Chương 3: Lựa Chọn Đầu Tiên
Bạn không tin lời bà ta hoàn toàn, nhưng sự nghi ngờ bắt đầu gợn lên trong tâm trí. Ank, dường như biết nhiều hơn những gì hắn nói, chỉ nhún vai và thúc giục bạn tiếp tục. "Lời nguyền? Chỉ những kẻ yếu mới sợ hãi. Nếu ngươi không dám, thì cút về đi."
Còn bà lão ngồi bên bờ hồ, bạn bắt đầu chú ý đến dáng vẻ của bà ta hơn hòng tìm thêm thông tin mình mong muốn, một dáng vẻ còng cọc, khuôn mặt nhăn nheo hằn lên những dấu vết của thời gian. Đôi tay run rẩy chậm rãi lướt qua mặt nước, tạo nên những gợn sóng nhỏ phản chiếu ánh trăng. Nhưng đột nhiên, không gian như chùng xuống. Gió lặng, mặt nước dừng lại, và bà lão ngẩng đầu lên, đôi mắt trống rỗng giờ đây rực sáng bằng một thứ ánh sáng xanh kỳ quái, như có cả vũ trụ đang xoay chuyển bên trong.
Da bà bắt đầu nứt toác, từng vết nứt phun ra luồng ánh sáng cam đỏ rực, như thể ngọn lửa đang âm ỉ cháy từ bên trong cơ thể. Những nếp nhăn trên khuôn mặt bà không còn là dấu hiệu của tuổi tác, mà giờ đây giống những đường rãnh chảy nham nhở của dung nham. Miệng bà hé mở, không phải để nói, mà để tuôn ra một âm thanh sâu thẳm, như tiếng vọng từ lòng hồ, từng từ ngắt quãng kéo theo cảm giác nghẹt thở bao trùm xung quanh.
Lưng bà cong gập xuống, nhưng thay vì yếu ớt, cơ thể bà như đang phình to ra. Phần da lưng nứt tung, từ đó vươn lên những xúc tu ánh bạc, xoắn xuýt và trườn bò như đang tìm kiếm con mồi. Bộ quần áo cũ kỹ bốc cháy ngay lập tức, để lộ một làn da trong suốt và nhầy nhụa. Qua lớp da như thủy tinh, có thể nhìn thấy một cơn lốc nước cuộn trào bên trong, từng xoáy nước kéo theo bóng dáng của những sinh vật kỳ dị la hét trong cơn cuồng nộ.
Khi bà đứng thẳng dậy, thân hình đã cao vượt cả những hàng cây bên bờ hồ, đôi tay gầy guộc biến đổi thành những nhánh rễ gai góc, mỗi cử động khiến không khí xung quanh réo lên tiếng nứt gãy. Mặt bà không còn là khuôn mặt người nữa, mà đã biến thành một khối cầu thuỷ tinh khổng lồ, xoay chuyển chầm chậm trong khi rễ cây đang len lỏi khắp chung quanh nó, từng tia sáng từ nó lóe lên như những tiếng hét của các ngôi sao hấp hối.
Một tiếng "rắc" vang lên chói tai, và bà—không, sinh vật đó—bước xuống lòng hồ. Nước không làm ngập chìm nó; thay vào đó, nước bốc lên, xoáy tròn quanh cơ thể như đang cúng bái. Mỗi bước đi, bóng tối từ lòng hồ tràn lên mặt đất, kéo mọi vật vào một cơn ác mộng vô tận.
Hồ nước là nơi bạn phải đối mặt với thử thách đầu tiên: một sinh vật khổng lồ trồi lên từ mặt nước, thân hình của nó tựa như một khối dung nham đông đặc, phát ra ánh sáng đỏ cam âm ỉ, nhưng thay vì rắn chắc, làn da của nó luôn chảy nhỏ giọt như thạch lỏng, để lại những dòng sáng lập lòe rơi xuống hồ, lập tức hóa thành các sinh vật nhỏ bé bơi lội trong nước.
Phần đầu của sinh vật là một khối cầu thủy tinh khổng lồ, bên trong xoáy cuộn một viên pha lê nhỏ đang chuyển động chậm rãi, tựa như đôi mắt nhìn thấu mọi không gian. Từ phía sau đầu, một chuỗi xúc tu dài như những dòng suối vươn ra, mỗi xúc tu chạm tới đâu là không gian xung quanh biến dạng, những hình ảnh mơ hồ của quá khứ, tương lai hiện lên rồi tan biến ngay tức thì. Sinh vật này không kêu, nó gầm thét và sử dụng 2 bàn tay là những rễ cây khổng lồ quật mọi hướng. Thứ sinh vật này không đơn giản chỉ là một kẻ thù tự nhiên mà là một thử thách được tạo ra để ngăn cản bất kỳ ai muốn tiến vào sâu hơn trong rừng.
Sinh vật gầm lên, hàng chục xúc tu ánh bạc quăng tới. Bạn né sang một bên, lưỡi kiếm xé toạc một xúc tu, khiến nó rụng xuống như dòng nước bạc.
"Tấn công đầu nó!" Ank hét, trong khi xoay người đỡ một xúc tu lao tới bằng sức mạnh của riêng mình.
Bạn lao lên, ánh sáng từ thanh kiếm đủ để phá vỡ màn đêm. Một cú nhảy, một đường chém. Thanh kiếm đâm thẳng vào khối cầu thủy tinh trên đầu sinh vật, nhưng nó chỉ nứt ra, và trong một tích tắc con quái vật đã sử dùng bàn tay đầy rễ cây đó quật thẳng vào bạn.
Một cơn đau khủng khiếp lan ra khắp cơ thể bạn, lần đầu tiên bạn thấy sự sợ hãi, nhưng chính vào khoảnh khắc nguy hiểm nhất, khi bạn gần như cạn kiệt sức lực, chiếc rương tự động mở ra lần nữa. Từ bên trong, nó phóng ra một ánh sáng, biến thành một tấm khiên ánh bạc rực rỡ. Nhờ tấm khiên này, bạn chặn được đòn tấn công chí mạng và hạ gục con quái vật.
Tuy chiến thắng, nhưng ánh mắt Ank nhìn bạn trở nên lạnh lẽo hơn: "Ngươi đã dùng chiếc rương một lần. Lần tới, nó có thể không đơn giản như vậy đâu!"
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro