Chương 15: Ánh Lửa Trong Bóng Tối

Joong và Dunk dành cả buổi tối để nghiên cứu cuốn nhật ký mà họ tìm thấy trong nhà kho. Những dòng chữ nguệch ngoạc và rời rạc dường như kể lại câu chuyện của một người bị ám ảnh bởi sự phản bội, sự sụp đổ, và bóng tối trong tâm hồn.

Joong lật từng trang, ánh mắt sắc bén dừng lại ở một đoạn:

"Ngọn lửa cuối cùng không phải để tiêu diệt, mà để chiếu sáng sự thật bị che giấu trong bóng tối. Ta là công lý, và ngươi – nếu ngươi đủ thông minh – sẽ tìm ra cách để hoàn thành phần còn lại."

“Cậu thấy không?” Joong chỉ vào dòng chữ. “Hắn không chỉ là một kẻ giết người. Hắn đang chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta, và tôi nghĩ cái kết mà hắn muốn không phải là để che giấu tội lỗi của mình.”

Dunk cau mày. “Anh nghĩ hắn ta muốn bị bắt?”

Joong gật đầu, giọng anh thấp và chắc chắn. “Hắn muốn sự thật được phơi bày. Nhưng sự thật nào? Và tại sao tôi lại nằm trong danh sách của hắn?”

Đêm đó, cả hai ai trở về nhà nấy, Joong chìm vào một giấc ngủ đầy mệt mỏi. Và như những lần trước, anh lại có một giấc mơ.

Trong mơ, Joong thấy mình đang đứng trong một căn phòng tối, ánh sáng từ một ngọn lửa nhỏ le lói chiếu sáng những bức tường đầy hình vẽ và ký hiệu kỳ lạ. Trên tường, anh nhận ra có hình ảnh của tất cả các nạn nhân, kể cả chính mình.

Đột nhiên, một giọng nói vang lên từ bóng tối:

“Ngọn lửa cuối cùng sẽ dẫn lối. Nhưng hãy cẩn thận, Joong. Không phải tất cả đều là đồng minh của ngươi.”

Joong quay lại, nhưng không thấy ai. Khi ánh sáng từ ngọn lửa dần lụi tắt, anh kịp nhìn thấy một hình ảnh cuối cùng: bức tượng trong nhà thờ St. Mary’s, nhưng lần này, cuốn sách trong tay tượng đã mở ra, để lộ một chữ cái duy nhất: “B.”

Joong giật mình tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa trên trán. Anh vội ghi lại những chi tiết từ giấc mơ vào sổ tay, lòng tràn đầy lo lắng.

Sáng hôm sau, Joong và Dunk gặp lại nhau tại cục cảnh sát. Dunk nhận thấy vẻ mệt mỏi trên gương mặt Joong, nhưng cậu không nói gì. Thay vào đó, cậu đưa cho Joong một tập hồ sơ mới mà cậu đã thu thập được.

“Joong, tôi đã điều tra thêm về bức tượng trong nhà thờ St. Mary’s. Theo hồ sơ, bức tượng được quyên tặng bởi một gia đình tên Blackwood cách đây 30 năm.”

Joong giật mình. “Blackwood? Lại là gia đình đó.”

Dunk gật đầu. “Không chỉ vậy. Tôi đã tìm thấy một bức ảnh cũ, chụp bức tượng trước khi được quyên tặng. Cuốn sách trên tay tượng lúc đó không có chữ cái nào, nhưng sau khi gia đình Blackwood quyên tặng, nó lại xuất hiện chữ ‘B.’”

Joong nhíu mày, cố gắng xâu chuỗi các manh mối. “B có thể là ký hiệu cho điều gì đó... hoặc ai đó. Chúng ta đến căn biệt thự Blackwood một lần nữa.”

Căn biệt thự Blackwood hiện ra trước mắt Joong và Dunk, sừng sững giữa màn sương dày đặc. Dù đã bị tịch thu sau khi gia đình Blackwood bị đưa ra ánh sáng và chịu án tù, nơi này vẫn giữ nguyên vẻ âm u, đầy ma mị. Những bức tường đá xám phủ rêu phong, cửa sổ kính màu như những con mắt vô hồn đang dõi theo.

Thật kỳ lạ” Dunk lên tiếng, ánh mắt không giấu được sự bất an. “Một nơi bị bỏ hoang như thế này... tại sao lại có ánh đèn?”

Joong không trả lời, chỉ siết chặt khẩu súng trong tay áo khoác và tiến lên phía trước. Khi cả hai đến gần cánh cửa gỗ lớn, nó bất ngờ mở ra với một tiếng kẽo kẹt.

Đứng đó là một người đàn ông lớn tuổi, khuôn mặt gầy guộc, đôi mắt sắc lạnh nhưng đầy bí ẩn. Ông ta mặc bộ vest đen cũ kỹ, và cúi chào một cách lịch sự.

“Các vị đến đây để làm gì?” Giọng ông ta trầm thấp, như vọng ra từ lòng đất.

Joong không tỏ ra bất ngờ, chỉ lạnh lùng đáp: “Chúng tôi đến để điều tra. Một vụ án gần đây có liên quan đến bức tượng trong nhà thờ St. Mary’s mà gia đình Blackwood tặng.”

Người quản gia gật đầu, bước sang một bên. “Mời vào. Nhưng tôi phải cảnh báo: căn nhà này không dành cho những kẻ yếu bóng vía.”

Dunk nuốt khan, ánh mắt lướt qua Joong, nhưng anh chỉ gật đầu nhẹ rồi bước vào.

Bên trong căn biệt thự là một không gian lạnh lẽo, đồ đạc phủ đầy bụi, những bức tranh chân dung gia đình Blackwood treo trên tường như đang dõi theo từng bước chân của họ. Người quản gia dẫn họ đến một căn phòng lớn, nơi chất đầy sách vở và tài liệu cũ.

“Đây là những gì còn sót lại” ông ta nói, ánh mắt khó dò. “Các vị có thể tự do xem xét. Nhưng xin nhớ rằng, mọi câu trả lời đều có cái giá của nó.”

Trong đống giấy tờ, Joong tìm thấy một bản ghi chú lạ, có chữ ký của một người tên E. Silen. Nội dung ghi chú chỉ vỏn vẹn một câu:

"Bóng tối không thể bị tiêu diệt, nó chỉ có thể được kiểm soát."

Dunk cúi xuống, đọc cùng Joong. “Anh nghĩ điều này có ý nghĩa gì?”

Khi Dunk định lên tiếng tiếp, người quản gia bất ngờ xuất hiện sau lưng họ, khiến cậu giật mình. “Nếu các vị muốn biết sự thật, hãy xuống tầng hầm,” ông ta nói, giọng điềm tĩnh nhưng đầy ám chỉ.

Joong và Dunk nhìn nhau. Dù không chắc chắn, cả hai đều hiểu rằng đây là con đường duy nhất để tiếp cận sự thật

Cánh cửa dẫn xuống tầng hầm kêu lên một tiếng rít dài khi Joong đẩy nó ra. Bên dưới là một cầu thang xoắn ốc bằng đá, dẫn vào bóng tối. Mùi ẩm mốc và lạnh lẽo xộc lên, khiến Dunk rùng mình.

“Cậu sợ sao?” Joong hỏi, giọng nhẹ nhàng hơn thường lệ.

Dunk lắc đầu, cố gắng tỏ ra mạnh mẽ. “Không, tôi không sợ. Có anh ở đây mà.”

Joong khẽ cười, nhưng không đáp. 

Khi cả hai xuống đến tầng hầm, một căn phòng lớn hiện ra. Những ánh sáng le lói từ các ngọn đuốc gắn trên tường chiếu sáng không gian đầy bụi bặm và kỳ bí. Trên bức tường đá, hàng loạt ký hiệu cổ xưa được khắc chi chít, nhiều trong số đó giống hệt những ký hiệu trong hồ sơ của Silen. 

Joong tiến đến một chiếc bàn gỗ nằm giữa căn phòng. Trên đó là một chiếc hộp kim loại cũ kỹ và một bức thư được đặt ngay ngắn. 

Anh mở chiếc hộp, bên trong là một tập tài liệu và một cuốn sổ nhỏ. Dunk cầm bức thư lên, đọc to: 

*"Joong, nếu anh đọc được những dòng này, tôi đã hoàn thành sứ mệnh của mình. Nhưng cuộc chiến của anh chưa kết thúc. Gia tộc Blackwood chỉ là một nhánh nhỏ trong mạng lưới quyền lực và tội ác này. Hãy nhìn vào cuốn sổ, nơi tôi ghi lại những manh mối cuối cùng mà tôi đã tìm ra. Tôi đã làm phần của mình, giờ là lúc anh phải tiếp tục."* 

Joong cầm cuốn sổ lên, mở từng trang. Những trang giấy cũ kỹ chứa đầy thông tin về các giao dịch mờ ám, danh sách những người có liên quan, và các địa điểm bí mật mà Silen đã từng theo dõi. Nhưng thứ khiến anh chú ý nhất là một tấm bản đồ với một vòng tròn đỏ đánh dấu một khu vực trong thành phố. 

“Đây là nơi tiếp theo” Joong khẳng định, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. 

Dunk đứng lặng bên cạnh, quan sát Joong. Cậu thấy rõ sự thay đổi trong ánh mắt anh – từ mệt mỏi sang quyết liệt. Dù trái tim Dunk muốn nói điều gì đó, cậu lại chọn im lặng, chỉ lặng lẽ ghi chép lại những gì họ vừa tìm thấy. 

---

Khi Joong và Dunk rời khỏi tầng hầm, người quản gia đã đứng chờ sẵn ở cửa ra. 

“Ông biết gì về những thứ dưới đó?” Joong hỏi, ánh mắt sắc lạnh. 

Người quản gia cười nhạt. “Tôi chỉ là người canh giữ nơi này, làm theo mệnh lệnh cuối cùng của ngài Silen. Những gì các vị tìm thấy, tôi tin rằng sẽ dẫn các vị đến sự thật.” 

“Ông đang giấu điều gì?” Dunk lên tiếng, không giấu được sự nghi ngờ. 

Người quản gia chỉ nhún vai. “Sự thật thường được giấu trong bóng tối, và các vị đã chọn bước vào bóng tối đó. Hãy cẩn thận.” 

Joong không đáp, chỉ kéo Dunk rời khỏi căn biệt thự. Nhưng trong lòng anh không thể phủ nhận, lời nói của người quản gia kia khiến anh cảm thấy bất an. 

---

Trở về từ căn biệt thự Blackwood, Joong và Dunk mang theo những tài liệu quý giá có thể mở ra một chương mới trong cuộc điều tra. Nhưng đồng thời, những bí mật mà Silen để lại cũng khiến cả hai cảm thấy nặng nề hơn bao giờ hết. 

Joong hiểu rằng, dù Silen đã đầu thú, những gì hắn để lại vẫn còn ám ảnh và thử thách anh trên con đường tìm kiếm sự thật. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro