếu lại bước vào phòng lưu trữ sách ba tầng ở sảnh Tây tòa quốc hội.

Vẫn là vị nghị viên đã tiếp đãi họ vào ban ngày, đối phương cũng không nhiều lời, có thể nhìn ra thái độ kính sợ đối với Thương Úc.

Lê Tiếu không ôm hy vọng quá lớn, nhân lúc đêm tối thử vận một phen.

Ngoại trừ tủ điện điều khiển, toàn bộ phòng lưu trữ đều được tu sửa. Nếu không tìm ra được gì, rất có thể vật đã bị người ta phát hiện hoặc dọn rác ném đi.

Lê Tiếu xuống lầu theo trí nhớ, nghĩ đến vị trí tủ điện điều khiển trong bản vẽ, nhanh chóng đánh dấu một giá sách kiểu bậc thang dựa tường.

Giá sách đều làm từ gỗ lim vừa dày vừa nặng, muốn dịch chuyển không thực tế lắm.

Cô đi đến trước giá sách, nhìn một hàng sách cùng loại trên kệ thứ năm, rút một quyển ra.

Lạc Vũ ở bên cạnh cũng tiến lên, cầm sách ném xuống đất.

Khóe miệng Lê Tiếu giật giật, nhìn sách trên mặt đất, không khỏi tức cười.

Chưa đến mười giây, hơn hai mươi quyển sách xếp ngay ngắn trên giá bị Lạc Vũ hất hết.

Lê Tiếu kéo Thương Úc đến, nương ánh đèn trên đỉnh đầu, thấy một khối dài khoảng ba mươi centimet chạm rỗng, tủ điện điều khiển khảm vào tường lập tức đập vào mắt.

Thiết kế dạng này rất thường thấy, thứ nhất là đẹp mắt, thứ hai là an toàn.

Nhưng hai cánh cửa tủ điện điều khiển cỡ nhỏ có treo ổ khóa an toàn kiểu cũ.

Lạc Vũ hiểu chuyện móc kim cài trong túi ra.

Chẳng trách lúc ra ngoài mợ Cả bảo cô tìm kim cài.

Lê Tiếu chuẩn bị đưa tay ra, Thương Úc đã vòng tay qua eo cô, kéo sang cạnh một bước: "Nhanh lên."

Lạc Vũ gật đầu đáp, vuốt phẳng kim cài, hơi khom người, thò đầu vào kệ sách mở khóa.

Chỉ nửa phút, ổ khóa được mở ra.

Lạc Vũ cẩm ổ khóa, kéo hai cánh cửa ra.

Bên trong là nút bấm công tắc điện kiểu cũ, ngoại trừ bụi lửng lơ thì không còn gì cả.

Lê Tiếu nhìn không chớp mắt, không hẳn là thất vọng, thậm chí còn dửng dưng như mọi chuyện vốn nên thế.

Cô kéo hai cánh cửa đàn hồi tự động khép lại ra thì bất ngờ phát hiện tần số đàn hồi của hai cánh cửa không cân xứng.

Đặc biệt là...

Cô thử đóng mở mấy lần, xúc cảm cánh phải uyển chuyển hơn bên trái.

Kệ sách bên trên ngăn hơn nửa ánh sáng, Lê Tiếu bảo Lạc Vũ bật đèn pin điện thoại lên, nghiêm túc lục lọi cửa sắt bên trái.

"Em phát hiện điều gì à?" Thương Úc dựa giá sách, nhìn cô trầm giọng hỏi.

Lê Tiếu co ngón tay gõ cửa bên trái, lại thử gõ bên phải, nghiêng đầu nhìn anh, nhướng mày.

Tiếng động phát ra hai bên không giống nhau.

Cửa sắt của tủ điện điều khiển này đều là tiêu chuẩn thông dụng quốc tế, làm bằng một mảnh sắt lá, không có chuyện có hai mảnh.

Lê Tiếu cầm điện thoại của Lạc Vũ, rọi một vòng ánh sáng trên cửa sắt bên trái: "Trong này có một lớp ghép."

"Mỹ Cả, để tôi."

Lạc Vũ xung phong nhận việc, lấy dao găm mang bên người ra, lại thò nửa cái đầu gõ lên cửa sắt.

Lê Tiếu ngẫm nghĩ, thấp giọng nhắc nhở: "Kiểm tra cẩn thận trong cửa sắt có..."

Cô còn chưa nói xong, nửa mảnh cửa sắt bên trái đã bị Lạc Vũ lôi ra.

Lê Tiếu: "..."

Cũng là một đường tắt.

Cô đặt điện thoại lên giá sách, nâng cửa sắt lên quan sát mấy phen, lấy dao găm từ tay Lạc Vũ, thử chọc nhẹ vào khe hở bên trong, tách ra, sắt lá nâng lên một góc.

Rõ ràng đã có người dán một mảnh sắt lá cùng kích cỡ vào trong cửa bên trái tủ điện điều khiển.

Theo dao găm cạy sắt lá, một bọc vải nhung trắng lập tức đập vào mắt.

Lê Tiếu trả lại dao găm cho Lạc Vũ, tốn chút sức lấy bọc nhỏ ra.

Vật rất mỏng, được dán vào bên trong lớp ghép cửa sắt bằng keo dán hai mặt.

Sau khi xác nhận trong cửa sắt không còn gì khác, Lê Tiếu đưa Lạc Vũ gắn lên lại.

Chắc vì thu hoạch bất ngờ nên Lê Tiếu rất cẩn thận.

Nếu thật sự là vật Cảnh Ý Lam để lại, đã hơn hai mươi năm, khó đảm bảo không bị hư hao.

Cô thử kéo nhẹ bọc nhỏ, xúc cảm là lạ.

Lê Tiếu xé lớp keo dán bên ngoài, một ổ đĩa mềm màu đen lộ ra dưới ánh đèn.

Thị trường hiện nay đã sớm đào thải ổ đĩa mềm. Lê Tiếu mơ hồ nhớ lại mình đã từng thấy trong phòng ba Lê hồi còn bé.

Sau đó ổ đĩa mềm bị USB đánh bại, biến mất khỏi thị trường.

Lê Tiếu cẩm ổ đĩa mềm ngây người, nghiêng đầu nhìn tủ điện điều khiển, bỗng hiểu ra dụng ý của Cảnh Ý Lam.

Năm ấy, bà mã hóa hai tầng bút ký rồi giao lại giao lại cho Charles tầm thường nhất, giấu ổ đĩa mềm ở tủ điện điều khiển trong phòng lưu trữ sách không ai ngó ngàng. Nếu không gặp Charles, có thể ổ đĩa mềm này mãi mãi không bị phát hiện.

Mà trong tủ điện điều khiển chỉ có hai nút công tắc, phủ một lớp bụi dầy, rõ ràng không được mở ra thường xuyên.

Cũng sẽ không ai nghĩ đến tủ điện điều khiển của phòng lưu trữ sách tòa quốc hội sẽ cất giấu một ổ đĩa mềm cổ xưa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: