Chap 5 - Nghiện hôn
💣 KHI MẬT MÃ VỠ, CÁI MIỆNG CŨNG VỠ
Trung tâm điều khiển điện tử của trụ sở đang cháy đỏ cảnh báo.
Andrew ***đang phá mã khóa*** - mặt cứng như thép, ánh mắt như tia laser.
Tuệ đứng sau, gác tay lên vai Andrew, ***thì thầm bên tai:***
> "Nhanh đi, phá xong còn ***hôn thưởng.***"
Andrew ***liếc xéo*** mà vẫn tay gõ không ngừng:
> "Cấm anh chạm tôi lúc này, tôi cần tập trung."
Tuệ ***cười nhếch môi,*** ***hôn xoẹt một cái lên cổ*** rồi ***đứng ngay ngắn lại như không.***
Mật mã mở. ***Thành công.***
Andrew quay qua ***kéo cổ áo Tuệ, hôn thẳng môi.***
> "Giờ thì tôi ***được phép làm loạn lại, đúng không?***"
---
✈️ TRÊN CHIẾN ĐẤU CƠ - ĐÁNH GIẶC & ĐÁNH LƯỠI
Chiến đấu cơ hai chỗ ngồi lao thẳng vào vùng mục tiêu.
Tuệ lái, Andrew ngồi sau kiểm tra radar.
> "Chế độ bắn tự động khởi động trong 30 giây."
Tuệ ***liếc gương chiếu hậu,*** mắt long lanh:
> "Vậy đủ thời gian ***để tôi nhận một nụ hôn tiếp sức.***"
Andrew ***ngả người lên trước, tháo mũ phi công,*** ***hôn qua vai Tuệ.***
Môi vừa chạm gáy thì ***còi cảnh báo rú lên.***
> "Tập trung!"
> "Đánh giặc xong thì hôn bao nhiêu cũng được!"
Tuệ ***cười lớn***:
> "***Ưu tiên giặc trong lòng trước giặc ngoài kia chứ.***"
---
🌲TRONG RỪNG - TÌM THIẾT BỊ MẤT TÍN HIỆU
Hai người ***cắt xuyên qua bụi rậm, quần áo đầy bùn,*** mồ hôi thấm ướt lưng áo.
Andrew khom người tìm máy phát tín hiệu, Tuệ đứng trên cao ***nhìn xuống... mông Andrew.***
> "Góc nhìn này đúng là... ***thiên đường giữa địa ngục.***"
Andrew:
> "Tôi nghe thấy hết đấy."
Tuệ nhảy xuống từ một thân cây, ***ép Andrew vào vách đá,*** hôn mạnh một cái:
> "Thưởng cho việc siêng năng, tôi là người tốt đấy chứ?"
Andrew ***mắt đỏ bừng, thở gấp,*** nhưng ***quấn tay quanh cổ Tuệ*** đáp trả mãnh liệt.
Một con sóc ***đứng hình*** trên cành cây gần đó:
> 🐿️ : ***Tôi tưởng tôi mới là loài hoang dã nhất ở đây.***
---
🥵 TẬP TRẬN GIẢ - BÊN CẠNH SÚNG & NỤ HÔN
Khi đội đặc nhiệm tập trận, cả hai ẩn nấp phía sau tường đổ.
***Đạn sơn bay vèo vèo.***
Tuệ bị dính một phát, lăn xuống hố đất.
Andrew ***chạy lại, quỳ xuống cạnh, lật mặt nạ Tuệ lên:***
> "Anh bị trúng rồi! Anh không sao chứ?!"
Tuệ cười, ***kéo cổ Andrew xuống hôn một cái ướt át.***
> "Tôi chỉ ***ngã vì cậu thôi.***"
Andrew (tay vẫn giữ khẩu MP5):
> "Anh nghĩ dùng mấy câu tán tỉnh ***trong khi đang mô phỏng chiến tranh*** là phù hợp à?"
Tuệ:
> "Có sao đâu, ***chiến trường là nơi nhận ra ai thật lòng.***"
---
🌑 Phòng chứa vũ khí - im lặng hay... chết đuối trong hôn**
Hai người lẻn vào phòng chứa vũ khí của địch để kiểm tra hệ thống vũ khí mới.
Tuệ ***cúi người xem khẩu súng trường mới toanh,*** Andrew đứng sau, ***ánh mắt liếc tới cái eo săn chắc của cậu ta.***
Đúng lúc đó có tiếng bước chân địch từ xa.
Tuệ ***kéo Andrew nép vào góc,*** áp người lên người Andrew.
> "Suỵt... Đừng lên tiếng. Mình đang trong tình thế nguy hiểm."
Andrew gật đầu... nhưng ***hai má đỏ ửng.***
Tuệ ***cười khẽ*** rồi ***cố tình thì thầm sát tai:***
> "Tim cậu đập nhanh ghê... có phải vì tôi không?"
Andrew tròn mắt, chưa kịp phản ứng gì thì Tuệ ***áp môi một cái nhẹ như gió thoảng.***
Chỉ là chơi chơi...
...Cho đến khi địch đi khuất.
Andrew ***ép ngược Tuệ vào giá vũ khí, leo lên đùi Tuệ,*** môi ***ngấu nghiến môi.***
***Chiến lợi phẩm đẹp trai vừa hôn chơi cậu, giờ sẽ phải trả giá.***
> "Tôi ghét anh đùa giỡn."
> "Nhưng ***tôi nghiện mùi da anh.***"
---
🌧️️ Dưới mưa rừng - trời ướt, người ướt, tim cũng ướt**
Trong nhiệm vụ tìm máy phát bị mất tín hiệu, trời mưa như trút nước.
Tuệ ***vứt áo khoác trùm lên đầu Andrew, kéo cậu vào thân cây to.***
> "Coi như tôi làm người tốt... không phải vì thích cậu đâu."
Andrew ướt nhẹp, tóc dính vào trán, môi run nhẹ vì lạnh.
Tuệ ***đưa tay lau giọt nước trên mi cậu... rồi dừng lại.***
> "Cậu đẹp quá. Tức thật."
Andrew ***nhìn Tuệ không rời,*** rồi ***không báo trước, ngồi hẳn lên đùi anh.***
***Kéo áo Tuệ lên, liếm nhẹ vào vành tai,*** rồi ***ngậm lấy môi anh như muốn nuốt luôn linh hồn.***
> "Anh dám trêu tôi lúc trời mưa?"
> "Vậy tôi ***sẽ khiến anh ướt thật sự.***"
---
🌌 Hành lang trụ sở tối om - cú ngã định mệnh**
Đèn bị cúp.
Báo động rung lên.
Tuệ và Andrew đang chạy trong hành lang thì ***vấp ngã vào nhau.***
Cả hai ***ngã lăn ra,*** Tuệ nằm dưới, Andrew nằm trên.
***Môi kề môi.*** Tim đập thình thịch.
Tuệ thở nhẹ:
> "Không phải tôi cố tình... nhưng cũng ***không thấy phiền đâu.***"
Andrew ***bóp nhẹ cằm Tuệ, cười khẽ:***
> "Vậy thì ***không cần xin lỗi.***"
Và ***cậu ta hôn sâu như muốn trừng phạt*** luôn cái miệng dám cà khịa lúc nguy hiểm.
---
🔥 Sa mạc đêm - 1 túi ngủ, 2 trái tim, 3 vòng cơ thể
Gió đêm thổi cát bay nhẹ qua lều trại.
Vodka ấm nóng, gương mặt đỏ bừng.
Tuệ ***nằm trong túi ngủ, vừa ấm vừa mệt,*** thì Andrew ***trườn vào.***
> "Chỉ có 1 túi ngủ thôi."
> "Tôi không muốn ***mình chết lạnh trước khi được anh hôn lần nữa.***"
Tuệ ***chọc:***
> "Tôi tưởng cậu không cần tình cảm, chỉ cần kỹ năng lái xe và hạ mục tiêu?"
Andrew ***chui hẳn lên người Tuệ, ngồi vào đùi,*** vén áo anh lên, ***cắn vào ngực một cái nhẹ:***
> "Tôi ***đang học thêm kỹ năng mới.***"
> "Tên là: ***khiến người yêu mình nghiện.***"
Tuệ cười khẽ:
> "Cậu có biết vòng ngực với eo cậu ***là thứ tôi muốn bóp đến chết không?***"
Andrew ***cười cong môi,*** ***ép Tuệ xuống và thì thầm:***
> "Đến đây, bóp thử đi... nếu dám chịu hậu quả."
---
🏋️ [PHÂN CẢNH - BUỔI TẬP NGOÀI TRỜI: KHI MẮT CÒN LỖI HƠN TAY]
Trời nắng rực.
Sân huấn luyện lộ thiên.
Toàn đội ***cởi trần tập cardio, võ, chiến thuật.***
Andrew - cơ bụng rắn chắc, ***vai rộng như tường thành,*** từng giọt mồ hôi trượt xuống bắp tay.
Tuệ - ***miệng thì chống chế cười đùa, mắt thì cứ như radar khóa mục tiêu.***
Mọi người đều thấy ánh mắt đó, và dĩ nhiên, Andrew cũng thấy.
> "Tuệ, ***anh nhìn tôi kiểu đó là muốn bị tôi đá thật đấy à?***"
Tuệ:
> "Ơ kìa, ***tôi nhìn ngưỡng mộ.*** Cậu là kiệt tác nhân loại, tôi không phải ***người mù***."
Cả nhóm ***cười rần rần.***
Andrew quay đi, mặt ***hồng như mận chín bị bóc trần.***
---
🛏️ [TỐI HÔM ĐÓ - PHÒNG NGỦ: CHO CHÓ ĂN ĐẬP]
Tuệ đang nằm dài trên giường thì ***ăn trọn cái gối*** ném thẳng mặt.
Andrew:
> "Ngay cả lúc bên ngoài cậu cũng không nhịn được cơn thèm sao?"
Tuệ cười gian, ***nhấc cái gối ra***:
> "Tôi có ***cắn cậu miếng nào đâu.*** Tôi chỉ... ***nghiên cứu thị giác.***"
Andrew định đi vào nhà tắm, thì ***Tuệ bật dậy, đè Andrew xuống giường.***
> "Nhưng giờ thì... ***tôi cắn thật.***"
Tuệ ***háo hức như sói vào chuồng cừu,*** ***liếm dọc xương quai xanh,*** ***cắn nhẹ vào ngực trái của Andrew, rồi liếm lại để dịu.***
Andrew:
> "Anh là ***chó*** à?"
Tuệ thì thầm:
> "Chó ***cưng của mình cậu thôi.*** Trung thành, đậm đà, ***cắn đúng chỗ.***"
Andrew thở gấp, ***tay vô thức bấu chặt ga giường.***
Tuệ ***đưa môi lên tai cậu thì thầm:***
> "Không vui à? ***Tôi làm cậu khó chịu sao?***"
Andrew:
> "***Tôi phải cười trong tình huống này sao?***"
Tuệ chớp mắt, ***giả bộ đáng thương:***
> "Không, ý tôi là... ***cậu nên hôn lại tôi.***"
Không chần chừ, ***Andrew lật người, đè lại Tuệ, môi khóa môi*** - ***nụ hôn cuồng nhiệt, bù trừ, đòi lại toàn bộ giây phút bị cắn liếm.***
***Ngón tay đan vào tóc Tuệ, kéo sát đầu anh,*** ***lưỡi quấn lấy nhau như chiến tranh lạnh vừa chấm dứt.***
Tuệ trong lòng nghĩ:
> *"Tôi dạy cậu lái xe, cậu dạy tôi mất phanh."*
---
🔪Nhà bếp - chiên trứng chiên luôn người
Tuệ đang chiên trứng
Andrew ***đứng sau, lườm lườm,*** vì tên kia vừa ***nói câu "hồi trước tôi cũng từng nấu ăn cho bạn gái cũ"***
> Andrew: "Tôi không muốn nghe chuyện bạn gái cũ."
> Tuệ: "Ghen à? Chứ không phải cậu là thằng bạn mới sao?"
Andrew: "Tôi là bạn nào? Bạn cùng giường à?"
Tuệ quay lại, ***liếm ngón tay***:
> "Giường cũng được, ***sàn nhà cũng xịn.***"
Andrew ***mặt đỏ bừng,*** ***vật luôn Tuệ vào bàn bếp***, ***tay đè, môi dán.***
> "Anh nói nhiều quá."
Tuệ:
> "Tôi còn ***nói được tiếng rên*** nếu cậu ***hôn đúng chỗ.***"
Andrew ***cắn môi Tuệ,*** môi ***lướt dọc từ cổ đến vai.***
Tuệ ***đỡ gáy Andrew, thì thầm:***
> "Tôi yêu một cậu học trò ***quá tiến bộ.***"
---
🪑 Bàn làm việc - ký xong đơn lại ký vào da thịt
Tuệ ngồi viết báo cáo, Andrew ***bước vào ném tập tài liệu.***
> "Ký đi."
Tuệ ký một phát, ***bắt đầu chọc:***
> "Muốn tôi ***ký tên vào bụng cậu luôn không?***"
Andrew cạn lời, ***lắc đầu, xoay lưng định đi.***
Tuệ ***kéo cậu ngồi vào đùi,*** thì thầm:
> "Tôi hay tán gái thật... nhưng ***chỉ muốn ngủ với cậu thôi.***"
Andrew im, ***tay chống bàn,*** ***vòng hông dán sát vào Tuệ.***
Rồi ***cúi xuống hôn ngấu nghiến,*** gầm vào tai:
> "***Không cần nói, cứ làm đi.***"
Tuệ bế bổng Andrew ***đặt lên bàn,*** ***giấy tờ bay tung,*** nụ hôn ***rực như đốt hồ sơ.***
---
🚿Phòng tắm - từ lạnh thành bốc khói
Hai người cãi nhau về việc Tuệ ***đùa quá lố trước mặt người khác.***
Andrew ***nổi đóa***:
> "Anh xem tôi là trò đùa của anh à?"
Tuệ:
> "Không, tôi ***xem cậu là phần thưởng.*** Tôi chỉ trêu người tôi thích."
Andrew ***vào tắm, đóng cửa rầm.***
Tuệ ***gõ cửa:***
> "Tôi xin lỗi... Tôi không nên trêu cậu... lúc có người khác."
Im lặng.
Tuệ:
> "... Nhưng giờ có một mình tôi, tôi ***trêu tiếp được không?***"
Andrew ***mở cửa đúng lúc, nắm áo Tuệ kéo vào.***
Cả hai ***ướt sũng dưới vòi nước,*** ***môi dán môi, lưng va vào kính.***
> Andrew: "Đồ đáng ghét."
> Tuệ: "Còn đáng yêu không?"
> Andrew: "Chết tiệt. ***Tôi yêu anh.***"
Tuệ ***siết chặt eo cậu,*** ***hôn sâu,*** như muốn đẩy nước ra khỏi phổi.
---
🖤 Đêm giận thật - làm hòa kiểu Tuệ
Tuệ quên sinh nhật Andrew.
Andrew ***im lặng cả buổi, không thèm nhìn.***
Tuệ ***ôm gối tới gần:***
> "Cậu buồn thật à?"
Andrew:
> "Tôi không cần ai nhớ. Tôi không quan trọng."
Tuệ ***cầm tay cậu áp vào tim mình:***
> "Nhưng cậu quan trọng với tôi."
Andrew:
> "Giờ mới nhớ ra?"
Tuệ ***hôn nhẹ lên lòng bàn tay Andrew:***
> "Muốn tôi ***bù quà bằng miệng không?***"
Andrew: "Cút."
Tuệ ***leo lên người cậu:***
> "Không cút đâu. ***Tôi bù bằng cả người tôi cơ.***"
Cả đêm đó là ***một bữa tiệc của da thịt và cảm xúc.***
Andrew ***ngụp lặn trong từng cái vuốt ve,*** Tuệ ***ôm siết từng phút bù đắp.***
Sáng hôm sau, ***chiếc bánh sinh nhật xuất hiện lặng lẽ trên bàn.***
Andrew ***thì thầm:***
> "Tôi tha lỗi cho anh. Nhưng ***năm sau đừng quên.***"
Tuệ ***ôm eo cậu từ sau:***
> "Năm sau... ***có thể cưới không?***"
---
🎥[CẢNH: CUỘC GỌI VIDEO - "NÀNG THƠ CỦA TUI ĐÂY NÈ"]
**Màn hình điện thoại hiện lên khuôn mặt Gia An - bạn thân Tuệ, đang nằm gác chân lên tường, vừa ăn snack vừa lướt điện thoại.**
**An:**
> "Dạo này không update nàng thơ mới à? Bộ bận công việc tới vậy hả?"
**Thiên Tuệ ngồi dựa ghế sofa, mặc áo thun rộng, tóc hơi rối, tay cầm ly cà phê, ngáp một cái:**
> "Lớn rồi An, yêu đương ít thôi. Tập trung sống tử tế, cống hiến, báo hiếu cha mẹ..."
**[Tiếng cửa mở]**
**Andrew bước vào, mặc sơ mi trắng xắn tay, hai tay xách túi đầy rau củ.**
Không ngẩng đầu, vừa đi vừa nói:
> "Tối cậu nấu cơm đi, rồi ***massage bù*** cho tôi vụ tối qua. ***Eo tôi sắp gãy.***"
**Tuệ (đơ mặt 1s, ngậm ly cứng ngắc):** 🤐
**An:**
> "Ủa cái quái gì vậy? Mày giờ làm cả ***osin kiếm sống*** luôn hả?"
**Tuệ (tỉnh bơ, giọng nghiêm túc):**
> "Ừ. Mà tao ***không đổi lấy tiền.*** Tao ***đổi lấy tình .***
Trân trọng giới thiệu ***nàng thơ mới của tao.***"
**[Tuệ xoay camera ra phía bếp - Andrew đang lúi húi sắp xếp đồ ăn, dáng đứng cao ráo, áo dính vài giọt nước vì mồ hôi.]**
**Andrew ngẩng lên, thấy camera, hơi ngơ, rồi gật đầu.**
**An (giọng ngạc nhiên):**
> "Chào anh. Anh là... cấp trên của Tuệ phải không? Tôi là bạn nối khố của nó từ thời còn ***chưa có cơ bụng.***"
**Tuệ (thò mặt vào màn hình, giả bộ bất mãn):**
> "Đã bảo là ***nàng thơ của tao.*** Tui đang trong giai đoạn ***say mê, u mê, đắm mê.***"
**Andrew (lịch sự, nụ cười đúng chuẩn con rể quốc dân):**
> "Rất vui được gặp cậu. Khi rảnh hãy đến nhà tôi ăn cơm nhé."
**Tuệ (liếc camera, giọng trầm trầm cà khịa):**
> "Ảnh chưa quen mày nên hay khách sáo vậy đó.
Chứ ***trên giường chưa từng nể mặt tao đâu.***"
**An (mắt trợn tròn, snack rơi xuống gối):**
> "Bạn ơi... ***cái đíu gì đang diễn ra vậy***? Bạn có đang ***tỉnh táo không?***"
**Tuệ (gõ vào màn hình, cười toe):**
> "Đồ ngốc. ***Sắp xếp công việc mà tới ăn cơm với tao.***
***Andrew nấu ăn ngon lắm, cơm chan nước mắt tình yêu đó mày."
**[Tuệ chạy vèo ra bếp, hôn trộm Andrew một cái lên má. Andrew nhíu mày quay qua nhìn, giả vờ không quan tâm nhưng tai đã đỏ ửng.]**
**An (mặt mày mếu máo):**
> "Không tin nổi! Tuệ của tôi, ***trai đẹp ngàn năm tán gái thành thần, nay đã trở thành... gayyyyyy***"
**Tuệ (cười đắc thắng):**
> "Ừ đó. Và ***mày cũng sắp thành món tráng miệng*** nếu còn ở đó chê bai.
Lên kế hoạch đi, cuối tuần ***bọn tao đãi tiệc.*** Mày sẽ thấy ***Andrew có thể phi dao và nấu ăn cùng lúc.***"
**[Màn hình tắt dần, chỉ còn tiếng cười khùng khục của Tuệ và tiếng băm rau đều tay của Andrew.]**
---
🎥[CẢNH: AN ĐẾN NHÀ - BỮA CƠM RA MẮT BẠN THÂN]
**An đến, mang theo bánh ngọt và combo ánh mắt soi xét.**
Tuệ thì ***tóc undercut vuốt ngược, áo sơmi tay xắn, đang bưng canh,*** vừa thấy An là hét toáng:
> **Tuệ:** "Bước vào đây là chấp nhận số phận bị ***Andrew giành spotlight*** rồi đó."
**Andrew trong bếp, nhẹ giọng mời:**
> "Chào An. Hôm nay có thêm người ăn, tôi làm hơi nhiều món."
**An (liếc Tuệ):**
> "Tôi tưởng Tuệ là người ***không biết nấu ăn,*** ai ngờ ***đào hoa rồi bị nấu chín luôn.***"
> **Tuệ:** "Ừ, bị ***luộc chín bằng tình yêu và nước mắm.***"
---
🍲[CẢNH: BỮA CƠM - ĐẤU KHẨU NỔI LỬA]
**Bữa ăn dọn ra. An ngồi giữa bàn, tay cầm chén, mắt nhìn Andrew.**
> **An:** "Tuệ nấu món gì vậy?"
> **Tuệ:** "Tao nấu ngon lắm chứ bộ - tao nấu ***nụ cười*** mỗi sáng cho Andrew."
**Andrew (đang chan canh, không ngẩng mặt):**
> "Cậu ấy ***nấu bừa,*** tôi phải nấu lại sau đó."
> **An:** "Ủa mà ***có bằng lòng không?*** Sao ***ôm nhau lên story,*** tôi tưởng photoshop."
> **Tuệ:** "Mày thử ***ôm Andrew*** đi rồi sẽ biết ***không cần filter vẫn mê liền.***"
> **An:** "Tôi ***chỉ ôm người tôi tin.*** Mà hồi xưa ***Tuệ từng bảo yêu ai cũng bị trap.*** Giờ ***điên à?*** Tin được ai?"
**Tuệ ngồi thẳng lưng, mắt nghiêm lại một giây:**
> "Tao ***chưa từng tin ai sẽ ở lại.*** Nhưng ***Andrew ở lại,*** ***ngay cả khi tao không đáng.***
Mày không thấy hả? ***Tao lần đầu tiên... chịu làm cơm cho người khác.***"
**An khựng lại. Andrew im lặng, rồi ***đặt thêm chén súp trước mặt An.***
> **Andrew:** "Cậu ăn đi. Đừng nghĩ gì hết.
Tuệ hay giỡn nhưng ***cậu ấy nghiêm túc với tôi.*** Và tôi cũng vậy."
**An nhìn cả hai người đang tranh nhau gắp thịt cho nhau mà... khựng.**
---
🕯️[CẢNH: ĐÊM MUỘN - BẠN THÂN HIỂU RA]
**An ngủ lại. Đêm, đi ra lấy nước, nghe tiếng nói trong bếp.**
Tuệ đang ***ôm Andrew từ phía sau***, giọng khẽ:
> "Hồi xưa tôi***chỉ sống vì cảm giác mạnh.*** Giờ ***chỉ cần cậu đừng biến mất mỗi sáng.***"
**Andrew xoa tay Tuệ, đáp:**
> "Tôi không biến mất.
Tôi chỉ muốn ***biến cậu thành người chồng tốt.***"
**An đứng khuất sau tủ lạnh, tay nắm chai nước mà tim như đập theo nhịp khác.**
Về phòng, ***lướt lại ảnh hồi cấp 3*** - ***Tuệ từng là người hứa sẽ không yêu ai quá nhiều.***
Giờ thì... ***cậu ấy đang yêu. Rất thật. Và rất dịu dàng.***
---
🎀[SÁNG HÔM SAU - TỔNG KẾT BẠN THÂN]
**An chuẩn bị rời đi, xách túi đứng ngoài cửa, nói:**
> "Tao không nghĩ mày sẽ yêu ai đến mức ***giặt đồ, nấu cơm, hôn trộm.***
Mà tao thấy ***mày sống thật rồi đó, Tuệ.***
***Nếu mai mốt cậu ấy làm mày khóc, gọi tao. Tao đấm.***"
**Tuệ (ôm An 1 cái thiệt chặt):**
> "Không dám đâu. Andrew mà làm tao khóc, ***cậu ấy sẽ tự phạt bản thân trước.***"
**Andrew ở phía sau, bình thản đưa tay xách đồ ăn, không nói gì nhưng ***quay sang nhìn An, gật đầu.***
***Ánh mắt như nói: "Cậu ấy có tôi. Đừng lo."***
---
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro