Siêu quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Nó vào phòng bếp, nơi mà mấy cô giúp việc đang chuẩn bị rửa bát.. nó lanh chanh đòi rửa, vì ở nhà nó toàn phụ rửa bát với mẹ, nó muốn đến nhà hắn cũng phải có ích chút chứ.. nên nó đòi rửa.. (=.=’’ thấy mùi họa ở đâu ta) Choang.. choeng.. tiếng bát vỡ vang lên.. khiến nó muốn độn thổ, ở nhà nó rửa bát không dùng găng tay, nhưng mấy cái chị này thấy nó đòi giúp hăng quá thì cứ bắt nó đi găng tay vào không sẽ bị nước ăn tay nên nó miễn cưỡng phải đeo vào, thế nhưng cái găng tay sao mà trơn quá.. nó rửa thế nào cũng vẫn tuột.. và kết quả là 1 em đĩa và 1 em bát nằm tan tành ở giữa bếp.. sao mà nó thấy ngượng quá đi mất..(hậu đậu).

- Ha..ha. – nhìn bộ mặt nó trông như con mèo tam thể ý.. 2 mắt xanh đi vì sợ.. mắng, hắn đứng dựa vào tường và khoanh tay đứng nhìn nó..- .. ngu dốt cộng nhiệt tình bằng phá hoại.. ha..ha..

- Hừm – nó cáu tiết.. – anh cứ cười đi.. hừ.. được lắm.. ít ra tôi còn có ưu điểm là nhiệt tình, còn anh á... chả có lấy nổi 1 cái ưu điểm nào hết nhá.. có giỏi thì anh đi mà làm..(>’’<)

- Cô bị khùng hả.. – hắn cười cười.. - ..nhà tôi đâu mời giúp việc về để cho làm cảnh đâu ? (^^)

- Ơ.. – nó như bị hớ 1 cái rõ đau bèn chữa vội.. - ...thì anh ko biết làm nên mới nhờ đến giúp việc chứ gì.. ha ha.. ko có tài cán gì mà.. còn đòi hóng hớt.. (=.=)

- Cô đừng có mà lắm chuyện nhá.. – hắn nhìn nó.. - ..cô ko có giúp việc mà cũng có làm gì nên hồn đâu..

- Đừng có hạ thấp tôi thế nhá.. – nó phát cáu..

- Ko phải tôi hạ thấp cô – hắn nhìn nó chớp chớp.. – mà là cô thấp thật..(=.=’’ có ngày sưng mặt ko biết chừng)

            Chị giúp việc cười cười.. rồi khẽ lắc đầu bảo nó ra ngoài để chị làm việc nhưng nó ko chịu.. mãi cho đến khi dì hắn gọi 2 đứa ra thì nó mới chịu ngậm ngùi rời cái bếp..

- Có chuyện gì sao ? – hắn ngồi xuống nhìn dì hắn..-..dì tính giở tròn gì à ? (toàn nghĩ xấu cho ng khác)

- Ừm.. – dì hắn nhìn nó rồi lại cười tươi.. (^^)

- À.. mà dì vừa bảo, mai nghỉ ạ ? Sao thế ạ ? – nó lên tiếng.. tay thì cầm quả táo và cắn..

- 10h tối nay, ta phải bay sang Hàn.. – dì nó ngập ngừng trong sự thắc mắc của hắn và nó.. - ..chi nhánh công ty bên đó.. đám ca sĩ bên ấy gây ra vụ xicangdan rất lớn.. mẹ cháu đang xử lí vụ bên Nhật nên ta phải qua Hàn gấp..

- Mẹ cháu.. – nó chỉ vào mình và nhìn dì hắn.. (ngu dễ sợ)

- Mẹ tôi, đồ ngốc.. – hắn cáu rồi dúi đầu nó 1 cái rõ đau..

- Này, tôi đang bị thương đó nha.. – nó hét lên..

- Mai các cháu được nghỉ.. – dì hắn nói tiếp.. – trong 2 tuần nữa, mới có ng dạy thay các cháu.. ta đi lần này với thời hạn là 3 tháng, nhưng trong thời gian này.. các cháu phải học hành thật chăm chỉ để cố gắng được tuyển vào công ty.. với cương vị là cô giáo đồng thời là tổng giám đốc công ty Comex, ta sẽ ko nương tay với cháu đâu, Nguyệt Nga.. còn 1 tuần nữa, là Hero sẽ trở lại sân khấu, cháu phải dành thời gian giảng cho Nguyệt Nga biết những hoạt động cần thiết để trở thành 1 ca sĩ nhé.. Thôi, ta phải đi.. 2 đứa ở nhà.. nhé.. à.. tối nay, phòng Nguyệt Nga chưa đầy đủ nên cháu sang phòng Minh Tuấn ngủ được đấy.. còn Minh Tuấn ngủ ngoài ghế salong nhá.. cháu thích hợp hơn với nó đấy.. thế.... nhé – dì nháy mắt với 2 đứa.. (^^)

- Cái gì ? – hắn tròn mắt khi thấy dì hắn đứng dậy.. - ..sao lại....sao ko cho cô ta ngủ trong phòng dì ý.. sao lại chiếm phòng của cháu.. hả ?

- Cháu muốn ngủ ở ghế hay vác gối ra ngủ ngoài hè hả ? – dì hắn đang từ 37,5 độ tụt xuống..... – 5000 độ, nhìn hắn với ánh mắt sát thủ làm hắn khẽ rùng mình..

- Ch..cha..cháu..biế..biết..rồi.. – hắn ngậm ngùi, lắp ba lắp bắp..híc.. gì nữa lại ngủ ngoài ghế sao ? Trời thật bất công.. bà dì đểu thế ko biết, tôi có thù oán gì với bà ko hả ?

            Dì hắn đi rồi, giờ còn mỗi nó và hắn ở nhà mà thấy hơi trống trải vì khi dì đi là.. dì mang luôn bọn giúp việc đi luôn..híc.. hắn nhìn bóng ô tô của dì đi khuất.. dù ko lo việc nấu nướng nhưng.... dọn dẹp thì... híc.. phải sao đây, ngôi biệt thự to thế này.. sao mà hắn dọn nổi.. ơ.. nhà to thế này sao nó không oa.. rồi ô thế nhỉ.. thường những đứa nghèo sẽ như thế mà..? bỗng có cái gì đang chọt chọt sau lưng hắn.. hắn quay lại..

- Êu.. – nó nhìn hắn, mắt díp lại.. (=.=)

- Hửm... – hắn quay lại nhìn xuống nó.. (o.0 ?)

- Phòng anh ở đâu ? – nó nhắm tịt mắt luôn..(-.-)

- Đối diện phòng cô ấy.. – hắn chỉ...(o.0 ?)

- Ừm... – nó đi lên, dụi dụi mắt, tháo chiếc kính ra, nó bước lên cầu thang.. cầu thang gì mà dài khiếp, leo muốn gãy cẳng luôn.. híc.. phòng nó bên trái.. thì phòng hắn bên phải rồi.. chui vào đánh 1 giấc cái đã.. hề hề (=.=’’ heo).. chăn ấm, nệm êm, giường rộng, ngủ dễ chịu ghê.. còn hắn thì, nghiêng ng 1 cái cũng đủ để lăn cái bụp xuống đất rồi... nên cả đêm cứ xoay úp vào ghế.. mặc dù khó chịu nhưng cũng quen rồi.. híc.

            Nó ngủ...1 giấc say sưa.. với 1 đứa thức ăn là nhất, điện thoại thứ nhì, đồng hồ thứ 3 và ăn nhẹ 4 lần trong 1 ngày như nó thì ngủ cũng là việc cần thiết.. để phát triển thành......giống heo mới..

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro