Chương 6 - 10
Trận mắng mỏ nảy lửa này nhanh chóng thu hút sự chú ý của đoàn đội Tập Doanh.
Giống như Lâm Nhàn giáp mặt, nói thẳng Tập Doanh không có năng lực. Tập Doanh tự nhiên không có khả năng sẽ co đầu rụt cổ ở phía sau.
Tối hôm đó, cô đăng phản hồi trên Weibo.
Không mất nhiều thời gian để bài phản hồi của Tập Doanh lên hot search:
"Nhiều năm trước, tôi cùng tham gia chung với cô ấy, cùng nhau luyện tập và cùng nhau thu âm. Sau này, chúng tôi có định hướng phát triển sự nghiệp riêng, ai cũng bận rộn. Dù không liên lạc, nhưng chúng tôi vẫn là người quen cũ. Hôm nay, tôi đang ghi hình một chương trình, và chị Kim đột nhiên gửi tin nhắn cho tôi. Sau khi nhận được tin nhắn, tôi vội vàng đọc và không kịp trả lời. Ban đêm, tôi một mình nghĩ tới nghĩ lui, vốn dĩ không tính phản hồi lại, cũng là chừa cho người khác chút mặt mũi. Nhưng nghĩ đến việc người hâm mộ khắp nơi giúp tôi làm sáng tỏ, tôi càng không phải là loại người xấu hổ gì. Cuối cùng, tôi muốn nói vài lời. Tôi tuy rằng không dám nói mình bản lĩnh như thế nào, nhưng tôi vào vòng bán kết toàn bộ đều dựa vào thực lực của chính mình. Buổi sáng, cô đã nói gì với tôi, lời nói đó là ý gì, cô đang làm trái lương tâm của mình à?"
Tập Doanh đăng lên đây và người hâm mộ ngay lập tức phản hồi bằng những bình luận đau lòng:
[Doanh Doanh không khóc, đều là do lũ quái vật ghen tị.]
[Nhà ta Doanh Doanh là nhất.]
[Giải thưởng Kim Giác dành cho nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Doanh Doanh đây chính là bằng chứng của em.]
[Doanh Doanh, chúng em vẫn luôn ủng hộ chị.]
[Những người ghen tị đỏ mắt như họ, cả đời này đừng mong vượt qua Doanh Doanh.]
Mọi người trên mạng đều vì Tập Doanh mà bất bình. Họ gửi tin nhắn riêng cho Lâm Nhàn, chửi bới, đe dọa, nhục mạ, họ dùng mọi cách để công kích Lâm Nhàn, yêu cầu cô lập tức ra mặt xin lỗi Tập Doanh.
Không ngờ, Lâm Nhàn lại thật sự xuất hiện.
Cô ở Weibo nhắn lại một câu làm Tập Doanh tức khắc liền trầm mặc: "Trái lương tâm? Tôi từng quay một đoạn video lúc tập luyện chung. Cô có muốn tôi đăng lên không?"
—------
Kim tỷ: "....."
Tập Doanh: "......"
Kim tỷ: "....Em hát thử cho chị nghe một chút xem nào...." Chắc là sự tình còn có thể cứu vãn được.
Tập Doanh: "....Em chỉ hát tệ một chút..... à không có hơi nhiều...."
Kim tỷ: "..... Nhiều là tới trình độ nào?"
Tập Doanh: "....."
Tập Doanh im lặng khiến Kim tỷ càng trầm mặc hơn. Một lúc sau, Kim tỷ mới nói: "Tìm người, liên hệ với đoàn đội bên kia."
Bên phía người liên quan,
"Ký chủ, cô đang làm gì vậy?"
Lâm Nhàn nhào vào phía trước máy tính, đeo cặp kính gọng đen, nheo mắt nói: "Mua sắm trực tuyến! Ta là người có tiền!". Cô ngẩng đầu lên đôi mắt cô sáng lấp lánh, thấp giọng nói: "Tiêu tiền! Ngươi có biết đó là cảm giác như thế nào không?"
4637: "....Hả? Nhưng bây giờ cô không quan tâm.... việc kia.... về Tập Doanh?"
Lâm Nhàn: "Ngươi quản cô ta làm gì? Là bên cô ta phiền chứ không phải ta phiền."
4637: "...." A?? Cũng đúng.
—-----
Lâm Nhàn lớn lên trong nghèo khó, ba cô qua đời trong một vụ tai nạn công trường xây dựng lúc cô 17 tuổi. Một năm sau đó, mẹ cô được chẩn đoán mắc bệnh ung thư gan, cuộc sống gia đình vốn đã khó khăn nay càng trở nên tồi tệ hơn.
Năm 18 tuổi, cô tốt nghiệp trung học và chuyển sang phía bắc làm việc. Vào thời điểm khổ cực nhất, cô sống sót chỉ bằng bánh bao trắng và nước máy.
Đương nhiên những việc này không là gì so với những chuyện xảy ra trong thế giới xuyên nhanh.
Đối với Lâm Nhàn, có thể thoải mái mua sắm trực tuyến như bây giờ là điều cô chưa bao giờ dám mơ tưởng.
Trước khi đi ngủ, cô nhận được cuộc gọi điện thoại từ nhà, là của em gái Lâm Thanh gọi tới.
Giọng em gái khó khăn, do dự một lát, cuối cùng cũng nói: "Chị, tiền thuốc của mẹ không đủ."
Lâm Nhàn mở giao diện, đổi một số tiền sau đó nói với Lâm Thanh: "Hiện tại, chị sẽ chuyển khoản cho em."
Đầu dây đối diện khẽ ừ một tiếng. Sau một lúc, cô ấy nói: "Chị, em đã đăng ký tốt nghiệp sớm với giáo viên. Em sẽ không tham dự kì thi tuyển sinh đại học!"
Nghe xong lời này, Lâm Nhàn hơi nheo mắt lại: "Ai cùng em nói cái gì đó sao?"
Lâm Thanh: "Không có."
Lâm Nhàn liền nói: "Vậy em liền tham gia thi đi, những thứ khác không cần suy nghĩ. Em kiểm tra điện thoại một chút xem đã nhận được tiền chưa?"
Lại một hồi im lặng, người bên kia đột nhiên kinh hãi hét lên: "Nhiều thế? Chị ơi, chị lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?"
Ánh mắt Lâm Nhàn dịu đi một chút, cô cười nói: "Em chỉ cần yên tâm tiêu tiền, những chuyện khác cứ giao cho chị. Còn có, chị đã gửi chuyển phát nhanh cho mẹ. bên trong có một hộp thuốc, là chị mua. Em yên tâm để cho mẹ uống theo hướng dẫn sử dụng trên bao bì."
Trực giác của Lâm Thanh cảm thấy giọng nói của Lâm Nhàn có chút khác biệt, lời nói của chị cô không còn ôn hòa như trước, hiện tại lại thêm vài phần tự tin.
Cô cảm thấy vui mừng nhưng cũng lo lắng rằng hết thảy đều do chị đang ngụy trang.
Cô mở miệng muốn an ủi chị vài câu: "Chị, trên mạng xảy ra chuyện gì vậy..." Nhưng bản thân lại ăn nói vụng về, khó xử không biết nên nói tiếp như thế nào.
"Chuyện trên mạng không cần lo lắng" Lâm Nhàn ngắt lời cô: "Em là học sinh, em nên nghĩ đến chuyện học hành. Việc của chị, chị sẽ tự mình giải quyết." Sau khi cúp điện thoại, Lâm Nhàn liền lăn ra ngủ.
10 vạn điểm tích lũy mới đổi này, 4637 đau lòng mất ngủ một phen.
—--------
Không giống như Lâm Nhàn lúc này đang ngủ ngon lành trên giường, Tập Doanh ở bên kia không thể ngủ được vì những việc xảy ra trên mạng.
Nhiều người đang kêu gọi Lâm Nhàn công bố bằng chứng trong tay cô, họ muốn xem bằng chứng như nào khiến Lâm Nhàn có thể kiêu ngạo vậy,
Ngay cả người hâm mộ của Tập Doanh cũng không nghĩ thần tượng của mình có nhược điểm gì trong tay Lâm Nhàn.
Bây giờ, giá trị thương mại của Tập Doanh đang tồn tại, công ty đương nhiên cực lực muốn ra sức bảo vệ cô.Ngày hôm sau, Lâm Nhàn vừa rời giường, liền nghe tiếng gõ cửa.Ký túc xá của Lâm Nhàn là căn hộ dành cho thành viên, cô sống cùng ba người khác trong đoàn đội. Phòng của Lâm Nhàn nằm trong phòng làm việc ở tầng một, căn phòng có chút nhỏ nhưng ánh sáng không tồi.Đồ vật trong nhà không nhiều lắm. Trong tủ quần áo của cô chỉ có hai bộ trang phục thay đổi đơn giản. Trông cô thật đáng thương và không hề có bóng dáng một minh tinh.Nhưng đối với tuyến 18, theo lẽ thường, hẳn là nên như thế.Lâm Nhàn là người ít nổi tiếng nhất trong nhóm nên thu nhập hàng tháng của cô cũng không bằng những người khác. Tất nhiên, Lâm Nhàn rảnh rỗi hơn bọn họ. Không giống như các thành viên khác, thường bay tới lui nhiều nơi quanh năm, vì thế họ cũng có ít thời gian ở nhà hơn.Thật là bất thường khi vào sáng sớm như vậy, lại có người gõ cửa.Lâm Nhàn bước tới mở cửa, quả nhiên không phải là thành viên trong nhóm, đứng ngoài cửa là Y Lợi Minh.Y Lợi Minh là một người có vẻ ngoài hiền lành, khi mới nhìn vào hắn ta thường đem đến cho mọi người cảm giác tốt bụng. Lâm Nhàn, người vừa mới bước ra khỏi xã hội, đã ký tên vào bản hợp đồng bất bình đẳng dưới sự cải trang của Y Lợi Minh.Hợp đồng bán mình cho tư bản 20 năm.Lúc này, Y Lợi Minh trên mặt vẫn như cũ nở nụ cười chất phác.Lâm Nhàn đã không còn để ý đến bộ dạng như vậy nữa, cô mặc một bộ đồ thể thao màu xanh lam , uể oải dựa vào khung cửa và ngáp dài. Y Lợi Minh trợn mắt, hắn không biết tại sao cô lại thích mặc đồ thể thao như vậy, đặc biệt nó cũng lại là màu xanh lam.
Thực ra, Y Lợi Minh không biết bộ đồ thể thao đó từng là đồng phục thể thao lớp của Lâm Nhàn vào năm cuối trung học, Chỉ khi mặc đồng phục lớp, Lâm Nhàn đáng thương mới không quá khác biệt so với bạn cùng lớp.
Cho nên, trước kia Lâm Nhàn rất thích mặc đồng phục. Hiện tại, Lâm Nhàn vẫn thích mặc nó vì trang phục thể thao giúp di chuyển và trốn thoát dễ dàng hơn.
"Làm sao vậy, anh Lợi Minh?"
Lâm Nhàn thản nhiên hỏi, sau đó đi ngang qua hắn, đối diện cửa phòng là bàn bếp. Cô rót một cốc nước rồi tựa người vào bàn uống một ngụm. Rõ ràng là cô ấy không muốn rót một ly cho Y Lợi Minh.
Y Lợi Minh kiềm chế và mỉm cười nói: "Tập Doanh muốn gặp cô."
Lâm Nhàn cười nhẹ nhàng, nghiêng đầu nhìn Y Lợi Minh và không nói gì.
Y Lợi Minh nhíu mày: "Cô có ý tứ gì?"
Lâm Nhàn dứt khoát kéo chiếc ghế phía sau ra, ngồi xuống và nhẹ nhàng nói: "Hãy để họ tự mình đến gặp tôi."
Y Lợi Minh: "Hả?"
"Tôi mặc kệ cô cùng cô ấy có làm giao dịch gì, nhưng cô cần hiểu được một đạo lý. Hiện tại. là ai đang cầu ai?"
Y Lợi Minh cười lạnh một tiếng: "Cô thực sự cho rằng tôi không thể làm gì cô sao?"
Ngón cái tay phải Lâm Nhàn nhẹ nhàng cọ xát ly pha lê, hỏi: "Anh tính gϊếŧ tôi à?"
Y Lợi Minh: "????". Điều đó thực sự không cần thiết.
Lâm Nhàn cũng ngạc nhiên: "Một khi không phải như vậy, anh có thể làm gì tôi?"
Y Lợi Minh: "..."
Lâm Nhàn trước đây chỉ cần hắn nói một lời, cô sẽ yên lặng cúi đầu lắng nghe.
Bây giờ, đột nhiên phải nói với cô điều gì đó, Y Lợi Minh nhận ra điều gì cô cũng dám nói.
Nhưng đối phó với Lâm Nhàn, hắn cũng không phải mới lần một lần hai. Bởi vậy, hắn thuần thục lại nhanh nhẹn móc điện thoại di động ra: "Tháng này, cô sẽ không được phát tiền lương."
Lâm Nhàn mặc dù không có làm việc nhiều, nhưng cô ấy vẫn còn một mức lương cố định hàng tháng là 3000 tệ. Rất nhiều thời điểm, 3000 tệ này là số tiền cứu mạng của cô.
Cho nên, Y Lợi Minh biết đây là uy hϊếp lớn nhất đối với Lâm Nhàn.
Nhưng mà, người mà ngày trước luôn chọn thỏa hiệp, nay cũng móc di động ra, nhẹ nhàng nói: "Được."
Y Lợi Minh: "????".
Nhìn thấy Lâm Nhàn bên kia nhấn số với vẻ mặt bình tĩnh, hắn tò mò hỏi: "Cô đây là đang tìm ai? Cô còn quen biết với sếp tổng bên trên sao?"
Lâm Nhàn gật đầu: "Ừ, 123333"
Y Lợi Minh: "Hả? Cái gì đó?"
Lâm Nhàn: "Chính là ông chủ lớn trong miệng anh gọi! Cơ quan thanh tra của sở lao động."
Y Lợi Minh: "...."
Ở Trung Quốc nói rằng, người nghèo sợ kẻ ngang ngược, kẻ ngang ngược sợ kẻ câm, kẻ câm sợ mất mạng.
Ngày xưa, Lâm Nhàn nghèo nên cô sợ Y Lợi Minh. Hiện tại, Lâm Nhàn dường như không sợ gì, kể cả mất đi cả mạng sống.
Y Lợi Minh cho dù có ngạo mạn đến đâu, cũng chỉ có thể chuyển tiền lương cho cô.
Hắn đi về hướng cửa, còn quay đầu lại nói một câu: "Cô thật giỏi, cô tự đi mà hẹn gặp bọn họ"
Lâm Nhàn nhấp một ngụm nước, rồi quay đi: "Có duyên chắc sẽ gặp lại"
Y Lợi Minh nghẹn ngào thỏa hiệp: "....Tôi sẽ hẹn"
Lâm Nhàn và Tập Doanh chính thức gặp mặt là hai ngày sau đó, trên mạng hot search đã biến mất.
Nhưng trong cộng đồng người hâm mộ, đây vẫn luôn là chủ đề nóng nhất hiện tại. Trên diễn đàn có vô số tin đồn, thậm chí có không ít người đã bịa đặt tin tức về Tập Doanh. Theo xu hướng này, có lẽ có người nào đó đang ghen tị với Tập Doanh và đang tìm cách đối phó cô ấy!
Vì vậy, chứng cứ trong tay Lâm Nhàn có chút trọng lượng. Thà nắm chắc trong tay mình còn hơn bị đối thủ mua chuộc lợi dụng.
Tập Doanh trong lòng tuy rằng có chút oán khí nhưng vẫn duy trì lễ phép chào hỏi : "Chúng ta đã không gặp nhau 2 năm rồi."
Không giống như Tập Doanh khí thế mang theo Kim tỷ, Lâm Nhàn chỉ có một mình, vẫn mặc áo len trắng và quần thể thao màu xanh lam, dáng vẻ lười biếng và tư thế thản nhiên.
"Cô muốn gì?" Kim tỷ từ trong túi lấy ra một xấp tiền và đẩy đó đến trước mặt Lâm Nhàn "Cô cứ nói."
Lâm Nhàn cầm lấy tiền nhìn một chút, lại đem nó ném lại trên mặt bàn, đưa mắt sang Tập Doanh hỏi: "Ai là người sai khiến cô hại tôi?"
Tập Doanh: "Tôi chỉ muốn gây sự chú ý, để có thêm lượng lớn người hâm mộ"
Lâm Nhàn biết Tập Doanh sẽ không dễ dàng nói ra, nên cô lấy điện thoại di động của mình, đặt nó lên bàn. Chỉ một thao tác điện thoại, âm nhạc bên trong liền vang lên:
"Thiên thần nhỏ thân yêu của tôi ~ hãy bay đến cửa trái tim tôi~"
Chẳng bao lâu, giọng hát chói tai của Tập Doanh vang dội khắp căn phòng yên tĩnh. Đây vốn là một bài hát ngọt ngào, đáng yêu và vui tươi nhưng cô hát nó như một bài hát tang lễ.
Những nốt lạc nhịp, giọng hát cứng ngắc, những nốt cao run rẩy, giọng giả thanh dựng tóc gáy....
Kim tỷ hoảng sợ, quay đầu nhìn về phía Tập Doanh: "....". Này mẹ nó là bị người ta hại à? Việc cô bị loại khỏi vòng bán kết mới là sự thật đúng đắn.
Lâm Nhàn tạm dừng phát nhạc, sau đó mỉm cười "hiền lành" với Tập Doanh: "Cô đã nhớ ra ai là người hại tôi chưa?"
Tập Doanh: "..."
Vốn dĩ Kim tỷ không coi trọng cuộc gặp gỡ này. Nhưng lúc này cô không thể không chú ý.
Tập Doanh nổi tiếng với vai trò diễn viên đóng phim chụp ảnh, theo lý mà nói, ngay cả giọng hát của cô ngũ âm không đủ, cũng sẽ không có vấn đề gì.
Tuy nhiên, ai cũng biết Tập Doanh ra mắt thông qua tiết mục tuyển tú.
Rốt cuộc, đó từng là một cuộc cạnh tranh quyết liệt và cô cũng được coi là một thí sinh có chỗ đứng. Nhưng với giọng hát như vậy, bạn nói cô ấy có thể đánh bại được một nửa số thí sinh, để tiến vào vòng bán kết? Nói ra, e là điều này thực sự có chút mờ ám.
Tuần trước, Tập Doanh còn ở buổi phỏng vấn nói cô bị người khác hãm hại và dẫn dắt mọi người nghĩ rằng Lâm Nhàn là người làm ra việc này,
Bởi vì hai điều trên, nếu mọi người biết Tập Doanh có giọng hát như vậy, thì danh tiếng của cô ít nhất bị giảm đi một nửa.
Sau khi nghĩ thông suốt về điều này, Kim tỷ rốt cuộc cũng nhìn thẳng vào Lâm Nhàn.
Lâm Nhàn vẫn điềm tĩnh, cầm ly cà phê trên bàn nhấp một ngụm. Sau đó, cô đưa tay lấy một viên đường và đổ sữa ở bên cạnh vào. Toàn bộ quá trình, cô đều cúi đầu xuống, không để cho Kim tỷ hay Tập Doanh bất luận một chút ánh mắt nào.
Cô không vội, cô thực sự không vội. Bây giờ, người lo lắng dĩ nhiên không phải là cô.
Kim tỷ bất đắc dĩ quay đầu, liếc nhìn Tập Doanh một cái, sau đó mỉm cười nói với Lâm Nhàn: "Tôi nhớ rằng, cuộc thi lúc trước, cấm mang thiết bị thu hình cá nhân vào"
Lâm Nhàn gật đầu: "A, đúng vậy, cho nên hẳn là chỉ có tôi có đoạn video này"Kim tỷ: "..."Thấy Lâm Nhàn có thể dửng dưng với lời đe dọa này, Kim tỷ cũng chỉ có thể nói thẳng: "Lúc trước, hẳn là cô đã ký hợp đồng, trong đó sẽ có điều khoản này đúng không? Cô coi như đã vi phạm hợp đồng?"Lâm Nhàn cười: "Kim tỷ, cùng là người trong giới, hiện tại chị nói những lời đe dọa này, nghĩ sẽ uy hϊếp được tôi sao?"Nụ cười trên mặt Kim tỷ dần phai nhạt, cô quay đầu trừng mắt nhìn Tập Doanh một cái. Lâm Nhàn xử sự hào phóng và điềm tĩnh, cùng với cái người nhu nhược, chỉ biết phục tùng nghe lời, trong miệng Tập Doanh từng nhắc đến, có điểm gì giống nhau sao?Nhưng mặc dù cô không hài lòng với khả năng phán đoán của Tập Doanh nhưng cũng chỉ có thể tiếp tục nói với Lâm Nhàn : "Cô quá bốc đồng...""Cảm ơn lời khen". Lâm Nhàn vui vẻ nhấp một ngụm cà phê, không chịu tiếp nhận lời đe dọa của cô.Kim tỷ: "..."Ở một bên Tập Doanh rốt cuộc cũng hoàn hồn sau sự xấu hổ, thừa nhận thất bại nói: "Tôi có thể nói cho cô biết ai đã yêu cầu tôi hãm hại cô nhưng tôi muốn xóa đoạn ghi hình này."Lâm Nhàn bình tĩnh mà đem điện thoại đẩy về phía trước: "Có thể, tôi đối với cô không có hứng thú."Tập Doanh nhìn về hướng Kim tỷ, đợi chị Kim gật đầu, sau đó lại nói: "Là Ông Quân Ngưng kêu tôi làm như vậy. "Lâm Nhàn cũng không quá kinh ngạc: "Cô cùng cô ấy có quan hệ gì?"Tập Doanh không muốn trả lời, nhưng nhìn vào ánh mắt bình tĩnh của Lâm Nhàn, cuối cùng cô cũng chọn thỏa hiệp và nói: "Sau cuộc thi, chúng tôi từng có một số liên lạc và đã gặp nhau hai lần trong đoàn làm phim."
Lâm Nhàn: "Cô ấy vì cái gì mà hại tôi?"
Tập Doanh buồn cười: "Cái này thì làm sao mà tôi biết được?"
Lâm Nhàn lại thập phần chắc chắn mà nói: "Cô biết."
Tập Doanh: ".... Tôi cũng không biết rõ lắm chắc là bạn trai của Ông Quân Ngưng, hình như hắn rất thích cô." Trên thực tế, Ông Quân Ngưng cùng bạn trai không có mối quan hệ tốt đẹp. Người đàn ông này cũng là một tiểu sinh lưu lượng nhỏ và hắn rất thích tán tỉnh người khác. Lâm Nhàn lớn lên lại xinh đẹp nên bạn trai của Ông Quân Ngưng có một ít động tâm.
Ông Quân Ngưng ghen tuông quá độ liền nhịn không được muốn làm cho Lâm Nhàn rời khỏi giới giải trí.
Nghe xong lời này, Lâm Nhàn không muốn lãng phí thêm thời gian nữa, đứng dậy xóa đoạn ghi hình trước mặt Tập Doanh.
Trước khi rời đi, Lâm Nhàn còn nói với Tập Doanh: "Tôi có thể không đề cập tới giọng hát kém của cô nhưng sau khi cô quay về, cô phải đăng Weibo giải thích rõ là tôi không phải người đánh thuốc mê cô, chúng ta không có ân oán gì với nhau cả!"
Nói xong, Lâm Nhàn liền xoay người rời đi
Tập Doanh tức giận nói với Kim tỷ: "Cô ấy quá kiêu ngạo"
Kim tỷ chế nhạo: "Người ta có vốn để kiêu ngạo ngược lại là em, sao lại bất cẩn để nhược điểm rơi vào tay người khác."
Tập Doanh lại lần nữa hổ thẹn cúi đầu, Kim tỷ cũng tò mò hỏi: "Làm thế nào mà em đi tới được vòng bán kết? Thực ra chị muốn hỏi thêm, làm sao em vượt qua buổi thử giọng?"
Tập Doanh không trả lời nhưng Kim tỷ cũng có thể đoán được, chỉ cảm thấy có chút khinh thường nhưng không nói thêm gì vì giá trị thương mại của Tập Doanh vẫn còn.
Ngược lại nhìn về hướng Lâm Nhàn rời đi, cô cười, tán thưởng và nói: " Thật ra cô ấy khá thú vị. Những người như thế này không thể nói chuyện qua loa được, sớm muộn gì họ cũng nổi tiếng, lúc này giúp cô ấy một phen, sau này có khi chúng ta có thể dựa vào cô ấy."
Kim tỷ nói xong, liền đứng dậy mà đi. Phía này, Tập Doanh nghe xong cảm thấy trong lòng rất khó chịu.
Cô chính là dựa vào nỗ lực của bản thân mà nổi tiếng, ngay cả vai diễn trong phim tiên hiệp kia cũng là do kim chủ giúp cô giành được. Tuy là cô rất nổi tiếng nhưng không thể phủ nhận toàn bộ quá trình này đều có sự giúp sức của cả một đoàn đội.
Ngay cả Kim tỷ, người đại diện kim bài của công ty cũng là do người kia tìm đến.
Bây giờ, cô biết chính mình là người ở dưới quyền của Kim tỷ nhưng chị ấy lại khen ngợi người khác.
Tập Doanh bỗng nhiên cảm thấy trong lòng chua chát, nhưng cô vẫn cố kìm nén lại. Sau khi về nhà, cô không lập tức đăng bài giải thích lên Weibo.
Cô tính để cho Lâm Nhàn chút thời gian để lo lắng.
Kết quả là ngay tối hôm đó, cô bỗng minh bạch rõ tâm tình của Ông Quân Ngưng.
Sau khi cúp điện thoại, cầm di động trên tay, ánh mắt cô ngày càng lạnh.
Lâm Nhàn tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, cô phát hiện ra rằng Tập Doanh, cô gái này đã làm trái với lời hứa của mình. Cô ta không đăng lời giải thích lên Weibo thậm chí còn trực tiếp chỉ mặt điểm tên cô là người hạ dược cô ấy.
Lâm Nhàn: "..."
4637: "..."
Suy nghĩ một lúc, Lâm Nhàn hỏi 4637: "Cô gái thật thà này, thật sự cho rằng ta đã xóa sạch video sao? Cho nên cô ấy mới thản nhiên giẫm lên ta như vậy."
4637 còn ngạc nhiên hơn cả cô: "Không phải cô đã xóa nó rồi sao!"
Lâm Nhàn hỏi với vẻ mặt khó hiểu: "Haha ngươi chính là máy móc có trí thông minh nhất thế giới, phải không? Tuy là ta đã xóa nó vào ngày hôm qua, nhưng ngươi có thể khôi phục nó lại?"
4637 ngẩn ngơ: "... Việc đó quá dễ."
Lâm Nhàn một mình làm bữa sáng trong ký túc xá, thản nhiên mà nói: "Chuẩn bị đi! Sau khi phản công xong, cũng là lúc ta nhận hàng chuyển phát nhanh."
4637: "..."
—-----
Tập Doanh đăng Weibo lúc 2:00 sáng qua, cô nói:
"Tôi không muốn ra ngoài nói những điều này, nhưng càng không muốn trở thành kẻ yếu đuối, nên quyết định nói ra.
Lâm Nhàn lúc trước, tuy rằng cô rất muốn thắng nhưng tôi cũng sẽ không trách cô. Vậy mà bây giờ cô còn vu khống tôi như thế này, thật là quá đáng!!"
Ôi trời ơi ! Đây là chỉ mặt gọi tên nha! trong giới giải trí rất nhiều người nổi tiếng có chuyện bất bình, hiếm khi lại nhắc thẳng thừng đến tên người đó. Có thể họ sẽ nói bóng gió, có thể họ sẽ chỉ trích, nhưng họ sẽ luôn chừa lại cho mình một con đường sống.
Hầu như, không có người nào dám gọi thẳng tên như Tập Doanh! Mặc dù cô không nói rõ ràng Lâm Nhàn phải chịu trách nhiệm về những gì đã xảy ra mấy năm về trước, nhưng xét theo tin tức trong hai ngày qua điều này trực tiếp chỉ tội Lâm Nhàn.
Ngay khi bài đăng trên Weibo này xuất hiện, toàn bộ mạng xã hội được ăn dưa đến phát điên:
Miêu Đồ Hộp: [Nhìn này, bị vả mặt mạnh quá!!!]
Ta Không Có Hoài Niệm Nàng: [Ta tin tưởng Doanh Doanh nếu cô ấy dám nói như vậy chứng minh Lâm Nhàn chắc chắn đang hoảng sợ]
Một Cảm Giác Nhói Đau: [Không cần phải nói gì thêm, đó chính là những việc Lâm Nhàn đã làm trước đây.]
[ Đừng nói nữa ! Chúng ta cùng đồng thanh hét lên! Lâm Nhàn cút ra khỏi giới giải trí!!]
[ Hừ, cô ấy thật là ngu xuẩn. Cô ấy chưa bao giờ nghĩ tới việc đắc tội với Tập Doanh sẽ có kết cục như thế nào?. Sức mạnh của Glow Sticks chúng ta, chắc hẳn sẽ làm cô ấy hối hận!!]
[ 7 tiếng đồng hồ rồi, không có phản hồi sao, đây là co đầu rụt cổ hả?]
[ Đồ ngốc nghếch, chắc hẳn cô ấy nghĩ mọi người sẽ không để ý đến mình. Bạn còn đang mong đợi điều gì? Doanh Doanh nhà ta tự mình vả mặt cô ấy. Chỉ hỏi hiện tại mặt Lâm Nhàn có đau không?]
[Mặc dù Tập Doanh không nói rõ ràng , nhưng không nghi ngờ gì nữa Lâm Nhàn là kẻ không có lương tâm. Đây có thể coi là một vụ án hình sự đúng nghĩa.]
Trên mạng, rất đông người thích xem náo nhiệt đêm khuya, liền bắt đầu thảo luận cùng nhau. Họ cũng đang chờ đợi Lâm Nhàn sẽ đáp lại như thế nào. Rốt cuộc tin tức lớn như vậy, ai còn có tâm tình đi ngủ.
Ấy vậy mà, điều mà mọi người không thể tưởng tượng ra là chính chủ, Lâm Nhàn đang ngủ rất ngon, một giấc ngủ thẳng tới sáng hôm sau.
Tập Doanh đăng bài vào lúc 2:00 sáng nhưng Lâm Nhàn vẫn luôn chưa phản hồi. Tất cả mọi người đều cười nhạo Lâm Nhàn là con rùa rụt cổ . Cho đến 10:00 sáng hôm sau, Lâm Nhàn mới chậm rì rì mà đăng bài lại.
Cô chỉ đáp lại một câu, đính kèm một đoạn video 10 giây.
Nhấp vào video, có sự xuất hiện của Lâm Nhàn và Tập Doanh. Hai người họ đang hát bài hát mang tên "Tiểu Thiên Sứ" đã nổi tiếng trên mạng rất nhiều năm về trước. Tuy nhiên ngay giây phút Tập Doanh cất tiếng hát, cư dân mạng từ trạng thái ồn ào, sôi nổi chuyển sang trạng thái chết lặng.
Đi kèm với đoạn video cực ngắn này là câu nói của Lâm Nhàn: "Cô đang coi thường ai? Tôi đánh thuốc mê cô? Cô nghĩ mình xứng hả?"
Toàn mạng: "....."
—----
Lúc này, đừng nói là hậu viện hội của Tập Doanh đang bối rối ngay cả chính chủ cũng trở nên ngơ ngác.
Giọng hát khàn khàn như quỷ khóc sói gào, xác thực thập phần khó nghe.
Cảm giác điện thoại đều bị chính thanh âm này làm chấn động, các fan rốt cuộc cũng phản ứng lại, mà phản ứng đầu tiên chính là phủ nhận.
Miêu Đồ Hộp: [L*иg tiếng! Đây chính là l*иg tiếng!]
Ta Không Có Hoài Niệm Nàng: [Giả dối, tôi từng nghe Doanh Doanh hát bài này rồi! Làm sao mà có thể như vậy được!!]
[ Hahaha nhà của ai bị sập! Đó là ngôi nhà của Glow Sticks đã bị sập!]
Ta Không Có Hoài Niệm Nàng: [Chết tiệt ,chị ơi đây chắc chắn là ngụy tạo!]
[Đây là video giả, cứ đợi đó, tôi chống mắt lên xem con khốn Lâm Nhàn còn có chứng cứ gì tiếp theo không]
Nói xong lời này, rất nhiều fan đều trở nên im lặng.
Cuộc trò chuyện sôi trào và mọi người đều nghi ngờ về tính xác thực của đoạn video trên.
Cũng có người nói: [Chúng ta thích chính là con người Doanh Doanh chứ không phải giọng hát Doanh Doanh. Cho dù đây là sự thật thì có vấn đề gì?]
Ngay lập tức, bình luận này đã thu hút được nhiều lượt thích và phản hồi của mọi người.
Hậu viện hội lúc này cũng quá bối rối để phản hồi và họ bắt đầu bí mật liên lạc với chị Kim.
Mặc dù Lâm Nhàn không nói thêm gì nữa, nhưng chỉ riêng sức mạnh của câu nói này đủ khiến người hâm mộ của Tập Doanh phải hoang mang.
—---
Tập Doanh nhìn video của Lâm Nhàn, cơ thể cô run rẩy, cảm thấy lửa hận ngập trời, đồng thời cũng sợ hãi cực kỳ. Tuy cô là diễn viên nhưng cô xuất đạo qua chương trình ca hát. Vì vậy, nếu cô ấy ngũ âm không được đầy đủ, cô ấy sẽ bị toàn mạng trào phúng.
Đây là một sự thật, và là một sự thật đáng bị chế giễu!
Tuy nhiên, chuyện này vẫn chưa hoàn toàn kết thúc tại đây.
Kim tỷ với tư cách là người đại diện kim bài của công ty Bàng Húc, cô ấy đã để cho Tập Doanh một số lời khuyên và yêu cầu cô tiếp xúc nhiều hơn với Lâm Nhàn. Không ngờ Tập Doanh lại tự lao đầu vào chỗ chết.
Cô đây là muốn làm hại người khác! Được, tôi đây cũng chỉ nhắm mắt làm ngơ. Nhưng nếu cô có bản lĩnh hại người khác thì đừng để họ quay ngược lại đâm cô!
Kim tỷ tức giận, gọi cho Tập Doanh: "Em là đồ óc heo sao? Hôm qua cô ấy chưa cho chúng ta xem video à? Hay là em không thấy giọng hát của chính mình hay đến mức nào?"
Tập Doanh bị dọa đến choáng váng: "Nhưng, nhưng, chính là, em nhìn cô.... cô ấy đã xóa video!"
Kim tỷ gầm lên: "Chị đây không phải cũng thấy sao?? Em có biết bản sao là gì không? Làm thế quái nào mà em chắc chắn cô ấy xóa bản gốc duy nhất?". Kim tỷ rít gào.
Tập Doanh ngơ ngác mà tiếp tục nói lắp: "..... A? Chính là....."
Kim tỷ: "Nhưng là cái gì!!! Cô ấy làm trò xóa trước mặt em và yêu cầu em đăng lời giải thích, điều này có nghĩa là cô ấy không có ý tứ truy cứu. Chuyện này em không nhìn ra sao?"
Tập Doanh: "Vậy... vậy trong tay cô ấy còn có chứng cứ khác à?"
Kim tỷ thở dài: "Cô ấy nói không có hứng thú với em, không cần thiết phải cắn chặt không buông. Muốn đăng thêm bằng chứng sẽ không mất nhiều thời gian đến vậy. Trong khoảng thời gian này, chúng ta sẽ thực hiện một phương án khác nhằm phát triển mối quan hệ giữa em và cô ấy, giúp hai người gầy dựng một tình bạn thân thiết. Bằng cách này, nếu cô ấy dám đăng video khác lên, cô ấy sẽ bị buộc tội phản bội bạn bè và khiến cô ấy cảm thấy mất mặt. Đây gọi là đả thương địch một vạn tổn hại mình tám trăm. Em có hiểu nguyên tắc chủ động đối phó thay vì bị động phản ứng không?" Chỉ cần cô ấy được cho thêm một chút thời gian, cô ấy có thể quản lý tốt tính cách mù quáng của mình.
Tuy Tập Doanh không hiểu rõ, nhưng cô vẫn ngoan ngoãn đáp: " Hiểu, em hiểu"
Kim tỷ: "....". Ngươi hiểu thì có ích lợi gì?
Tập Doanh biết người đại diện của mình hiện tại đang rất tức giận, nên chỉ có thể cúi đầu thừa nhận sai lầm của mình, sau đó thận trọng hỏi: "Chị Kim, vậy..... em nên làm gì?"
Kim tỷ ậm ừ rồi cúp điện thoại. Bản chất giọng hát tông điếc của cô ấy đã bị vạch trần, khó có thể phục hồi. Mạng xã hội náo loạn như vậy, cho dù có xóa bài đăng trên Weibo kia thì cũng không thể bịt miệng tất cả lại được.
Bây giờ, chỉ có thể chờ Lâm Nhàn tự mình phủ định. Hiện tại, dù video có đúng hay sai thì vẫn bị cho là sự thật.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro