Tả Tịnh Viện's POV
————————————————————————————
"Nếu tớ nói tất thảy những chuyện này đều là một kế hoạch đã được tính toán trước. Liệu cậu có tin không?"
Trần Vũ Tư, lần đầu tiên tôi nghe cái tên này là ở Đại hội thể thao. Có thể khi đó cậu ấy không có ấn tượng gì về tôi, nhưng tôi nhớ rất rõ, khi đó chúng ta đang chơi trò giành ghế. Cậu ấy luôn một mực ở ngay trước mặt tôi, khi đó tôi liền cảm thấy cậu ấy trông thật dễ thương, cứ khua tay múa chân, thảo nào mọi người trong Team SII đều gọi cậu là tiểu gia hỏa. Nhìn bóng lưng của cậu ấy đang đi bộ trước mặt tôi giống như một đứa trẻ con vậy.
Cái lần bắt lấy chiếc ghế đó thật là trùng hợp, thật trùng hợp, tôi và cậu ấy ngồi cùng một chiếc ghế. Từ một góc độ nào đó, nhìn giống như tôi đang ôm cậu ấy ngồi trên đùi của mình. Haha, không thể nghĩ rằng, cũng không tưởng tượng được, tôi đối với Trần Vũ Tư sớm đã có nhiều tâm tư.
Bất quá lúc đó, tôi chỉ cảm thấy Trần Vũ Tư thật đáng yêu, cũng không có quá nhiều suy nghĩ gì khác. Tôi chỉ nghĩ sau này nếu có cơ hội, nhất định sẽ cùng cậu ấy hợp tác trên cùng một sân khấu.
Tôi đã rất vui khi thuận lợi chuyển đến Thượng Hải và gia nhập Team X. Nhưng tôi vẫn chưa có cơ hội để chính thức làm quen với cậu ấy. Sau đó, thời điểm trước khi diễn ra công diễn mừng năm mới, tất cả mọi người đều chia nhau ra tìm thành viên để lập đội biểu diễn. Lúc đó tôi liền nghĩ ngay đến cậu ấy, nhưng tôi lại quá xấu hổ khi chỉ mời một mình cậu ấy.
Vì vậy, tôi liền kéo theo Thẩm Tiểu Ái và nhờ chị ấy rủ cậu cùng tham gia, vừa vặn cả ba cùng luyện tập sân khấu Whisper. Cho nên trong quá trình chuẩn bị sân khấu, tôi đều một mực chiếu cố cậu ấy, chắc là do tôi đem tâm tư của mình giấu quá cẩn thận nên ai cũng không nhìn ra được tôi đã có kế hoạch tiếp cận cậu ấy từ rất lâu.
Tết Nguyên Đán năm nay tôi không có về nhà, thật ra bản thân cũng không muốn về lắm. Cho nên bản thân liền ở lại Thượng Hải đón năm mới, mặt khác cũng không nghĩ tới Thẩm Tiếu Ái nhanh như vậy đã quay trở lại chơi với tôi. Lúc cùng Tiểu Ái ở trên phố đi dạo cảm thấy có chút nhàm chán, ừm, chủ yếu là nhìn mọi người xung quanh đông đúc, chợt tôi nhớ về gia đình của mình, mà cũng không hiểu tại sao lại muốn gặp cậu ấy như vậy.
Tôi đã gửi cho Trần Vũ Tư một tin nhắn hỏi xem cậu ấy có muốn cùng ra ngoài xem phim không, bổ sung thêm một câu, Tiểu Ái cũng ở đó. Sau đó, chúng tôi đến đón cậu ấy, khi đến nơi cũng gặp được bố mẹ của cậu ấy, thúc thúc và a di thật sự còn rất trẻ và tốt bụng, đối xử với chúng tôi rất tốt, còn lì xì cho chúng tôi hai phong bao đỏ rất lớn.
Thật sự, tôi thật sự ghen tị với bầu không khí gia đình như vậy, vô ưu vô lo, không có gì phiền não. Lúc vào rạp chiếu phim, tôi cũng không thật sự xem phim cho lắm, khóe mắt luôn nhịn không được mà hướng về phía cậu ấy, thầm nghĩ sao lại có người đẹp như vậy.
Nhiều ngày sau, tôi không ngờ phản ứng hóa học trên sân khấu của chúng tôi cũng không tệ lắm và cả hai bắt đầu có một cái tên CP nhỏ.
Trên sân khấu Đả Ca tiếp theo, Trần Vũ Tư ngượng ngùng mời tôi và Thẩm Tiểu Ái. Hỏi liệu rằng chúng tôi có thể hay không giúp cậu ấy trợ diễn, tôi đương nhiên không nói hai lời liền gật đầu đồng ý.
Trên thực tế, ngày từ thời điểm tập luyện cho công diễn năm mới, tôi liền đối với Trần Vũ Tư bắt đầu có một ít cảm giác khác với cậu ấy mà không thể diễn tả hết bằng lời được. Tôi không thể giải thích tại sao tôi lại ngại ngùng khi đối mặt với cậu ấy, tôi cũng không dám nhìn nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt cậu ấy. Nhưng khi đối diện với Thẩm Tiểu Ái, tôi cũng không có sinh ra bất kỳ loại cảm xúc kỳ quái nào. Lý do tại sao vậy?
Mọi chuyện cứ diễn ra một cách chậm rãi khiến tôi nhịn không được mà muốn trêu chọc Trần Vũ Tư để xem phản ứng của cậu ấy đối với tôi như thế nào.
Đa số thời điểm cậu ấy đều cười cười rồi đánh vào người tôi, nói tôi không có mặt mũi. Có một buổi tối sau khi tập luyện xong, tôi đã nghiêm túc hỏi cậu ấy có muốn trở thành đối tác tốt nhất của tôi không. Phản ứng lúc đó của Trần Vũ Tư ngay lúc đó, giống như tôi đang lừa gạt cậu ấy vậy.
Chẳng lẽ biểu hiện của tôi trong mấy ngày nay, chưa đủ chân thành hay sao?
————————————————————————————
Tui tìm được một số longfic của lcmj mà đang phân vân hông biết có nên edit hông, tại cũng đang sợ tác giả đem con bỏ chợ. 😢😢😢
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro