Chap 28:
Sáng hôm sau gần trưa tôi mới tỉnh dậy, mở mắt ra thì không nhìn thấy nàng đâu. Xung quanh vẫn còn những dấu vết của buổi đêm qua, tôi vào nhà vệ sinh đánh răng rửa mặt, rồi tống hết quần áo bẩn cùng ga trải giường vào máy giặt. Rồi tôi gọi cho nàng :
– A lô anh ạ.
– Uh, em đang ở đâu đấy ?
– Em đang ở trường, vừa mới kiểm tra xong
– Thế à ? thế ở đấy chờ anh tý rồi đi ăn nhé.
– Vâng, em ngồi chờ ở cổng ktx nhé – giọng nàng có vẻ rất vui.
Tôi thay quần áo rồi bắt xe ôm lên trường, qua cổng ktx thì thấy nàng đang ngồi nói chuyện với mấy đưa bạn cùng lớp. Thấy tôi đến nàng khẽ vẫy vẫy, rồi đứng dậy dắt xe. Tôi chạy đến đỡ cho nàng :
– Xe máy anh đâu mà lại đi xe ôm thế !
Xe anh để ở nhà, đi xe ôm lên còn đi với em chứ. Ai lại yêu nhau lại đi 2 người 2 xe
– Gì chứ ? ai là người yêu anh ?
– Không yêu mà đêm qua cứ năn nỉ người ta vậy à ?
– Gì ? ai năn nỉ chứ ? người đâu mà điêu ngoa vậy ?
Mặt nàng hồng lên vì xấu hổ, tôi làm mặt nghiêm túc :
– Thôi không đùa nữa, đi ăn rồi chiều anh còn đi học nữa. Anh đói quá rồi, chắc lại đêm qua quá sức
– Anh này, nói chuyện vô duyên quá.- vừa nói nàng vừa đấm vào lưng tôi.
Tôi phì cười, đưa nàng đi ăn. Chúng tôi vào một quán vỉa hè, vừa ăn vừa nói chuyện. Nhìn vẻ mặt vui vẻ, ánh mắt hạnh phúc của nàng, tôi thầm nghĩ sẽ cố gắng để không bao giờ làm nàng phải buồn, phải thất vọng vì tôi.
– Thế tý nữa anh đi học à ?
– Uh tý anh đi học rồi lên quán luôn. Chiều em làm gì không ?
– Em không, chắc tý em về nhà thôi. Chiều em nấu cơm, anh về ăn rồi hẵng lên quán.
– Thế cũng được, thôi đi đi, không anh muộn học mất.
Em đưa tôi qua trường rồi về nhà. Tôi lên lớp thì đã thấy lão Thuần đang ngồi hút thuốc ở hành lang.
– Anh lên rồi cơ à ?
– Uh tao cũng vừa lên đến đây.
Tôi lấy trong túi hắn bao thuốc, rồi kể chuyện tôi với Hoa cho lão biết. Nghe xong lão cười khằng khặc bảo :
– Thế đêm qua là hạ chày rồi chứ ?
Đm, lão này bựa thật, biết thế đéo kể nữa. Lão thấy tôi im lặng, lại cười lên khằng khặc rồi bảo :
– Cái Hoa nó tốt, lại hợp với mày, cố gắng mà giữ lấy nó.
– Vâng em biết rồi.
Ngồi mãi cũng hết tiết, lão Thuần hỏi tôi :
– Ra đằng sau uống nước chứ ?
– Thôi em đi về đây, cái Hoa nó nấu cơm ở nhà chờ. Anh qua nhà em ăn cơm luôn chứ
– Thôi, tao sang lại phá đám chúng mày. Tối lên quán không ?
– Có. Sao anh ?
– Không, lúc nào lên gọi anh. Uống chén rượu mừng mày có người yêu.
– Ok
Về đến nhà, vào bếp tôi thấy nàng đang đun nấu gì đó, vẻ khá tất bật. Tôi đến, ôm nàng từ phía sau, hôn lên má nàng. Nàng đẩy tôi ra rồi bảo :
– Đi tắm đi rồi còn ăn cơm, người hôi rình à.
Tôi cười hì hì rồi lên nhà đi tắm, xuống thì đã thấy nàng chuẩn bị cơm nước sẵn sàng. Vào bàn ăn cơm, chà, toàn món ngon. Tôi ăn tì tì, khen lấy khen để, nàng vẻ rất vui, chỉ cười rồi ngồi nhìn tôi ăn.
– Em không ăn à ?
– Em đang ăn đây.
– Cố mà ăn nhiều vào, không gầy quá là anh không lấy đâu đấy.
Nàng lại cười, vẻ mặt rạng ngời hạnh phúc. Ăn xong, tôi dọn dẹp cùng nàng rồi lấy xe lên quán.
– Anh về sớm nhé
– Uh anh biết rồi, ngủ sớm đi nhé, về anh gọi.
– Vâng, anh đi cẩn thận
Tôi lên quán, chẳng có khách mấy, gọi lão Thuần rồi 2 anh em đi làm đĩa chân gà với mấy chai bia. Hơn 11h tôi đi về.
Về đến nhà thì thấy đã tắt điện, nàng chắc cũng đã ngủ. Tôi mở cửa dắt xe vào, rồi nhẹ nhàng lên phòng. Bật công tắc điện lên đã thấy nàng đang cuộn tròn trên giường ở phòng tôi. Tôi nhẹ nhàng cởi hết quần áo, để lại mỗi cái quần xịp rồi trèo lên giường đi ngủ.
Ước gì trở lại ngày xưa
Ta về thăm lại ngày chưa biết gì
Cái thời bỏ túi viên bi
Đã cho em đấy, có khi lại đòi
Em và bè bạn và tôi
Mặt trăng có mắt, mặt trời có râu
Trẻ con, nào sá gì đâu
Trẻ con, đâu cũng là cầu sang chơi
Bây giờ thôi, lớn cả rồi
Thành em, thành bạn, thành tôi bây giờ
Cùng chung một tuổi ngây thơ
Nào ai có biết....ai ngờ....mai sau
Vui thì rộng, buồn thì sâu
Bàn chân đặt lại nhịp cầu đong đưa
Nối ngày nay với ngày xưa
Biết rồi lại nối với chưa biết gì
Hà Nội một ngày buồn !!!
Khoảng thời gian sau đó là một trong những khoảng thời gian đẹp nhất trong quãng thời sinh viên của tôi. Hàng ngày tôi và em đi học, trưa về ăn cơm rồi tối lên quán. Chúng tôi giống như một cặp vợ chồng son, chúng tôi làm tình với nhau bất kì lúc nào có thể, lúc nghỉ ngơi buổi trưa, hay những ngày đầu tuần quán vắng khách, chúng tôi quấn lấy nhau cả đêm. Những ngày đông khách, em lên quán giúp tôi, khi về chúng tôi lại quyện vào nhau, rồi cùng nhau chìm vào giấc ngủ một cách đầy thỏa mãn.
Khoảng 2 tuần sau ngày đầu tiên của chúng tôi thì bác osin lại lên HN. Từ đó việc hành sự của chúng tôi có khó khăn hơn, nàng quyết định lên quán làm cùng với tôi, chúng tôi chỉ về nhà ăn trưa và ăn tối. Còn buổi tối thì lên quán làm và ngủ luôn tại đó. Tôi cũng thuê người sửa lại phòng ngủ ở quán, cho nó đàng hoàng hơn, chứ không còn tạm bợ như trước. Từ đó chúng tôi gần như chỉ ăn ở nhà 2 bữa cơm và nghỉ trưa, còn đa phần là ở trên quán.
Thời gian đó em giúp đỡ tôi khá nhiều công việc ở trên quán, một số bạn làm ăn của tôi đã quen với việc nàng luôn xuất hiện bên cạnh tôi ở những buổi bàn bạc công việc hay những buổi tiệc tùng liên hoan của mấy anh em chiến hữu. Sự khôn khéo cũng như mềm mỏng hợp lý của nàng đã giúp tôi kiếm được khá nhiều vụ làm ăn béo bở. Thời điểm đó dưới sự đỡ đầu của lão Thuần, tôi bắt đầu việc buôn cả thuốc lá và rượu lậu từ Móng Cái lên Hà Nội. Tôi cũng bảo cậu Hải cho tôi chục thằng đàn em từ dưới nhà lên giúp tôi trông nom quán karaoke, còn phần lớn quân của lão Thuần cũng đã rút sang bên vũ trường. Lúc đó tôi gần như quyết định toàn bộ công việc làm ăn của quán, lão Thuần đã không can thiệp gì nữa ngoài việc cuối tháng lấy tiền. Việc làm ăn thuận lợi cùng với việc hàng tháng em và tôi vẫn được gia đình chu cấp tiền ăn học giúp chúng tôi sống khá thoải mái, không vướng phải nỗi lo tiền nong như đa phần sinh viên đi học lúc đó.
Chuyện tình cảm của chúng tôi ngoài lão Thuần ra thì không ai biết cả, chúng tôi muốn để khi cả 2 cùng ra trường mới cho cả 2 gia đình biết, hơn nữa, chúng tôi sợ nếu bây giờ nói ra, rất có thể bố em sẽ không cho em ở cùng tôi nữa mà lại tách em ra ngoài. Tôi và em cũng thống nhất như vậy.
Việc học trên trường của tôi cũng bình thường, cũng như đại đa số sinh viên trường tôi, cũng trượt, cũng thi lại một vài môn, rồi cũng có những đêm trắng chạy lụt đồ án. Làm ăn nhưng tôi vẫn không quá bỏ bê chuyện học hành, vì hồi đó tôi cũng xác định là đi học cho có cái nghề, nếu sau này có gì cũng không lo chết đói.
Cuộc sống của tôi cứ thế trôi đi. Cũng có lúc gặp khó khăn trong làm ăn, cũng có lúc phải lo chạy thầy để qua môn, rồi tôi và em cũng có đôi lúc giận hờn nhau, nhưng rồi mọi thứ cũng qua, cuộc sống vẫn tiếp diễn.
Hè năm thứ 3 đại học, tôi quyết định về nhà chơi một hai tuần, phần vì nàng cũng muốn về HP với ba nàng, tôi thì đã quen với cuộc sống có nàng bên cạnh, nên ở lại cũng buồn, phần nữa tôi cũng muốn về nhà chơi mấy hôm. Trước giờ tôi ít về nhà, vì cứ những dịp nghỉ lễ là quán đông khách, chẳng về được nên cũng muốn về mấy hôm. Mẹ tôi thấy tôi về bảo ở nhà nửa tháng thì vui lắm, hôm nào bữa cơm cũng như tiệc vây. Tôi cũng kể với mẹ chuyện làm ăn học hành, nhưng riêng chuyện giữa tôi và nàng thì tôi giấu nhẹm, chẳng nói câu nào.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro