[Nhiều Cp] Trò chơi tử thần (ma sói) 7


Link :


https://beiciqing.lofter.com/post/4c6933c1_2b481430a


https://beiciqing.lofter.com/post/4c6933c1_2b4821e62


----------------




Chương 13 :



Trời đã sáng, đêm hôm qua người chết là số 7 Vương Dịch.




Các vị thành viên vui lòng tiến vào phòng họp trước 10 giờ để tiến hành tập trung thảo luận.




Chúc các vị có thể sống đến cuối cùng!




Mọi người ngồi ở nhà ăn, ai cũng không nói lời nào, giờ khắc này không khí đã lạnh đến mức muốn đóng băng.



Thi thể Vương Dịch không ở đại sảnh, trên mặt đất có một vết máu thật dài, đó là dấu vết do việc kéo thi thể.



Thi thể Vương Dịch bị Trương Hân kéo tới phòng của cô cùng Châu Thi Vũ, Vương Dịch thực nhẹ, Trương Hân nhẹ nhàng có thể bế cô lên đặt trên giường.



Đem thi thể cô cùng Châu Thi Vũ đặt cạnh nhau, đắp lên một tấm vải trắng, rồi lặng lẽ rời đi.



Cánh tay lạnh lẽo của Vương Dịch bên cạnh tay Châu Thi Vũ, như vậy cũng coi như hai người từng nắm lấy tay nhau, cô và Châu Thi Vũ chết cùng một chỗ, như vậy cũng coi như Châu Thi Vũ gả cho cô.



Quanh ảnh ập vào trên người của cả hai, Vương Dịch cho đến khi nhìn đến thi thể Châu Thi Vũ trong một khắc ấy liền hối hận, cô không giống Tằng Ngải Giai quyết tuyệt như vậy, không giống Tả Tịnh Viện điên cuồng như vậy, cô chỉ là đơn giản yêu một người mà thôi.



Cô không nhìn rõ nội tâm chính mình, mãi đến một khắc kia Châu Thi Vũ chết đi, cô mới phát hiện chính mình đau lòng đến chết lặng.



Cô vẫn luôn cho rằng không có gì quan trọng hơn so với mạnh sống, nhưng một khắc đấy cô hối hận, cô không quen bên người không có Châu Thi Vũ thích cười kia, không quen không có Châu Thi Vũ người mà chẳng quan tâm thân phận của cô là gì vẫn muốn cứu cô.



Cô phát hiện kỳ thật cái chết không có đáng sợ như thế, đã không còn Châu Thi Vũ thì chuyện sống chết này tựa hồ cũng không còn quan trọng đến vậy.



Nàng đã chết, mang đi một mảng màu sắc tươi đẹp cuối cùng trong cuộc đời Vương Dịch.



Châu Thi Vũ, địa ngục quá lạnh, em tới tuẫn táng chị đây.




Đêm hôm qua người chết là số 7 Vương Dịch.




Mời cảnh sát trưởng quyết định trình tự phát biểu.




Trần Kha mặt lạnh, Tằng Ngải Giai cùng Trịnh Đan Ny là dây xích, nếu có phe thứ ba, vậy con sói cuối cùng chỉ có thể là Trương Hân. Muốn bảo toàn phe thứ ba, như vậy hôm nay không phải Trương Hân thì chính là ta, nếu Tằng Ngải Giai ghê tởm đến loại trình độ này, cố tình muốn Hứa Dương Ngọc Trác sống không đến cuối cùng cũng không chắc chắn.



" Chết phải, Trịnh Đan Ny bắt đầu. "




Người chơi số 2 qua mic, người chơi số 3 qua mic, người chơi số 4 qua mic.




Mời người chơi số 5 phát biểu.




" Trần Kha, tôi nói cho cậu nghe như này, tôi cùng Trịnh Đan Ny là dây xích, cậu dù sao cũng phải chết, chi bằng thành toàn cho chúng tôi. "



" Trương Hân và chúng tôi không phải một phe, đêm nay cậu ta khẳng định phải chết, cậu chi bằng thành toàn cho chúng tôi đi. "



" Bầu cho Trần Kha. "




Mời mọi người bắt đầu bầu phiếu.




Ngón tay Trịnh Đan Ny run nhè nhẹ, không sao cả, giết chị ấy đi, giết chị ấy liền xong hết mọi việc.



Chỉ vì sống sót thôi, có gì sai chứ? Ta chỉ không muốn chết thôi. Thời điểm tổng tuyển cùng kim khúc số người đã làm loại chuyện dơ bẩn như này nhiều không đếm xuể, huống chi nàng chỉ là công cụ mà thôi, căn bản không cần cảm thấy áy náy.



Cũng chỉ là công cụ tài nguyên cho tổng tuyển mà thôi ........




Vòng bầu phiếu này người chơi bị loại trừ là số 1 Trần Kha.




Mời lựa chọn đối tượng ngươi muốn mang đi.




Trần Kha lạnh lùng nhìn về phía Tằng Ngải Giai, kẻ gây ra tội ác tày trời sống đến cuối cùng thật có chút khó chịu, Thiên Đạo luân hồi, trời xanh chưa bao giờ bỏ qua. Bị người vứt bỏ ở cái nơi đầy tội ác này, sẽ không có vị thần nào tới cứu bọn họ, bọn họ đã bị từ bỏ rồi.



Trịnh Đan Ny cũng bầu cho chính mình một phiếu, tuy rằng biết đây bất quá là phương pháp tự bảo vệ mình hợp tình hợp lý, nhưng trong lòng nàng vẫn là cuồn cuộn từng đợt chua xót, khổ tới tâm can.



Nếu như em sớm một chút đâm chủng giấy cửa số giữa chúng ta kết cục có thể không giống bây giờ hay không? Nếu lúc trước em không lấy cái cách nói Cp thương mại tới gần chị, kết cục chúng ta có phải sẽ không giống bây giờ không? Có lẽ chúng ta từ lúc bắt đầu liền sai rồi, mở đầu sai rồi chúng ta sao có thể có kết cục tốt đẹp được.



Câu chuyện chưa bao giờ bắt đầu, chỉ là chúng ta đều đắm chìm ở trong hư ảo đẹp đẽ của con sông này không muốn nhìn rõ thế giới ngoài kia, trong mắt Trịnh Đan Ny nàng đã tự đánh mất chính mình.



Yêu có thể là giả vờ. Đạo lý này từ giây phút bắt đầu xào Cp liền hiểu rõ, thời gian dài, ngay cả chính bản thân nàng cũng đã quên hết thảy điều này. Vấn đề không phải ở Trịnh Đan Ny, là nàng quá ngốc, ngốc đến thật tự tin vào tất cả những gì mà hai người đã diễn.




" Tôi mang đi số 3 Trương Hân. "




Bang một tiếng súng vang lên, tim Trương Hân bị viên đạn xuyên qua. Cô không cử động được, thậm chí đợi không được cảm giác đau đớn theo thần kinh truyền đến đại não, cô liền nghiêng người ngã xuống đất.



Hứa Dương Ngọc Trác sững sờ tại chỗ, giống như còn không phản ứng kịp đã xảy ra cái gì, sau đó đột nhiên bổ nhào vào bên cạnh Trương Hân, " A Hân! A Hân! Trương Hân cậu tỉnh lại cho mình!"



Trái tim ngừng đập, cảm giác đại não thiếu oxy mạnh mẽ nổi lên, đấy là một loại cảm giác gì à? Trương Hân hiện tại có thể trả lời vấn đề này, tốc độ nhanh đến nỗi cô thậm chí không kịp lại một lần nữa nắm lấy tay Hứa Dương Ngọc Trác.



Cô mở mắt đều làm không được, bởi vì đại não thiếu oxy ngất đi. Cô không chết, nhưng đối với Hứa Dương Ngọc Trác mà nói càng tàn nhẫn, bởi vì nàng cái gì đều làm không được, ước chừng năm phút sau Trương Hân cơ bản được tuyên bố đã chết não. Mà trong năm phút này, nàng chỉ có thể từng chút từng chút nhìn Trương Hân từ từ đi vào chỗ chết.



Hứa Dương ôm chặt cô, đôi mắt nhòe lệ, cái chết quả nhiên đáng sợ, nhưng người bị lưu lại, vứt bỏ ở thế giới này càng thêm thống khổ.



Trương Hân, cậu của kiếp sau cũng là của mình cậu biết chưa ......




Cảm giác hít thở không thông đã đến, Trần Kha không thèm để ý, cô cố né thống khổ ôm lấy Trịnh Đan nay, gắt gao ôm nàng.



Nước mắt ở hốc mắt chảy xuống, " Nói một câu em yêu chị được không .... " Trần Kha ghé vào bên tai Trịnh Đan Ny, nhẹ nhàng mà nói.



Thân thể Trần Kha dần dần nặng nề, dựa vào trên người Trịnh Đan Ny, Trịnh Đan Ny run rẩy ôm lấy Trần Kha, " Em yêu chị ...... "



Trần Kha cười cười, muốn nâng cánh tay lên rốt cuộc lại không được. Cô cố hết sức lực cuối cùng, dùng khí âm nhỏ giọng dựa vào bên tai Trịnh Đan Ny nói một câu.






Chương 14 :



Tằng Ngải Giai nhìn bản thân lẻ loi, đột nhiên cảm giác có chút cô độc, rõ ràng trước đây đều có một người đứng phía sau cô, cô vừa quay đầu lại là có thể nhìn thấy, hiện tại tại sao không thấy nữa?



Cô lắc lắc đầu, Tằng Ngải Giai ngươi suy nghĩ gì vậy? Cả hai đã sớm kết thúc, chính tay ngươi giết chết em ấy, ngươi hiện tại ở chỗ này giả vờ hoài niệm cái gì chứ? Em ấy là động vật máu lạnh, ngươi cũng vậy.



Cô đứng lên đi ra khỏi phòng họp, đứng ở đại sảnh chờ đợi người ẩn danh kia tuyên bố tin thắng lợi.




Vòng này bị đào thải là người chơi số 1 Trần Kha và người chơi số 3 Trương Hân.




Trò chơi tiếp tục, mời đào thải người chơi không cùng phe để đạt được chiến thắng.




Chúc cái vị có thể sống đến cuối cùng!




Tằng Ngải Giai trong lòng thầm kêu một tiếng không xong rồi, không đợi cô kịp quay đầu lại một con dao nhọn từ phía sau gọn gàng lưu loát cắt vào giữa yết hầu của cô.



Máu tươi phun ra, thứ cuối cùng cô nhìn thấy trước mặt là một vũng máu đỏ trên mặt đất.



Tằng Ngải Giai ngã xuống, máu tươi không ngừng chảy ra từ yết hầu, nhuộm đỏ mặt đất.



Trịnh Đan Ny muốn ngăn cản nhưng tay nàng từ từ hạ xuống, yết hầu xuất hiện một đường giống như vết thương của Tằng Ngải Giai, khiếp sợ nhìn Hứa Dương Ngọc Trác ở trước mặt tay đang cầm con dao nhọn, ngã xuống bên cạnh Trần Kha, máu tươi giàn giụa.



Hứa Dương Ngọc Trác siết chặt con dao trong tay, chậm rãi ngồi dậy, biểu cảm khẩn trương trên mặt thả lỏng ra, lau đi máu tươi dính trên mặt mình.



Lạnh lùng cười, tôi thật đúng là cảm ơn các người đã giết chết Cupid, bằng không tôi sao có thể sống đến bây giờ a.



Tằng Ngải Giai, cậu ngàn tính vạn tính cũng chưa nghĩ đến bản thân cậu xui xẻo như vậy nhỉ, muốn trách thì đi xuống dưới kia mà trách Tả Tịnh Viện đi.



Tinh thần Hứa Dương Ngọc Trác thả lỏng, các cơ căng cứng kia được thả lỏng xuống, mọi thứ trước mắt tối sầm lại rồi ngất đi.




Trò chơi kết thúc, người tốt chiến thắng.




END.






Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro