Giới Thiệu + Chương 1(1): [Tiên Tộc] dụng phẩm luyện đan

**_ĐỌC CHÚ THÍCH, NHỚ ĐỌC KỸ CHÚ THÍCH_**

TRUYỆN HƯ CẤU, MUỐN THẬT ĐÚNG VỚI LỊCH SỬ THÌ MỜI ĐỌC SỬ SÁCH.

Tên Truyện: SỞ KIẾN HÀNH
Thể loại: Đam mỹ, huyền huyễn, tu tiên, ngược.
nguồn ảnh: gg, không rõ artist (ảnh Vương Lâm - Tiên Nghịch)

️‼️KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM, XUYÊN TẠC, SỈ NHỤC, PHỈ BÁNG, CỢT NHÃ, LĂNG MẠ HOẶC CỐ Ý G Â Y SAI, HIỂU LẦM VV… TRONG ĐÓ CÓ MỘT SỐ ĐỀU VÍ NHƯ TÔNG PHÁI, ĐỊA ĐIỂM, ĐẤT NƯỚC, HỆ THỐNG TU LUYỆN VV… CÓ SAI SÓT/SỰ THẬT, NÊN TRUYỆN CHỈ ĐỂ GIẢI TRÍ. NẾU TOXIC, HỌC SỬ QUA TRUYỆN, TÌM HIỂU VĂN HOÁ PHONG TỤC TẬP QUÁN VV… THÌ MỜI ĐỌC CHỖ KHÁC, Ở Đ Y KHÔNG CÓ‼️‼️

_TRUYỆN HƯ CẤU_

•Tông phái và nhiều thứ khác có thể không có thật
•Có thể có viết nhầm hoặc sai từ, sai cách dùng do văn án chưa qua chỉnh sửa, bản này là thảo

Nói tóm lại, truyện viết theo ý tưởng và trí tưởng tượng của cá nhân tôi, ngoài ra tôi không bao giờ có ý xúc phạm hay bất cứ hành động nào gây ảnh hưởng đến lịch sử, quốc gia nào. Tôi chỉ muốn sáng tác truyện và gửi gắm thông điệp ý nghĩa đến đọc giả mà thôi.

Truyện có yếu tố 18+. Người dưới 18 yêu cầu cân nhắc thật kỹ vì truyện có thể gây ảnh hưởng đến tâm lí đến người dưới 18 tuổi, có yếu tố m á u m e c h e t  c h o c, cần cần nhắc kỹ trước khi đọc.

_________________________________________________

✒️tên nhân vật🍓

Tên là đặt bừa, cũng không biết có trùng tác phẩm nào hoặc nhân vật lịch sử không nữa, lí do là vì tên nào mình cặm cụi nghĩ đem đi search gg cũng toàn là tên vua chúa bá quan văn võ vv…“...” Vì thế viết bừa một cái tên hoặc lấy trong thơ ra, mong mọi người sẽ không vì thế mà chê cái tên nha, đặt tên cho con cũng vất vả lắm đó! Đâu phải muốn đặt là đặt được, còn phải có ý nghĩa, (về Họ) mình còn chả biết có cái họ đó không nữa TT nhưng theo suy đoán của mình là người trên thế giới này đông vô số, không họ gì là không có, xưa ông bà cũng tự lấy họ cho mình đấy, ví như họ Lâm, họ Đặng, họ Mai, họ Mạc này, vv…

________________________________________________

Hắn ngồi trên cao, dáng vẻ của sự ung dung thoải mái nhưng trong lời nói điều hiện lên sự phẫn uất bấy lâu, hệt như kẻ từng trải qua đời đời kiếp kiếp mang theo kí ức từ đời này sang đời khác đến hiện tại, dù là một mối hận vẫn chưa từng quên đi: "Ta vốn là một thằng nhãi ngu ngốc đi lên bằng chính thực lực của bản thân, chèo chống bao lâu rốt cuộc cũng ngồi lên cái chức vị Tiên Đế. Ngươi nói coi, cái giá để toạ vị ở đây là gì?"

Dừng một chút, hắn nói: "ha, ngươi đoán không ra chứ gì, vậy thì ta bật mí cho ngươi biết nhé!".

ta thuở nhỏ cha chết, mẹ làm kỹ nữ, thân phận ta lại thấp hèn, sau khi mẹ mất ta sống lang thang chịu đủ sỉ nhục, uất ức, đương nhiên ta chịu không nổi. Nhìn thấy đám người tu tiên trở thành tiên nhân trông rất ra gì đó, ta liền quyết tâm đi theo Sư Phụ của ta học thuật, kết quả không như mong đợi, ta vẫn là tự mình tu luyện ngày đêm tìm tòi nâng cấp tu vi, tích cóp công đức có lẽ mấy kiếp người mới được một đạo phi thăng thành thần, sau đó lần lượt từng bước đến ngôi vị này, quả thực chẳng dễ dàng chút nào.

Ở một diễn biến khác: "Ngươi nghĩ điều đó là thật sao? Ta sẽ đi lên bằng con đường đấy thật à? Haha ngu ngốc, ngu ngốccc..."

________________________________________

‼️

CẢNH BÁO TRUYỆN

1.Map và tên từng vùng đất là tự tạo, KHÔNG LIÊN QUAN VẤN ĐỀ PHỈ BÁN, X Â M PHẠM CHỦ QUYỀN ĐẤT NƯỚC HOẶC BẤT CỨ QUỐC GIA NÀO.

2.TẤT CẢ TRONG TRUYỆN ĐỀU KHÔNG CÓ THẬT

3. Chưa qua quá trình chỉnh sửa

4. Yếu tố m á u m e , c h ế t c h ố c.

__________________________________

CHƯƠNG 1 (1): TIÊN TỘC

Văng Lang, thuở xưa từng có một tộc nhân sinh sống, tương truyền rằng 800 năm trước, khi mà trời đất một mảng hỗn độn, hồng hoang vô tận.

Từ nơi rất xa cách mảnh đất hoang ước chừng mười dặm mọc lên một khu rừng nguyên sinh từ khi nào chẳng rõ. Chỉ biết nơi đó linh khí dồi dào bao phủ suốt hàng trăm năm, thú rừng xung quanh cũng bị ảnh hưởng mọc ra nhiều kiểu dị dạng khác nhau. Trên thân còn có linh khí hộ thể!

Dựa vào luồng linh khí tiến sâu vào trong khu rừng mới thấy, nơi mà linh khí tụ hợp tạo thành một cỗ lực lượng nồng đậm lơ lửng trên không. Ở phía dưới còn có cây cỏ tươi mát, đọng trên lá là những giọt sương sớm chưa tan.

Những hòn đá lớn to tròn như quả trứng phát ra âm thanh kì lạ. Trên bề mặt còn có một màng linh lực bao phủ bảo vệ chúng.

Nếu tính không sai, vào thời khắc nhật nguyệt vừa khởi, những quả trứng này sau khi hấp thụ đủ linh khí từ nhiều nơi trong trời đất sẽ nở ra những bào thai với hình dạng của người trưởng thành, nó như thể việc tái tạo lại cơ thể mới cho những tu sĩ Nguyên Anh kỳ.

Những bào thai đó được gọi là tiên tộc, hình dáng cũng không khác gì con người. Trong cơ thể chúng đặc biệt nhất là dòng máu thuần của tiên tộc, cho dù có giao phối với bất kì chủng tộc người nào, dòng máu ấy một khi đã mang trong người. Cơ thể sẽ có những đặc điểm khác biệt với người thường khó mà không nhận biết được.

Điều đó chẳng hạn như: từ lúc sinh ra đã biết đi, biết nói, có thiên phú dị bẩm trời sinh ai ai cũng là tài năng đáng quý, có linh lực cường hãn. Thế nhưng...

Bổng một ngày nọ, mây đen khắp trời, từ trên không xuất hiện một luồng sáng màu vàng rọi xuống, một cỗ lực lượng nhanh chóng lan toả cả một vùng trời đất.

Đó là điềm báo hiệu mà bọn họ điều biết!

"Phụ Mẫu từng nói, chúng ta tuy là huynh đệ tỷ muội cùng chung một bào thai. Nhưng mệnh từ khi sinh ra đã khác. Hôm nay ta nói điều này chắc hẳn mọi người ai ai cũng điều biết" Lời nói này là của một thiếu niên mang theo dáng vẻ phong trần, đĩnh bạc lên tiếng.

"Được rồi, nếu đã như vậy thì ta không dài dòng thêm nữa, hôm nay chính là ngày cuối cùng của thời hạn năm năm kết thúc. Huynh đệ tỷ muội chúng ta nhất định phải chia ra, phân nửa về núi, số còn lại đến vùng biển sinh sống".

Chính vì điều đó mà hiện nay đã không còn tung tích của tộc nọ.

Theo như ghi chép, Văng Lang vốn là tên sau này, trước đó là một vùng đất cổ xưa tên gọi nước Xích Quỷ, từ sau khi con trai đầu lòng của Thần Long lên ngôi vua đã đóng đô ở Phong Châu, đặt quốc hiệu là nước Văng Lang, nơi này đông giáp (biển) Nam Hải, tây đến Ba Thục, bắc đến Hồ Động Đình, nam giáp nước Hầu Tôn chia nước ra làm mười lăm bộ¹ trong đó có Văng Lang.

Tuy nhiên sau này người ta cũng chỉ biết đến đất nước Văng Lang từng có một tộc người nọ, qua hàng trăm hàng nghìn năm dài đằng đẵng, qua biết bao các triều đại lịch sử, có lẽ tộc nhân đó đã không còn nữa…

Thế Nhưng.

Qua hàng nghìn năm sau vẫn còn sót lại một số ít người mang trong mình dòng máu tiên tộc, bọn họ sống ẩn vật như biết bao người bình thường khác, có con cái, có gia đình hạnh phúc tại An Quốc, nơi tiểu trấn Bạch Hạc² đông đúc, náo nhiệt.

____________________________________________________

¹ . 15 bộ gồm: Giao Chỉ, Chu Diên, Vũ Ninh, Phúc Lộc, Việt Thường, Ninh Hải, Dương Tuyền, Lục Hải, Vũ Định, Hoài Hoan, Cửu Chân, Bình Văn, Tân Hưng, Cửu Đức; đều là đất thần thuộc của Hùng Vương; bộ gọi là Văng Lang nơi vua đóng đô
(Chú thích) Việc sử lược chép nước Văn Lang gồm 15 bộ lạc, trong đó có 10 bộ lạc giống tên như toàn thư ghi trên đây (Giao Chỉ, Vũ Ninh, Việt Thường, Ninh Hải, Lục Hải, Hoài Hoan, Cửu Chân, Bình Văn, Cửu Đức, Văn Lang) và 5 bộ lạc với tên khác (Quân Ninh, Giang Ninh, Thang Tuyền, Tân Xương, Nhật Nam). Lĩnh Nam Chích Quái cũng chép đủ tên 15 bộ, nhưng trong các các bản hiện còn tên các bộ ấy có nhiều sai khác trên lịch chênh lệch. Dư Địa Chí của Nguyễn Trãi chép đúng tên các bộ như Toàn Thư đã ghi trên đây, nhưng không có tên bộ Văn Lang

Nguồn: Đại Việt Sử Ký Toàn Thư
Bản in Nội Các Quan Bản Mộc bản khắc năm Chính Hòa thứ 18 (1697) trang 4 lấy ý tưởng từ Lạc Long Quân lấy con gái Đế Lai ( Â u Cơ) sinh ra bọc trăm trứng là tổ tiên Bách Việt. Một hôm, vua  Â u Cơ bảo rằng: “Ta là giống rồng, nàng là giống tiên, thủy hoả khắc nhau, chung hợp thật khó” bèn từ biệt nhau 50 con theo mẹ về núi 50 con theo cha về miền Nam (có bản ghi chép là Nam Hải)

². Bạch Hạc (tên làng, thuộc vùng đất Phong Châu) ở đây vốn chỉ có “Hạc” khi tớ lên gg search thì lại phát hiện trùng với sử, ban đầu chưa biết đến thì con Hạc là biểu tượng của sự tốt lành, vì thế mà trong quá trình tạo map tớ đã đặt tên một trấn nhỏ gọi là “làng Hạc” thay vì “trấn Hạc” hoặc “Bạch Hạc” trùng với sử, sau khi tìm ra thông tin về Bạch Hạc làng tớ đổi lại thành một trấn nhỏ, một phần do không hiểu rõ sử nên sẽ không viết chi tiết hoặc đúng với sử, phần còn lại cũng khó nói lắm

(*) An Quốc: chỉ một tên “An” + Quốc, KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN "AN NAM"‼️
____________________________________________________

Phần đầu chương 1: Diệt Quốc

Không bao lâu diệt quốc xảy ra, quốc gia kéo dài qua các đời vua chúa không còn nhớ rõ nó từng tên là gì, cuối cùng cũng suy tàn, quốc gia này vốn từ sớm đã không còn cơ hội cứu vãn, thọ nguyên đã tận, nhưng chẳng thể hiểu bằng cách nào mà An Quốc vẫn còn trụ được cho đến ngày hôm nay, nhưng kết cục có ra sao. Quốc gia đó đến cuối cùng cũng phải sụp đổ.

Chứng kiến cảnh này. Đế Quân không khỏi trầm mặt, dẫu sao cũng là quốc gia do hắn ta tạo lập. Nói như thế nào cũng không thể bỏ mặt được!

Sau đó hắn an bài cho một tên tiểu tử luôn theo mình hơn 800 trăm năm, lần đầu tiên đi xuống nhân gian. Đây chính là một trong hàng ngàn hàng vạn cái xác khác của hắn, đồng thời cũng là bản tôn song sinh mang theo ý thức của chủ nhân, tuy nhiên kẻ này lại...

Cơ thể bé xíu này...là con nít chứ gì nữa!

Đám thần quân: ???

Tên của nó tạm thời là "Tiểu Bạch". Tiểu Bạch hiện tại như thể cái xác không hồn, đúng vậy. Đây chỉ là một cái thi thể không có cảm xúc, linh hồn, chỉ khác "khôi lỗi" một chút, vì đây là pháp thuật cao cấp, chỉ có những kẻ tu vi hoá thần trở lên mới có thể tạo ra.

Cái thân xác này đặc biệt ở chỗ, chỉ khi nhận được máu từ người tạo ra mới có thể thành một người sống bình thường. Sau đó hắn mở bàn tay ra, linh lưu vừa động, lập tức trên không có một luồng sáng mạnh mẽ mở ra cái "truyền tống" trận.

Phó thác chính mình đi xuống nhân gian? chuyện như này nói ra chỉ khiến cho kẻ khác thêm cười nhạo.

Nhưng công tình cứu vớt chỉ điểm dân chúng có được như ngày hôm nay cũng không thể bỏ không như thế chứ? Với một vị Hiền Đế như hắn, việc bỏ mặt dân chúng làm sao có thể!

Hắn cũng cần biết rõ thật hư ra sao, tuy rằng Đế Quân chỉ cần một cái liếc mắt qua cũng thừa sức biết mọi chuyện của thế gian. Từ việc một tiểu tử sinh ra vào đúng giờ Mão mấy khắc hoặc một tiểu nô nhà họ Lưu đi ăn vào cuối giờ Tỵ..., hắn điều biết rõ.

Nhưng làm sao đảm bảo được không kẻ nào che mắt, lén lút sau lưng làm những chuyện Thần không biết Quỷ không hay gì khiến cơ duyên của đất nước hắn tạo ra sụp đổ một cách kỳ quái như thế?!

Mặc dù chuyện trong tam giới cần hắn giải quyết nhiều vô số, thời gian để chớp mắt lấy một cái cũng không có. Ngày này sang tháng khác, mỗi ngày điều như một. Căn bản là không có thời gian kì kèo mặc cả với Thiên Đạo, việc đi đến nước này, nói không chừng cũng do đám phàm nhân không biết hối cải, dám ngang nhiên mạo phạm bề trên, làm những chuyện trái với đạo trời, khiến trời đất nổi giận.

Nhưng tính tới tính lui vẫn cảm thấy việc này còn có khúc mắc chưa thể gỡ được.

Lại nói

Thời điểm An Quốc diệt vong còn đến năm trăm năm, nhưng chớp mắt một cái chỉ còn ba trăm năm ngắn ngủi, thời điểm đó An Quốc là một trong thập đại quốc gia cường đại nhất, không chỉ vì thế lực cường đại, quân lính thiện chiến mà song song với đó. Một quốc gia lớn thì không thể nào nghèo, vàng kim châu báu có thể tùy ý lấy một cái ném đá cũng là chuyện thường.

Người ta nói "dân giàu nước mạnh"

Các nước bị An Quốc chèn ép bấy lâu phẫn nộ cực điểm, Không màng đến vị thế quốc gia. Chỉ cần cùng nhau ngồi xuống liền trở thành đồng minh.

Không bao lâu, An Quốc liền bị diệt vong.

Thập đại quốc gia giờ đây bớt đi một gánh nặng. Cái tên An Quốc giờ đây chỉ còn lại trong trí nhớ của những kẻ may mắn thoát khỏi đại hoạ năm xưa.

"Nguyệt hắc sát nhân dạ, phong cao phóng hỏa thiên"

Ba trăm năm trước

An Quốc [tu chân quốc cấp hai] những kẻ tập trung nơi đây, đa phần là các tu sĩ tông môn trúc cơ và kết đan kỳ. Chứng kiến cảnh An Quốc diệt vong cũng chẳng thể làm gì ngoài việc chạy trốn, đám dân thường có khi mạng cũng chẳng còn.

*Chú thích*
Tu chân quốc là một quốc gia có người tu chân, mỗi khi người mạnh nhất quốc gia đó đột phá tu vi thì cấp bậc của quốc gia đó cũng sẽ tăng theo (yêu cầu người đó phải ở lại quốc gia này 100 năm).

Các cấp bậc của các tu chân quốc:

• Tu chân quốc cấp 1: Phải có 1 tu sĩ Trúc Cơ toạ trấn.
• Tu chân quốc cấp 2: Phải có 1 tu sĩ Kết Đan tọa trấn.
• Tu chân quốc cấp 3: Phải có 1 tu sĩ Nguyên Anh toạ trấn.
• Tu chân quốc cấp 4: Phải có 1 tu sĩ Hoá Thần toạ trấn.
• Tu chân quốc cấp 5: Phải có 1 tu sĩ Anh Biến tọa trấn.
• Tu chân quốc cấp 6: Phải có 1 tu sĩ Vấn Đỉnh tọa trấn.
• Tu chân quốc cấp 7: Phải có 1 tu sĩ Khuy Niết, Tịnh Niết hoặc Toái Niết tọa trấn.
• Tu chân quốc cấp 8: Phải có 1 tu sĩ Thiên Nhân Suy Kiếp tọa trấn.
• Tu chân quốc cấp 9: Phải có 1 tu sĩ Nửa bước Không Niết trở lên toạ trấn.

**

Tại quốc gia này có một vùng đất nổi danh, Bạch Hạc xưa nay là nơi cư trú của những kẻ mang dòng máu của tiên tộc, theo như lời đồn, ngoài việc sinh ra đã biết nói biết đi, linh lực cường hãn thì Tiên tộc bọn họ còn có thể sống lâu hơn người thường.

Các tu tiên giả đương nhiên không tin vào những chuyện tiên tộc này là thật, sau này lại có tin đồn thất thiệt đồn rằng: “người dân tiên tộc có khả năng giúp tu vi thăng tiến, tu bổ linh căn”, việc này không bao lâu lại lan truyền khắp nơi làm cho tu chân giới náo loạn một phen, tìm đến con đường thứ ba rút ngắn thời gian thăng cấp tu vi.

Dân chúng từ đây sống trong lo sợ không biết khi nào mình sẽ chết?

Nhưng lời truyền miệng làm sao đúng hoàn toàn, đám tu tiên giả còn tìm ra cái gọi là âm dương ngũ hành gì gì đó, chờ đến ngày tốt, âm dương hòa hợp sẽ bắt sống tiên tộc đem về luyện đan. Đám tu sĩ bọn họ cứ thế tranh nhau đi bắt, lực lượng hùng hậu hệt như thiên quân vạn mã kéo đến, mỗi lúc càng đông, bắt sống đám tiên tộc mang về thí dụng, nhưng cung thì ít cầu lại nhiều, quốc gia lại gần như bị diệt sạch, chỉ còn lại tiểu trấn Bạch Hạc nên con đường tìm đến cũng trở nên dễ dàng hơn, có điều dòng máu thuần còn lại rất ít, đa phần đều là dòng máu pha tạp, mặc dù dòng máu bị pha tạp nhưng những đặc tính trời sinh vẫn luôn thể hiện rất rõ, vì vậy số lượng tiên tộc bọn họ mang về lên đến hàng trăm người, bao nhiêu đó thôi cũng đã gần hết số dân tiên tộc của trấn Bạch Hạc rồi, huống hồ gì trước khi tin đồn đó xảy ra, cũng đã có một số tu sĩ thử nghiệm bắt đám tiên tộc về luyện, trong thời gian đó số lượng tiên tộc giảm đáng kể.

Đến giờ phút này, tên bắt được đủ số lượng tiên tộc chẳng nói, kẻ không bắt được nhìn thấy người nọ ôm một bảo vật trong tay, chứa trong vật đấy là người dân tiên tộc, hẳn là bắt được rất nhiều tiên tộc mang về, ánh mắt tên nào cũng hiện lên sự thèm khát nhìn đến vật nọ trong tay hắn, liền muốn tiêu diệt hắn, sau đó nhanh chóng đoạt lấy thứ mình muốn.

(*) Cung: vai trò người cung cấp, người bán.
Cầu: vai trò người cần, người mua.

Ở giới tu chân nơi cá lớn nuốt cá bé này, căn bản là hắn sống không nổi, huống chi hắn lại đơn thương độc mã, thân cô thế cô, phía sau không có người chống lưng giúp đỡ, dù cho bản thân có tu vi cường hãn như thế nào cũng khó tránh khỏi việc bị truy sát.

Họ tranh giành nhau, chiến đến ba ngày ba đêm, một trận huyết tẩy xảy ra từ đó, tu chân giới một phen thanh trừng những kẻ ô hợp không tiết tháo, lọc bớt những thành phần cặn bã của giới tu chân, đây cũng là lần thanh trừng nhanh nhất, bạo nhất trong lịch sử giới tu chân.

Bọn họ chiến với nhau cơ hồ như linh lực sắp cạn, thế nhưng chấp niệm của họ quá lớn hoặc do đó là con đường tắt duy nhất, cũng không rõ là gì vẫn cố chấp không từ bỏ. Ngón tay giơ lên, đốt ngón tay tái nhợt hiện lên trước mặt niệm chú quyết, hoá ra là truyền tin nhờ đến viện trợ, từ trên trời phía xa xa, có hai ba người y phục xanh tím bay đến, y phục bị gió thổi bay phấp phới trên thân toát ra luồng tiên khí nhàn nhạt, giương mặt là một vẻ lãnh đạm nhàn nhạt của vị tông sư nào đó.

Triệu Ly: “Sư phụ, cứu con”

Người nọ cao lãnh ánh mắt không nhìn đến hắn, chỉ hỏi: “Thứ ta cần ở đâu”

Hắn không nói gì, giơ tay chỉ về phía tây, một tay ôm ngực một tay chóng thân, y phục trắng tinh dính đầy máu tươi, bộ dáng thê thê thảm thảm.

Hoá ra là bị kẻ khác đoạt mất bảo vật

Chỉ thấy người nọ ánh mắt u lãnh ngự kiếm bay đi để lại hắn sức tàn lực kiệt nơi này một thân đơn độc, miệng hộc máu tươi ngã xuống nền đất tuyết.

Phía tây

Trận chiến càng lúc càng đông kẻ tham chiến, tốp trước ngã xuống tốp sau vùng lên, từng đợt từng đợt thay đổi như thế, chỉ còn lại kẻ mạnh đối đầu nhau, bọn họ chiến đến khi chỉ còn lại duy nhất một người, lúc đó chỉ có mình tên đó còn sống rời khỏi, không ai biết rõ tên đó là ai, chỉ biết là sau khi tên đó cướp được tiên tộc trong tay, liền đem về thí dụng, kết quả khỏi phải bàn cãi, tu vi thật sự là tăng lên rất nhanh, nhanh đến mức có thể khiến một người bình thường không có duyên với tu tiên một mạch kết đan trung kỳ, còn có thể chữa trị, tu bổ linh căn.

Có đều cách luyện đan lại rất tàn độc, phải dùng tim và máu của người dân tiên tộc lúc còn ý thức, tức là rút cạn máu tươi, moi tim vẫn còn đập, dùng nó để tu bổ, còn về cơ thể thì đem tất cả bỏ vào lò luyện thiêu, thiêu sống đến chết.

Lúc đó thân xác của bọn họ kết thành những luồng sáng nhỏ theo linh khí tụ lại hợp nhất thành một.

Hắn phải dùng đến lò luyện thuộc hàng ngũ phẩm trở lên, lấy nó để luyện, nhưng quá trình lại mất đến vài tháng. Sau bao ngày vất vả trôi qua, rốt cuộc cũng tạo ra được một viên

Kết quả lại tạo ra một viên lục phẩm.

Đều này khiến hắn có chút thất vọng, vốn nghĩ sẽ là bát phẩm, ít nhất cũng là thất phẩm lại không ngờ đến bao nhiêu đó người, chỉ kết ra được một viên lục phẩm.

Nhưng viên lục phẩm này có thể khiến người thường không có cơ duyên tu tiên như hắn, có thể một mạch lên kết đan trung kỳ. Vậy tu vi nguyên anh của hắn cực khổ tích góp bao lâu liệu có thể thăng lên hóa thần kỳ hay không?

Trong khi truyền thuyết vẫn còn một cách khác dễ dàng hơn mà không cần phải lạm sát nhiều người như thế

Nhưng thời điểm hiện tại tìm đâu ra Diệp Cốt Mỹ Nhân Tịch đây chứ

*Tịch*  ở đây vừa có nghĩa là cái chiếu ý chỉ những chuyện giường chiếu, cũng có nghĩa là món ăn
_______________________________________
(*) Đan dược, tu vi và thực lực vv… có thể chênh lệch hoặc sai sót, một số sai sự thật, một số do thế giới tác giả tạo ra như thế.
(*) Map tu tiên là tự tạo, không khớp với lịch sử. Map nhân gian là map của lịch sử Việt Nam, có đều các địa danh có thể sai sót, đều này sẽ bổ sung chú thích sau.

(*) thiết lập sẽ cập nhật sau

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro