Chương 9

Chương 9

"Harry!" Ai đó đã gọi tên cậu. "Harry! Harry, em có ở đó không?" một giọng nói kích động hỏi. Giọng nói hơi bị bóp nghẹt, như thể nó đang đến từ xa hoặc từ sau một bức tường. "Harry!" Giọng nói kia nghe như đang lo sợ phát điên.

Với một tiếng rên rỉ, Harry mở mắt.

"Harry, em ở đó à?" giọng nói hỏi lại. Bây giờ Harry đã nhận ra nó; nó thuộc về chồng cậu, Severus.

"Vâng," cậu cố gắng trả lời nhưng giọng cậu quá yếu nên không thể nghe thấy. Cậu đã cố gắng một lần nữa, với nỗ lực lớn hơn. "Em ở đây!"

"Tạ ơn Merlin," Severus lầm bầm. "Em ổn chứ?" ông hỏi.

Harry cố gắng ngồi dậy, và nhìn xung quanh. Cậu đang ở trong một căn phòng có trần cao, được xây bằng một loại đá sáng màu - có lẽ là sa thạch. Nó chỉ có một cửa sổ nhỏ, tường cao và không có cửa ra vào. Nó không quá rộng rãi và không chứa gì khác ngoài một cái bàn với những chiếc lọ và dụng cụ làm thuốc, và một hố lửa với một cái vạc trên đó.

"Harry?" Severus sốt ruột gọi tên cậu. "Em ổn chứ?"

"Em nghĩ là ổn, vâng," Harry trả lời. "Còn anh?" Cậu hỏi ngược lại.

"Cũng ổn," câu trả lời từ đằng xa.

Rõ ràng là Severus không có ở trong phòng với cậu. Giọng ông vang lên sau bức tường trước mặt Harry. "Chúng ta ở đâu?" Harry hỏi ông.

Severus khịt mũi. "Không còn nghi ngờ gì nữa, chúng ta ở chặng tiếp theo của chuyến đi nhỏ vui vẻ của chính mình." Harry có thể nghe thấy cái cau mày trong giọng nói của Severus." Tâm trí chúng ta có lẽ khao khát được thay đổi phong cảnh. Dù sao thì, sức nóng đó không thể tốt cho các chức năng cao hơn của bộ não," ông nói một cách mỉa mai.

"Tâm trí của chúng ta đưa ta vào một ... nhà tù?" Harry nói. "Thật tuyệt!" Cậu chua chát thốt lên.

Harry đứng dậy, kiểm tra xem cậu có còn cây đũa phép không - và thử Độn thổ chỉ để biết rằng vẫn không thể Độn thổ được. Cậu cũng không thể tạo một lỗ hổng trên tường bằng ma thuật. Sau đó cậu bước đến cái bàn đầy dụng cụ ma dược.

"Anh cũng có tất cả những thứ này ở bên đó?" Harry hỏi.

"Thứ gì?" Severus bối rối hỏi lại. "Những dụng cụ gì?"

"Chủ yếu là nguyên liệu ma dược. Cả một cái vạc nữa. Và một hố lửa dùng để đun vạc," Harry liệt kê.

Họ im lặng một lúc, rồi Severus nói, "Còn tôi thì không có gì ở đây, chỉ là căn phòng trống," 

"Vậy thì chắc có ai đó đã trao đổi vị trí của chúng ta," Harry thì thầm.

"Em thấy loại nguyên liệu nào?" Severus hỏi thêm.

"Rất nhiều loại," Harry nói, cũng tự biết câu trả lời này không quá hữu ích. Cậu nghiêng người về phía trước để có cái nhìn kỹ hơn.

"Tôi sẽ cần thêm chi tiết," Severus càu nhàu.

"Được rồi! Hãy xem nào. Đây chắc chắn là những quả trứng của con Cuốn Tro" Harry bắt đầu kiểm tra, nhận ra ngay những quả trứng đỏ rực. "Có một vài cánh tiên và một ít bột màu xanh da trời trong một cái lọ, có vẻ to và cứng rắn hơn là dạng bụi."

"Rất có thể là Ếch phi tiêu độc," Severus xác định được chất này ngay lập tức.

"Ghê quá." Harry nhăn mũi. "Ngoài ra còn có đá mặt trăng và một số lông động vật, có lẽ là..."

Ách!

"Kneazle *," cả hai đồng thanh nói. 

"Bỏ nó ra chỗ khác, tôi không mang theo bất kỳ loại thuốc chống dị ứng nào đâu," Severus nói. Harry vội vàng nghe theo.

"Ngoài ra còn có những mảnh gương, nấm khô - anh biết đấy, những mảnh màu đỏ độc với những chấm - thứ gì đó giống như thạch xanh và một quả dưa chuột khô lớn - hmm -?" Harry đoán.

"Có thể là Luffa Aegyptiaca." Làm thế nào Severus có thể nói điều đó qua một bức tường vẫn còn là một bí ẩn đối với Harry. Cậu bỏ qua và tiếp tục khám phá.

"Một thứ gì đó giống như chất nôn, ít nhất là ba chai chất lỏng không màu - em không chắc liệu chúng có phải là chất lỏng giống nhau hay không - và cuối cùng là mai rùa - trống rỗng" cậu kết thúc.

"Vỏ - nó có hoa văn hình tròn, màu xanh lam đậm không?" Severus hỏi; ông có vẻ hào hứng. Harry lắc đầu đau khổ.

Sau khi kiểm tra kỹ chiếc vỏ hơn, cậu trả lời: "Có."

"Trong trường hợp đó, tôi biết những gì có thể được ủ từ những nguyên liệu này," Severus nói một cách chắc chắn.

Harry đang đợi ông trình bày chi tiết nhưng ông vẫn im lặng. Harry nghi ngờ rằng Severus cố tình làm thế để gây hiệu ứng kịch tính.

"Em đang chờ đợi anh tiết lộ," Harry nói.

"Đó là liều thuốc để lắp cửa ở những nơi mà trước đây không có cái cửa nào," Severus tự mãn trả lời.

"Anh nghĩ rằng nó sẽ có thể đưa chúng ta ra khỏi đây chứ?" Harry hỏi đầy hy vọng.

"Có thể. Nhưng để biết thực tế thế nào, em sẽ phải điều chế nó," Severus tuyên bố.

"Em? Làm cách nào?" Harry ngạc nhiên và hơi hoảng sợ.

"Tất nhiên là với sự giúp đỡ của tôi. Dù thế nào đi nữa thì tôi cũng luôn là một ma dược đại sư," Severus trấn an.

Harry đảo mắt; may mắn thay, Severus không thể nhìn thấy nó từ phòng bên kia.

* Kneazle là sinh vật giống mèo cực kỳ thông mình, có khả năng đánh hơi ra những kẻ đáng nghi. Con mèo Crookshanks của Hermione mang một nửa dòng máu Kneazle. 

Hết chương 9

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro