Chương 14

* Nếu có nhận xét gì với đoạn văn trong ảnh, các bạn vui lòng ấn vào Trả lời (dấu mũi tên) cho đoạn văn, không tạo bình luận mới ở ảnh nhé. Cảm ơn các bạn!

Chương 14

Severus tỉnh lại, rời giường, đến phòng tắm tắm rửa rồi thay quần áo, ông nhìn vào gương khi đánh răng.

"Chào! Đã lâu không thấy, tôi tưởng ngài đã chết bên ngoài rồi!"

"Câm miệng." Nếu không phải vì không muốn làm vỡ gương, thì ông nhất định đã đấm nó một cú rồi. 

Ông đến phòng bếp, tìm cái bát nào đó (ông đã mang cái bát mình thích nhất đến nhà Potter rồi), tiện tay ném bùa Tẩy rửa lên nó. Sau đó từ trong tủ, ông lấy hộp yến mạch ra để làm bữa sáng, ông đổ được nửa bát rồi mới đột nhiên nhớ ra —

"Sữa bò nữa. Đáng chết."

Clovis giả vờ ho khan hai cái cho có, chuyển cái ghế dựa sang cho Severus, "Cậu ngồi xuống trước đã." Sau đó hắn hắng giọng nói, "Đầu tiên, cần nói rõ một chút, mấy cái này đều là chủ ý của Harry Potter, tôi không biết gì hết cả."

Severus gật đầu, "Đương nhiên, xin tiếp tục đi."

Vì thế Clovis kể lại từ đầu tới đuôi, cuối cùng bổ sung cảm tưởng của chính mình, "Cho nên cậu thấy đấy, tên đó thật sự rất yêu cậu, hơn nữa đã bắt đầu từ rất lâu trước kia rồi."

Severus còn đang tiêu hóa sự thật rằng Harry đã đoạt mua quyển sách 《 Phân tích công nghệ chế tạo ma dược 》trước ông, ông dựa vào ghế ngồi phía sau, thở dài, ấn giữa mày, "Không cần cố ý thêm bình luận sách cho tất cả chuyện xưa, Clovis."

 "Ôi, thật sự không nhịn được rồi, tôi nhất định phải hỏi rõ ràng mới được, thật sự cậu chính là vì sách quý nên mới ở bên cậu ta?"

"Tôi phải tiếc nuối thừa nhận điều này."

"Ài, vậy thật đúng là... Chẳng lẽ trước đó cậu chưa bao giờ biết cậu ta yêu cậu sao?"

Ông nhớ lại mấy tháng trước, những việc đó đã diễn ra rất nhanh, hơn nữa xưa nay ông không phải người xuất sắc trong mấy chuyện mưu mô kiểu này, "Hiển nhiên tôi không nhìn được rằng vì sao tên đó sẽ có ý nghĩ như vậy."

"Cậu có thể tự mình hỏi cậu ta."

"Ở độ tuổi của cậu ta, luôn dễ dàng yêu một ai đó. Sẽ có một ngày cậu ta sẽ thích những người khác."

Clovis gần như vì Snape mà cảm thấy bi thương, hắn an ủi: "Đừng không tự tin như vậy."

Severus phản bác: "Chuyện này rất... Phức tạp. Hơn nữa cậu ta còn rất trẻ, cậu ta xứng đáng ở bên những người tốt đẹp hơn tôi."

"Nhìn xem, cậu đã bắt đầu suy nghĩ cho lợi ích của cậu ta rồi, đây là một khởi đầu tốt."

"Có lẽ tôi nên nhắc nhở, bây giờ tôi như vậy chỉ vì bảy năm qua tôi đã luôn như vậy."

Clovis không thèm để ý lý do ấy, "Nhưng tóm lại, bây giờ cậu có yêu cậu ta không?"

"..."

"Dựa theo hiểu biết của tôi đối với cậu, nếu cậu không phản đối, thì tôi coi như cậu đã thừa nhận."

"..."

"Nếu cậu cũng không phản bác câu trước đó của tôi, như vậy tức là cậu cũng thừa nhận câu đó. Nói cách khác..."

Severus tức giận, "Lòng hiếu kỳ của ông nhiều đến sắp tràn ra rồi, nó sẽ hại chết ông đấy."

"Tôi không phải con mèo."

"Ít ra mèo còn có chín mạng sống."

"Tôi sẽ không tranh luận với cậu, mà hôm nay sao cậu lại đột nhiên chạy tới hỏi tôi vậy. Bây giờ nhìn lại thì đấy đều là quá khứ rồi, hơn nữa cuộc sống bây giờ của cậu cũng không tệ."

Sắc mặt Severus rất bình tĩnh, "Chỉ là tôi đột nhiên cảm thấy mình bị lừa gạt."

"À, các cậu vừa cãi nhau."

"Tôi nói như vậy sao?"

"Thì lời nói của cậu có ý như vậy."

Severus lập tức tự mắng mình, từ khi nào mà ông dễ dàng bị nhìn thấu như vậy, trong giọng ông liền mang sự tức giận: "Không đúng hoàn toàn."

"Vậy tức là cũng không hoàn toàn sai — đừng nhìn tôi như vậy, ý cậu là thế mà, đúng không."

"Tùy ông tự lý giải, giờ tôi phải đi." Severus đứng dậy, rất nhanh khôi phục bình tĩnh, ít nhất ở mặt ngoài thì ông đã bình tĩnh.

Clovis đứng dậy từ sau bàn, có ý muốn giữ chặt Severus, "Đừng nóng vội vậy, tôi còn rất nhiều chuyện muốn hỏi."

Ông cười lạnh, "Phát huy tinh thần thăm dò này của ông vào chuyện tìm kiếm sách quý đi."

Hết chương 14

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro