yêu ơi.

Ghệ Yêu Dấu (Fever Chap - Kết Thúc Nóng)

Quang Anh xoay người Đức Duy lại, nâng niu khuôn mặt ửng đỏ của cậu trong lòng bàn tay. Ánh mắt gã cháy bỏng khát khao, không rời khỏi đôi môi hé mở đầy mời gọi. Đức Duy đáp lại bằng một ánh nhìn vừa e dè vừa đầy chờ đợi, đôi gò má ửng hồng như đóa hoa mới nở.

"Em đẹp đến nghẹt thở," Quang Anh thì thầm, giọng khàn đặc, rồi cúi xuống chiếm lấy đôi môi Đức Duy trong một nụ hôn sâu và triền miên. Nụ hôn không còn sự vội vã ban đầu, mà thay vào đó là sự khám phá chậm rãi, từng chút một, như thể Quang Anh muốn khắc ghi mọi xúc cảm lên đôi môi mềm mại kia.

Bàn tay Quang Anh trượt dài xuống cổ Đức Duy, dừng lại nơi xương quai xanh mảnh mai, khẽ vuốt ve rồi ấn nhẹ, khiến Đức Duy khẽ rên rỉ. Đáp lại, Đức Duy vòng tay ôm chặt lấy cổ Quang Anh, kéo sát cơ thể gã vào mình, cảm nhận rõ ràng sự rắn chắc và nóng bỏng đang lan tỏa.

Không gian phòng khách chìm trong bóng tối mờ ảo, chỉ có ánh trăng nh бледно (nhợt nhạt) rọi qua khe cửa sổ, hắt lên hai thân thể trần trụi đang quấn lấy nhau. Hơi thở cả hai ngày càng gấp gáp, hòa quyện vào nhau thành một bản nhạc страсть (đam mê) không lời.

Quang Anh nhẹ nhàng bế Đức Duy lên, từng bước đưa cậu vào phòng ngủ. Đặt Đức Duy xuống chiếc giường mềm mại, gã quỳ một chân xuống, ánh mắt không rời khỏi người yêu dấu. Bàn tay gã chậm rãi vuốt ve từng đường nét trên cơ thể Đức Duy, từ bờ vai thon thả xuống đến ngực non, rồi dừng lại nơi bụng phẳng lì, khẽ xoa tròn như muốn đánh thức mọi giác quan đang ngủ say.

Đức Duy khẽ rùng mình dưới những xúc chạm đầy khơi gợi, đôi mắt nhắm nghiền tận hưởng từng cảm giác mới lạ. Cậu khẽ ư ử khi Quang Anh cúi xuống hôn lên bầu ngực trắng mịn, mút mát đầy gợi tình khiến một dòng điện chạy dọc sống lưng cậu.

Không gian im lặng bị phá vỡ bởi những tiếng thở dốc nặng nề và những tiếng rên rỉ khẽ khàng không thể kiềm chế. Đức Duy mở mắt, nhìn Quang Anh bằng ánh mắt đầy khao khát và tin tưởng. Cậu đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt góc cạnh của gã, cảm nhận được sự mãnh liệt và dịu dàng ẩn chứa trong con người này.

Quang Anh hiểu ý Đức Duy, gã cúi xuống trao cho cậu một nụ hôn nồng cháy, rồi từ từ di chuyển xuống phía dưới, để lại những dấu hôn nóng bỏng trên khắp cơ thể Đức Duy, như đánh dấu chủ quyền lên lãnh thổ yêu dấu.

Đức Duy khẽ rên rỉ khi cảm nhận được sự xâm nhập chậm rãi nhưng đầy chiếm đoạt của Quang Anh. Một cảm giác vừa đau đớn vừa khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể cậu, khiến cậu siết chặt lấy vai Quang Anh, cố gắng thích nghi với cảm giác mới lạ.

Quang Anh kiên nhẫn chờ đợi, trao cho Đức Duy những nụ hôn dịu dàng và những lời thì thầm yêu thương, giúp cậu thả lỏng và tận hưởng khoảnh khắc thiêng liêng này. Khi Đức Duy đã hoàn toàn sẵn sàng, gã bắt đầu di chuyển, những nhịp điệu chậm rãi dần trở nên mạnh mẽ và cuồng nhiệt hơn.

Cả hai hòa quyện vào nhau trong một vũ điệu страсть (đam mê) không hồi kết. Những tiếng thở dốc, những tiếng rên rỉ ngày càng lớn hơn, vang vọng trong căn phòng tĩnh lặng. Đức Duy ôm chặt lấy Quang Anh, cảm nhận được sự mạnh mẽ và ấm áp của gã, hoàn toàn отдался (trao mình) cho những xúc cảm đang trào dâng.

Đỉnh điểm đến trong tiếng thở dốc nghẹn ngào của cả hai. Cơ thể họ run rẩy, quấn chặt lấy nhau như một thể thống nhất. Những dư âm ngọt ngào còn vương lại, khiến cả hai nằm im lặng trong vòng tay nhau, tận hưởng sự bình yên và mãn nguyện sau cơn страсть (đam mê) cuồng nhiệt.

Trong bóng tối dịu dàng, Quang Anh khẽ ôm Đức Duy vào lòng, đặt lên trán cậu một nụ hôn nhẹ nhàng. "Ghệ yêu dấu của anh," gã thì thầm, giọng đầy yêu thương và trân trọng.

Đức Duy khẽ mỉm cười, dụi mặt vào lồng ngực ấm áp của Quang Anh. Đêm nay, họ đã thuộc về nhau, không chỉ về thể xác mà còn cả tâm hồn. Cuộc gặp gỡ đầy "bad vibe" tại quán bar xa lạ đã dẫn họ đến một kết nối страстная (đam mê) và một tình yêu sâu sắc, đánh dấu một khởi đầu mới đầy hứa hẹn.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro