Chương 3
4.
Nani đã rời khỏi phòng cách li, lúc này đang ngủ say trong chiếc chăn mềm mại.
Bác sĩ đang kiểm tra cho Nani, bên cạnh còn có một Sky đang đứng với mặt mày u ám.
"Cậu Nani không có gì đáng ngại, vì bản thân cậu ấy hơi thiếu máu, rồi vừa rồi... lại mất máu, nên kiệt sức mà ngất đi. Chỉ cần nghỉ ngơi và ngủ một giấc thật ngon ở đây là sẽ khỏe hơn rất nhiều."
"Ừm."
Nani trong giấc ngủ có lẽ là ghét người bên giường ồn ào, cậu trở mình, lấy chăn che tai. Sky nhìn thấy không khỏi bật cười, đắp chăn lại cho cậu, rồi liếc mắt ra hiệu cho bác sĩ đi ra ngoài cùng mình.
"Tìm hai người canh gác ở đây." Sky dặn dò quản gia đang đợi ngoài cửa.
"Vâng."
"Thiếu gia, pheromone của cậu dường như đã không còn bị tràn ra nữa, chúng tôi cần kiểm tra toàn diện cho cậu."
Sky bây giờ tâm trạng đang tốt, kiểm tra mà anh ghét nhất dường như cũng có thể hợp tác.
"Đi thôi."
Khi Nani tỉnh lại, một ông già có tinh thần quắc thước đang ngồi bên giường, cậu vội vàng ngồi dậy, nói:
"Gia chủ Nateetorn."
"Ấy, không cần ngồi dậy đâu, không cần đâu," Bunyarit cười hiền hậu: "Cháu bé, cháu tên là Nani đúng không?"
"Vâng, cháu là Nani."
Nani bối rối ngồi trên giường, nhìn quanh phòng thấy có vài người lạ đang đứng, và cậu Sky không có ở đây.
"Nani, cháu bé ngoan, ta rất cảm ơn cháu đã đồng ý giúp cháu trai ta chữa bệnh. Đây là bản kế hoạch phát triển khu đất ở phía Nam thành phố."
Thư ký phía sau Bunyarit lập tức bước lên, mở tài liệu trong tay ra cho Nani xem.
"Ta sẽ giao dự án quan trọng này cho gia tộc cháu thực hiện, coi như là quà đáp lễ của ta."
"Chỉ là trước khi giao dự án, ta mong cháu có thể hiểu rõ một điều."
Bunyarit vẫn giữ nụ cười, nhưng Nani không cảm nhận được chút thiện ý nào từ người già trước mặt.
"Chuyện gì ạ?"
"Giữa cháu và cháu trai ta chỉ là một cuộc trao đổi lợi ích,"
Bunyarit nói với giọng điệu lạnh lùng: "Nói khó nghe thì cháu chẳng qua là đến để đổi lấy dự án trong tay ta mà thôi. Vì vậy, một khi bệnh tình của Sky không còn cần đến cháu nữa, giao dịch này sẽ kết thúc, và sau đó ta hy vọng cháu sẽ không còn bất kỳ liên hệ nào với nó."
"Đương nhiên," Nani đồng ý dứt khoát: "Tôi hiểu rất rõ đây chỉ là một giao dịch, một khi kết thúc, tôi sẽ lập tức rời đi."
Bunyarit dường như không ngờ Nani lại có thể tỉnh táo và dứt khoát đến vậy.
"Tốt, cháu hiểu là được, dù sao cháu cũng chỉ là một Beta."
Lời nói khinh miệt trong giọng Bunyarit khiến mặt Nani lạnh đi. Cậu nhìn thẳng vào mắt người già, không hề nhượng bộ.
"Tôi thấy Beta rất tốt, tôi rất may mắn vì mình là một Beta, bởi vì như vậy tôi sẽ không ngửi thấy pheromone của cháu trai ngài, và tôi cũng sẽ không bị cháu trai ngài đánh dấu. Một khi giao dịch kết thúc, tôi sẽ là một người tự do trong sạch."
Sau cuộc nói chuyện, hai bên đã đạt được sự đồng thuận về bản chất giao dịch. Mặc dù quá trình nói chuyện có hơi căng thẳng, nhưng may mắn là kết quả làm hài lòng mọi người.
Khi Bunyarit dẫn thư ký và luật sư rời khỏi phòng, ông không khỏi quay đầu nhìn thoáng qua Nani đang nằm gầy gò trên giường, khẽ bật ra một tiếng cười lạnh:
"Hừ, chỉ là một Beta hạng thường thôi."
5.
Việc kiểm tra của Sky diễn ra quá lâu. Nani đợi rồi lại đợi, ngủ thiếp đi. Khi tỉnh dậy lần nữa, cậu phát hiện mình đã ở trong xe hơi.
"Tỉnh rồi à?"
Nani ngơ ngác nhìn quanh, ánh mắt cuối cùng dừng lại trên người Sky bên cạnh.
"Chúng ta đang đi đâu vậy?"
Giọng Nani vốn đã mềm mại, lúc này lại mang theo sự ngái ngủ dính líu, nói chuyện cứ như đang làm nũng.
"Về chỗ tôi ở. Vừa rồi là nhà cũ của ông tôi, giờ về chỗ của chính tôi," Sky hiếm khi kiên nhẫn giải thích một lần.
"Ồ."
"Ừm."
Trong xe đột nhiên trở nên im lặng, nhưng Sky muốn nghe Nani nói nhiều hơn.
"Vết thương còn đau không?"
"Hả?" Nani nghe thấy thì cử động vai trái. Vết thương không đau, ngược lại còn thấy mát lạnh:
"Không đau nữa."
Quá ngoan, thật sự quá ngoan. Sky đảm bảo không có ai ngoan ngoãn hơn Nani.
"Tôi bôi thuốc cho cậu rồi, chắc sẽ sớm khỏi thôi."
"Ừm."
Beta trước mặt có vẻ không vui. Sky nhíu mày có chút nghi hoặc, sao ngủ một giấc dậy lại không vui rồi?
"Chuyện trước đây, tôi xin lỗi, tôi đã không kiềm chế được mà hút của cậu... rất nhiều máu."
"Không sao đâu," Nani lắc đầu: "Cậu đã nói trước là tôi sẽ mất máu mà."
"Nhưng... ừm..." Sky muốn giải thích, muốn cam đoan, nhưng chợt nhận ra anh không thể đảm bảo lần sau sẽ không hút: "Bác sĩ nói cậu bị thiếu máu. Lát nữa về, tôi sẽ bảo người làm đủ loại món ăn bổ khí huyết cho cậu."
Nani hơi mơ hồ gật đầu: "Cậu Sky, tôi cần phải ở cùng cậu sao?"
Sky hắng giọng: "Khụ, đúng vậy. Bác sĩ nói bệnh của tôi rất không ổn định, sản lượng và mức độ hoạt động của pheromone đều quá cao, có thể bùng phát bất cứ lúc nào. Vì vậy, tôi cần cậu ở bên cạnh tôi, tôi cần sự giúp đỡ của cậu bất cứ lúc nào."
Cái ý nghĩ "có lẽ mỗi ngày tôi đều phải cắn cậu" khiến Sky bất giác nhếch mép.
"Ồ, vâng, được ạ," Nani tuy có chút bất ngờ nhưng nghĩ lại thì cũng khá hợp lý. Cậu nhìn cảnh vật lướt nhanh ngoài cửa sổ, lại mở miệng nói:
"Cậu Sky, có thể ghé qua nhà tôi trước được không? Tôi có vài thứ cần thu dọn mang đi."
"Được."
Chiếc xe dừng ổn định bên ngoài khu vườn. Sky chuẩn bị xuống xe, Nani liền nắm lấy cánh tay Sky.
"Cậu Sky, cậu làm gì vậy?"
"Xuống xe chứ, không phải muốn đi thu dọn đồ đạc sao?" Sky chớp mắt tỏ vẻ khó hiểu.
"Tôi tự đi được rồi, đồ của tôi không nhiều, thu dọn nhanh lắm. Hơn nữa, trong biệt thự đã có Omega, lại có Alpha, cậu vào sẽ không thoải mái đâu."
Nani hiếm khi nói được một câu dài như vậy, Sky có chút vui mừng.
"Cậu tự đi được sao?"
"Được chứ, tôi có việc gì sẽ gọi cậu." Nani vừa nói vừa định mở cửa xe, nhưng khi tay đặt lên tay nắm cửa, cậu lại quay đầu lại, có vẻ khó xử nói:
"Hay là tôi không đi nữa đi? Tôi vào đó sẽ dính nhiều mùi của người khác, cậu ngửi thấy sẽ không thoải mái."
Sky rất hài lòng với hành động luôn nghĩ cho anh của Nani. Đương nhiên anh sẽ không nói rằng lúc này trên người Nani toàn là pheromone của anh.
Pheromone biển sâu cực kỳ bá đạo, trừ khi tự nhiên tiêu tán, nếu không sẽ không có pheromone nào khác có thể tiếp cận Nani.
"Vậy cậu khoác cái này vào," Sky cởi áo vest của mình đưa cho Nani khoác lên.
"Trên áo của tôi có pheromone của tôi. Cậu khoác nó, pheromone của tôi sẽ đuổi hết mùi khác đi."
Lời nói có phần trẻ con đi kèm với vẻ mặt nghiêm túc của Sky, Nani không nhịn được bật cười. "Thật sao?"
Sky nhăn mũi như đang dỗ một đứa trẻ: "Thật mà, nó bá đạo lắm."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro