Chap 6 - Alex mau cút đi
🥊[CẢNH: PHÒNG TẬP – NƠI YÊU THƯƠNG ĐƯỢC ĐO BẰNG CÚ ĐẤM]
**Phòng tập trống vắng. Tuệ và Andrew mặc áo tank top, mồ hôi ướt lưng.
Sau một chuỗi đòn đấm nhanh như chớp, Tuệ tung cú xoay người hạ đo ván đối phương.**
**Andrew ngã xuống thảm. Tuệ lao lại đỡ, tay giữ gáy người yêu, mắt hoảng:**
> **Tuệ:** "Cậu có sao không? ***Sao nay yếu dữ vậy,*** tôi đánh cậu rụng như lá thế?"
**Andrew nửa nằm nửa tựa vào người Tuệ, môi mím lại, thở ra một tiếng thật dài.**
> **Andrew:** "Thể lực tôi hao tổn. ***Tất cả là do cậu.***
Đêm nào ***cũng vắt kiệt tôi như con cá khô.***"
**Tuệ bật cười, lấy khăn lau mồ hôi trên trán Andrew, vừa cưng nựng vừa cà khịa:**
> **Tuệ:** "Cậu tưởng tôi khỏe hơn sao?
***Làm với phụ nữ mệt một, làm với cậu mệt mười.***
***Cơ bụng của cậu làm tôi đau lưng mấy hôm nay đấy."**
**Andrew ngồi dậy, mắt nhíu lại như có lửa:**
> **Andrew:** "Cậu còn dám so tôi với phụ nữ?"
> **Tuệ (nhanh trí, vuốt eo Andrew):** "Ơ kìa, tôi ***so sánh thôi***, chứ ***cậu mê người hơn họ gấp mười lần.***
Da cậu thơm hơn, cơ bụng mịn hơn, phản ứng khi hôn cũng dễ thương hơn."
**Andrew (liếc nhìn, hơi đỏ mặt):**
> "Từ giờ... nghỉ.
Tôi cần hồi phục. Cậu ***chỉ được massage thôi.*** Không được... làm gì thêm."
**Tuệ gật đầu:**
> "Tôi hứa."
---
🌙 [CẢNH: BUỔI TỐI – HỨA ĐỂ ĐÓ, CHỨ ĐÂU PHẢI THÁNH NHẪN]
**Trong phòng ngủ. Andrew vừa tắm xong, tóc còn ẩm, mặc áo mỏng ngồi đọc tài liệu.
Tuệ tiến tới, đặt tay lên vai, bắt đầu massage.**
> **Tuệ:** "Cơ bắp cậu căng thật. Tôi phải ***xoa kỹ từng chỗ.***"
**Andrew mắt lim dim:**
> "Ừm... đúng... đừng làm quá..."
**2 phút sau, Tuệ đã ngồi lên đùi Andrew, tay luồn áo, môi đặt xuống cổ.**
> **Andrew:** "Cậu... ***có nhớ là mình đã hứa gì không?***"
> **Tuệ:** "Tôi nhớ. Tôi chỉ ***massage... từ trong ra ngoài.***"
**Andrew thở dài, nhưng không hẳn phản kháng, chỉ nói khẽ:**
> "Cậu định ***giành ngôi quán quân ở trụ sở với tôi*** bằng cách này sao?
Làm chồng tôi thì được... ***làm cấp trên thì không.***"
**Tuệ cười rộ lên, hôn lên môi Andrew, thì thầm:**
> "Tôi ***không muốn làm gì hết.***
Tôi chỉ muốn ***làm cậu thôi.***"
---
☕ [CẢNH: VĂN PHÒNG CỤC TÌNH BÁO – NGƯỜI CŨ XUẤT HIỆN]
**Tuệ và Andrew vừa hoàn thành bài kiểm tra thực chiến, đang ngồi trong phòng briefing. Cửa bật mở – một gã tóc vàng, ***áo sơ mi xắn tay, nụ cười chết người,*** bước vào.**
> **Gã:** "Chào cậu, Tuệ. Vẫn ***đẹp trai như xưa.***
Tôi cứ tưởng ***cậu biến mất khỏi thế giới tình ái rồi cơ.***"
**Andrew liếc qua – một cái liếc sắc lẹm.**
> **Tuệ (ngẩn người 1s):** "...Alex?"
> **Alex:** "Rất vui được gặp lại cậu. ***Hồi đó tôi non quá...*** giờ tôi đã trưởng thành rồi.
Và sẵn sàng ***cho một điều gì đó nghiêm túc... nếu cậu vẫn độc thân." *(liếc nhè nhẹ)*
**Tuệ toát mồ hôi – còn Andrew thì ***căng hàm như đang chờ lệnh bắn.***
Alex quay sang Andrew, bắt tay:**
> "Anh chắc là Andrew. Nghe tiếng ***cấp trên khó gần*** lắm.
Giờ tôi hiểu vì sao Tuệ ***'lạ lắm'*** dạo gần đây."
---
Giới thiệu nhân vật: Alex - người Anh, đẹp trai lồng lộn, lịch lãm , cuốn hút. Bằng tuổi Tuệ, từng bị Tuệ tán trêu, Alex từ chối vì nó trêu mà, điệp viên chi nhánh vừa được điều chuyển về làm ở trụ sở chính
🍽️[CẢNH: BỮA TRƯA TẬP THỂ – MỘT MÌNH HAI ĐỐI THỦ]
**Alex ngồi cạnh Tuệ, cứ rót nước, cười đùa, còn thỉnh thoảng khẽ chạm vào vai cậu.
Andrew đối diện, ***nhai cơm như nhai kính vỡ.*** Tuệ thì cứ cười trừ, chột dạ.**
> **Alex:** "Cậu nhớ không, lần cuối tôi ôm cậu là khi cậu say rượu... ***ôm tôi gọi là vợ tương lai.***"
> **Tuệ:** "Ơ... chuyện đó..."
> **Andrew:** "Cậu ấy gọi ***tất cả các đối tượng không thành công là vợ tương lai.***
Cậu không phải ngoại lệ."
**Cả bàn cười gượng. Tuệ uống nước ừng ực.**
---
🌙 [CẢNH: ĐÊM KỊCH TÍNH – TUỆ BỊ GẠ]
**Alex gửi tin nhắn: "Ra ban công gặp chút." Tuệ đi ra, ***Alex đứng đó, ánh mắt buồn như thể cơn mưa mùa thu đang đậu trên hàng mi.***
> **Alex:** "Tôi biết giờ cậu có người khác. Nhưng tôi không thể giả vờ không thấy...
Cậu ***vẫn còn nhìn tôi như cũ.***"
> **Tuệ:** "Cậu đang trả thù vì lúc đó bị tôi trêu đúng không"
> **Alex:** "Cậu từng thích tôi, ***rất thích.*** Cậu thậm chí ***đã viết cả một cuốn sổ về tôi.***
Tôi còn giữ đây."
**Tuệ sững người: "Thằng này đầu tư cả sổ để hại mình"
Alex tiến sát lại, ***tay chạm vào gáy Tuệ.***
> **Alex:** "Hãy cho tôi một cơ hội – tôi hứa lần này ***sẽ không chạy trốn tình cảm đó nữa.***"
**Đúng lúc này – tiếng cửa bật mở mạnh. Andrew đứng đó, ***gương mặt tối sầm.***
> **Andrew:** "Tuệ, về. Ngay." *(giọng không lớn, nhưng sát khí lạnh đến mức ban công đóng băng)*
---
🔥[CẢNH: CĂNG NHƯ DÂY ĐÀN – CĂN PHÒNG CHỈ CÓ HAI NGƯỜI]
**Andrew bước nhanh vào phòng, Tuệ theo sau. Cửa đóng sầm lại. Andrew quay lại, tay vẫn run vì kiềm nén.**
> **Andrew:** "Cậu định làm gì? ***Thử cảm giác phản bội à?***"
> **Tuệ:** "Không! Tôi chỉ... tôi chỉ ***hắn gài tôi mà.***
> **Andrew:** "Cậu nghĩ tôi ***là ai? Một cái máy canh giữ người yêu sao?***
Cậu muốn ***đi thì đi. Nhưng đừng lừa tôi rằng ***cậu đã chọn tôi mà vẫn ***rụng tim vì người khác.***"
**Tuệ tiến đến, ôm lấy Andrew từ phía sau:**
> "Không ai thay được cậu hết.
Dù họ đẹp cỡ nào, ***cậu vẫn là người tôi muốn nhìn thấy mỗi sáng.***
Đừng biến mất. Đừng xa tôi, Andrew."
**Andrew không quay lại, chỉ siết tay Tuệ trên ngực mình, khẽ nói:**
> "Tôi không biến mất.
Nhưng nếu lần sau cậu ***còn do dự,*** tôi sẽ biến mất khỏi cuộc đời cậu mãi mãi."
---
✨ **Bối cảnh sơ khai – Alex bước vào đội, tưởng sẽ giật Tuệ, ai ngờ lại nghiện Andrew**
Alex vốn được cả trụ sở miêu tả là:
> "Đẹp như tạc tượng Hy Lạp, nói chuyện như rót mật,
mỗi bước đi như đang quay quảng cáo nước hoa."
Anh ta tưởng mình và Tuệ là hai mảnh ghép trời sinh: ***cùng giỏi, cùng điên, cùng sát gái.***
Nhưng khi thấy Tuệ đùa giỡn mà ***Andrew chỉ liếc mắt cũng khiến cậu biết im,***
Khi thấy Andrew lạnh lùng mà Tuệ cứ ***tự động điều chỉnh tốc độ trái tim mình cho khớp nhịp...***
**Alex đã rung động.**
---
️♂️ [Cảnh 1: Alex khen Andrew]
Trong buổi tập, khi Andrew bắn súng xong với điểm số tuyệt đối, Alex cười nửa miệng:
> **Alex:** "Cậu thật sự... ***nguy hiểm theo cách khiến người ta muốn bị bắt.***"
Tuệ nhìn sang, môi giật giật, ánh mắt lạnh tanh.
---
🧊[Cảnh 2: Alex bắt đầu 'tình cờ']
Alex bắt đầu "tình cờ" ngồi gần Andrew trong các cuộc họp, "tình cờ" ăn trưa cùng, "tình cờ" khoác áo cho anh giữa trời lạnh.
Tuệ thì bắt đầu **nổi điên ngầm.** Cậu ***vốn chưa từng có một đối thủ nam thật sự*** nào cho tình yêu của mình.
---
🔥[Cảnh 3: Cuộc nói chuyện riêng giữa Tuệ và Alex – "Cậu đang nhìn sai hướng đấy."]
**Tuệ chặn Alex trong hành lang.** Cả hai như hai con báo cười với nhau nhưng tay đã đặt lên cò súng tình cảm.
> **Tuệ:** "Anh có thể muốn nhiều thứ,
nhưng ***Andrew là của tôi.***"
> **Alex (nhếch mép):** "Tôi chỉ tò mò...
liệu người nghiêm túc như anh ấy, ***có bao giờ muốn thử một điều khác biệt.***"
> **Tuệ (nhích sát):** "Thử một lần là mất luôn cuộc đời đấy,
vì tôi ***sẽ không tử tế*** nếu cậu chạm vào ***thứ tôi yêu nhất.***"
**Không khí lạnh tới mức camera trong hành lang bị đóng băng.**
---
❤️ [Cảnh 4: Tuệ bảo vệ Andrew theo cách rất... Tuệ]
**Tuệ bắt đầu chăm sóc Andrew kỹ hơn.
Sáng làm đồ ăn sáng, giữa trưa gửi đồ ăn vặt, tối massage chân, thoa kem dưỡng cho người yêu.**
> **Andrew (ngạc nhiên):** "Cậu đang bị gì thế?"
> **Tuệ:** "Bị đe doạ tình yêu nên ***phải khẳng định lãnh thổ.***
Cậu là của tôi, và sẽ không có kẻ thứ ba nào được quyền ngắm, chạm, hay ***mơ*** về cậu."
> **Andrew (lặng vài giây):** "...Cậu đang ghen?"
> **Tuệ:** "Không. Tôi đang ***diệt trừ mối đe doạ quốc gia.***"
---
💋[Cảnh 5: Chiến thắng tuyệt đối – hôn trước mặt Alex]
Trong một buổi tiệc của trụ sở, Alex vừa cười với Andrew, toan nâng ly...
**Tuệ tiến tới, nắm cổ áo Andrew, kéo sát, và hôn đắm đuối như kiểu:
"Của tôi đấy, cậu muốn chết à?"**
**Tất cả lặng thinh.
Alex nhướng mày, nhấp rượu, cười:**
> "Tôi hiểu rồi.
Có vẻ như lần này, tôi ***đã không chọn đúng người để thả thính.***"
**Rồi quay sang – bắt đầu thả thính... Aura. 😏**
---
Alex không thất bại.
Anh ta chỉ chuyển chiến lược.
Còn Tuệ?
Cậu học được rằng: ***yêu một người như Andrew – lạnh lùng ngoài mặt nhưng thủy chung tận xương*** – chính là điều khiến mình trở thành ***người nguy hiểm nhất nếu bị khiêu khích.***
---
Tuệ và Alex: 2 mỹ nam – 2 hệ tán tỉnh đối lập – 1 mục tiêu chung.
Còn Andrew? ***Cái trụ sở tình báo này có thể rút ngắn 10 năm làm việc vì stress.***
Loạt sự kiện theo kiểu ***càng ngày càng lố bịch – càng yêu nhau sâu hơn – càng khiến Andrew muốn bay về sống ẩn.***
💥Sự kiện 1 – Ai đấm nhanh hơn để cứu Andrew
Một nhiệm vụ giải cứu giả định. Andrew bị "bắt làm con tin" (trong tập huấn nội bộ).
Alex và Tuệ tham gia vai đội giải cứu.
- **Alex** bắn tỉa từ xa, tiêu diệt đối tượng giả định như một tay súng cừ khôi.
- **Tuệ** không thèm dùng súng, phi thân như ninja, đá văng cửa, đấm 3 tên liền.
- **Andrew** vẫn bị trói, nhìn cả hai như hai cái thùng drama di động.
> **Alex (tháo dây trói):** "Chắc cậu sợ lắm nhỉ, may mà tôi tới đúng lúc."
> **Tuệ:** "Tôi mới là người đấm nát mặt bọn nó đấy nhé.
Cậu chỉ bắn cho có màu thôi."
> **Andrew:** "Còn ai muốn ***thêm bài tập chống đẩy*** nữa không?"
---
💥Sự kiện 2 – Bữa ăn trưa công sở đầy cay cú
Cả trụ sở ăn cơm hộp.
Alex đem sushi tự làm, trưng bày như nhà hàng Nhật.
Tuệ đem canh gà hầm táo đỏ tự tay nấu, bưng lên thơm ngào ngạt.
- Andrew nhìn cả hai món.
- Tuệ và Alex đồng thanh: ***"Của tôi, nếm thử xem."***
- Andrew: "Tôi chỉ muốn ăn mì gói."
> **Tuệ:** "Anh yêu, ăn uống thiếu chất sẽ ảnh hưởng thể lực đấy."
> **Alex:** "Tôi thì nghĩ một người như cậu nên nếm thử đủ mọi hương vị, để không bỏ lỡ điều tuyệt vời."
> **Andrew (nuốt mì gói, lườm):** "Các cậu có muốn ***đổi việc nấu cơm thành bài kiểm tra vũ khí sinh học*** không?"
---
💥Sự kiện 3 – Buổi tập bắn súng: Người bắn, người múa
- Alex bắn phát nào trúng phát đó, kỹ thuật đỉnh cao.
- Tuệ bắn lệch... nhưng sau đó quay sang đá rạp bia, ném dao găm, kéo theo cả màn nhào lộn... như múa võ.
- Cả trụ sở quay lại nhìn Andrew.
- Andrew không nói, chỉ rút bút đánh dấu hai tên vào danh sách: ***"Kiểm tra tâm lý định kỳ."***
---
💥Sự kiện 4 – Đọ thơ tình trong lúc họp
Trong buổi họp nội bộ, Andrew đang phát biểu nghiêm túc thì hai tên kia lén chuyền giấy cho nhau dưới bàn:
- **Alex viết:** *"Có những kẻ sinh ra để được yêu từ phía xa, nhưng tôi lại muốn gần hơn – ngay cạnh Andrew."*
- **Tuệ đáp:** *"Cậu viết như thể Andrew là tháp Eiffel.
Còn tôi? Tôi là kẻ ngủ cùng tháp mỗi đêm."*
- Andrew quay đầu: "Cậu vừa nói gì về việc ngủ cùng tôi?"
> Cả hai: "Dạ không có gì ạ, chỉ đang bàn... yêu nước."
---
💥Sự kiện 5 – Tập luyện: Tuệ với Alex đấm nhau vì Andrew
- Một bài tập giả định: Ai cứu Andrew khỏi tình huống "nổ bom" giả nhanh hơn.
- Tuệ và Alex *va vào nhau, giằng co, không ai chịu nhường.*
- Andrew phải tự tháo dây bom để khỏi chết... vì ***hai tên dở hơi.***
> **Andrew (mồ hôi đầy trán):** "Tôi xin các cậu, đừng ***cạnh tranh xem ai yêu tôi nhiều hơn.***
Tôi cần hai người làm nhiệm vụ, không phải ***gấu mèo tranh bạn trai.***"
---
💥Sự kiện 6 – Tâm sự riêng của Andrew với Aura
> **Andrew:** "Tôi là cấp trên, không phải phần thưởng.
Tôi muốn yên tĩnh, Aura à..."
> **Aura:** "Yên tĩnh? Còn lâu.
Cậu đụng phải Tuệ – cái lò xo biết nói.
Và Alex – nhân cách công khai + 5 tài lẻ."
> **Andrew:** "Tôi nên xin về văn phòng trông camera."
> **Aura (uống trà):** "Không đâu. Cậu đang được cả thiên hạ ganh tị.
Yên tâm mà làm mỹ nhân được giành giật đi."
---
**Một đêm mệt mỏi...**
Andrew nằm dài trên giường, ánh đèn vàng dịu nhẹ, quyển sách mở dang dở vì tâm trí chẳng còn tập trung nổi. Tiếng Tuệ vọng từ ngoài hành lang, gay gắt, **"Solo thì solo, sợ gì. Mày đừng tưởng tài giỏi, đẹp trai là thắng!"**
Andrew thở dài, gập sách lại, áp trán vào lòng bàn tay.
> **Andrew (lẩm bẩm):** "Một ngày nào đó tôi sẽ già đi vì stress, không phải vì nhiệm vụ, mà vì hai cái thằng yêu tôi quá mức cần thiết."
Cửa phòng mở cái *cạch*, Tuệ bước vào, tóc rối, áo sơ mi bung một nút.
**"Cậu chưa ngủ sao?"** – giọng Tuệ dịu đi hẳn khi thấy Andrew đang chờ mình.
> **Tuệ:** "Tôi ra ngoài một lát...rồi về..."
Andrew không ngước nhìn lên, chỉ thở ra, giọng đều:
> **"Cậu đang dành nhiều thời gian cho Alex hơn tôi rồi đấy."**
Tuệ đứng khựng. Một giây. Hai giây. Rồi phản ứng:
> **"Cái gì? Tôi làm vậy vì hắn cứ tiếp cận cậu. Nếu hắn biết điều thì giờ tôi đang ôm cậu mỗi đêm rồi."**
Andrew lúc này mới ngước lên.
Đôi mắt sâu như biển đêm. Môi mím lại như đang kìm nén điều gì đó.
> **Andrew:** "Cậu không tin tôi sao?"
Câu hỏi nhẹ nhàng mà như nhát dao nhỏ.
Tuệ sững người. Chẳng đùa nữa. Chẳng cà khịa.
> **Tuệ (chậm rãi):** "Tôi tuyệt đối tin cậu."
Andrew vươn tay về phía Tuệ, ánh nhìn dịu lại, nửa trách móc nửa dịu dàng:
> **"Vậy lại đây. Ôm tôi. Cảm nhận tôi đi. Tôi đang ở trong vòng tay cậu.
Còn Alex... hắn chỉ có thể tưởng tượng về tôi thôi."**
Tuệ bước nhanh tới, **ôm trọn lấy Andrew**, vùi đầu vào gáy anh, hít một hơi sâu như thể ghi nhớ mùi hương này cho cả đời.
Một lúc sau, Tuệ cười khẽ:
> **"Tôi chụp ảnh chọc tức cậu ta nhé."**– cậu cười tinh quái.
*Bốp!*
Andrew gõ nhẹ lên trán Tuệ, mặt nghiêm túc:
> **Andrew:** "Không. Đừng làm vậy. Tôi không muốn ai khác nhìn thấy... chuyện này."
> *"Tôi không phải người để trưng bày."*
Tuệ ngồi yên, rồi bĩu môi:
> **"Rồi rồi, khó tính."**
---
😏 Tuệ lén kéo chăn xuống, tay đặt trên vai trần của Andrew, cúi xuống hôn nhẹ một cái, rồi chụp bức ảnh gửi Alex với caption:
> ***"Tay của tôi. Người của tôi. Mơ gì thì mơ vừa thôi, anh bạn. Mọi bản sao, đồ giả, đồ tưởng tượng xin ngồi xuống uống trà và xem phim hoạt hình."***
📱**Bên kia, Alex** ngồi trong phòng riêng, màn đêm lặng thinh. Tin nhắn đến.
Anh đọc. Nhìn. Nghiến răng.
*Soạt!* – điện thoại bị ném xuống thảm.
Từ hôm ấy, Alex **thôi tán tỉnh Andrew**. Nhưng thôi tán không có nghĩa là thôi... cà khịa😏
🔥 **Ngày hôm sau. Trong nhiệm vụ chung.**
Alex bước qua chỗ Tuệ đang vẽ sơ đồ chiến đấu, liếc một cái:
> **Alex:** "Ai đấy hôm qua gửi ảnh bàn tay, tưởng ai sến súa, hóa ra là anh. Anh biết dùng lời không cần hình không?"
> "Cơ mà tay anh cũng... mịn đấy."
Tuệ không ngẩng đầu, tay vẫn viết bản đồ chiến thuật, trả lời tỉnh bơ:
> **"Mịn thế mà vẫn đấm cho người ta đau được, thích thử không?"
> À, nhắc mới nhớ, Alex, cậu có thích ăn snack vị cay nồng cháy cổ họng không?"**
Alex nheo mắt, nhận ra hộp đồ ăn sáng của mình có vị... kỳ lạ.
---
🧨**Từ đó bắt đầu... một loạt trò chơi khăm.**
- Alex **thay kem đánh răng của Tuệ bằng wasabi**.
- Tuệ **giấu đôi giày tác chiến của Alex**, thay bằng giày nữ cao gót.
- Alex **gắn báo thức 5h sáng vào đồng hồ của Tuệ**, để mỗi ngày Tuệ tỉnh dậy với bản remix của *"I'm sexy and I know it"*.
- Tuệ **hack thẻ kho của Alex**, cài đặt giọng Andrew làm AI mở cửa: "Bạn không đủ cấp độ tình cảm với Andrew để vào đây."
---
🍿 **Trong các nhiệm vụ:**
- Cả hai bị phân vào cùng đội, Tuệ chỉ đạo chiến thuật, Alex phá ngang bằng kế hoạch riêng:
> **Alex:** "Sao tôi phải làm theo anh, tôi cũng từng đứng đầu lớp phản gián đấy."
> **Tuệ:** "À, hiểu rồi. Đứng đầu... từ dưới đếm lên."
- Trong rừng, Alex giăng bẫy giả để hù Tuệ, Tuệ ngã thì kéo luôn Alex xuống.
Hai thằng nằm đè lên nhau:
> **Tuệ:** "Ồ, lại là một cuộc đụng chạm bất đắc dĩ."
> **Alex:** "Tôi sẽ kiện anh vì cố ý quyến rũ."
> **Tuệ:** "Tôi mà không có người yêu thì tôi thử đấy."
---
🥊**Andrew?**
Anh đứng từ xa, nhìn 2 tên cấp dưới chơi khăm nhau như trẻ mẫu giáo.
Lắc đầu.
> **"Tôi không cần đứa nào thắng. Tôi cần báo cáo đúng giờ và nhiệm vụ thành công. Ai không làm được thì... biến khỏi mắt tôi."**
Alex và Tuệ quay lại nhìn Andrew, rồi nhìn nhau, rồi đồng thanh:
> **"Vâng, thưa Cục Đá Đẹp Trai."**
---
🌴MỘT NHIỆM VỤ Ở AMAZON – NHỐT 2 THẰNG CHO BIẾT TAY
Bão lớn khiến cả đội phải tạm trú. Tuệ và Alex bị phân vào cùng 1 cabin gỗ cũ nát.
Andrew cài thiết bị liên lạc xong, quay lưng nói:
> **"Tôi sẽ quay lại đón. Không ai được rời vị trí. Và nếu tôi nhận được bất kỳ cuộc gọi cấp cứu nào từ cabin... thì tôi sẽ mặc kệ."**
*Đóng cửa.*
Tuệ quay sang Alex:
> **"Vui rồi đó."**
Alex cười cười:
> **"Anh đừng nói anh sợ bị tôi quyến rũ đấy nhé."**
Tuệ gác chân lên bàn, tay gõ gõ dao:
> **"Tôi sợ Andrew tưởng mình bị cắm sừng, còn cậu thì sợ tôi quyến rũ thật đấy chứ."**
---
🧪 GIAO CHIẾN – CẤP ĐỘ KẾ HOẠCH
1. **Alex bật AI giả giọng Andrew**, giữa đêm khi Tuệ đang ngủ.
*"Tuệ, ra ngoài gặp tôi. Tôi chờ cậu ngoài cửa."*
Tuệ tỉnh dậy, cầm súng lao ra... thấy Alex đứng đó giơ loa lên, cười như khùng.
2. **Tuệ chụp ảnh selfie hai đứa dính chặt nhau (do cố lăn khỏi võng và đè lên nhau) gửi vào group chat đội**, caption:
*"Đây là hậu quả khi bị nhốt với thằng mặc quần lót có hình sushi."*
3. **Alex hack thiết bị liên lạc, ghi âm đoạn Tuệ ghen lồng lộn khi nghe Andrew nói chuyện với y tá nữ**, chỉnh giọng lên *baby voice*:
*"Anh có thích mấy người đó không hả, tôi cắn lưỡi chết cho anh coi."*
Gửi file cho Tuệ lúc 2h sáng.
---
📞 **Andrew sau 3 ngày quay lại đón, thấy cabin như bãi chiến trường.**
- Vách tường bị vẽ đầy ký hiệu kỳ lạ.
- Một góc có bảng điểm "TROLL WAR – Alex: 3 | Tuệ: 4".
- Tuệ đang nằm võng đọc sách, Alex chùm chăn nhìn trần.
Andrew khoanh tay:
> **"Tôi tưởng cậu là đặc vụ, không phải học sinh lớp mẫu giáo."**
Tuệ nháy mắt:
> **"Chúng tôi có học, nhưng học trái tim."**
Andrew lạnh lùng:
> **"Trái tim tôi chỉ thích yên tĩnh. Nếu 2 người còn làm phiền tôi... thì tôi sẽ nhốt chung 2 người trong phòng thẩm vấn – và tôi bỏ chìa khoá."**
Alex ngồi bật dậy:
> **"Khoan, thế là phải ở một mình với Tuệ? Tôi đầu hàng. Cho tôi về. Tôi thà ở với lính gác biên giới còn hơn."**
Tuệ cười tươi rói:
> **"Ơ kìa, tôi đã nấu cháo cho cậu khi cậu bị đau bụng vì ăn bọ chiên mà."
> "Ừ, để cậu khỏi chết mà tiếp tục... chọc tôi."**
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro