hồng tím.

Anh Cún Tím Em Mèo Hồng

Phong Hào, với làn da trắng mịn như sữa và vẻ đẹp hiền lành, đôi mắt to tròn long lanh mỗi khi nũng nịu, tựa như một chú cún bông màu tím nhạt cần được yêu thương. Anh lớn hơn Thái Sơn, nhưng mỗi khi muốn được cưng chiều, Phong Hào lại trở nên mềm mại và đáng yêu đến lạ.

Thái Sơn, với vóc dáng đô hơn Phong Hào một chút, làn da trắng vừa phải và đôi mắt sắc sảo, lại có một sở thích đặc biệt là hôn lên chiếc cổ trắng nõn của người yêu. Cậu giống như một chú mèo hồng mạnh mẽ nhưng lại vô cùng ngọt ngào và chiếm hữu.

Phong Hào đang ngồi trên sofa, ôm chặt một chiếc gối màu tím, đôi mắt ướt át nhìn Thái Sơn đang tập tạ ở góc phòng. Làn da trắng của anh dưới ánh đèn càng thêm phần nổi bật, khiến Thái Sơn không ít lần xao xuyến.

"Sơn ơi..." giọng Phong Hào khẽ gọi, mang theo sự nũng nịu quen thuộc.

Thái Sơn đặt quả tạ xuống, mỉm cười nhìn Phong Hào. "Sao vậy, anh cún tím xinh đẹp của em? Tập xong anh ra ôm em liền."

Phong Hào bĩu môi, vẻ mặt có chút hờn dỗi. "Nhưng em không quan tâm anh tập... em muốn anh ôm em bây giờ cơ."

Thái Sơn tiến lại gần, ngồi xuống bên cạnh Phong Hào, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của anh. "Anh biết rồi, 'cún tím' của em lúc nào cũng muốn được cưng chiều mà." Cậu khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn nhẹ lên đôi má trắng hồng của Phong Hào.

Nhưng dường như một nụ hôn lên má vẫn chưa đủ xoa dịu "anh cún tím". Phong Hào vòng tay ôm chặt lấy eo Thái Sơn, dụi đầu vào ngực cậu nũng nịu. "Không phải ở đây... em muốn anh hôn ở chỗ khác cơ."

Thái Sơn hiểu ý, một nụ cười tinh nghịch nở trên môi. Cậu nhẹ nhàng nâng cằm Phong Hào lên, để lộ chiếc cổ trắng nõn mềm mại. Không chần chừ, Thái Sơn cúi xuống, đặt lên đó một nụ hôn sâu và ấm áp.

Phong Hào khẽ rên rỉ thích thú, cảm nhận được hơi thở nóng rực của Thái Sơn phả vào da thịt mình. Anh thích cái cách Thái Sơn luôn biết cách chiều chuộng và làm anh cảm thấy được yêu thương.

"Thái Sơn..." Phong Hào khẽ gọi, giọng anh mềm nhũn.

Thái Sơn rời khỏi chiếc cổ trắng mịn, nhìn sâu vào đôi mắt long lanh của Phong Hào. "Sao vậy, 'cún tím' xinh đẹp?"

"Em... em muốn anh hôn em nữa," Phong Hào nũng nịu nói, đôi má ửng hồng.

Thái Sơn không thể cưỡng lại sự đáng yêu này. Cậu lại cúi xuống, nhẹ nhàng hôn lên chiếc cổ trắng ngần của Phong Hào, lần này lâu hơn và say đắm hơn. Anh cảm nhận được sự run rẩy nhẹ nhàng từ cơ thể người yêu, và trái tim cậu cũng rung động theo từng nhịp thở của Phong Hào.

Cả hai cứ ôm nhau như vậy, trong không gian ấm áp và ngọt ngào của căn phòng. Phong Hào tận hưởng những nụ hôn nồng nàn của Thái Sơn trên chiếc cổ trắng mịn của mình, còn Thái Sơn thì cảm thấy một niềm hạnh phúc trào dâng khi được ôm trọn "anh cún tím" xinh đẹp trong vòng tay.

"Anh yêu em, Sơn," Phong Hào thì thầm, giọng anh đầy yêu thương.

"Em cũng yêu anh, 'cún tím' của em," Thái Sơn đáp, khẽ hôn lên trán Phong Hào. "Em thích hôn cổ anh lắm... nó vừa trắng vừa thơm."

Phong Hào khẽ cười, dụi đầu vào ngực Thái Sơn nũng nịu. "Vậy thì... em cứ hôn anh thật nhiều vào."

Và Thái Sơn không ngần ngại thực hiện "yêu cầu" đáng yêu đó, tiếp tục trao cho Phong Hào những nụ hôn ngọt ngào và say đắm lên chiếc cổ trắng mịn, đánh dấu sự chiếm hữu và tình yêu nồng nàn dành cho "anh cún tím" xinh đẹp của mình.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro