1
Hinako đã trở thành vợ của anh, Kotoyuki cảm thấy bản thân có thể vui đến mức trong mơ cũng có thể cười tỉnh.
Nhưng em ấy dường như đã thay đổi rất nhiều. Hinako không còn là cô nữ sinh mặc váy thủy thủ với mái tóc ngắn ngang vai mà là chủ mẫu tộc cáo với bộ y phục màu trắng, mái tóc búi cao ẩn sau khăn trùm đầu. Gương mặt Hinako đẫm máu và thối rữa một cách quyến rũ, Kotoyuki yêu nó, chỉ là thật khó để nhìn thấu cảm xúc của cô.
Kể từ khi kết hôn, cô vẫn luôn thực hiện đúng trách nhiệm của 1 người vợ hoàn hảo, hoàn hảo đến mức Kotoyuki cảm thấy vô cùng xa lạ. Anh dần nhớ đến gương mặt tươi cười của cô, thậm chí từng đường nét xinh đẹp khi Hinako tức giận hoặc đau khổ.
Chẳng phải cô ấy đang ở đây sao? Tại sao lại xa lạ như vậy.
Buổi tối, Hinako sẽ ngồi trong phòng chải tóc, mái tóc cô bây giờ đã dài đến ngang eo, hành động búi tóc và đội wataboshi cũng đầy sự đoan trang, tao nhã. Kotoyuki bước vòng về phía sau ôm lấy thân hình cao lớn của cô, đầu hơi dựa vào phần lông xù lên trên cánh tay cáo. Đây là hình dáng Hinako trong mong muốn của anh sau khi cô thực hiện xong 3 nghi lễ trở thành 1 cô dâu hoàn hảo.
"Hinako, em có thể quan tâm anh hơn không?"
Cô nghiêng đầu tỏ vẻ khó hiểu, chẳng phải cô vẫn luôn rất quan tâm anh sao? Sáng sớm, Hinako sẽ đánh thức anh dậy rồi cùng chồng ăn cơm, buổi trưa cô sắp xếp lại chuyện trong đền, hối thúc người hầu chuẩn bị bữa trưa, buổi chiều lại đích thân chuẩn bị nước tắm cho anh. Cô thật sự không hiểu anh còn có điều gì không hài lòng. Kotoyuki thất vọng cúi đầu xuống, bàn tay ôm lấy cô lại càng thêm siết chặt.
"Hinako, chúng ta có lẽ nên thực hiện nghĩa vụ vợ chồng."
Trong một thoáng, cơ thể Hinako chấn động, cô đã vứt bỏ quá khứ, vứt bỏ chính bản thân, hoài bão và đam mê để trở thành một người vợ hoàn hảo, nhưng riêng chuyện này cô vẫn chưa thể tiếp nhận. Vừa định mở lời từ chối, Kotoyuki đã cởi áo ngoài, để lộ ra trung y trắng muốt phía bên trong. Rồi anh nâng tay lên tháo mặt nạ xuống, gương mặt xinh đẹp ẩn sau vẻ ngoài thần bí khiến người vợ ngẩn ngơ. Anh cắn môi, dường như đang phải quyết định một điều gì đó cực kỳ khó khăn.
"Nếu em chưa sẵn sàng, ta có thể...đảm nhận vai trò kia..."
Nói đến đây, mặt anh ta đỏ bừng, sự cam chịu và nhục nhã viết lên rõ ràng trên mặt. Hinako sững người tại chỗ.
Phải nói rằng Kotoyuki tính tình cẩn trọng, dịu dàng nhưng anh đã được nuôi dạy từ bé trong tư tưởng nam nhi đứng trên mọi thứ. Tình yêu của anh dành cho cô tuy trong sáng và chân thành, nhưng lại ích kỷ và bảo thủ. Hinako đã từng ghét nó, thậm chí phản kháng dữ dội nhưng từ khi con dấu gia tộc được ấn lên người, cô đã biết mình chẳng còn đường lui. Kotoyuki nhục nhã đến độ hai bàn tay để trên đùi đều run rẩy, mặt anh nóng bừng, đầu cúi thấp không dám nhìn vợ mình. Anh biết Hinako từng không muốn trói buộc mình trong hôn nhân, dù cảm thấy suy nghĩ đó của cô thật trẻ con nhưng nhìn vợ mình trầm lặng như vậy anh thật sự nảy sinh ra một chút hối hận. Anh nghĩ rằng, việc mình cúi đầu chịu nhục một lần sẽ khiến Hinako vui vẻ hơn.
Đợi một lúc rất lâu vẫn chưa thấy người đối diện có động tĩnh gì, Kotoyuki chợt hối hận vì hành động thiếu chuẩn mực ban nãy của mình, cảm xúc của anh trở nên lạnh lẽo, bàn tay run rẩy định mặc lại áo vào. Chợt nhiên thân hình to lớn của Hinako đè chặt anh xuống futon, bàn tay cáo của cô run rẩy, giọng nói như vọng từ cõi hư vô.
"Anh sẽ không hối hận chứ?"
Kotoyuki ngẩn người, lớp máu thịt trên mặt Hinako chuyển động dữ dội vang lên tiếng nhóp nhép. Đối mặt với nó, anh dịu dàng đẩy wataboshi của cô xuống làm lộ ra toàn bộ ngũ quan vặn vẹo một cách xinh đẹp ấy.
"Một lần này thôi..."
Hinako dường như vô cùng kích động, hành động cởi áo cho Kotoyuki cũng không dịu dàng như mọi khi mà vội vàng hơn rất nhiều. Không hiểu sao, anh có thể cảm nhận được cô đang rất phấn khích. Đến khi chiếc áo cuối cùng trên người cũng không thể che đậy nước da trắng ngần mịn màng, Kotoyuki lại xấu hổ quay mặt đi.
"Đừng xấu hổ."
Hinako vuốt ve khắp người anh, một chiếc lưỡi dài mọc ra từ gương mặt méo mó. Chiếc lưỡi ấy vội vã nhét vào khuôn miệng nhỏ nhắn của chồng cô khiến Kotoyuki gần như quên cách thở. Anh chưa từng trải nghiệm tình huống này bao giờ, chân tay vô lực không biết nên đặt vào đâu. Chiếc lưỡi to dài cậy mở hàm răng trắng, khuấy đảo khắp khoang miệng nhỏ. Nó to đến mức lấp đầy miệng anh mà chui cuống cuống họng, một cảm giác buồn nôn mãnh liệt dâng lên nhưng lại bị chặn đứng vì bị chiếc lưỡi kia ngăn lại. Kotoyuki bắt đầu cảm thấy khó thở, anh há miệng to hơn để có thể gom nhặt chút không khí nhưng Hinako lại không cho phép điều đó. Tận đến khi anh giãy dụa, đấm nhẹ lên lưng cô, chiếc lưỡi kia mới chịu rút đi.
"Anh vẫn ổn chứ?"
Kotoyuki gật đầu, đôi mắt anh ngấn nước, gương mặt đỏ bừng, phần tóc được chải chuốt kỹ lưỡng rối tung lên. Dáng vẻ yếu đuối, vô lực này khiến Hinako dâng lên ham muốn mãnh liệt.
Đè anh ta xuống.
Mau làm cho anh ta khóc đi.
Nhanh lên.
Giọng nói trong đầu vang lên mãnh liệt khiến não cô ong ong. Toàn thân ngứa ngáy hệt như những chiếc lỗ trên mặt chuẩn bị nở ra hàng triệu bông hoa đỏ thẫm. Chồng cô lúc bình thường đã đẹp đến không dám nhìn nhiều lần, tối hôm nay, anh ấy thậm chí còn quyến rũ hơn mọi khi. Cô cúi xuống, lật lớp áo lót cuối cùng ra. Bộ ngực trắng mịn, hồng hào đập vào mắt. Chiếc lưỡi như tìm được mục tiêu mà quấn chặt không buông, đầu lưỡi siết lấy quầng vũ nhạt màu. Kotoyuki hoảng hốt, bàn tay anh đầy đầu cô ra, không hài lòng mà khẽ rít lên.
"Hinako, cái này không phù hợp..."
Hinako biết miệng lưỡi anh cứng rắn nhưng tâm lại vừa mềm vừa yếu nên cô thu lại lưỡi, gương mặt bị cắt lát ban đầu dần mọc ra ngũ quan xinh đẹp như khi còn là một nữ sinh. Cô nhìn anh bằng ánh mắt khẩn cầu đầy long lanh, chỉ một chiêu này thôi đã khiến Kotoyuki xụi lơ. Được đà lấn tới, cô hôn lên khắp mặt anh, rồi trượt dần xuống cổ. Mỗi nơi đi qua đều để lại dấu đỏ như màu sắc những bông hoa bỉ ngạn nở rộ. Hinako rất muốn cắm chúng lên lớp da mịn màng của chồng nhưng cô sợ Kotoyuki sẽ phản kháng mà không tiếp tục để cô chinh phục nữa.
Phần đầu ngực đã bị cô mút đến đỏ lên, mí mắt Hinako khẽ đảo, liếc qua gương mặt đỏ bừng vì khoái cảm kỳ lạ của anh. Cô muốn cho anh biết cảm giác cho con bú sữa chính là như vậy. Đôi lúc đứa trẻ sẽ không chỉ liếm vút đầu vú mà còn day cắn, kéo phần nhạy cảm kia ra. Có lẽ bị ăn đau, cả cơ thể anh run rẩy, giọng nói cũng lạnh lùng.
"Hinako, ta đã nói em đừng như vậy."
Vẻ ra lệnh thường ngày ấy đặt vào bây giờ chẳng khác gì gia tăng thêm tình thú. Cô ôm chặt lấy anh vào lòng, dịu dàng như người vợ mẫu mực.
"Em xin lỗi, em hơi xúc động."
Ai thấy người mình yêu xuống nước như vậy mà còn giận nổi chứ, Kotoyuki cũng như thế. Anh lại xoa đầu cô, mái tóc mượt mà rơi xuống đất tựa như một thác nước đổ. Hinako nhận ra chồng mình lại yếu lòng rồi, nụ cười trên môi cô càng tươi hơn. Bàn tay cáo to lớn luồn xuống dưới lớp vải, xoa lên bộ phận sinh dục bị che kín. Hinako chợt sững sờ.
Bên dưới không phải dương vật hồng hào như cô tưởng mà là một khe âm đạo nũng nịu ướt át. Kotoyuki đã xấu hổ đến nỗi cả người đỏ bừng, anh biết nam nhân sinh ra không thể tiếp nhận được thứ đó, vậy nên để chiều lòng vợ, anh đã gần như vứt bỏ đi sự tự tôn của mình. Hinako biết anh chiều chuộng mình chỉ là cô không ngờ Kotoyuki thật sự sẽ làm đến bước này, một suy nghĩ kỳ quái lóe lên khiến cô phấn khích đến run rẩy.
"Anh yêu, em thích lắm, cảm ơn vì món quà này, em yêu anh..."
Bị những lời ngọt ngào của Hinako dỗ dành, sự tự tôn bị vứt đi kia dường như đã được kéo trở lại. Thậm chí Kotoyuki còn có chút tự hào, anh nghĩ rằng chắc hẳn Hinako đã biết anh yêu cô đến mức nào. Lông trên tay cáo kia đã bị nước từ âm đạo nhỏ nhắn kia làm ướt hết, có lẽ chồng của cô vẫn chưa nhận ra anh ta bây giờ nhìn dâm đãng như thế nào. Cô lại hôn lên môi anh, cắn nhẹ lên bờ môi nhạt màu khiến nó sưng đỏ. Bàn tay vẫn còn bình thường của cô vuốt lên môi âm đạo, day day âm vật nhạy cảm.
Kotoyuki mở lớn mắt, dòng điện từ dưới hai chân chạy qua khắp người, cỗ khoái cảm kỳ lạ ấy khiến anh không còn tâm trí nghĩ nổi những chuyện khác. Anh cắn chặt môi, cố giữ sự tự tôn của một nam nhân. Hinako cởi bộ đồ vướng víu trên người mình, cô bế chồng lên rồi đặt anh xuống lớp áo đã được trải phẳng, không vì gì cả, cô chỉ muốn thấy anh quay cuồng trong khoái cảm do cô tạo ra và nhỏ vé trong bộ y phục của cô. Kotoyuki đã không còn để ý được điều đó nữa, bàn tay anh nắm chặt lấy áo của cô như tìm được niềm an ủi.
Hinako hài lòng mỉm cười. Kotoyuki dù bình thường luôn tỏ ra lạnh lùng báo đạo nhưng sâu thẳm bên trong, anh ta vẫn chỉ là một kẻ ngây thơ bị các quy tắc sống ràng buộc mà thôi. Hinako đã trải qua sự dày vò cả về thể xác lẫn tinh thần, bản thân tự hiểu mình hơn bất kỳ ai và hành động nhún nhường ngày hôm nay của anh giống như một cầu nối khiến Hinako của quá khứ quay về. Một Hinako đầy tham vọng và chiếm hữu.
Cô liếm mở phần môi âm đạo còn e ấp kia ra, răng hơi cắn nhẹ lên phần âm vật. Một tiếng rên rỉ trầm thấp bị cô bắt được. Hinako vui sướng tiếp tục miệt mài làm công việc của mình. Chợt nhiên cô thấy toàn thân anh run rẩy dữ dội, một chất lỏng như nước phun lên mặt Hinako, cô liếm môi, ngước lên nhìn người chồng đang run rẩy vì khoái cảm mạnh mẽ khi lên đỉnh. Hai mắt anh mất đi tiêu cự, cả người vừa run rẩy vừa co giật trông vô cùng dễ thương. Mái tóc màu bạch kim trải trên nền đất như hòa cùng màu áo cô dâu, làm nổi bật lên làn da ửng đỏ vì xấu hổ của anh.
"Anh đẹp quá, em yêu anh, em yêu anh."
Đầu óc Kotoyuki quay cuồng, cơ thể đã không thể tự kiểm chế nổi. 3 chữ em yêu anh như một làn nước dịu nhẹ xua đi sự bức bối trong cơ thể.
"Hinako, trên đời này, chỉ có ta mới yêu em đến như vậy, em mãi mãi sẽ là cô dâu của ta."
"Đúng vậy, em sẽ mãi mãi là của anh."
Sự nhún nhường đầy phục tùng này khiến anh hài lòng, Kotoyuki vuốt lên bàn tay của người vợ xinh đẹp, sự xấu hổ trên mặt đã bị sự kiêu hãnh và chiều chuộng thay thế. Hinako chợt thấy anh thật giống một đứa trẻ thích ăn nịnh nọt, cô lại hôn anh, nụ hôn mãnh liệt đến mức khiến đuôi và tai cáo của anh ta đều lộ ra ngoài. 9 chiếc đuôi màu vàng cam mềm mại bao bọc lấy cơ thể của chủ nhân, gốc đuôi đều bị dịch âm đạo làm cho ướt sũng, dính bết lại với nhau. Hinako thăm dò khẽ kéo phần lỗ âm đạo ra rồi đưa một ngón tay vào. Cô không muốn làm rách màng trinh ngọt ngào của chồng mình nên chỉ mơn trớn 1,2 cm bên trong, dịu dàng mở rộng cho đến khi cảm thấy nó dễ dàng nuốt được 3 ngón tay to lớn của mình. Kotoyuki nhờ vậy mà không cảm thấy đau, chỉ là khoái cảm quá dữ dội khiến anh buộc phải cắn chặt lấy mảnh vải ở miệng mới không rên thành tiếng.
Hinako vuốt phần tóc mai che mặt anh ra sau tai, chiêm ngưỡng tác phẩm xinh đẹp mình vừa tạo ra. Và dĩ nhiên khoảng thời gian này cũng vừa đủ để cơ thể cô tái tạo ra một chiếc dương vật sẵn sàng để phục vụ chồng yêu. Lỗ âm đạo của anh rất nhỏ, hệt như một nữ sinh còn trinh nguyên. Cơ thể cô không cố định hình dạng vậy nên chỉ có thể tạo ra một hình dạng dương vật vừa đủ lớn để khiến anh không bị thương. Dương vật ấm nóng vừa đặt lên trên lỗ đã khiến Kotoyuki run rẩy dữ dội, anh nhìn cô bằng đôi mắt ướt át, Hinako yêu chiều hôn lên mí mắt anh rồi xoa nhẹ hai bên má đỏ rực. Dương vật này dựa trên hình dạng của Hinako thì có vẻ nhỏ nhưng đặt lên trên cơ thể của Kotoyuki đã là một loại to lớn khó tiếp nhận. Anh nhắm chặt mắt, cảm thấy bên dưới của bản thân bị mở rộng hết cỡ, thứ gì đó nóng bỏng bị đẩy vào nhẹ nhàng. Hinako nghiến qua lớp mành trinh mỏng manh của anh, lấp đầy toàn bộ bên dưới chồng yêu một cách hoàn hảo. Một dòng nước ấm áp tưới lên đầu dương vật của cô khiến cả 2 đều chìm trong khoái cảm.
"Anh có bị đau không?"
"Ta không sao."
Kotoyuki run rẩy, giọng lạc đi vì lên đỉnh lần 2. Hai mắt anh chỉ còn nhìn thấy một mảng màu trong suốt. Phía dưới thân rỉ ra chất lỏng màu đỏ như máu, vấy lên tà váy dưới màu trắng của Hinako trải phía dưới. Cô đẩy nhẹ về phía trước, cơ thể anh lập tức run rẩy mãnh liệt. Hinako không biết phải làm sao, chết tiệt, chồng của cô quyến rũ quá mức rồi. Cô vừa thúc một cách nhẹ nhàng vừa mút núm vú nhỏ của anh. Cuối cùng Kotoyuki đã không thể nhìn được mà rên lên thành tiếng. Tiếng rên ngọt lịm như rót mật vào tai làm Hinako bừng bừng khí thế. Cô đẩy 2 đầu gối anh lên cao, dương vật đỏ rực đi vào một độ sâu khủng khiếp khiến bụng dưới của Kotoyuki gồ lên một ngọn đồi nhỏ. Anh xoa bụng mình, cảm nhận sự co giật và nhịp mạch đập của dương vật dưới lớp da mỏng manh. Sau đó từng cú thúc mạnh và nhanh bắt đầu bắt nạt lên thành âm đạo nhạy cảm.
"Hin...ako...nhanh quá...chậm một... chút...ah...ugh..."
Hinako không để ý, thứ duy nhất trong đầu cô lúc này là tìm điểm nhạy cảm bên trong anh ta. Chỉ cần tìm được nó Kotoyuki sẽ hoàn toàn bị khoái cảm nhấn chìm, vùng vẫy trong tình dục mà không thể dứt ra. Hai chiếc tai cáo trên đầu anh cụp xuống vô cùng ủy khuất, những chiếc đuôi mềm mại bám vào cơ thể trần trụi của cả 2 như một điểm neo để dựa dẫm. Một tiếng thét chói tai vang lên khi dương vật của Hinako đâm vào một điểm gồ lên phía bên trong cái lỗ ướt át, cô thật sự muốn nói với nh rằng, phụ nữ khi làm tình cũng không dâm đãng đến như vậy.
Cô tiếp tục đâm sâu vào điểm đó, đôi mắt Kotoyuki nhòe nước, anh rên lên những từ ngữ không rõ nghĩa, thở không lên hơi mà nấc nghẹn. Hinako chậm động tác lại, nâng đầu anh lên, lúc này cô mới thấy rõ gương mặt tan vỡ vì tình dục của người chồng yêu quý. Đôi môi đã bị răng nanh cứa vào mà rỉ máu, đôi mắt mờ mịt không rõ ràng. Xinh đẹp như vậy, quả thật rất dễ khiến người khác muốn nâng niu trong bàn tay. Nếu anh ta là một phụ nữ, ắt hẳn đàn ông ngoài kia đều không thể chịu nổi. Nhưng bây giờ Kotoyuki là chồng của cô,, vừa là thần cũng vừa là kẻ dựa dẫm vào cô để níu giữ phần nhân tính trong sáng, dịu dàng ấy.
Hinako liếm môi, vuốt phần tóc mái rũ xuống mặt mình lên. Cô lấy cánh tay cáo với bộ lông mềm mại bế anh lên, để anh dựa vào bầu ngực mềm mại của cô giữ thăng bằng. Quá trình đó khiến dương vật bên trong âm đạo ẩm ướt quay 1 vòng, nghiến chặt vào điểm G nhạy cảm. Kotoyuki rên rỉ, tay siết lấy lớp lông, 9 chiếc đuôi cáo vểnh lên như đang cố ôm chặt cả 2. Mắt Hinako đỏ rực, cô nâng mông anh lên rồi lạnh lùng ấn xuống, khoái cảm từ việc dày vò chồng yêu khiến cơ thể cô dần mọc ra lớp hoa đỏ thẫm, sức mạnh mất kiểm soát đến độ tấm futon cũng đã mọc ra hoa bỉ ngạn đỏ tươi.
"Kotoyuki...anh thật sự rất đẹp..."
Cô đặt anh xuống lớp hoa, màu đỏ nổi bật lên nước da trắng ngần đang run rẩy. Bị thiếu đi sự mềm mại của da thịt Hinako, Kotoyuki run rẩy đưa tay về phía cô.
"Ôm...ôm ta..."
Dương vật bên trong cơ thể anh dường như to ra một vòng. Lúc làm tình hăng say, Kotoyuki đã để mặc Hinako cởi bỏ bộ đồ cô dâu biểu thị cho sự chiếm giữ của anh, bây giờ cô là Hinako, một Hinako đầy cháy bỏng, thứ nhiệt độ có thể làm Kotoyuki say mê chìm đắm. Cảm giác bị nhồi đầy ở bụng lập tức khiến anh muốn nôn khan.
"Em sắp ra rồi...anh nhịn một chút..."
Quả nhiên chỉ sau vài cú thúc, gốc dương vật chợt phình to bất thường, một dòng chất lỏng nóng bỏng bắn đầy vào khoang tử cung nhỏ bé, Kotoyuki cả 2 chân cong lên, dưới âm đạo phun ra một thứ chất lỏng vàng nhạt. Hinako hôn anh, đôi tay mơn trớn đầu ngực xinh đẹp, rồi lại xoa nhẹ lên tấm lưng run rẩy. Mắt Kotoyuki đảo lên phía trước, miệng hé ra, đầu lưỡi nhỏ bị ngón tay người vợ to lớn nghịch ngợm. Cô ấn chặt lưỡi anh xuống, ngón còn lại đảo một vòng quanh khoang miệng. Ý thức của Kotoyuki đã tan đi phân nửa, bây giờ anh chỉ có thể run rẩy dạng chân phun nước, phục tùng tuyệt đối cho người vợ xinh đẹp.
Hinako rút dương vật ra, cầm lấy 2 chân anh giơ lên cao, dòng chất lỏng màu trắng trôi ngược lại vào trong.
Phải làm anh ta mang thai.
Phải làm anh ta mang thai.
Phải làm anh ta mang thai.
Trong đầu cô bây giờ chỉ còn ý nghĩ này, cô để phần dưới của anh đặt lên đùi mình, cong người mở chiếc tủ gỗ bên cạnh lấy ra một nút chặn bằng ngọc màu đỏ to gần bằng đầu dương vật của mình. Cô ấn nó vào chiếc lỗ sưng đỏ đang không ngừng co bóp của Kotoyuki. Anh thở hổn hển, không rõ cô đang làm gì, tầm nhìn mờ mịt đã có lại một chút.
"Hinako?"
"Em đây...mau ngủ đi, em sẽ thu dọn mọi thứ."
Kotoyuki gật đầu, mệt đến độ không thể bày ra nhiều biểu cảm, vị thần cáo cao cao tại thượng không rõ là kiệt sức ngất xỉu hay chìm vào giấc ngủ. Hinako khẽ cười, cô bế anh lên, phẩy tay ra lệnh cho các miko canh giữ rời đi.
Kotoyuki, lần này anh tự phụ quá rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro