[Nhiều cp] Trò chơi tử thần (ma sói) 3
Link:
https://beiciqing.lofter.com/post/4c6933c1_2b47d003c
https://beiciqing.lofter.com/post/4c6933c1_2b47dee30
-----------------------
Chương 5 :
Trời đã sáng, người đã chết vào đêm hôm qua là số 8 Châu Thi Vũ.
Mời các vị tập trung ở phòng họp trước 10 giờ, chúc các vị có thể sống đến cuối cùng.
" Ai chết? Châu Thi Vũ đã chết?! " Hứa Dương Ngọc Trác nhìn Trương Hân sợ tới mức không biết làm sao, " Châu Thi Vũ đã chết? Ai đã giết em ấy a? "
Hứa Dương Ngọc Trác sững người tại chỗ, nước mắt nhanh chóng che kín hốc mắt. Trương Hân đem nàng ôm vào lòng ngực, trấn an, nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt của nàng, cô cái gì cũng không nói, chỉ lẳng lặng ôm nàng.
Hứa Dương Ngọc Trác khóc nức nở, Trương Hân ôm nàng thật chặt, Hứa Dương Ngọc Trác giãy giụa dần dần yếu đi, cằm để trên vai, không hề giãy giụa nữa, nước mắt nhỏ giọt ở trên áo cô.
Trương Hân vỗ nhẹ lưng nàng, giúp nàng bình phục cảm xúc.
Ai đã chết cũng không quan trọng cậu sẽ là người sống đến cuối cùng ......
Trịnh Đan Ny ngồi ở nhà ăn, cau mày, tay cầm muỗng không ngừng run rẩy.
Trần Kha hít sâu một hơi, thấp giọng an ủi nói : " Không sao, thật sự sẽ không có người chết. Vương Dịch không phải còn chưa xuống sao, đừng nóng vội trước tiên từ từ xem đã. "
Trịnh Đan Ny đỏ mắt nhìn Trần Kha, bắt lấy bả vai cô, Trần Kha bị đôi mắt đỏ bùng của nàng dọa sợ, kéo nàng vào lòng, " Đừng sợ đừng sợ, chị không phải vẫn còn rất tốt sao. " Trần Kha liên tục dỗ nàng, Trịnh Đan Ny đem đầu vùi ở trên vai cô, ôm cổ cô.
" Châu Thi Vũ đã chết. " Viên Nhất Kỳ nhìn về phía Thẩm Mộng Dao, thuật lại sự thật này.
Sắc mặt Thẩm Mộng Dao trầm xuống, đứng lên, " Đi xem. "
Thẩm Mộng Dao bước chân nhanh như bay, đứng ở trước cửa phòng Vương Dịch thì ngừng lại, do dự có nên gõ cửa hay không, Viên Nhất Kỳ thấy nàng do dự, liền đẩy cửa ra.
Một mùi máu tanh nồng nặc từ trong phòng vọt ra, Viên Nhất Kỳ theo bản năng che kín mũi.
Vương Dịch ngồi dưới đất, ngơ ngác nhìn Châu Thi Vũ nằm trên giường đã lạnh như băng, hai mắt vô hồn ngồi tại chỗ. Châu Thi Vũ nằm trên chiếc giường màu trắng, nhắm mắt lại không nhúc nhích, ba vết máu từ má phải kéo dài đến lòng ngực của nàng.
Thẩm Mộng Dao đi đến, nhìn thấy thi thể Châu Thi vũ tức khắc có chút buồn nôn, sắc mặt tái nhợt lui ra phía sau một bước, Viên Nhất Kỳ đỡ lấy thân thể đang run rẩy của Thẩm Mộng Dao, ánh mắt nhìn chằm chằm thi thể trên giường.
Châu Thi Vũ thật sự đã chết, đây rốt cuộc là trò chơi quái quỷ gì thế, không chỉ có thể khiến người khác thần không biết quỷ không hay mà chìm vào giấc ngủ, tới thời gian thì có thể cưỡng chế người khác thức dậy. Bây giờ lại thần không biết quỷ không hay giết chết Châu Thi Vũ một người đang sống.
Động tĩnh của hai người một chút cũng không kinh động đến Vương Dịch, ngay cả ánh mắt cô cũng chưa nhìn qua người bên cạnh. Vương Dịch chậm rãi đi đến trước mặt Châu Thi Vũ, tay run rẩy vuốt ve khuôn mặt nàng, cảm giác lạnh lẽo làm cô hoàn toàn chết tâm.
Châu Thi Vũ, em hối hận ......
Đường Lỵ Giai cùng Hồng Tĩnh Văn đi đến cửa phòng, mùi máu tanh xông thẳng lên đại não, Hồng Tĩnh Văn ý thức được chuyện gì, đẩy Liga đi ra ngoài, " Chúng ta đi ăn cơm đi, em đói bụng, đi thôi đi thôi. "
Đường Lỵ Giai lúc này cũng phản ứng lại bên trong đã xảy ra cái gì, đẩy Hồng Tĩnh Văn ra hướng vào bên trong, Hồng Tĩnh Văn bắt lấy cánh tay Đường Lỵ Giai, " Đi thôi, đừng nhìn, nhìn thấy cũng không thay đổi được gì cả. Đì thôi. "
Hồng Tĩnh Văn nhìn nàng mà năn nỉ, " Không cần đi vào. " Hốc mắt Đường Lỵ Giai đỏ lên, bị Hồng Tĩnh Văn lôi kéo đi xuống lầu.
Tả Tịnh Viện như cũ ngồi ở nhà ăn, thong thả ung dung ăn bữa sáng của mình. Mặc kệ là ai chết ai sống đều không kinh động được nửa phần của cô, trên lầu cùng dưới lầu tiếng khóc cô phảng phất giống như không nghe thấy, như thể không ở cùng một cái thế giới với bọn họ.
Tả Tịnh Viện nhìn Hồng Tĩnh Văn, lộ ra một nụ cười quỷ dị, sau đó nhanh chóng thu hồi.
Hồng Tĩnh Văn thấy Tả Tịnh Viện lại lần nữa cười với mình trong lòng ẩn ẩn có vài phần bất an, không sai cô chắc hẳn là người sói rồi, nhưng vì cái gì đến bây giờ tiên tri còn chưa nhảy ra, chờ đến lúc tiên tri thật sự đã chết, mọi thông tin đều bị chôn vùi.
Các thành viên ngồi trong phòng họp, không có người nào lên tiếng, trong cái phòng họp lớn như này ngay cả cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được, Châu Thi Vũ chết mọi người đều đã biết. Khi Vương Dịch xuống lầu bộ dạng thất hồn lạc phách làm mọi người vô cùng đau lòng.
Châu Thi vũ thật sự đã chết, là chết theo đúng nghĩa đen, mọi người trong lúc thương hại Vương Dịch đồng thời, cũng lâm vào sợ hãi sâu sắc. Trò chơi này thật sự sẽ chết người, có một cái khái niệm như vậy, những việc mà bọn họ làm tiếp theo đều khảo nghiệm nhân tính của họ.
Tối đêm qua, người chơi số 8 Châu Thi Vũ tử vong, mời cảnh sát trưởng lựa chọn trình tự phát biểu.
Viên Nhất Kỳ thở dài nhìn thoáng qua Vương Dịch đang cúi đầu, " Trái đi, Vương Dịch bắt đầu. "
Mời người chơi số 7 bắt đầu phát biểu.
Vương Dịch chậm rãi ngẩng đầu, hai mắt đỏ bừng nhìn về phía Tả Tịnh Viện, chậm rãi mở miệng, " Lá bài của tôi là dân đến dân trở lên, tối hôm qua trước khi chết Châu Thi Vũ đã nói với tôi trong đêm đầu tiên người mà sói giết chính là tôi, được chị ấy cứu về. "
" Cho nên lá bài của Châu Thi Vũ là phù thủy, tôi không còn manh mối gì nữa vậy đi, qua. "
Mời người chơi số 6 phát biểu.
Tằng Ngải Giai âm thanh lạnh lùng không có một tia tức giận, " Thân phận là dân đến dân trở lên, trước mắt Đường Lỵ Giai cùng Hồng Tĩnh Văn hai người chơi nhắm mắt, chiếm hết vị trí dân thường.
" Châu Thi Vũ đã chết chiếm một thần vị. Đến bây giờ chúng ta một chút logic đều không có, nhà tiên tri còn lặn dưới nước, cứ như vậy chúng ta sớm muộn gì cũng chết ở đây. Qua. "
Mời người chơi số 5 lên tiếng.
Tả Tịnh Viện nhìn quét người xung quanh một chút, khóe miệng mang theo cái cười mỉm, " Thật trùng hợp, vừa mới mắng xong tiên tri, tiếp theo chính là tôi. Tôi là tiên tri, đêm thứ nhất kiểm tra thực hư Trần Kha là kim thủy* của tôi, đêm thứ hai kiểm tra Hồng Tĩnh Văn. Vì cái gì mà kiểm Hồng Tĩnh Văn không cần tôi nhiều lời đâu ha. "
*金水 pinyin Jīnshuǐ : thuật ngữ trong ma sói chỉ người chơi là người tốt đã được tiên tri kiểm tra.
Ánh mắt phẫn nộ của Hồng Tĩnh Văn nhìn chăm chú Tả Tịnh Viện, cô không thể cùng Tả Tịnh Viện đối lời, dán mặt* sẽ trực tiếp đào thải bị loại trừ. Cô dựa vào ghế lạnh lùng nhìn Tả Tịnh Viện.
* 贴脸 : từ này tui mới sửa lại nghĩa ở chap 0 á
" Nhìn tôi làm gì? Một trương tra sát* liền khiến cho chị tức thành như vậy sao? Bảo vệ đêm nay bảo hộ tôi nhé, kiểm tra số 12 này một chút. Dù sao tôi khẳng định sống không đến cuối cùng, báo kiểm tra thực hư trước. Bảo vệ nhớ rõ là bảo hộ tôi a. Qua. "
*查杀 pinyin Chá shā : thuật ngữ trong ma sói chỉ người chơi là người sói đã được tiên tri kiểm tra.
Tả Tịnh Viện khiêu khích nhìn thoáng qua Hồng Tĩnh Văn, chị không gì được tôi đâu, tôi đã nói từ sớm rồi.
Chương 6 :
Mời người chơi số 4 phát biểu.
Hứa Dương Ngọc Trác nhìn chung quanh một vòng, chính bản thân nàng không có năng lực gì tự bảo vệ mình, nhanh chóng tự hỏi một chút quyết định đứng thành một hàng, " Đã có tiên tri nhảy ra, vậy nếu hôm nay cần thiết bầu một người ra ngoài, vậy cùng phiếu thôi. Qua. "
Mời người chơi số 3 phát biểu.
Trương Hân nhướng mày, việc Tả Tịnh Viện nhảy ra làm tiên tri là việc cô không hề nghĩ tới, vậy nếu đã nhảy ra, phối hợp là được.
" Tôi đồng ý với cách nói vừa rồi của Dương tỷ, thân phận tôi là dân đến dân trở lên, nếu không tin cứ việc tới kiểm tra. "
Mời người chơi số 2 phát biểu.
Trịnh Đan Ny còn chưa phản ứng kịp với việc Châu Thi Vũ đã chết, nhìn thoáng qua Tả Tịnh Viện thần sắc tự nhiên bình tĩnh, " Dân đến dân trở lên, thần chức tốt nhất vẫn là ẩn mình một chút, Châu Thi Vũ một cái còn thừa lại bốn, cái này cũng chưa tính đến xuất hiện thêm phe thứ ba, tàn sát biên giới* đối với chúng ta rất bất lợi. "
*屠边局 pinyin Tú biān jú : là giết hết tất cả một loại thân phận mà người chơi sở hữu, tỷ như : giết chết hết người chơi sở hữu bài thần chức, hoặc là giết chết hết người chơi sở hữu bài dân thường. Thông thường là điều kiện chiến thắng phe người sói.
Mời người chơi số 1 phát biểu.
Trần Kha không có nhìn Tả Tịnh Viện, ngược lại đi nhìn Hồng Tĩnh Văn, cô phẫn nộ như vậy không giống giả vờ, vậy kia là lang dự*?
* 狼预 pinyin Láng yù : đại loại là sói tự nhảy ra giả vờ mình là tiên tri.
" Tả Tịnh Viện cho tôi một chậu kim thủy này tôi xin cự tuyệt không uống, tôi hiện tại không đứng thành hàng, xem người kế tiếp phát biểu đi, nếu Hồng Tĩnh Văn phát biểu không tốt, tôi đây cũng cùng phiếu. Qua. "
Mời người chơi số 13 phát biểu.
Chu Di Hân ở trong trò chơi này giống như vẫn luôn không có cảm giác tồn tại, cái thân phận của nàng nếu như bị tạt nước bẩn, cũng không có cách nào đi phản kháng, luôn luôn trầm mặc ít nói nàng bắt đầu mở một cái kim khẩu*.
*开了个金口 : chỉ người có uy quyền, trầm mặc ít nới bắt đầu nói chuyện.
" Ừm ... Thân phận này của tôi không có gì để nói, một lá bài người tốt. Xem người phía sau có phản bác lại hay không đi, tôi đối với trương tra sát này của Tả Tịnh Viện vẫn là có thái độ hoài nghi. "
Mời người chơi số 12 phát biểu.
Thẩm Mộng Dao liếc mắt nhìn Tả Tịnh Viện một cái, cười cười, " Tôi cũng phản đối ý kiến, lá bài của tôi mọi người đánh không nổi đâu, có lá bài tôi bảo trì thái độ hoài nghi. "
Mời người chơi số 11 phát biểu.
Viên Nhất Kỳ nhìn Thẩm Mộng Dao cười, ý thức được cái gì, quay đầu, " Tôi trước tiên xem Nãi Cái nói như nào, đợi lát nữa bầu phiếu lại nói. Qua. "
Mời người chơi số 10 phát biểu.
Hồng Tĩnh Văn lạnh lùng nhìn Tả Tịnh Viện, " Lá bài của tôi là người tốt, nhưng thân phận này không đủ mạnh, vô pháp đi phản bác lời nói Tả Tịnh Viện. Theo quan điểm của tôi, Tả Tịnh Viện là sói, bởi vì hiện tại cũng không có tiên tri khác nhảy ra, còn chơi trò lang dự lại có đồng đội phối hợp cái thân phận này, bị tạt nước bẩn rửa cũng không sạch nổi. "
" Tôi biết, nếu cô ở phe đối lập với tôi, tôi nhất định sống không đến cuối cùng, một khi đã như vậy, tôi cũng nguyện ý thế thần chức chắn một đoạn. Dù sao cũng là tàn sát biên giới, quan điểm của tôi cô liền trực tiếp tiêu sói đánh*. Tôi cũng không muốn sống lâu thêm nữa, cứ như vậy đi. "
*标狼打 pinyin Biāo láng dǎ : thuật ngữ trong ma sói, nghĩa là tiếp theo bạn sẽ bị coi như người sói mà xử lý.
Mời người chơi số 9 phát biểu.
Đường Lỵ Giai trầm mặc ngồi trên ghế, có vài người đang đợi nàng phát biểu, mà có vài người lại đang xem trò hay. Xem trò hay gì hả? Đương nhiên là trò hay từ Tả Nãi Giai rồi, hiện tại Hồng Tĩnh Văn bị loại trừ đã thành kết cục đã định, Đường Lỵ Giai phát biểu chính là làm người khác xem kịch vui.
Vương Dịch ngồi trên ghế, khóe miệng nhếch lên, cô biết Tả Tịnh Viện là sói, nhưng cô vẫn bầu Hồng Tĩnh Văn. Cô không đủ lập trường để cạnh tranh với Tả Tịnh Viện, vậy cùng chị ta đi.
Tả Tịnh Viện, chị không phải giết Châu Thi Vũ sao, vậy bây giờ chị hãy nhìn bạn gái cũ yêu dấu của chị lựa chọn người khác đi.
Ánh mắt những người xem kịch vui Đường Lỵ Giai không phải không cảm nhận được, nàng ngẩng đầu nhìn về phía Tả Tịnh Viện, " Lá bài của tôi là dân đến dân trở lên, thân phận tiên tri của Tả Tịnh Viện tôi cảm thấy còn nghi ngờ, nhưng đặt tôi dưới tình huống không có tiên tri, tôi liền đi cùng cô ấy. "
Phát biểu khá bình thường, trong lòng Vương Dịch thầm trợn trắng mắt, chỉ vậy thôi á? Một chút trò hay đều không có, ai muốn xem người sói giết chứ, tôi muốn xem các người giết lẫn nhau.
Mời cảnh sát trưởng kéo phiếu.
Viên Nhất Kỳ nhìn thoáng qua mọi người, tuy rằng biết rõ Hồng Tĩnh Văn không phải người sói nhưng cô cũng chỉ có thể bầu cho chị ta.
Không ai cùng Tả Tịnh Viện đối nhảy*, hiện tại ai ra thay Hồng Tĩnh Văn nói một lời đều không có tư cách bảo vệ chị ta ngược lại tự lấy đi mạnh sống của chính mình.
*对跳 pinyin Duì tiào : thuật ngữ, có hai hoặc hơn hai người chơi cùng tự nhận một thân phận.
Thân phận không đủ mạnh, tất cả rất rõ ràng đều không muốn chết, lợi dụng khuyết điểm nhân tính đem Hồng Tĩnh Văn đào thải ra ngoài, chiêu này Tả Tịnh Viện giáp tiếp buộc Đường Lỵ Giai từ bỏ Hồng Tĩnh Văn. Nếu đây không phải là một trò chơi liên quan đến mạng người, cô quả thực muốn vỗ tay khen ngợi.
Viên Nhất Kỳ nhìn quang, " Lá bài của tôi mọi người muốn động cũng động không được, vậy nghe tiên tri bầu Hồng Tĩnh Văn đi. "
Mời các người chơi bắt đầu bầu phiếu.
Không hề nghi ngờ gì nữa, Hồng Tĩnh Văn bị đào thải bị loại trừ, mọi người trợn tròn mắt nhìn chằm chằm Hồng Tĩnh Văn.
Ngay sau đó, sắc mặt Hồng Tĩnh Văn đột nhiên thay đổi, che lại ngực mình dùng sức ho khan, Đường Lỵ Giai vội vàng đứng lên muốn đi đến chạm vào cô.
Tằng Ngải Giai nhanh chóng đứng lên kéo Đường Lỵ Giai lại, ôm lấy eo cùng bả vai nàng, dùng sức kéo nàng qua một bên, bịt kín miệng nàng.
Hồng Tĩnh Văn gồng mình, miễn cưỡng quay đầu lại nhìn qua Đường Lỵ Giai lần cuối, không có việc gì đâu Liga, chị phải đi ra ngoài a ......
Trước mắt dần dần biến thành màu đen, cảm giác hít thở không thông từ từ bao phủ cô, cô giãy giụa ngã xuống trên mặt đất đồng tử dần dần giãn ra, nghiêng đầu không nhúc nhích.
Tằng Ngải Giai che kín miệng Đường Lỵ Giai không cho nàng thét lớn, Đường Lỵ Giai liều mạng vùng vẫy, Tằng Ngải Giai ôm nàng gắt gao không buông, thân mình nhỏ gầy trước sau vẫn không chịu buông Đường Lỵ Giai ra.
Từ từ, Đường Lỵ Giai không giãy giụa nữa, cả người xụi lơ ở trong lòng ngực Tằng Ngải Giai, hai mắt đỏ bừng, nước mắt từng giọt rơi xuống.
" Đừng kích động, đừng kích động, đừng kích động ..... " Tằng Ngải Giai buông lỏng bàn tay che miệng Đường Lỵ Giai, " Không sao đâu, không sao đâu ..... " Cô nhẹ nhàng ôm Đường Lỵ Giai, nhẹ giọng an ủi.
Mọi người nhìn thi thể trước mắt, một phút trước người còn sống sờ sờ ra, giờ phút này lại chết một cách thống khổ trước mặt mọi người.
Quá quỷ dị, đến tột cùng là phải làm thế nào đây ...... Phía sau lưng mọi người không ngừng phát lạnh, các nàng đều không muốn chết tại đây, bản thân có thanh xuân rất tốt đẹp, còn có rất nhiều fans cùng tiền đồ không tệ. Dựa vào cái gì phải chết ở cái nơi thần không biết quỷ không hay.
Tâm thái các nàng từ giờ khắc này bắt đầu thay đổi, các nàng không muốn chết, các nàng cần tồn tại.
Hiện tại là thời gian hoạt động tự do, vui lòng trở lại phòng trước 8 giờ 30 phút. Chúc các vị có thể sống đến cuối cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro