Chap 22: Ngọn Lửa Trong Bóng Tối

Khi tiếng chuông báo kết thúc buổi tập vang lên cả nhóm thực tập sinh rời khỏi phòng tập ai nấy đều mệt mỏi nhưng cảm thấy phần nào nhẹ nhõm. Mặc dù buổi sáng đã được Smoggy và Nobody đẩy lên mức độ căng thẳng nhất định nhưng giờ đây không khí trong đội đã bớt nặng nề. Các bài tập giao tiếp giữa những tình huống căng thẳng và các chiến thuật phối hợp tạm coi là đã hoàn thành. Mọi người đều hy vọng buổi chiều sẽ không quá vất vả.

Cả nhóm cùng nhau đi đến căn tin của trụ sở nơi một bữa ăn đầy đủ đang đợi họ. Tuy mệt mỏi nhưng ai cũng có vẻ vui vẻ hơn những tiếng cười bắt đầu vang lên khi các thực tập sinh tụ tập lại và trao đổi với nhau về buổi tập sáng.

"Thực sự tôi không nghĩ các cậu có thể phối hợp tốt đến vậy" một thực tập sinh mới gia nhập nhóm nói nhìn Smoggy đang ngồi yên lặng một góc bàn. "Anh Smoggy quá khắt khe nhưng lại rất biết cách khơi gợi tiềm năng trong mỗi người."

Smoggy cười nhẹ nhưng không nói gì. Anh không thích thể hiện quá nhiều chỉ gật đầu như một lời đồng ý. Nobody ngồi đối diện miệng nhấp ngụm nước ánh mắt cũng hướng về phía các thực tập sinh.

"Chỉ cần nỗ lực sẽ đạt được kết quả" Nobody lên tiếng giọng điềm đạm như mọi khi. "Cũng chẳng có ai giỏi ngay từ đầu. Không có khó khăn nào không thể vượt qua."

Zmjjkk và Chichoo ngồi cạnh nhau trò chuyện rôm rả. Dù đã quen với Smoggy và Nobody từ lâu nhưng mỗi lần nhìn thấy những lời động viên của hai người, họ lại cảm thấy một chút ấm áp lạ thường. Zmjjkk không ngừng nói về những gì đã xảy ra trong buổi tập sáng lúc này anh đang nói về vấn đề nhỏ nhưng cũng khiến cả nhóm phải suy nghĩ.

"Chắc chắn là cái đợt chuyển giao thông tin của chúng ta cần cải thiện thêm. Nhưng thật sự là mình thấy ai đều đã làm rất tốt." Zmjjkk nói ánh mắt nhìn qua các thực tập sinh. "Chỉ cần phối hợp tốt hơn nữa mọi chuyện sẽ suôn sẻ."

Chichoo gật đầu cười lớn: "Đúng vậy! Chúng ta chỉ cần kiên nhẫn một chút."

Cả nhóm cười khúc khích không khí bữa ăn trưa vẫn tươi vui. Nhưng Smoggy và Nobody chỉ lặng lẽ nhìn bọn họ như những người thầy đang quan sát để tìm ra những điểm cần chú ý trong tương lai.

Đến buổi chiều tất cả các thực tập sinh đều tập trung tại phòng chiến thuật để chuẩn bị cho trận đấu với giữa các đội học viên của EDG. Đây là một trận đấu quan trọng để cải thiện kỹ năng chiến thuật và giao tiếp của các thực tập sinh theo đúng kế hoạch đã định từ trước.

Khi nhóm thực tập sinh vào phòng Zmjjkk liếc qua Nobody và Smoggy đang đứng một góc bàn bạc với nhau. Các bài tập buổi sáng đã khiến họ hiểu rõ hơn về những gì cần phải làm trong các tình huống căng thẳng. Nhưng bây giờ là lúc kiểm tra sự tiến bộ thật sự của từng người.

"Chúng ta sẽ không chỉ thi đấu với một đội đơn giản đâu" Chichoo nói ánh mắt sáng rực khi nhìn về phía các thực tập sinh. "Mỗi tình huống trong scrim hôm nay đều là cơ hội để các cậu phát triển. Đừng chỉ nghĩ đến việc thắng mà còn là học hỏi. Đội EDG phải cực kỳ mạnh."

"Nhưng không phải chỉ có chúng ta là thực tập sinh, ai cũng sẽ thử nghiệm với đội hình mới mà" một người thực tập sinh trả lời giọng có chút lo lắng.

"Đúng rồi" Nobody cất tiếng dường như để trấn an mọi người. "Họ sẽ không dễ dàng thua đâu nhưng nếu chúng ta có thể làm tốt đó là thành công."

Cả nhóm hít một hơi thật sâu chuẩn bị sẵn sàng cho một trận đấu căng thẳng. Mỗi người đều biết rằng dù có được đào tạo một cách bài bản và chặt chẽ. Họ vẫn còn rất nhiều điều cần phải học. Trận scrim này không chỉ là một buổi thi đấu mà còn là cơ hội để mỗi người nhìn nhận lại những thiếu sót trong bản thân.

Lượt đấu đầu tiên: Thử nghiệm và thích nghi

Khi trận đấu bắt đầu nhóm 1 bao gồm những người tự tin hơn đối đầu trực tiếp với đội học viên EDG. Ban đầu các thực tập sinh tỏ ra lúng túng trước lối chơi nhanh và áp lực cao từ phía đối thủ.

Smoggy nhíu mày khi thấy đội nhà liên tục mất điểm ở những vòng đầu: "Họ không giao tiếp tốt. Đội hình bị tách rời không có người chỉ huy rõ ràng."

Zmjjkk đứng quan sát từ phòng theo dõi khẽ thở dài: "Họ đang bị cuốn theo lối chơi của đối thủ. Không ai dám chủ động giữ nhịp."

Chichoo búng tay nghiêng người nói với nhóm quan sát: "Đúng rồi! Ai cũng chỉ chăm chăm bảo vệ mình. Đến khi mất người thì đổ lỗi cho đồng đội."

Smoggy quay lại nói ngắn gọn: "Vậy thì hãy nhớ điều này khi đến lượt các cậu."

Lượt đấu thứ hai: Cải thiện và tiến bộ

Sau 45 phút, nhóm 2 vào sân nhóm 1 lui về phòng theo dõi. Lần này Zmjjkk và S1mon đều tham gia thi đấu. Zmjjkk với bản tính nhanh nhẹn lập tức thay đổi chiến thuật tập trung vào việc kiểm soát bản đồ. Cậu liên tục giao tiếp qua mic chỉ huy đồng đội di chuyển.

"Một người ở mid, hai người đẩy flank! Cẩn thận smoke ở cửa chính!" Zmjjkk nói lớn.

S1mon dù ít nói hơn lại tỏ ra cực kỳ hiệu quả trong vai trò hỗ trợ. Cậu bảo vệ vị trí quan trọng không để đối thủ dễ dàng khai thác.

Smoggy khẽ gật đầu: "Đúng rồi. Đây mới là cách chơi phối hợp."

Nobody cũng mỉm cười: "Họ đã bắt đầu hiểu được ý nghĩa của giao tiếp và điều chỉnh chiến thuật. Đây là tiến bộ rõ ràng."

Bây giờ không khí trong phòng họp nặng nề sau buổi tập. Smoggy đứng ở đầu bàn mắt lướt qua từng thực tập sinh. Gương mặt anh không thể hiện cảm xúc giọng nói dứt khoát: "Nhóm 1 vấn đề lớn nhất là thiếu giao tiếp. Không ai chủ động chỉ huy, không ai nắm bắt được diễn biến trận đấu. Đây là lý do các cậu liên tục mất điểm."

Anh dừng lại nhìn thẳng vào một thực tập sinh: "Jason, cậu chơi ở vị trí leader nhưng lại không đưa ra bất kỳ chỉ đạo nào. Nếu cậu không thể lãnh đạo hãy nhường vị trí đó cho người khác."

Jason cúi đầu khẽ đáp: "Em xin lỗi. Em sẽ cải thiện."

Zmjjkk tiếp lời giọng nói nghiêm khắc nhưng không gay gắt: "Han, cậu làm gì ở mid? Lúc nào cũng đứng sai vị trí để đối thủ khai thác dễ dàng. Đây không phải lần đầu tôi nhắc nhở cậu."

Han lí nhí: "Em sẽ xem lại bản đồ và sửa lỗi ạ."

Nobody khoanh tay giọng nói pha chút lạnh lùng: "Các cậu đều cần tập trung hơn. Không ai ở đây để chơi. Nếu muốn ở lại đội hãy chứng minh mình xứng đáng."

S1mon hiền hơn nhẹ giọng nói: "Tôi biết hôm nay các cậu áp lực nhưng điều đó không phải lý do để mắc lỗi cơ bản. Các cậu có tiềm năng nhưng cần tận dụng nó đúng cách."

Chichoo mỉm cười giọng nói ôn hòa: "Đừng buồn. Sai thì sửa. Ngày mai hãy làm tốt hơn."

Khi buổi tổng kết kết thúc các thực tập sinh lục đục đứng dậy rời khỏi phòng. Một vài người thì thầm với nhau: "Mấy anh này vừa mắng mình nặng nề xong mà giờ cười đùa như chưa có chuyện gì."

Zmjjkk đứng dậy, vươn vai rồi quay sang Smoggy: "Đi ăn cùng cả bọn đi, Smoggy. Lâu rồi anh em chưa tụ họp."

Smoggy cười nhạt vừa thu dọn đồ vừa đáp: "Tôi về ăn cơm với vợ."

S1mon liền nhăn mặt: "Từ lúc có vợ là không bao giờ đi ăn tối với bọn này luôn!"

Smoggy bật cười nhanh tay thu xếp đồ đạc: "Thì tụi mày cưới vợ đi rồi biết! Tao bám vợ đâu phải tụi mày không biết."

Nobody cất giọng vẻ trầm tĩnh: "Smoggy ra ngoài tao bảo một lát."

Smoggy ngẩng mặt lên nhìn Nobody hơi ngạc nhiên nhưng rồi cũng gật đầu: "Ừ đợi tao chút."

Zmjjkk quay sang S1mon và Chichoo ánh mắt tò mò: "Ê sao bọn mình không được biết?"

Nobody lạnh lùng đáp lại: "Con nít nghe làm gì."

Câu trả lời khiến cả ba cười khúc khích nhưng không dám hỏi thêm. Nobody kéo Smoggy ra khỏi phòng. Các thực tập sinh thấy vậy liền thì thầm với nhau: "Sao mấy ông này thay đổi nhanh vậy? Lúc nãy vừa mắng mình mà giờ lại bí mật gì nữa rồi!"

Ở hành lang Nobody dựa lưng vào tường vẻ mặt có chút ngập ngừng. Smoggy nhíu mày nhìn Nobody: "Sao vậy? Có chuyện gì à?"

Nobody im lặng một lúc rồi khẽ hỏi: "Dạo này cô ấy sao rồi?"

Smoggy nhướng mày cười nhẹ: "Vợ tao vẫn ổn sao mày tự nhiên hỏi?"

Nobody cắt lời giọng trầm hơn: "Ai hỏi vợ mày. Tao hỏi... cô ấy."

Nhận ra ý của Nobody, Smoggy thở dài khoanh tay lại: "À, vẫn thế. Vợ tao bảo nếu hợp thì sẽ cưới. Mày định để mọi chuyện như vậy à? Định cuối năm nhận thiệp cưới rồi ngồi dưới chúc phúc cô ấy lấy người khác à?"

Nobody mím môi gương mặt thoáng chút bối rối: "Tao bị chặn tất cả. Gặp mặt cũng không được."

Smoggy phá lên cười rồi vỗ vai bạn: "Duma thế thì đến tận nhà đi! Giống tao hồi trước còn phải mò lên tận ký túc xá vợ tao khi cô ấy còn ở LNG. Muối mặt cũng phải chịu!"

Nobody gật đầu vẻ trầm tư: "Ừ biết rồi. Tao sẽ..."

Smoggy lập tức ngắt lời: "Biết cái đầu mày. Giờ đi ngay còn kịp! Nhanh!"

Thấy Nobody vẫn đứng yên Smoggy nhếch mép giọng châm chọc: "Mày mà nhanh thì con của mày giờ đã gần bằng con tao rồi."

Câu nói khiến Nobody bật cười nhưng trong lòng anh lại đầy suy nghĩ. Smoggy nói xong liền nhanh chóng vác balo khoác thêm áo vừa đi vừa vẫy tay: "Thôi, tao về với vợ đây. Mày lo xong chuyện của mày đi!"

Nhìn bóng Smoggy khuất dần Nobody khẽ thở dài, ánh mắt nghiêm lại. Anh biết mình không thể chần chừ thêm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro