Chương 6

Chương 6

Bàn tay của Harry xoa bóp nhẹ nhàng nhưng chắc chắn trên da của Severus, dầu thơm xoa bóp giờ nóng lên từ nhiệt độ cơ thể ông và ma sát từ bàn tay. Severus thở dài khi bàn tay của Harry trượt qua hai bên sườn ông để xoa dọc theo lồng ngực, trượt trở lại trước khi để bàn tay trượt sâu hơn xuống cơ thể ông, sượt qua núm vú khi xuống phía dưới. Severus rên rỉ khi bàn tay của Harry lại sượt qua chúng, lần này nán lại để xoa nhẹ.

"Ông biết mà, tôi sẽ tiếp cận tốt hơn nếu ông quay người lại," cậu thì thầm vào tai Severus, hơi thở ấm áp của cậu phả vào cổ ông. Ông để cơ thể mình xoay nhẹ lại và Harry ngồi trên hông ông. Đôi mắt của Severus mở to trước hành động trơ trẽn của Harry nhưng Harry chỉ mỉm cười. Cậu cúi xuống, áp sát cơ thể vào thân người của Severus, hông cậu đè lên ông một cách tội lỗi.

"Ông có muốn tôi tiếp tục không?" Harry hỏi, cắn nhẹ vào tai ông. Tất cả những gì Severus có thể xoay sở ra được là một tiếng rên khe khẽ và một cái gật đầu run rẩy. Harry trượt trở lại, một lần nữa ép chặt cơ thể mình vào thứ chắc hẳn là vật đang cương cứng rõ ràng. Severus nhắm mắt lại khi bàn tay của Harry bắt đầu cọ xát cùng xoa bóp ngực và vai ông, hông của cậu cũng làm theo chuyển động của bàn tay cậu ấy. Severus rên rỉ và cố điều chỉnh cử động với hông của chính mình sao cho ăn khớp, tận hưởng ma sát mà chúng tạo ra. Harry đưa tay lên núm vú và véo nhẹ. Severus cong người với cái chạm ấy.

"Tôi hôn ông nhé," Harry khàn khàn nói, ngón tay cái xoa xoa núm vú của ông.

"Harry.." Severus rên rỉ, nhắm mắt lại. Ông cảm thấy Harry từ từ cúi xuống. Ông có thể cảm thấy mỗi inch trên cơ thể Harry đều khớp với ông, bụng kề bụng, ngực kề ngực. Hơi thở của Harry lướt trên môi ông.

______________________________________

Severus giật mình thức dậy – chưa bao giờ ông có giấc mơ nào kích thích đến thế. Trên thực tế, ông không thể nhớ nổi giấc mơ tình dục cuối cùng mà ông có. Bất chấp như vậy, nó đã rất mãnh liệt, vật cương cứng của ông giờ căng trướng trong bộ đồ ngủ, bàn tay ông lơ đãng cọ vào nó. Ông giật tay ra khi nhận ra điều đó. "Ta sẽ không thỏa mãn chỉ với mộng tưởng cùng Harry Potter đâu!", ông tự trách mình. Mặc dù vậy, vẫn thật tuyệt. Bây giờ cậu thực sự là mộng tưởng đối với ông. Làm thế nào mà chỉ trong vài giờ, cậu ấy đã chuyển từ một mối phiền toái thành một điều mộng tưởng? Trước đây ông khó có thể chịu đựng được cậu bé và bây giờ, à, bây giờ ông cũng không thể chịu đựng được cậu ấy nhưng vì những lý do khác. Cậu bé khó chịu ấy đã tàn phá bản năng tình dục vốn đã lâu không hoạt động của ông.

Tính hướng của ông — Severus ngẫm lại cuộc đời mình và tìm kiếm những thời điểm mà xu hướng của ông có thể nghiêng về nam giới. Ông nhanh chóng nhận ra vấn đề là trải nghiệm với tình dục của ông chỉ giới hạn trong một lần say rượu với một cô gái cũng say sưa không kém, khi ông ba mươi ba tuổi. Cô ấy rõ ràng đã được người pha chế rượu trả tiền, vì người đó nghĩ rằng ông trông giống như cần làm tình. Một trải nghiệm rõ ràng tầm thường, ông nhạt nhẽo nhớ lại. Đối với việc có "crush" (đối tượng thầm thương trộm nhớ), mặc dù ông ghét gọi họ như vậy, nhưng ông không thể nghĩ ra từ nào khác để hình dung. Ông nghĩ thầm, thật khó để có crush khi ông vẫn luôn cho rằng tất cả mọi người đều ngu ngốc. Và ông đã từng nghĩ hầu hết mọi người đều ngu ngốc, giống như đến bây giờ ông vẫn nghĩ vậy. Nếu không phải là những kẻ ngu ngốc thì bọn họ cũng đều kém cỏi hơn ông. Đối với ông, dường như hầu hết mọi người ngày nay đều thiếu tôn trọng, kém cỏi, non nớt hoặc là sự kết hợp tồi tệ nào đó, vì vậy, theo logic, ông không cố gắng có quan hệ tốt với bất kỳ ai, chứ đừng nói đến việc có quan hệ tình cảm. Dù sao đi nữa, ông bực bội nghĩ, rằng ông là một người đàn ông rất bận rộn và đơn giản là không có thời gian cho những cuộc vui chơi của tuổi mới lớn.

Nhưng điều này không quan trọng, ông tự nhắc mình. Vấn đề không phải là lý do về mặt xã hội khiến ông không hẹn hò - vấn đề là ông rõ ràng có khuynh hướng thích những người đàn ông mà ông lại không biết hoặc ít nhất là không thừa nhận. Nhưng tại sao ông lại kìm nén nó? Ông chắc chắn không có vấn đề gì với đồng tính luyến ái và cũng không buồn bã về việc ông có thể là như vậy. Không, vấn đề nằm ở chỗ những ham muốn mới được phát hiện của ông lại được cậu bé Harry Potter khơi dậy. Hoàn toàn là không phù hợp khi có cảm xúc về tình dục đối với một học sinh. Chà, ông quyết định, tất cả những thứ liên quan đến tiếp xúc cơ thể với Harry đều sẽ phải ngừng lại. Không còn cắt tóc, xoa bóp hay bất cứ điều gì khác mà cậu nghĩ ra nữa. Dù sao cũng chỉ có hai ngày nữa thôi. Ông có thể kéo dài thêm hai ngày nữa, sau đó ông và Harry có thể tiếp tục thái độ lạnh lùng và tránh né của họ đối với nhau. Hai ngày nữa ...

________________________________________

Severus thở dài.

"Cậu Potter, nếu cậu không phiền thì hãy tập trung vào ma dược của mình." ông nói một cách thiếu kiên nhẫn. Harry đỏ bừng mặt và ngay lập tức quay lại với công việc của mình. Đã là lần thứ tư trong lớp học đó, ông nhận thấy Harry không tập trung và luôn ở trong trạng thái sững sờ, đây là một điều hoàn toàn không bình thường đối với cậu. Rõ ràng có điều gì đó đang làm phiền đến cậu bé. Chà, ông quyết định, ta sẽ phải tìm ra thứ đó là gì. Chỉ là vì nó đang ảnh hưởng đến bài tập trên lớp mà thôi, ông tự lý giải với chính mình.

"Hết giờ," ông gầm lên. "Hãy đổ đầy chất dược của mình vào lọ thủy tinh và đưa nó cho ta. Cậu Potter, cậu phải ở lại sau giờ học." Các học sinh vội vã xung quanh, dọn dẹp thiết bị của họ và đổ thuốc vào trong lọ. Ron và Hermione nhìn Harry một cách thương cảm khi họ bước ra ngoài.

"Vâng, thưa giáo sư?" Harry thận trọng hỏi.

"Ta muốn biết lý do cho sự thiếu tập trung đầy uể oải của cậu ngày hôm nay. Hiệu suất của cậu hoàn toàn không đạt tiêu chuẩn."

"Tôi xin lỗi, Giáo sư," cậu trả lời, đỏ mặt và nhìn xuống. "Tôi.... đêm qua tôi không ngủ được nhiều." Harry càng đỏ mặt hơn và Severus đột nhiên tự hỏi liệu giấc ngủ của Harry có bị quấy rầy giống như ông đêm qua hay không.

"Ừm.. được thôi, vậy tối nay nhớ hãy ngủ thật ngon." Severus bối rối, cảm giác kích thích quay trở lại khi nghĩ về giấc mơ ấy. May mắn là Harry không để ý vì cậu chỉ gật đầu và lao nhanh ra khỏi phòng.

"Hôm nay cậu sao thế, Harry?" ông nghe thấy Ron nói hơi to từ phía hành lang. Đôi tai của Severus vểnh lên. Ngay lập tức quyết định từ bỏ việc chuẩn bị lớp học, ông lao đến tủ quần áo đã bị khóa của mình, chộp lấy chiếc áo choàng tàng hình và đi vào hành lang đúng lúc để nhìn thấy bộ ba rẽ vào một góc.

"Mình vẫn không hiểu," ông thấy Ron nói khi ông đến gần để nghe được cuộc trò chuyện của họ.

"Mình không biết," ông nghe tiếng Harry thở dài. "Mình chỉ..." Cậu lại thở dài.

Hermione giải thích: "Chắc hẳn cậu sẽ có cảm tình gì đó với ông ấy sau tất cả những gì hai người đã trải qua cùng nhau."

"Nhưng lẽ ra cậu phải ghét ông ta chứ!"

"Nói thật đấy Ron," cô mắng. "Câu nói 'có một ranh giới mong manh giữa yêu và ghét' thường khá chính xác. Cả yêu và ghét đều là những cảm xúc mãnh liệt và ranh giới có thể trở nên mờ nhạt."

"Ồ, nó đã bị làm mờ..." Harry phàn nàn. "Và đó là sai lầm chết tiệt của mình."

"Làm sao vậy, Harry?" Ron hỏi.

Harry căng thẳng ho khan. "Ừ thì, khi mình mua đồ cho ông ấy, mình đã làm điều đó để có thể đưa ông thoát khỏi mấy chiếc áo choàng đen khó chịu của ông ấy và mặc một số quần áo muggle, chỉ đơn giản là để chọc tức ông mà thôi. Ông ấy phá vỡ kế hoạch của mình bằng cách trông vẫn thật đẹp với chúng." Harry lắc đầu. "Lẽ ra mình nên từ bỏ kế hoạch khi nhận ra mình bị ông ấy thu hút, nhưng không, thay vào đó, mình đã tạo ra những tình huống để có thể gần gũi với thân thể của ông ấy".

"Tình huống – ở số nhiều ấy hả? Mình tưởng cậu chỉ cắt tóc của ông ấy thôi chứ!" Hermione nhìn cậu. "Harry... cậu đã làm gì?"

"Chà, lưng ông ấy bị đau.. Mình cảm thấy có một phần trách nhiệm trong việc để ông ấy ngồi ăn sáng với chúng mình nên đã đề nghị xoa bóp cho ông ấy.."

"Và ông ta cho phép cậu luôn à?!?" Ron bị sốc.

"Phải... nhưng nó trở nên tồi tệ hơn. Mình, uh, yêu cầu ông ấy cởi áo ra..." Harry đỏ bừng mặt.

"Mình không thể tin được là cậu đã yêu cầu giáo viên của mình cởi áo của ông ấy ra đấy," Hermione lắp bắp.

"Mình biết rồi mà. Dù sao đi nữa, ông ấy đã nằm xuống đi văng và mình bắt đầu xoa bóp lưng cho ông ấy và mình đã khá, uh, um..."

Ron co rúm người lại. "Bọn mình hiểu rồi."

"Vấn đề là, mình nghĩ ông ấy, uh,. cũng thích nó." Harry dừng lại, rõ ràng là đang suy nghĩ. "Dù sao đi nữa, mình có cả đêm để mơ về ông ấy và về việc xoa bóp, mơ về những gì mình muốn làm với ông ấy..."

"Đủ rồi – vậy ông ấy muốn gặp cậu sau giờ học để làm gì?" Hermione hỏi.

"Ông ấy muốn biết tại sao hôm nay mình không chú ý trong lớp."

"Cậu đã nói gì với ông ấy?"

"Mình đã nói là mình bị khó ngủ." Harry lắc đầu. "Mình không nghi ngờ gì rằng tối nay sẽ lại gặp vấn đề tương tự. Mình sẽ cần một lọ Thuốc ngủ không mộng mị cho đêm nay."

Severus nán lại, để mặc cả nhóm bỏ đi. Cơ thể ông đang trong tình trạng bị sốc. Ông đã biết được một số thông tin rất đáng báo động. Một, Harry Potter lừng lẫy lại là người đồng tính. Hai, Harry bị hấp dẫn bởi ông, Severus Snape, giáo sư bị ghét nhất ở Hogwarts. Và ba, Harry nghi ngờ rằng ông cũng có phản ứng tương tự. Ông suy ngẫm về tình huống của bản thân khi quay trở lại lớp học của mình. Vậy Harry cũng cảm thấy như vậy. Toàn bộ vấn đề này đã có một bước ngoặt kỳ lạ. Có sức hút thoáng qua với một học sinh là một chuyện, còn tình cảm được đáp lại là một chuyện hoàn toàn khác. Nó dường như bằng cách nào đó ít vô lý hơn. Chà, ông nghĩ, câu hỏi đặt ra là liệu ông có muốn theo đuổi điều này hay không. Sau khi kết luận rằng mình xứng đáng với thứ gì đó sau nhiều năm độc thân, ông quyết định sẽ đưa ra những gợi ý tinh tế, thậm chí có thể tán tỉnh một chút (không hẳn là ông biết cách làm thế nào) và xem liệu Harry có bắt kịp được và hành động theo chúng hay không

Hết chương 6

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro