Chương 1.
Lẽ là khúc đầu Sammy muốn viết đồng couple. Nhưng vì 1 số lý do cá nhân nên Sammy sẽ chỉ viết SingtoKrist là chính thôi. Sammy sơ lược một chút về sự thay đổi do Sammy đã xóa bỏ trước đó ở chương này. Tức là có Off Gun Tay New, và mối quan hệ này Sammy xây dựng họ cùng sống chung nhà, và Tay Tawan đã mất do tai nạn.
______________________________
Từ ngày Tay mất, Singto cũng rời đi. Căn nhà này vốn có sáu người, nhưng giờ đây chỉ còn bốn người, Krist cũng đã tự nhốt mình trong căn phòng trống, đến ăn cũng không ăn. Cũng đã 3 năm trôi qua, cậu đã gầy đi rất nhiều.
Ngày mà Tay mất, tất cả đều đau lòng, nhất là Gun, cậu như muốn chết theo cùng Tay. Chứng kiến sự mất mát đau thương ấy, Singto không tài nào chịu được, xong tang lễ liền không nói lời nào mà bỏ đi biệt xứ, đến nay cũng chẳng ai có được tin tức của anh.
Krist mất đi Singto như hoa chẳng còn có thể cắm rễ vào đất, như cá sống mà không có nước. Thần hồn điên đảo, rồi trầm mặc đến đáng sợ. Có lần Off cố gắng lôi kéo, mang được Krist đi khám, bệnh án anh nhận được là căn bệnh trầm cảm nặng. Off ngoài việc cố gắng an ủi và thường xuyên đem cơm cho Krist thì chẳng thể làm thêm điều gì để cứu vớt tình trạng này. Từ dạo ấy, Krist chẳng còn nói chuyện nhiều nữa, có đôi khi mấy ngày liền chẳng nói năng lời nào. Ngày cũng như đêm, sự im lặng đến mức khiến Off sợ hãi rằng cậu sẽ không tốt lên được rồi sẽ tự sát. Off và New đã tìm đủ mọi cách để tìm ra tung tích của Singto, nhưng đều nhận lại kết quả thất vọng.
Hiện tại, Gun vẫn còn chìm trong giấc ngủ. Có lẽ chỉ khi ngủ thiếp đi, nỗi đau mới thôi dâng trào và ngủ yên theo cậu. Off và New an ủi nhau, bảo ban nhau phải mạnh mẽ để còn chăm sóc cho Gun và Krist.
Tất cả đều đã rời khỏi gia đình và sống riêng với nhau, thành lập một gia đình bé nhỏ nhưng có lẽ gia đình bé nhỏ này cũng đang dần lụi tàn đi.
Off vào bếp nấu vài món ngon, New cũng phụ giúp một tay. Khi tất cả mọi thứ đã xong, New đã thấy Gun xuống và đứng trước di ảnh của Tay. New vừa định gọi thì Off ngăn lại.
Gun đứng nhìn lâu thật lâu, cuối cùng, khóe môi cong lên cùng với hơi thở thật dài. Rồi ánh mắt di chuyển đến chỗ Off và New.
Gun: Hai người làm gì vậy?
Off: Anh vừa nấu bữa tối. Em sao rồi?
Cậu đi đến bên cạnh anh, nắm tay anh và cả tay New, nụ cười dần tươi trở lại.
Gun: Em ổn hơn rồi. Khi nãy em đã mơ thấy Tay. Anh ấy đã về thăm em.
New: Vậy sao? Có nói gì không?
Gun: Anh ấy bảo em phải sống thật hạnh phúc, anh ấy muốn tất cả chúng ta phải hạnh phúc, phải sống tốt luôn phần của anh ấy.
Khóe môi Off run lên, muốn nói gì đó lại thôi. Đôi mắt lại rũ xuống. Gun hít lấy một hơi thật sâu, quay đầu nhìn lại di ảnh của Tay, rồi nở một nụ cười.
Gun: Em sẽ cố gắng, em sẽ không để anh ấy lo lắng nữa. Anh ấy vẫn luôn ở trong chúng ta, tròng lòng của mỗi chúng ta.
New nghe những lời nói ấy, bỗng dưng ôm chầm lấy Gun, khóc nghẹn. Ngạc nhiên thay, Gun chẳng khóc theo New. Cậu vỗ về lấy New, nụ cười bấy giờ của cậu có vẻ thật sự ổn. Cậu vuốt vai New, cậu biết, Tay ra đi, New cũng đau đớn không thua kém gì cậu. Off nhìn vào đôi mắt của Gun, anh biết cậu bé này thật sự mạnh mẽ và tìm được mục đích sống tiếp. Anh thở phào nhẹ nhõm hơn, dang tay đưa về phía Gun.
Off: Chào mừng em trở lại, Gun Atthaphan.
Đôi mắt ửng hồng của anh cùng sự mong chờ cái ôm đáp trả của Gun. New dụi mắt, buông Gun ra, Gun dang tay tiến đến ôm lấy Off.
Gun: Cảm ơn anh, Off. Vì đã không bỏ rơi em.
New nhìn thấy vậy cũng dang rộng tay, ôm lấy hai người kia. Họ tự hứa với lòng, sẽ khóc hết hôm nay nữa thôi. Rồi ngày mai, một ngày nắng mới và sẽ làm lại cuộc đời mới.
_________________________________________
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro