Người Trong Kí Ức


Tác giả: 泛恒

-----

Nhìn xem nàng cười có bao nhiêu vui vẻ.

Trong bức ảnh đã hơi ngã vàng này, là hai cô gái vẻ mặt tràn đầy ngọt ngào nắm tay nhau đứng trước bảng cục dân chính

Cô gái hơi cao kia, là tôi

Còn người kia chính là nữ nhân tôi yêu 23 năm, Hứa Giai Kỳ

Lúc đó chúng tôi cũng nói đùa rằng về sau nhất định phải tới nơi này đăng ký kết hôn

Tôi ở nơi này 23 năm, nhìn nàng tốt nghiệp từ snh48, nói qua mấy trận tình yêu oanh oanh liệt liệt, cuối cùng nàng gả cho một thân sĩ dáng vẻ đường đường

Hôn lễ cùng ngày, tôi liền đứng ở bên cạnh nàng.

Ừm, là phù dâu.

Ngày đó nàng đẹp đến mức không gì sánh được.

Tôi rất muốn dắt tay nàng, mang theo nàng rời khỏi cái nhà thờ mười phần hoa lệ nhưng lại lộ ra vẻ vắng vẻ kia

Nhưng là tôi không thể, bởi vì khi đó vẻ mặt nàng cười tràn đầy ngọt ngào.

Nó dường như hướng về phía tôi tuyên bố điều này, tôi...... căn bản không thể đưa được nàng đi.

Về sau, tôi trốn khỏi bữa tiệc cưới ấy, tôi nghĩ đời này tôi cũng chưa từng thất thố như thế

Sau đó tôi đi tới nước Anh, rời đi đất nước của nàng, chủ động cắt đứt tất cả liên hệ với nàng, về sau cũng không giao tiếp

Tôi cự tuyệt tất cả mọi chuyện và những người có quan hệ với nàng, lẻ loi một mình ở đây dốc sức làm, cũng không tiếp tục thích bất cứ người nào.

Người bên cạnh cậu hôm nay không phải tôi, vậy tôi ngày sau sống quãng đời cô độc còn lại cũng không sao.

Nhân sinh biến hóa khó lường, ai biết được, mẹ của tôi qua đời lại khiến cho tôi một lần nữa về lại nơi đó...... về cái đất nước mà tôi đã rời đi ba năm

Tôi nghĩ, tôi hẳn là một người con gái bất hiếu. Những năm kia đều không có chăm sóc mẹ mình thật tốt, cuối cùng cũng bởi vì vấn đề tranh chấp tình cảm của mình mà một mình ở lại đất nước cổ xưa này. Nếu có kiếp sau, tôi hi vọng mẹ mình có thể có được một cô con gái vô cùng hiếu thuận với mẹ. Ừm..... chí ít, đừng giống như tôi

Sau khi về nước mấy ngày, tôi đi đến nhà hát Tinh Mộng, nơi đó sớm đã đổi một nhóm nữ hài truy mộng khác

Tôi ngồi ở trên khán đài, nhìn xem các nàng hát bài hát mà chúng tôi đã từng hát đến rơi nước mắt, những điệu nhảy kia chúng tôi đã từng nhảy tới không mấy trăm lần.

Bài hát mới ca từ phiên dịch vẫn là như vậy khiến người chắt lưỡi.

Sau khi kết thúc buổi biểu diễn, tôi đi bộ trong ngõ hẻm cũ nát, khi lão bản quán ven đường nhìn thấy tôi, còn không khỏi ngây người một lúc

Hắn nói, cô đã đến rồi a, cô bé trước kia thường xuyên đi cùng cô đâu?

Cậu ấy sao, cậu ấy đã sớm kết hôn rồi, người chỗ đó còn nhớ được tôi.

Bao nhiêu năm sau, tôi đứng ở con phố vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, nhìn xem đám người rộn rộn ràng ràng như nước chảy, cuối cùng cũng tìm không được người ngốc ngốc đầu đầy mồ hôi của năm đó nữa

Sau khi tổ chức xong tang lễ, tôi ngựa không ngừng vó chạy về Anh Quốc.

Tôi không muốn gặp nàng, tôi không muốn nhìn thấy dáng vẻ nàng nằm ở trong lòng người khác, vẻ mặt cười đầy ngọt ngào.

Bây giờ suy nghĩ một chút, không biết lúc ấy vị thân sĩ kia ở bên cạnh nàng có giúp nàng bỏ đi thói hư tật xấu không ăn cơm đúng giờ, có hay không để nàng đi ngủ sớm một chút, có hay không để nàng mỗi ngày đều có thể ôm trong ngực vui vẻ.

Trong đêm đông giá rét lạnh lẽo, có hay không cho nàng cái ôm ấm áp nhất, có thể hay không để nàng đem bàn chân buốt lạnh ghé vào trên da thịt ấm áp của mình, có hay không đem tất cả tình yêu toàn bộ đều trao cho nàng. Ở thời điểm nàng khổ sở có hay không đem bả vai khoan dung của mình cho nàng, để nàng có chỗ dựa vào

Nhưng dù cho người này có đem những chuyện này đều làm được, đồng thời chỉ có hơn chứ không kém, tôi cũng vẫn tin sẽ không có ai yêu nàng hơn mình

Sẽ không có ai yêu Hứa Giai Kỳ hơn Ngô Triết Hàm

Tôi chưa từng hướng nàng biểu đạt tình yêu của mình, bởi vì tôi không muốn để cho nàng có chỗ bối rối.

Tôi yêu bằng hữu tốt nhất của mình? Thật nực cười

Nàng trong mắt của tôi, là nữ hài tử tốt đẹp nhất, luôn thích mang đến niềm vui cho người bên cạnh, để người khác cũng nhiễm lên niềm vui của nàng. Nhưng có rất ít người biết nàng cũng có một mặt yếu đuối

Nếu không phải tôi không kịp trở về cưới nàng thì làm sao có thể để người khác có được nữ nhân mà tôi yêu suốt đời này.

Thật xin lỗi, Hứa Giai Kỳ, đời này, không để cậu gả cho người cậu yêu nhất.

Vậy cậu ủy khuất một chút đi, gả cho một người cậu thích cũng thích cậu, không phải cũng là một chuyện rất tốt đẹp sao.

Ngoan, đợi kiếp sau có được hay không, kiếp sau, tôi phải cố gắng để cậu yêu tôi, sau đó cậu nhất định là tân nương đẹp nhất của mình. 

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro