siete
kang yiseul trên đôi giày cao gót năm phân, sải bước nơi hành lang vắng lặng, bỗng bàn tay từ đâu ra giựt mạnh kéo ả vào góc tối khuất người
tiếp theo sau đó, là cái bạt tai như dùng lực hết cỡ giáng xuống một bên má ả ta. kang yiseul chới với thiếu đường chân muốn trật khỏi đôi guốc cao
"luật sư shin cô dám đánh tôi?" bàn tay trái ôm lấy chỗ tê rát, kang yiseul mắt mở to trợn trừng
trái ngược vẻ hốt hoảng, không tin được chuyện gì vừa diễn ra. yuna khoanh hai tay, nhướn mày nom hả dạ vô cùng "ừ, hạng người như cô đáng bị đánh"
câu trả lời khiến ả nghiến răng ken két, thâm tâm tuy biết rõ lí do bắt nguồn từ đâu. nhưng vẫn là vờ vịt, bộ tịch không hiểu gì hỏi ngược
"cô lấy tư cách gì đánh tôi? tôi thì gây thù chuốc oán gì với cô"
yuna cười khinh bỉ, ngón trỏ hướng ấn đường ả chỉ vào "rù quến người đã có gia đình là nghề của cô nhỉ? ở đó lại còn tỏ vẻ ngây thơ vô tội"
lúc này kang yiseul cũng chẳng vờ thanh liêm làm gì, gạt ngón trỏ cô nàng đặt trên vầng trán cao. nhếch môi, lộ dần vẻ yêu tinh xảo quyệt
"thế thì sao? đúng là tôi quyến rũ công tố an đấy"
"sao cơ?" yuna bất bình, dần dà nhìn ả bộc lộ bản chất thật
"nhưng mà, có trách thì trách an yujin quá đỗi dễ dụ. nên mới có chuyện tự sa vào lưới tôi giăng ra, không phải sao?"
whoa! coi thái độ trơ tráo của ả kìa, nói như kiểu ả rất tự hào về việc làm sai trái đó ấy
yuna tặc lưỡi cảm thán, nhân cách giẻ rách thế này thì xem ra phải bị loại bỏ khỏi xã hội càng sớm càng tốt. đó là còn chưa nói đến một chút đạo đức nghề nghiệp, ả cũng chẳng tha thiết giữ lại
"mà này, cô không thấy mình đang rỗi hơi lo chuyện bao đồng quá hay sao?" tông giọng nghe rõ hàm ý khích tướng, kang yiseul hất mặt thách thức
"nếu như có ai đó đánh tôi, thì cũng chẳng tới lượt cô đâu"
cánh tay giơ cao dọa ả tái xanh mặt mày, hai mắt híp lại đứng đơ như tượng sáp. ả ta chỉ được cái mạnh mồm là giỏi
"chính bởi vì tôi là bạn thân của cậu ta nên mới chỉ tặng cô cái mát xa vùng mặt thôi đấy"
thu tay về, cô thở ra hơi dài chán chường buông câu "chứ nếu tôi mà là vợ an yujin thật, cô nghĩ mình có còn lành lặn, sống sót đứng đây không?"
kang yiseul á khẩu, miệng ả
trông hệt như con cá rời bể thoi thóp, bàng hoàng đến độ chẳng thể ngậm lại
yuna vẻ mặt khinh khỉnh hướng ả, nhả một câu "trơ trẽn"
sau, cao ngạo giẫm gót đi xa. bỏ lại ả với một bụng ai oán, chỉ biết đưa mắt nhìn theo bóng lưng cô khuất dần
.
"bực mình chết mất" vừa hay trở ra, đóng cửa xe. yuna lầm bầm, đủ thu hút sự chú ý của người ngồi ghế lái
"sao thế? em đánh cô ta thật đó à" ryujin chưa vội lái xe đi, thắc mắc quay sang hỏi
dây an toàn đã cài xong, tâm trạng hồ hởi đi ăn cùng người yêu bay biến cả thảy sau khi thanh toán hồ ly về. cô đáng lí ra nên cho cái thứ chết dẫm ấy thêm một bạt tai nữa mới đủ
"ờ, cô ta trơ trẽn hơn em nghĩ" yuna hướng ryujin gật đầu
rồi, shin ryujin nổ máy nhấn ga rời khỏi chỗ làm, đưa cô nàng tiến đến nhà hàng cả hai vẫn thường tới
đoạn đường trên xe im lặng đến không quen. sở dĩ, yuna là đang mãi tìm đáp án, suy ngẫm điều khiến cô bận lòng
không gì khác, ngoài những lời kang yiseul nói trong cuộc hội thoại của cả hai tầm mười lăm phút trước
đúng thật, con giáp thứ mười ba luôn được xem là nhân tố chuyên phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. ấy nhưng, nói đi cũng phải nói lại
nếu bản thân là người đủ bản lĩnh, cho dù có đến hàng chục hay thậm chí hàng trăm ong bướm vây xung quanh, thì cũng chẳng hề hấn, gây vết nứt trong cuộc hôn nhân đôi bên đều vững lòng chung tình... không phải sao?
có điều, cũng trừ một số trường hợp mà đúng không?
an yujin nói mình lúc đó lâm vào tình thế khó cự tuyệt, mang vết thương lòng sâu hoắm, cùng đầu óc lâng lâng sau chầu rượu ngoại nhập. kết quả là, tạo điều kiện cho cô ả vốn nhắm đến con mồi đã lâu
kang yiseul ít nhiều có dành tình cảm cho an yujin thật hay không thì cô không biết. nhưng yuna dám chắc chắn một điều, phần cậu ta chẳng luyến lưu điều gì sau sự cố hôm ấy
ngôn ngữ người trưởng thành thường hay dùng, nói trắng ra là tình một đêm đó!
"ashhh!! phát điên lên mất thôi" gãi đầu trong bực tức, cô vẫn chưa thể chấp nhận nổi chuyện điên khùng này
cái tên mọt sách thời đi học đó, mấy ai ngờ sẽ có ngày gây ra đại họa lớn thế đâu. đúng là, trên đời này không ai có thể nói trước được điều gì
"ryujin a" yuna gọi rất khẽ, tông giọng mỏng hạ xuống âm vực thấp nhất
"hửm?" ryujin vẫn đáp dẫu hai mắt đang hướng về phía trước, chuyên tâm lái xe
cô liệu có nên nói những gì mình đang nghĩ, đồng thời cũng là nỗi lo âu của hầu hết bộ phận con gái trong xã hội hiện đại không nhỉ?
móng tay cấu túi sách đặt trên đùi, yuna bặm môi đắn đo một hồi mới can đảm thành thật nói ra
"uhm.. chúng ta cứ mãi sống với nhau như thế này, không nhất thiết phải kết hôn có được không?"
những tưởng người bên cạnh sẽ tỏ vẻ ngạc nhiên hay hơn thế là không đồng tình. trái với hướng nghĩ của cô nàng, ryujin buông một bên tay trên vô lăng, chuyển sang cái đặt tay vỗ nhẹ, ánh mắt âu yếm nhìn cô
"chị biết em lo nghĩ điều gì. nhưng yuna à, hãy nhớ rằng chị sẽ luôn tôn trọng mọi quyết định của em"
gương mặt căng cứng bỗng chốc nở ánh cười bừng sáng trong tiết trời hanh khô lập đông, yuna hạnh phúc cùng ryujin trao nhau ánh mắt dường như chỉ lấp đầy hình ảnh của đối phương
một câu nói đó thôi đã đủ minh chứng cho tình yêu cô đem trao đúng người, cứ bình yên bên nhau vậy đi cần gì phải để ý suy nghĩ, cách nhìn của người khác
.
.
nhưng cô đâu biết đâu, an yujin tưởng chừng như sẽ không bao giờ đặt chân đến chốn xô bồ ồn ã ấy. thì nay, bản thân lại đang chìm ngập trong men say cùng cô nàng hoàn toàn xa lạ
nàng là người vứt bỏ em mà, ba ngày rồi em chưa về nhà đấy. xong việc ở viện công tố, sau đến bar và ngủ lại khách sạn, kết thúc chuỗi quy trình
"với ai cũng được, bao nhiêu người cũng được. mặc em qua lại thỏa thích, tôi không quan tâm đâu"
từng lời nàng nói lúc ấy như bào mòn tâm can em từng giờ, từng giây trôi. nên là, em đã và đang làm điều mà nàng muốn đó thôi
"từ từ đã, ở đây thì không được... ưm~"
cần cổ bị cắn mút không ngừng, góc tối nơi ánh đèn nhập nhòe cùng âm nhạc sôi động bên cạnh tiếng hò reo nhảy nhót. có cặp đôi ngang nhiên đem thân thể ma sát, sờ soạng
yujin tác quái lộng hành đem tay mình luồng vào áo cô nàng mạnh mẽ xoa nắn, từng đợt động chạm của em khiến đối phương chỉ biết ngân lên những tiếng rên khe khẽ
"nhẹ nhàng.. với em một chút~"
siết chặt gáy ai kia, gò má cô nàng đã nhuốm màu động tình, đem môi mình nhiệt tình đáp trả, dẫn đưa cả hai vào cuộc vui không hồi kết
yujin vẫn sẽ còn tiếp tục nếu như không bị ai đó phá đám, đầu vai truyền tới bàn tay lạnh buốt, dứt khoát kéo mạnh về phía sau
"cô ta là ai?"
đôi ngươi rực lửa muốn giết người đến nơi, kang yiseul cắn răng nín nhịn chờ đợi câu trả lời thích đáng
thế nhưng, an yujin từ đầu đến cuối một mặt trung dung không đổi sắc. bộ dạng thiếu đứng đắn với quần áo sộc sệch, thản nhiên hồi đáp toại lòng ả
"tại sao tôi phải trả lời cô? tôi nhớ mình chưa từng có mối quan hệ gì với cô cả"
chát! thanh âm chát chúa vang lên thu hút kha khá ánh nhìn từ nhiều người
"đồ tồi!!"
yujin chỉ nhếch mép cho qua, gật đầu đồng tình "điều đó tôi công nhận"
em vội nắm lấy cổ tay người mới lạnh lùng lướt qua, để lại kang yiseul hóa đá với tâm trạng ngổn ngang không lời giải
"mình là người bắt đầu trước cơ mà, sao cứ như vừa bị đá thế này"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro