409

BREAKING Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục – Q06- Chương 409+410By on April 4, 2017Chương 409: Chữa thươngEdit: Trang JuBeta: Tiểu Tuyền

Chiều hôm đó, Thất tử cũng đánh một lôi đài, hơn nữa thoải mái mà thủ được, giống như nàng kiên trì tới cuối cùng. Khỏi cần nói, phương thức hắn chiến đấu lại đưa tới sự chú ý của cung điện trong rừng, dù sao kiểu đánh nhau của Trọng Minh Điểu từ trước đến nay chưa từng thấy. Nhưng mà sau khi Thất Tử vừa vào sân, thì đối thủ trên mặt đất cuồn cuộn không dứt tới khiêu khích, so với Ninh Tiểu Nhàn nơi đó tấp nập hơn nhiều, đầu tiên hắn còn chưa cảm thấy khác thường, sau đó đánh gãy hai chân một tên trong đó mới hỏi ra được lý do, hắn là một người từ bên ngoài mới vừa vào Ẩn Lưu, lại dám mơ ước Thanh Loan đại nhân! Yêu quái giống đực trong Ẩn Lưu muốn theo đuổi nàng cũng không biết có bao nhiêu, hết lần này tới lần khác Thanh Loan đối với tên oắt con mới tới còn giống như có một chút ý, điều này làm cho rất nhiều nam thanh niên độc thân làm sao có thể nhịn?

Nhưng bất kể như thế nào, nàng rốt cục kiên trì tới cuối cùng. Chạng vạng tối ngày thứ ba , khi nàng trải qua một trận quyết chiến cuối cùng, đem một con báo tuyết ném ra cửa truyền tống, rốt cục không ai dám lên đài nữa. Khác với những lôi đài kia, mặc dù nàng mệt mỏi đến cơ hồ là dựa vào bản năng xuất thủ, nhưng cũng không có con báo tuyết này giết chết, thậm chí vết thương trên người hắn cũng không quá nặng nề , chẳng qua là bị đánh đến nỗi không thể động đậy. Kết quả lũ yêu dưới đài thấy cái kết quả này, ngược lại mặt lộ vẻ tôn kính, không ai nhao nhao muốn thử nữa.

Đây cũng là chủ ý của Trường Thiên , bởi vì đấu võ sẽ kéo dài, yêu quái thủ lôi thể lực tiêu hao thật lớn, ngược lại lúc này mới thấy còn có thể nương tay mà không giết chết đối phương đài chủ mới là thực lực hùng hậu, thành thạo.

Nàng khẽ thở hổn hển, trên người mặc dù mang theo vết thương, nhưng lưng lại thẳng tắp như cây tùng vậy. Lần đầu tiên nàng từ trong mắt của yêu quái thấy được vẻ khâm phục cùng kính sợ. Trước kia nàng cũng không hề biết, cảm giác như vậy, thật không ngờ cảm giác lại tốt đẹp thế; nàng cũng không biết,ánh sáng trong mắt mình nhanh chóng bị người ở bên ngoài nhìn thành rất kiên quyết, tỉnh táo mà bén nhọn.

Đây là trong hai ngày qua, tự mình Ninh Tiểu Nhàn chiến thắng ba mươi hai đối thủ. Trong cuộc sống trước đây, nàng chưa bao giờ có cường độ chém giết dày đặc đến thế. Trải qua hai ngày sinh tử rèn luyện, nàng rốt cục có một chút tâm thái của cường giả .

Buổi tối ngày hôm nay, toàn bộ võ đấu sẽ kết thúc, sau đó cử hành nghi thức trao thưởng.

Cái nghi thức này quả nhiên lại mang phong cách từ trước đến nay của Ẩn Lưu. Giản lược, nhanh chóng hơn nữa lợi ích thiết thực. Nhóm phần thưởng cao cấp lấy pháp khí, linh đan làm chủ, đãi ngộ phong phú như vậy, ngay cả nàng nhìn cũng động tâm. Mà một nhóm mười tên đài chủ vạn tượng kỳ trở xuống này , có thể tự do lựa chọn một quả Long Tượng quả hoặc là một pháp khí . Nàng cùng Thất tử đều lựa chọn Long Tượng quả. Mà những đài chủ khác, ví dụ như thần thông cầm yêu sử dụng, đối với nhu cầu Long Tượng quả không có lớn như vậy .

Phần thưởng là hai vị môn chủ tự mình công bố. Nàng mới cầm quả từ trong tay Lang Gia, đã nghe người này truyền âm cho mình nói: "Dưỡng tốt thương tích, bốn ngày sau lên đường. Người ta phái đi, buổi tối ngày mai sẽ đến chỗ của ngươi"

Nàng gật đầu. Rốt cục phải rời khỏi cái tông phái thần thông này rồi, nàng ngây người gần một tháng, cũng không thể dòm ngó toàn bộ bí mật của nó.

Trở lại chỗ ở của mình, nàng xóa dấu vết của mình trong chốc lại, cho đến khi một luồng ánh mắt theo dõi dời đi. Nàng mới xoay người vào Thần Ma ngục, lưu lại Thất Tử trông chừng. Ánh mắt như vậy mấy ngày gần đây luôn theo sát nàng như bóng với hình, nàng biết đây là người Lang Gia phái tới theo dõi .

Nàng tới mảnh vườn nhỏ trong tầng thứ năm, lấy Long Tượng quả giống quả đào từ trong ngực ra nhìn một chút, sau đó đem nó ném lên Tức Nhưỡng. Vật này cả đời chỉ có thể ăn một lần. Nàng và Thất Tử cũng sẽ không ngu dốt trực tiếp lấy ra ăn sống. Tức nhưỡng có bản lãnh tăng trưởng công hiệu gấp mười lần, nàng rất mong đợi hiệu quả gấp mười lần của Long Tượng quả, có thể từ mục nát sinh ra tác dụng thần kỳ như thế nào.

Thấy thân thể Tức Nhưỡng trong suốt như thạch rau câu dần dần bao bọc lấy qủa, tan ra. Không mất bao lâu, chồi non mới từ hột xuất hiện, từ từ lớn lên, phía dưới sinh ra rễ cây, đội đất mà lên. Lúc này nàng mới thở nhẹ ra một hơi. Xem ra vấn đề khó khăn trồng Long Tượng quả , thả vào Tức Nhưỡng căn bản không thành vấn đề, rất tốt.

Sau khi giao phó Tức Nhưỡng toàn lực thúc giục cây Long Tượng quả nhỏ, nàng mới xoay người tiến vào tầng dưới cùng.

Qua hơn hai mươi canh giờ xa cách giờ lại nhìn thấy nàng, trước mắt Trường Thiên cảm thấy là con thú nhỏ vừa mới đã trải qua đánh giết đẫm máu. Cả người tràn đầy lệ khí. Nàng từ trước đến giờ chú trọng sạch sẽ, song ác chiến một ngày một đêm, trên người có thêm rất nhiều vết thương, mặc dù bên trong thời gian nghỉ ngơi đã chữa trị sơ qua, nhưng tiến vào vòng chiến đấu tiếp theo. Vết thương vẫn không thể tránh khỏi nứt ra, rướm máu. Nên nàng một thân trang phục màu tím đã bị nhiễm đỏ gần một nửa , cũng có nhiều nơi nứt ra, trên da lộ ra máu đen.

Nhưng cho dù như vậy, hắn vẫn cảm thấy nha đầu này rốt cục hiện ra sự sắc sảo khác biệt, thoạt nhìn ngỗ ngược lại bất tuân, giống như một đóa hoa hồng máu, tràn đầy sa đọa lại đẹp một cách nguy hiểm. Đại khái đây cũng là câu trong miệng nàng hay đề cập tới "Người yêu trong mắt bản thân còn đẹp hơn Tây Thi"? Hắn thầm cười giễu mình một tiếng, mở miệng nói: "Tới đây, xử lý vết thương một chút."

Trên người của nàng được thân thể đằng yêu cùng ô lân bảo giáp bảo vệ, căn bản không có vết thương rõ ràng, chỉ gãy hai cái xương sườn, đây là do một con vượn hung bạo lưu lại ; vết thương rõ ràng chủ yếu tập trung ở chân tay, vết thương tàn nhẫn nhất là cạnh bắp đùi, cái vết thương âm hiểm này là lễ vật miễn phí đối thủ thất bại thứ hai biếu tặng . Để tỏ lòng cảm tạ, Ninh Tiểu Nhàn trực tiếp đem đầu của hắn lột một nửa.

Chính nàng từ lâu đã đem xương sườn nối lại. Trường Thiên thả ra thuật vệ sinh, sau đó kiểm tra vết thương một lần, lúc này mới bắt đầu buông tay trị liệu. Giữ lôi đài ứng phó xa luân chiến, đối với thể lực cùng ý chí đài chủ là khảo nghiệm khổng lồ, nàng luôn luôn yếu ớt, lúc này lại có thể nhẫn nại đến cuối cùng, cực kỳ ngoài dự liệu của hắn. Sau khi hắn xử lý hai vết thương trên cánh tay nàng, lại làm nàng nằm nghiêng đưa lưng về phía mình, sau đó nhẹ nhàng kéo cái quần nhuốm máu của nàng xuống. Quần áo trên người đã sớm dính vào trên da, khi kéo xuống đụng phải vết thương, nàng khẽ kêu một tiếng.

"Rất đau sao?" Tim của hắn cũng rất là đau đớn.

Vết thương trước mắt dài gần hai tất, da thịt màu đỏ đen bị lật lên, chẳng qua là máu đã sớm ngừng chảy, bởi vì con Hỏa Hồ đánh lén nàng, công kích của nó mang theo hỏa độc, thiêu cháy vết thương, trong lúc vô tình thay nàng cầm máu. Sau cuộc chiến mặc dù nàng trị liệu qua loa một chút vết thương, nhưng hỏa độc không mất đi, nên vết thương nổi mụn nước, rất kinh người, may mà nàng không nhìn thấy.

Đã từng là cô nương quá mức yếu ớt, bị một kiếm của Thạch Quý San chém vào trên bả vai đau khóc thành tiếng, thương tích hai ngày liên tiếp này so với khi đó nghiêm trọng gấp mấy lần, cũng không thấy nàng rơi nước mắt, thậm chí mang theo vết thương như vậy, nàng ở trong chiến đấu vẫn kiên định, nhanh như thỏ chạy, căn bản giống như không bị ảnh hưởng.

Thấm thoát, nàng đã trưởng thành như ngày hôm nay.

"Đau chết mất." Nàng nhỏ giọng rên rỉ. Phía sau truyền đến âm thanh vải vóc bị xé rách, trên đùi nhất thời chợt lạnh. Âm thanh này nghe có vẻ háo sắc, hắn dường như nằm ở phía sau mình không tới một thước kiểm tra vết thương trên đùi, nàng giống như có thể cảm giác được hơi thở hắn nong nóng phả trên làn da nhạy cảm của nàng, liền không nhịn được mặt đỏ ửng.

"Nhịn một chút, rất nhanh sẽ khá hơn". Trên vết thương rất nhanh truyền đến cảm giác mát lạnh, làm thân thể bị hỏa độc bao vây quấy nhiễu của nàng thoải mái đến khẽ kêu một tiếng. Âm thanh này mềm mại quyến rũ, nàng có thể cảm giác được động tác phía sau của Trường Thiên đột nhiên dừng lại.

Nàng lúng túng không biết làm thế nào mới tốt.

May là Trường Thiên cũng chỉ dừng lại một thời gian ngắn mà thôi, ngay sau đó tay lại khẽ vuốt da thịt xung quanh vết thương, chỗ đó ấm áp dạt dào, nàng biết đây là Thần Thuật trị liệu đang có tác dụng. Thân thể của nàng rốt cục thanh tĩnh lại, lúc này mới cảm giác được thân thể lộ ra mệt mỏi . Thời gian chiến đấu dài, cường độ cao, cho dù lấy thể chất hiện tại của nàng cũng chịu không nổi.

Trường Thiên tựa hồ biết nàng khó chịu, đưa tay xoa bóp quanh thân giúp nàng, bàn tay tới nơi nào thần lực tới nơi đó, ở trong cơ thể nàng bơi lội vùng vẫy đan xen, làm nàng giống như ngâm mình ở trong nước nóng, thoải mái chỉ muốn nhắm mắt.

"Ngủ đi. " tiếng nói nồng ấm dễ nghe của Trường Thiên vang lên bên tai nàng, huyệt thái dương có vật nhẹ nhàng vuốt qua.

Nàng quả nhiên mơ màng ngủ. Cái cảm giác này giống như nàng vùi lấp trong sợi nhung tơ tằm màu đen, thâm trầm sâu thẳm, ngủ ngon đến ngay cả một giấc mơ cũng không có.

Chờ lúc nàng tỉnh lại, người đang tựa vào trong ngực Trường Thiên, vết thương trên người đã sớm bình phục, chỉ có nội thương trong xương sườn còn mơ hồ đau, ngoài ra chỉ có chân tay có cảm giác bủn rủn khắp nơi, đầu óc cũng có chút mơ màng. Đây là di chứng sau thời gian dài căng thẳng cân não, không phải là Thần Thuật có thể tiêu trừ .

"Ta ngủ bao lâu rồi?" Âm thanh của nàng nồng đậm ngái ngủ.

"Chỉ mới sáu canh giờ. Sao nàng không ngủ thêm một lát nữa?" Trong mắt của nàng lại khôi phục thư thái, sát ý của mấy canh giờ trước đã không còn thấy được nữa. Đây là chuyện tốt, hắn cũng không muốn nàng giống như rất nhiều yêu quái kia, bị vùi hảm trong cảm giác muốn chém giết không thể kiềm chế.

Nàng không đáp, duỗi duỗi thẳng cánh tay ra xem xét. Vết thương trên hai tay đã sớm khỏi hẳn, vết thương đang lên da non , thoạt nhìn vô cùng mịn màng. Nàng tấm tắc khen ngợi: "Liệu pháp trị liệu của chàng thật kỳ diệu, lợi hại hơn thần thông của người khác nhiều."

"Đó là bởi vì liên quan đến sinh mệnh lực, dùng thần thông này để trị liệu hiệu quả tốt hơn ." Hắn lười biếng nói một câu, đem bàn tay nàng bắt được đưa tới miệng, ngậm lấy đầu ngón tay mảnh khảnh mút. Nếu nói đứt tay ruột xót, nhất thời từng đợt cảm giác ấm áp tê dại buồn buồn từ trên đầu ngón tay truyền đến, làm nàng đỏ mặt, lúc này mới phát hiện một cái tay khác của Trường Thiên đang chậm chạp vuốt hai chân của nàng.

Quần áo cả người nàng rách nát còn chưa thay, dưới thân chỉ mặc khố, quần dài đã sớm bị sức mạnh bạo lực xé nát. Cảm giác ấm áp êm ái từ trên đùi truyền đến, mắt thấy không khí lại dần dần chuyển thành mờ ám, nàng đàng hoàng không khách khí tát một cái bàn tay đang vuốt ve, kéo hắc bào của Trường Thiên đắp lên chân mình, vội vàng tìm đề tài nói:

"Đúng rồi! Chúng ta bắt được Ôn Yêu, rốt cuộc có liên quan gì với cùng âm Cửu U?"

"Hơn một vạn năm trước, Ôn Yêu có một lần tàn sát bừa bãi Nam Chiêm bộ châu, nàng đoán xem cuối cùng nó bị tiêu diệt như thế nào ?" Món đồ chơi yêu thích chạy mất, hắn rất bực tức nhìn chằm chằm nàng. Đôi chân cô gái nhỏ này rất thon dài, nhẵn nhụi như dương chi bạch ngọc, hoặc bởi vì vận động lâu dài, mỗi một tấc da thịt cũng tràn đầy lực đàn hồi, hắn cho dù tinh tế thưởng thức thêm mấy ngày cũng sẽ không chán.

Nàng thở dài một hơi: "Ta đoán nó căn bản không có bị tiêu diệt." chuyện Ôn dịch này khắp nơi lộ ra vẻ không bình thường, giai đoạn nàng ngây người ở sơn trại kia đã từng suy nghĩ nhiều lần.

"Nàng nói đúng." Trường Thiên vuốt vuốt bả vai của nàng tán thưởng "Sách sử ghi lại, cuối cùng nó đã bị tiêu diệt, hiện tại chúng ta đã biết ghi chép này không chính xác, bởi vì nó chẳng qua là bị phong ấn , mà không phải là hoàn toàn biến mất".

Chương 410: không phải là bệnh thần kinh sao?

"Đại anh hùng đánh thắng nó, chính là Âm Cửu U đúng không?" Nàng châm chọc nói.

"Một vạn năm lúc trước đợt ôn dịch dính líu cực kỳ rộng lớn. Sức ăn của Ôn Yêu thật sự quá lớn, số lượng người phàm chết trong ôn dịch quá mức khổng lồ, đã làm nguy hiểm đến sự thống trị của Tiên Tông làm cho các tông phái lớn ở Nam Chiêm bộ châu đều lên án đối với Ôn Yêu. Âm Cửu U ẩn thân ở trong những tông phái đó cũng xuất thủ với nó".

"Lúc này, ưu thế sống lâu, kinh nghiệm phong phú liền thể hiện ra, hắn lại có thể biết chỗ hiểm của Ôn Yêu không phải ở trên người, mà là đặt ở trong cái gọi là ' hộp sinh mệnh . Vật này chính là nhược điểm của nó cùng chỗ ở của chân thân, có thể rời khỏi thân thể trốn đi. Chỉ có đánh nát hộp sinh mệnh, Ôn Yêu mới có thể chết hoàn toàn."

"Cái gì?" Nàng lấy làm kinh hãi, trong đầu có linh quang chợt lóe, mơ hồ đoán được điêu gì đó."Nói như vậy, Ôn Yêu căn bản đánh không chết?"

"Chính xác, khi đó Tiên Tông so với bây giờ còn lợi hại hơn rất nhiều, nhưng Ôn Yêu bị giết một lần lại một lần, ôn dịch lan tràn trên đại lục này chưa từng dừng lại. Lúc này, mọi người cũng thấy có cái gì không đúng, có người thông minh cũng từng suy đoán như vậy. Từ trong trí nhớ của Đoan Mộc Ngạn , chúng ta biết là Âm Cửu U tìm được "hộp sinh mệnh" của Ôn Yêu trước, lại cảm thấy sinh mạng kỳ dị này có lẽ ở tương lai một ngày sẽ có chỗ dùng đối với hắn, vì vậy cũng không có ra tay đánh nát nó, mà đem nó nhét vào phía Tây đáy thiên hồ, cũng chính là trong thủy cung xích ngư, mà Ôn Yêu thì bị đích thân hắn phong ấn trong một địa cung tại Nam Bộ của đại lục, cũng chính là chỗ thủ hạ Mịch La phát hiện kia."

Ninh Tiểu Nhàn trầm mặc một hồi mới thản nhiên nói: "Nói như vậy, mấy tháng này Ôn Yêu quấy nhiễu cả Nam Chiêm bộ châu đến long trời lở đất, chính là Âm Cửu U thả ra sao?"

Trường Thiên gật đầu: "Đoan Mộc Ngạn vẫn du tẩu ở Tây Bộ, chưa từng thấy Bổn Tôn Âm Cửu U ( bản gốc của Âm Cửu U). Nhưng suy đoán của hắn hẳn không đầy đủ. Nguyên nhân thả Ôn Yêu ra cũng rất đơn giản, nếu một chốc tìm không ra phân thân lão Đại, mười vạn hồn lực Tiên yêu kia tung tích không rõ, nên dù sao Âm Cửu U cũng phải tìm biện pháp nhanh chóng khôi phục thực lực mình. Hàn phệ Ngư trong Cực âm chi địa, số lượng nghe tuy nhiều, nhưng đối với khẩu vị hồn tu như hắn mà nói, chẳng khác nào muối bỏ biển. Cho nên, không bằng đem Ôn Yêu thả ra đả thương người, hắn thuận lợi hút lấy hồn lực người chết ."

"Đúng rồi, đúng rồi." Nàng chỉ cần vừa nghĩ một chút trong lòng chợt hiểu ra, "Âm Cửu U ở cuộc chiến trung cổ bị thua thiệt nhiều. Biết kết quả mình sẽ là kẻ địch của cả thiên hạ, hơn nữa mới vừa thoát ra khỏi trấn áp ở núi Ngọc Hốt , thực lực vẫn còn yếu, lại không thể công khai hoạt động, cho nên đem Ôn Yêu không có kiến thức này thả ra. Dù sao cũng chỉ là quái vật sinh ra từ chướng khí kết, không biết tốt xấu, lập tức phát tán mầm mống bệnh tật trên đại lục, chết một người lại một người, Âm Cửu U có thể vui vẻ rồi. Ôn Yêu ở ngoài sáng hấp dẫn lực chú ý của người trong thiên hạ, hắn liền ở chỗ tối len lén hấp thu hồn lực người chết. Lợi ích gì hắn đều chiếm hết.!"

"Cũng không có chiếm hết." Trường Thiên tiếp lời, khóe miệng treo một tia cười lạnh, "Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên. Hắn cũng không ngờ tới sau khi Ôn Yêu bị giam giữ vạn năm, đến lúc này thực lực yếu ớt. Chỉ cần chúng ta cùng Mịch La cũng có thể giải quyết, hiện tại người phàm trên đại lục chết đi cùng lắm chỉ trăm vạn dân chúng, chút hồn lực này đừng nói đối với hắn, chính là đối với Đồ Tẫn mà nói cũng còn lâu mới đủ. Chẳng qua là loại sinh vật kỳ lạ như Ôn Yêu, nếu hộp sinh mệnh không bị hủy, thì người thật sẽ không chết."

"Nhưng mà điều này cũng không có gì hay để hâm mộ . Thời trung cổ, Âm Cửu U dù phát hiện phương thức trọng sinh này nhưng nó cũng có tổn hại. Ví dụ như mỗi một lần sau khi Ôn Yêu bị đánh tan, mặc dù hộp sinh mệnh một lần nữa có thể ngưng tụ lại thân thể Ôn Yêu, nhưng trí nhớ trước kia sẽ không còn. Ôn Yêu ở trong mạng mới đầu trống rỗng, chỉ để lại bản năng giết chóc cùng ăn cơm. Nếu không Ôn Yêu sống vài vạn năm có thể sử dụng trí nhớ trước kia cùng kinh nghiệm đã trải qua khi trọng sinh, như vậy không biết sẽ đáng sợ đến cỡ nào."

Nàng cắn cắn đầu ngón tay, nói thẳng : "Khó trách sau khi ta giết chết Ôn Yêu. Không có cảm giác được bất kỳ báo công đức nào thêm vào bản thân, thì ra nó căn bản là không có chết. Ừ, cũng khó trách ôn dịch lại lần nữa bắt đầu lan tràn ở Tây Bộ , nhưng không có tổn thất như Thành Trì Minh, bởi vì ... Ôn Yêu sinh mạng mới căn bản không nhớ rõ chuyện Mịch La vây bắt nó! Sinh vật như vậy. Quả nhiên là lấy ra làm con tốt thí, làm lưu manh chính xác là lựa chọn đầu tiên, năm đó khó trách Âm Cửu U không tiêu diệt nó hoàn toàn, thì ra chỉ cần vận dụng thích đáng, là nó có thể đi đầu làm tay chân của mình, tùy ý định đoạt ."

Nhưng vấn đề là "hộp sinh mệnh" Ôn Yêu , rốt cuộc ở đâu?

"Chuyện này, Đoan Mộc Ngạn cũng không biết, dù sao hiểu biết của hắn cũng là ý nghĩ của lão già Âm Cửu U ở vạn năm trước, là kiến thức qua nhiều năm như vậy của chính hắn thôi. Nhưng "hộp sinh mệnh" từ ngày ở trong hồ bị mang đi, Ôn Yêu trực tiếp đi tới Thành Trì Minh, cho đến khi Mịch La thiết kế vây bắt hắn, hộp sinh mệnh hẳn là ở trong tay Ôn Yêu mới đúng. Đồ vật quan trọng như vậy, hắn không thể nào giao cho bất cứ kẻ nào, nhưng cũng sẽ không đặt ở trên người, nếu không liền mất đi cơ hội trọng sinh, lại không thể bố trí được quá xa, như vậy hắn mới dễ dàng xem xét bất cứ lúc nào. Ừm, coi như, trong phạm vi một trăm trượng xung quanh trạch viện của Tư Đồ Thanh , là khoảng cách thích hợp."

"Có thể . . . . ."

Hắn biết nàng muốn nói gì, liền ngắt lời nói: "Lấy thói quen làm việc của Mịch La một giọt nước cũng không lọt, hắn không thể nào quên một chuyện quan trọng như vậy. Cho nên lý do duy nhất ôn dịch đến bây giờ còn đang lan tràn chung quanh, là có người vừa cầm đi hộp sinh mệnh!"

"Âm Cửu U lại đoạt trước?"

"Chưa chắc. Ở trong trí nhớ của Đoan Mộc Ngạn, trừ cái phân thân bên cạnh Khánh Kị, những phân thân khác đều hoạt động ở Trung Bộ cùng Nam Bộ, cũng không theo tới Tây Bộ. Cho nên, đầu mối đến chỗ này bị cắt đứt, đó là một bí ẩn ."

Suy đoán có liên quan đến Ôn Yêu, đến đây chỉ có thể chấm dứt. Bởi vì cái hộp sinh mệnh thần kỳ lại mất tích, hơn nữa đầu mối toàn bộ bị cắt đứt. Mà trước lúc tìm được nó, ôn dịch đáng sợ cũng sẽ không biến mất trên thế giới này. Nàng thở dài, tâm tình trầm trọng : "Người phàm lại gặp nạn." Cho dù có giải dược, nhưng diện tích lãnh thổ của Nam Chiêm Bộ Châu bát ngát như thế, thủ phủ lớn ứng biến coi như kịp thời, những làng quê nhỏ kia một khi dịch bệnh mạnh mẽ phát tác, không biết có bao nhiêu người có thể chống đỡ được chờ giải dược đưa đến, hoặc là, căn bản tình trạng xấu mà nói căn bản không có giải dược.

Hai người tựa vào nhau, nhất thời không nói gì, chỉ có Cùng Kỳ từ tầng thứ năm lăn xuống, thỉnh thoảng không đúng lúc sẽ xen vào vài câu.

"Khụ." Cuối cùng vẫn là nàng phá vỡ yên lặng trước, "Bị Ôn Yêu dời đi lực chú ý, cũng quên mất chuyện quan trọng là phân thân của Âm Cửu U tại sao phải phản bội hắn?"

"Ở phương diện này ta không phải là người trong nghề." Trường Thiên nhún vai, khiêm tốn một chút, sau đó nói, "Chẳng qua hôm qua ta cùng Đồ Tẫn trao đổi sau đó suy đoán, có lẽ là phân thân Âm Cửu U rời khỏi bản thể trong thờì gian quá dài, dẫn đến nó có biến hóa mới . Loại biến hóa này. . . . . . Nói không chính xác là lúc nào xảy ra, nhưng nó để cho phân thân sinh ra độc lập . . . . . . Độc lập . . . . . ." Trong lúc nhất thời nghĩ không ra cách miêu tả thỏa đáng.

"Nhân cách?" Nàng tiếp lời nói.

"Ừ, đúng. Cái từ này không sai." Hắn gật đầu lia lịa, "Hồn phách là thứ thần bí nhất cõi đời này, ngay cả bản thân Âm Cửu U cũng không dám nói có thể hiểu hết ảo diệu trong đó, nếu không cũng sẽ không xảy ra lúng túng việc phân thân phản bội như vậy. Ta đã hỏi Đồ Tẫn, trước kia hắn bị phong ấn ở bí cảnh cũng thả ra phân thân chiếm cứ kỳ thú. Thời điểm một ngàn năm sau khi hắn thoát ra, hắn muốn thu hồi sợi phân thân này, nhưng gặp phải đôi chút chống cự ."

Nàng chú ý tới trọng điểm trong lời hắn nói hai chữ " đôi chút".

"Lúc ấy hắn không có để ý, nhưng hiện tại ngẫm nghĩ, một ít sợi phân thân trong đó truyền về oán trách, tức giận và tinh thần dao động không muốn phục tùng, nhưng ý thức này so sánh với bản thể của hắn quá mức nhỏ bé, hắn tùy ý lau một cái là xóa sạch. Có lẽ qua hai, ba ngàn năm nữa, phân thân này của hắn cũng sẽ sản sinh ý thức độc lập của bản thân mình , nguyên nhân rất có thể là phân thân này hiểu rõ một điều, mình chẳng qua là một phân thân bé nhỏ không đáng kể. Để ccho nó độc lập tồn tại thời gian càng dài, nó lại càng có thể phát triển ra cá tính của bản thân, càng hi vọng có thể cùng các bản thể khác tách ra. Dĩ nhiên cái này chỉ là suy đoán của hắn, dù sao bất kể là hắn hay là Âm Cửu U, trước đó cũng chưa từng để cho phân thân độc lập tồn tại lâu như vậy. Chuyện này, không có tiền lệ. Nàng có thể hiểu ý của ta không?" Chuyện này liên quan đến đến tầng bí mật sâu nhất của linh hồn, hắn không hy vọng nói quá xa để Ninh Tiểu Nhàn nghe xong có thể hiểu.

Nào biết nàng sảng khoái gật gật đầu: "Hiểu. Cái này có gì khó hiểu , Người Hoa Hạ chúng ta gọi cái này là bệnh thần kinh."

"Cái này tương đương với tinh thần phân liệt, một nhân cách thứ hai độc lập, ở Hoa Hạ rất thường gặp a, đây là bệnh, phải chữa! Một người trên người có hai loại nhân cách, tương đương với hai linh hồn chen chúc cùng ở trong một thân thể, cả hai đều biết sự tồn tại của đối phương, thậm chí có thể phối hợp lẫn nhau chia thời gian ra ngoài hóng gió, ta còn nghe nói có người bị mắc bệnh phân liệt , hai nhân cách của hắn tìm cách đánh cờ đấy. Theo tình huống xảy ra với phân thân của lão Đại Âm Cửu, rất rõ ràng, nhân cách độc lập xuất hiện hoàn toàn chế trụ nhân cách bản chính của Âm Cửu U, cho nên mới phản bội." Nàng khe khẽ thở dài, "Thật hy vọng người này tránh thật xa , để cho Âm Cửu U xuất hiện mà không tìm ra hắn."

". . . . . . Nàng nghĩ như vậy, cũng đúng." Hắn thật là bội phục nàng, lại có biện pháp đem vấn đề phức tạp mà đơn giản hóa.

Hai người nói như vậy một lát nói, Tức nhưỡng ở tầng thứ năm truyền đến tin tức: trải qua toàn lực thúc dục vun đắp, một cây Long Tượng mới trồng đã ra hoa kết quả lớn, đồng thời, đang chín.

Nàng lật người lên, trở về ngôi nhà nhỏ của mình đổi qua một bộ y phục, sau đó đem Thất Tử, Đồ Tẫn đi lên. Long Tượng quả rất kiêu ngạo, một khi chín sẽ phải hái, nàng sợ mình bận rộn không kịp.

Cây Long tượng quả này trải qua việc Tức Nhưỡng một lòng thúc giục, kết quả có khoảng hơn ba mươi trái, số lượng kết trái này so với cây bình thường nhiều hơn gấp rưỡi, dường như quả như quả đào cũng không có thay đổi gì. Nàng chia ra đưa một quả cho Đồ Tẫn cùng Thất Tử, đột nhiên cảm giác mình và mấy người này rất giống Tôn Ngộ Không và đồng bọn ăn trộm quả nhân sâm .

Sự thật chứng minh, quả này nếm thử cũng nhiều nước giống như quả đào, lại ngọt vô cùng , chẳng qua là sau khi nuốt vào, trong bụng dâng lên một dòng nhiệt khí, nhanh chóng chạy đến tứ chi bách hài, chỉ một lúc sau, đã cảm thấy cả người bắt đầu ngứa, không ngừng gãi..

TT: Bắt đầu post đều 1 ngày 2 chương trở lại rồi nhé mọi người.

Ghét nhất người không có trách nhiệm, ai mà có tinh thần này, vui lòng đừng làm việc chung với tôi. Thanks

PREVIOUS ARTICLENEXT ARTICLE Related StoriesDiscussion9 COMMENTSYến Pu

Thất tử không ngờ vì Thanh Loan mà lại dẫn tới lắm kẻ khiêu chiến như vậy, nhưng chả sao vì với thực lực của TT hiện tại đều có thể giải quyết hết.
Trải qua lần chiến đấu này TN nhà ta đã có sự biến hoá rõ ràng rồi, thật tốt vì càng ngày TN càng tiến bộ hơn. Long tượng quả cũng đã tới tay rồi, chỉ cần có tức nhưỡng thì k có gì cần suy nghĩ.
Cái ôn yêu này đúng là vi diệu, cũng không biết kẻ nào lấy hộp sinh mệnh của ôn yêu, liệu có phải ACU không.
Cảm ơn các nàng edit nhé

Tuong vy

Cuối cùng Long Tượng quả cũng về tay Ninh Tiểu Nhan. Thêm sự trợ giúp của Tức nhưỡng thì thu hoạch Long tượng quả càng hoành tráng hơn. Âm Cửu U gian xảo quá lợi dụng Ôn yêu tạo ra nhiều hồn phách cho hắn nhắm nuốt nhưng kế hoạch không theo kịp thực tế. Giờ thì hắn không thể trông cạy Ôn yêu nữa rồi.
Cảm ơn editor

Minhnguyet02

Cho dù Nhàn tỷ có cường đại hơn nữa thì việc chiến đấu hai ngày liên tục cũng hao tổn quá nhiều thể lực và không tránh khỏi bị thương. Nhưng qua thời gian dài rèn luyện tỷ đã có được sự cường đại rồi. Thành quả rèn luyện thật không nhỏ, làm cho yêu quái trong Ẩn Lưu phải nhìn tỷ bằng con mắt tôn kính với kẻ mạnh rồi.
Lần này tuy vết thương không quá nghiêm trọng nhưng cũng làm TT ca đau lòng thay Nhàn tỷ. Tức nhưỡng quả nhiên thần kỳ, gieo hạt cái hôm sau đã có quả chín rồi.
Sau khi ăn Long Tượng quả này tu vi của Nhàn tỷ và mọi người sẽ tăng đáng kể. Vậy là tỷ phải chuẩn bị ra khỏi Ẩn Lưu rồi.
Thanks các nàng đã edit.

Có Long tượng quả sức chiến đấu của ba người Tiểu Nhàn Đồ Rẫm và Thất tử không biết sẽ tăng lên mức nào. Hóa ra Ôn Yêu là do Cửu Âm u thả ra nó như là tay sai gieo rắc cái chết ch nhân loại thu thập hồn phách giúp Cửu Âm u

thao nguyen

Thế là chiến thắng rùi nha ^^... lần này Nhàn tỷ đã cố gắng hết sức rùi... kết quả thật đúng như mong đợi à nha ^^... mà Nhàn tỷ thật giảo hoạt... lấy được long tượng quả xong là cho vào tức nhưỡng trồng lun để nâng cao tính năng ah ^^... càng ngày càng thấy tức nhưỡng thật thần kỳ và quan trọng bít nhường nào ah ^^... nà sao khi ăn long tượng quả vào thì Nhàn tỷ lại có cảm giác ngứa ngáy vật ta... kỳ à nha... hay tác dụng phụ nhỉ... thank nhóm editor đã edit truyện nhìu nha ^^...

heongoklaem

ôn yêu này sống dai hơn cả con gián. đánh mãi mà ko chết. bây giờ biết tìm đâu ra cái hộp ý để đánh vỡ cơ chứ. toàn bọn nguy hiểm chơi khôn thế này 2 a chị còn phải đau đầu dài dài. người ta trồng cây long tượng quả ko biết bao nhiu năm mới có mấy quả chín. chị chỉ cần hơn 6 canh giờ là có 30 quả. người ta mà biết chắc hộc máu mà chết mất

Ai ai... Chị Ninh thật xuất sắc mà. Cuối cùng đã chiến thắng rồi... Mà cái tên ôn yêu đó đúng là sống zai hơn cả đĩa mà. Kiểu như chặt đứt một phần lại mọc ra phần khác vậy. K biết đến lúc nào ms tiêu diệt được hoàn toàn đây. Mà mấy chế có thấy trước đây chị Ninh, anh Thiên vs ACU có cái gian tình j k? Mà k biết vì sao a Thiên hận ACU như vậy nhỉ

Long tượng quả đã về tay Nhàn tỉ và với sự góp sức của tức nhưỡng không biết hiệu quả sau khi ăn sẽ kinh người như thế nào ak..
Nhàn tỉ tâm tính đang từ từ thay đổi rồi và tỉ có cách giải thích về ÂCU rất là độc đáo ak
Thank editor nhé

junchunchi

Ninh Tiểu Nhàn lên đài đối thủ cảu nàng rất nhiều, thấy nàng ra tay nhẹ nhàng, không hoặc ít gây nguy hiểm hay thương tích nặng, tưởng nàng là quả hồng mềm dễ nắn, sau đó nàng đổi cách ứng đối, gây khó khăn không ít à nha.
Tới lượt Thất Tử lên đài, so với Ninh Tiểu Nhàn thì đối thủ tấp nập cuồn cuộn nhiều hơn nhiều. Thì ra là do ghen ghét Thất Tử có ý với Thanh Loan, yêu quái trong Ẩn Lưu theo đuổi Thanh Loan đầy rẫy ra đó, nên ghét lên so đo với Thất Tử.
Trong 2 ngày chiến đấu Ninh Tiểu Nhàn thắng 32 đối thủ. Lúc phát phần thưởng nàng và Thất Tử đều chọn Long Tượng quả. Lúc trao Gia Lang truyền âm cho nàng nói nàng dưỡng thương cho tốt, 4 ngày sau lên đường, người của hắn ngày hôm sau sẽ đến giám sát.
Trường Thiên giúp Ninh Tiểu Nhàn làm thuật vệ sinh, trị thương. Thì ra Ôn Yêu không bị tiêu diệt, hộp sinh mệnh của Ôn Yêu không liền với bản thể, phải bị đánh nát thì nó mới bị tiêu diệt. Ôn Yêu là do phân thân của Âm Cửu U thả ra, mỗi khi Ôn Yêu bị đánh tan thì thần trí bị mất, nên giờ nó không nhớ gì cả, lại đi gây ôn dịch ở nơi khác
Sao hộp sinh mệnh lại mất đi, ai mang đi? Không phải Đoan Mộc Ngạn thì là ai? Mà giờ phân thân của Âm Cửu U tự có ý thức, muốn độc lập, phản bội Âm Cửu U, Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn lại có thêm thời gian.

Leave A Reply

Your Name (required)

Your Email (required)

Your Website (optional)

SEARCHSearch for:BÀI VIẾT MỚIAPRIL 25, 2017APRIL 25, 2017APRIL 24, 2017APRIL 24, 2017APRIL 24, 2017Tổng hợpTổng hợpSelect CategoryÁnh TrăngBán Kiếp Tiểu TiênBáo Ân Cái Đầu Ngươi ÝBất Ái Thành HônBia đỡ đạn phản côngBoss Gian XảoChớ Hỏi Chốn Quân VềChúng Tôi Ở Chung NhàCuồng ĐếDuyên HềDuyên Tới Là AnhGen Di TruyềnGóc Sáng TácHạ Gục Tể TướngHải DươngHệ Liệt Mãnh Nam Tiền TruyệnHệ Liệt Nhật Ký Mãnh Nam Của Tiểu Phì PhìHoa Rơi Có Theo Nước Chảy ĐiHoàn Khố Thế Tử PhiKế Hoạch Dưỡng Thành Hôn QuânMật MãMẹ Chồng Nàng DâuMèo Trên Lầu Hoa Dưới LầuMiệng Độc Thành ĐôiNga MỵNgự LôiNguyệt Dạ Tinh LinhNhàn Thê Đương GiaNhè Nhẹ Vào Lòng AnhNinh Tiểu Nhàn Ngự Thần LụcNửa Vòng TrònÔng Chủ Quan Tâm Thêm Chút ĐiQủy Vương Kim Bài Sủng PhiTản VănTản VănThanh Mai Trúc MãThiên Giới Hoàng HậuThiên MệnhThiên Tài Nhi Tử và Mẫu Thân Phúc HắcThịnh Thế Đích PhiThỏ Yêu Không Đáng TinThời Thơ ẤuThứ NữThứ Nữ Công LượcThứ Nữ Cuồng PhiThứ Nữ Sủng PhiTiên Hôn Hậu ÁiTình Bất Yếm TráTrái Tim Của Ta Nguyện Ý Cho NàngTrăng Nở HoaTrời Sinh Một ĐôiTrọng Sinh Chi Ôn UyểnTrọng Sinh Tiểu Địa ChủTú Sắc Nông GiaUncategorizedViễn Cổ HànhViễn Cổ Y ĐiệnY Thủ Che ThiênÝ Võng Tình Thâm[series] Yêu Là Yêu ThôiĐặc Công Hoàng PhiĐoản VănĐộc Y Vương PhiPHẢN HỒIngocphuong2119 on ôi đúng là đâu đâu cũng xuất hiện một nhân vật não...kún kyomi on trời ạ, sao lần này 2 người lại cãi nhau lớn như v...ngocphuong2119 on ôi mà ơi chị mượn lời bào chữa mà chửi thẳng mặt l...ngocphuong2119 on ôi diệp thiến này tâm tư cũng khó dò quá, lúc trướ...kún kyomi on DTD có ý gì đây a? muốn thăm dò cái gì từ Vân tỷ h...kún kyomi on Ồ. DKN đã nhận ra bản thân thích Vân tỷ chưa nhỉ?...ngocphuong2119 on ôi má diệp thiến lại tính làm gì đây, sao anh vân...ngocphuong2119 on lão hoàng đế này đúng là nham hiểm quá, nếu không...ngocphuong2119 on lão hoàng đế này đúng là tiểu cường đánh mãi không...Hoacat on DC đúng là có thù tất báo..cũng nặng tay quá. làm...ngocphuong2119 on tò mò quá vì mình cũng không đọc được chương 85, đ...Giang on Có lẽ Dung Cảnh muốn bức Vân Thiển Nguyệt tới biên... on Nội bộ Ẩn Lưu thật phức tạp, không biết Hạc trưởng...kún kyomi on không biết TRình ca có bị nguy hiểm gì không nữa,...


ĐĂNG NHẬP

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro