Siêu quậy - Thiên Thần Sa Ngã

Đứng sau lễ đường, ai nấy đều tươi vui và cười nói, riêng hắn ko thể vui đc, hắn nhìn Devil.. ng mà hắn yêu đây ư... trong mơ cô ta lại là ng hắn ghét nhất,.. ko, ko đúng.. nếu yêu thực sự thì hắn đã có cảm giác nhưng sao.. trong đầu hắn chỉ có bóng hình của nó.. Nhưng mà sao hắn có thể như thế.. nghĩ về đứa con gái khác trong ngày cưới của mình.. tiếng chuông điện thoại hắn reo lên.. ‘kìa cái tay cái tay cái tay.. bắt lấy cái tay’’ hắn mỉm cười vì nó đã từng nói kiểu nhạc chuông này là kiểu ngớ ngẩn nhất từ xưa đến nay mà nó từng nghe.... hắn nghe máy..

- Thưa cậu chủ.. – 1 giọng nói cất lên.. – ngôi nhà ở bên bờ hồ đã được xây xong theo ý cậu chủ rồi ạ.. chúng tôi đã gấp rút tiến độ trong gần 2 tháng rồi ạ.. giờ cậu có thể đến xem..

            Hồ.. là nơi quái nào.. hắn ko nhớ.. hắn ko nói gì chắc là ng ta nhầm máy.. hờ hờ.. nhầm hay thật, ko biết thằng chủ nào rỗi hơi thế ko biết... bước vào lễ đường với bộ mặt ngông nghênh mà nó từng bảo là nhìn hắn nó chỉ muốn đấm khiến cho hắn khẽ bật cười.. nó bá đạo quá thể.. đứng trước cha.. đối diện với Devil hắn xỏ tay túi quần.. chợt.. hắn sờ vào 1 vật gì đó vuông vuông.. 1 chiếc hộp.. nho nhỏ.. hắn lấy ra.. chiếc nhẫn hình đôi cánh thiên thần và có 1 bông hoa kim cương nho nhỏ giữa 2 bên cánh chiếc nhẫn mà hắn đã chuẩn bị cho nó.. ko nhầm vào đâu đc.. hắn nhìn chiếc nhẫn mà ng ta mang ra để hắn tặng cho Devil.. hắn chợt nhớ ra nó ko phải là mơ.. hắn chạy như bay ra khỏi lễ đường.. cố tìm cho ra điều gì đó về nó..

- Cháu/ con/ anh đi đâu vậy.. – Devil, dì hắn và mẹ hắn cùng gọi với theo..

- Con đi tìm tình yêu của con.. – hắn cười tươi rồi với theo.. (^^)

            Mọi ng trong lễ đường xôn xao... Devil nắm chặt tay.. nhỏ thấy mất mặt.. dì hắn mỉm cười.. nụ cười đắc thắng.. ‘cố lên cháu yêu..’

            Hắn đến nhà nó.. nơi mà có ng đang ra vào.. hình như căn nhà này đã có ng khác ở.. vì căn nhà đã thay đổi khá nhiều.. chắc chắn ko phải nó vì biển hiệu to đùng kia.. hắn đến trường nó..nhìn lên.. nơi này là nơi hắn gặp nó lần thứ 2.. nhưng ko có 1 ai.. hắn phi xe đến trường hắn.. cũng ko 1 bóng ng...

- Anh còn ở đây làm gì.. – Thảo Uyên nhìn hắn.. e ngại.. – giờ anh phải ở lễ đường chứ..

- Cô.. – hắn quay lại nhìn Thảo Uyên, Kim Anh và Evil... – các cô nhớ Nguyệt Nga phải ko.. (^^)

- Xin lỗi.. – Kim Anh đứng yên, mặt ko bộc lộ cảm xúc.. – nhưng anh đang nói đến ai cơ..

- Các cô. .- hắn gắt.. – đừng nói đùa.. các cô là bạn của cô ấy mà.. Trần Kiều Nguyệt Nga..  (o.0)

- Tụi em là bạn thân mà.. – Thảo Uyên chỉ.. – chỉ có...

- ,...3 đứa thôi.. – Evil tiếp lời.. (-.-)

- Đi.. – hắn túm tay Evil tống lên xe.. – tôi đưa cô đến 1 nơi...

            Tò mò, ThảoUyên và KimAnh cũng đi theo hắn.. hắn dẫn Evil đến hồ vịt, nơi mà căn biết thự vừa được xây xong..

- Woa.. – Evil chạy xung quanh căn biệt thự trong khi hắn nhận bàn giao nhà.. – anh làm nơi này hưởng tuần trăng mật ý hả.. (=.=’’)

- Cô có nhớ đc gì ko..- hắn hồi hộp.. – NguyệtNga ý..

- Ko.. – Evil quay mặt đi.. (=.=’’)

- Ở kia có căn nhà gỗ nhỏ xinh chưa kìa.. – ThảoUyên chỉ chỉ..

            Hắn và Evil quay ngoắt ra.. nhìn phía ThảoUyên chỉ.. hắn vội vã chạy ra đằng sau căn biệt thự, nơi có căn nhà gỗ.. bóng 1 ng con gái mặc 1 bộ váy mùa đông, đeo bông tai, mái tóc buông dài đang ngồi trên ghế... nhìn xuống hồ cá..

- N.. – hắn lắp bắp..

- Anh tìm ai.. – ng con gái ấy quay ra nhìn hắn... ko phải nó.. sao lại là nó đc, nó chỉ là giấc mơ thôi.. giấc mơ đẹp của riêng hắn, hắn đã quá mộng tưởng, quá lún sâu vào giấc mơ đó chăng để rồi.. giờ thoát về hiện thực cũng là 1 điều khó khăn.. mọi giấc mơ của hắn vỡ vụn.. sau bao nhiêu chuyện và rồi nó biến mất để lại mọi kỉ niệm riêng hắn.. 1 mình hắn…

 - Tôi xin lỗi.. – hắn quay đi.. về phía căn biệt thự, mặt lạnh lùng.. – nhầm ng..

            Hắn thơ thẩn.. 3 đứa nhìn hắn đau xót... nhầm, hắn nhầm thật, quá yêu nó, quá nhớ đến hình bóng nó, quá mộng tưởng về nó đã khiến hắn nhầm lẫn những thứ không đâu.. Bất chợt.. viu... bụp... 1 hòn đá phi thẳng vào đầu hắn.. đau ơi là đau.. hắn đứng khựng lại (O.O)

- Cái tên chết bầm kia.. – giọng nói lanh lảnh cất lên.. – đến muộn.. anh đến muộn.. đợi anh lâu lắm rồi.. biết ko... sao anh ko chết luôn đi.. anh đến muộn.. anh thật là quá đáng... (^^ chị ấy đây rồi.. cơ mà chui đâu ra thế không biết)

- ... – hắn quay lại nhìn.. nó.. nó đang đứng mặc 1 bộ váy hồng đậm, 1 tay cầm đá, 1 tay cầm gậy đứng dang 2 chân.. nhìn hắn tức giận.. hắn ngỡ ngàng rồi vui mừng khôn xiết..

- Đúng là loại ng.. thành phố mất điện, anh xuất hiện... – nó tiếp tục chửi.. – anh biết em chờ anh lâu lắm ko.. em tưởng anh sẽ ko bao giờ tìm ra em chứ...ơ.. (=.=’’ cứ mỗi lần xuất hiện là lại chửi)

            Hắn xông đến ôm nó, nước mắt hắn đã rơi.. mặc cho nó chửi hắn thế nào.. mất nó 1 lần hắn đã đau và gần như khùng lên rồi.., hắn ôm chặt nó như lại sợ nó sẽ biến mất thêm 1 lần nữa..

- Anh đã tìm em.. –hắn dụi vào nó.. – anh đã tìm em.. nhưng cứ ngỡ tìm thấy rồi thì em lại biến mất, anh sắp bất lực với em rồi.. sao em lại chạy.. sao..(T_T)

- Ngốc ạ.. – nó cũng rơi nước mắt.. – em vẫn ở đây.. lúc nào cũng ở đây để đợi anh.. để đợi anh đến nhưng anh lâu quá.. anh thật lâu.. chờ anh.. em sắp mệt mỏi đến chết rồi nè... (T_T)

- Tiểu thư.. – MinhTrí chạy ra.. – hôm nay tôi mua...

            Anh chợt khựng lại nhìn hắn.. đồ trên tay anh rơi hết.. hắn đã tìm ra nó.. giờ đây, hắn sẽ mang nó đi, sẽ tách riêng nó và anh.. anh sợ hãi định chạy đến.. chợt anh khựng lại... nó đang cười.. nụ cười mà mấy ngày qua anh khó thấy đc.. anh cúi ng.. rồi đi vào trong căn nhà gỗ..

- Bà trốn biệt ở đây mấy hôm nay hả.. con oắt con này.. – ThảoUyên khẽ đánh vào đầu nó.. (^^)

- Thì.. – nó cười hì hì.. (=.=’’)

- Bà làm tụi tôi lo muốn chết.. – KimAnh cáu với nó..

- hì hì.. – nó cười cười.. (=.=’’)

- Sao các cô nói ko biết ai tên là NguyệtNga cơ mà.. – hắn nhìn 3 đứa đứng bên cạnh nó.. (=.=’’)

- Thật hả.. – nó quay lại thấy hắn nhún vai rồi gật gật mà nó cáu tiết.. quay ra mắng vào tai bọn bạn.. – lũ bạn tồi tệ.. hứ... định cho tôi vào thùng rác trong bộ nhớ thật à.. (>’’<)

- thì tại vì, chúng tôi nhận đc 1 cú điện thoại từ 1 ng nặc danh nói rằng anh đang ở nhà nó và trong tình trạng nguy kịch .. lúc chúng tôi chạy đến.. – Evil nói ra vẻ nghiêm trọng.. – thì thấy tay trái của anh đang cầm con dao găm, xung quanh toàn máu... anh ngất đi vì bị mất máu quá nhiều.. anh đã ngủ ở nhà 1 tuần trời.. ai nấy đều nghĩ rằng NguyệtNga đã đến giới hạn, cô ấy đã... còn anh vì quá đau buồn nên cũng muốn tự tử theo.. vì vậy mọi ng nghĩ cần để cho anh quên đi nó bằng cách nghĩ rằng đây là giấc mơ.. để anh không nhớ về nó nữa.. làm vậy tụi tôi cũng buồn lắm chứ.. nhưng nếu để cho anh bị làm sao thì tụi tôi còn buồn nữa..

- Các cô.. – hắn cau có..(=.=’’ làm anh ý bị tự kỉ cả ngày)

- Tay anh bị thương à..-  nó cầm tay hắn soi xét.. – vết thương này là do em đúng ko.. (chị ý mà biết lỗi chắc t/g đi bằng đầu)

- Ko.. ko phải..  – hắn cười hiền.. – ko phải đâu, tại anh bất cẩn ấy mà.. (=.=’’)

- um.. – mặt nó buồn buồn.. bỗng nó nhảy chồm lên đánh 1 cái bụp vào đầu hắn.. – ngu thế.. ai bảo lúc ng ta đâm ko tránh ra cứ sán lại gần làm gì.. đồ dốt nát.. (=.=’’ biết ngay mà)

- Em ko đánh ng ko chịu đc à.. – hắn cau có, nhăn nhó.. (>’’< chị ý đánh thì phải chịu cái gì)

- Ai mượn anh là đồ ngốc.. – nó cáu tiết.. (=.=’’)

- Vậy.. – Thảo Uyên thắc mắc.. – sao khi chúng tôi đến, ko thấy bà đâu..

- Lúc đó.. – Minh Trí bê khay trà.. – tôi đã đưa tiểu thư đi.. vì sợ cô ấy sẽ bị liên lụy về vết thương trên cánh tay của Hero.. (^^ lấp lánh)

- Anh là ng gọi điện cho chúng tôi hả.. – Kim Anh nhìn Minh Trí rồi khẽ huých tay nó. – đẹp trai à nha.. (hám trai chưa kìa, máu mũi chảy ròng ròng kìa chị Kim Anh ơi)

- Vâng.. – anh khẽ gật đầu.. – vì tôi nghĩ cậu Hero có thể bị nguy hiểm tính mạng.. (^^)

- Lịch lãm à nhà.. – Kim Anh lại huých tay nó.. (=.=’’)

- Con hám trai.. – nó nhíu mày nói khẽ.. thì bị Kim Anh giẫm chân khiến nó hét tướng lên rồi đứng phắt dậy hét to.. – KIM ANH THÍCH MINH TRÍ.... (=.=’’)

- con mất dạy.. – Kim Anh kéo nó ngồi bụp xuống ghế rồi ra sức véo nó 1 cái đau điếng còn Minh Trí thì chỉ đứng cười với khuôn mặt ảm đạm như thường..

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro