Chap 29:

Sau khi về được khoảng 1 tuần, đang nằm vểnh râu ở nhà xem ti vi thì bỗng điện thoại reo, một thằng em gọi điện :
– Anh nghe đây rồi.
– Anh ơi hàng đi qua cây số 15 bị giữ lại rồi
– Đm, sao lại thế ? có thấy thông báo gì đâu ?
– Em không biết được, vừa bị liên ngành dừng xe, đang lập biên bản đây.
Việc tôi chuyển hàng từ Móng Cái về đã được làm luật từ trước, hơn nữa vài ba chuyến sẽ bị bắt một chuyến, chuyến bị bắt đó sẽ được thông báo trước. Lần này không thông báo gì mà đùng đùng bị bắt, tôi đang rất lo. Một phần là mất hàng, phần nữa rất có thể sẽ mất uy tín với khách. Tôi vội gọi cho cậu Hải :
– Gì đấy cu ?
– Cậu ạ, cậu xem thế nào hàng của cháu vừa bị giữ ở cây số 15 rồi. Mà đợt này có thấy thông báo gì đâu.
– Tin chính xác ko ?
– Chính xác, thằng cu đi trên xe vừa gọi cho cháu mà.
– Được rồi, mày lên nhà cậu luôn đi
Tôi phi lên nhà cậu Hải,lên thì đã thấy thằng Khải với lão Kul đang ngồi ở phòng khách rồi.
– Cháu chào cậu, tình hình thế nào rồi ạ ?
– Tao vừa gọi xuống dưới đấy rồi, có thằng dích nên bị tóm. Tao cũng đã gọi nhờ người thu xếp cho ra rồi, nhưng chắc phải vài ba hôm nữa.

– Thế này lỡ hết việc của cháu rồi.
– Thế thì gọi mà thu xếp đi, còn ngồi đấy làm đéo gì nữa.
Tôi gọi ngay cho lão Thuần, báo tình hình, rồi ngay trong chiều hôm đó, tôi bắt xe quay lên HN luôn.
Mẹ tôi về cũng có hỏi mấy câu, tôi đáp qua loa rồi vội vội vàng vàng ra bắt xe. Ngồi trên xe mà tôi nóng như ngồi trên đống lửa, chỉ mong lên HN sớm phút nào hay phút đó.
Mãi rồi cũng đến nơi, tôi vẫy taxi lên thẳng vũ trường của lão Thuần. Nhìn thấy hắn, tôi lại càng sốt ruột hơn khi nhìn thấy bộ mặt căng thẳng của lão.
– Sao rồi anh ?
– Đm, mấy mối quen sau khi nghe tin hàng của mình chậm trễ đã đồng loạt lấy hàng của mối khác rồi. Đéo biết là bọn nào mà giá rẻ hơn anh em mình, mà lại giao hàng luôn. Đm, tình hình này mất hết khách.
– Bọn đéo nào nhỉ, anh ko hỏi được à ? giá rẻ hơn thì chắc là nó phá giá rồi.
– Tao cũng đang hỏi đây, bây giờ chỉ ngồi chờ chứ làm đéo gì được.
Đang nói chuyện thì có điện thoại, Kul gọi :
– Vâng anh
– Tìm được thằng dích đểu mày rồi.
– Thằng nào anh ?
– Thằng Sơn " trố", mày nhớ không ?
– À, đm, thằng chó đấy à ? Anh có biết giờ nó đang ở đâu không ?
– Nó đang ở HN đấy. Tao với thằng Khải chuẩn bị lên đây, phải tìm bằng được thằng chó ấy
– Ok, lên gọi em.
Thằng Sơn " trố " là thằng ngày xưa cũng ở khu chỗ nhà tôi, ông già nó cũng làm ăn ở dưới đó nhưng một dạo thì bị bật bãi. Đội nhà nó và đội ông cậu tôi xưa cạnh tranh với nhau, nên tôi với nó đéo bao giờ nhìn mặt nhau. Không ngờ nó lại chơi mình
Tôi bảo lão Thuần tìm hiểu xem thằng nào vừa tranh mối hàng của bọn tôi, rồi đi về quán ngủ tý đợi Kul lên.
Đêm, đang ngồi uống trà đá với lão Thuần ở ngã tư Đại Cồ Việt thì Kul gọi, tôi bảo lão ra uống trà đá luôn. 15 phút sau thấy hắn đến, cùng Khải H và 2 thằng cu nữa. Sau màn chào hỏi thì thằng Khải cho biết là 2 cu em này biết chỗ Sơn "trố ". Tôi bảo :
– Nó bây giờ đang ở đâu ?
– Nhà nó thì ở XXX, nhưng bây giờ nó đang đi hát karaoke ở YYY.
– Thông tin có chắc không em ?
– Dạ chắc anh, em vừa hỏi được lúc trên xe thôi
Thấy Kul gật đầu, tôi giục cả bọn đi thẳng ra YYY tìm thằng chó đó. Tôi với lão Thuần một xe, không quên đảo qua quán đón thêm 3 thằng đàn em nữa. Tôi nhìn rõ lão Thuần lận vào cạp quần khẩu súng đen xì mà lần trước hắn đã rút ra. Xong xuôi, cả bọn đóng thẳng ra YYY.

Ra đến YYY thì nhận được tin là thằng Sơn "trố " đã trả phòng đi về rồi. Kul rút điện thoại ra gọi một hồi rồi vẫy vẫy tay :
– Lên xe đê, tao biết chỗ nó rồi.
Cả lũ lên xe, phi như bay theo hướng Kul chỉ. Lúc sau thấy thằng cu em nhoài người lên chỉ :
– Nó kia kìa anh, đi con Nouvo đó.
Sơn "trố" đang ngồi trên con Nouvo, lai một con bé nhìn khá ăn chơi đằng sau. Lão Thuần lập tức lao lên ép xe nó vào lề. Thằng chó lập tức chửi ầm lên :
– ĐM chúng mày đi cái kiểu gì thế ?
Chẳng nói chẳng rằng, ba thằng đàn em lập tức lao vào giã cho thằng kia một trận, con hàng đi cùng nó cứ gào lên :
– Này, này chúng mày làm gì đấy ? Có ai cứu với.
Khải H kéo con bé lại, bật con dao bấm gí vào cổ:
– ĐM mày im mồm lại, không là cái mặt mày không còn nguyên vẹn mà đi đong giai đâu.
Con bé mặt cắt không còn hạt máu, mồm lắp bắp :
– Vâng... vâng, em..em biết rồi ạ.
3 thằng em đập cho thằng Sơn trố một trận nhừ tử, xong Kul mới lại gần kéo cái mặt nó lên :
– Sơn trố, mày có nhận ra bọn tao không ?
Thằng Sơn trố ngẩng lên, nhìn thấy Kul liền bảo :
– Kul, tao mới mày chẳng lạ gì nhau, sao tự nhiên mày lại chơi tao như vậy ?
– Tại sao thì mày bảo biết lí do chứ ?
Tôi kéo Kul lại nói nhỏ :
– Anh ơi đi chỗ khác đã, ở đây giữa đường không tiện lắm.
Lúc này xung quanh chỗ bọn tôi đứng đã rất đông dân tình hiếu kì đứng xem. Lão Thuần đẩy Sơn trố và con hàng của nó lên ô tô, sai thằng đàn em đi xe của nó, cả bọn phóng ra ngoại thành. Đến một khu đất trống, bọn tôi dừng xe đẩy nó xuống. Sơn trố lúc này đã mềm mỏng đi nhiều hỏi Kul :
– Anh Kul, có chuyện gì mà anh đưa em ra tận đây vậy.
– Tao đưa mày ra đây, để hỏi mày về vụ xì đểu của mày với bọn công an về đợt đánh hàng của bọn tao vừa rồi, hơn nữa sau khi hàng của bọn tao đi giữ lại, đã có một thằng chó nào đã rất nhanh tay tranh mối hàng của bọn tao ở trên này.
– Dạ da, em có biết gì đâu anh. Chắc anh nhầm em với ai rồi.
– Mày chắc cũng biết tao không phải là thằng cứ ai nói gì cũng nghe. Thằng Kul này xưa nay lúc nào cũng nghe bằng cả 2 tai, tao khuyên thật mày nên nói ra, đừng để bọn tao bực.
Khải H đứng im nãy giờ, bất ngờ bảo :
– Anh lằng nhằng với nó làm đéo gì, để em cho nó mấy nhát chết bà nó đi,
Nói xong Khải H sấn sổ lại gần thằng Sơn, điệu bộ rất hung hãn. Tôi giữ Khải H lại đẩy ra đằng sau, rồi tiến lại gần Sơn trố, bảo :
– Sơn ạ, tao biết mày được thằng khác thuê dích đểu tao đợt vừa rồi. Tao nói thật, mày chẳng được lợi lộc gì từ nó đâu, thậm chí bây giờ mày có gọi chưa chắc nó đã nghe máy ấy chứ. Mày cứ nói xem nó là thằng nào, tao đảm bảo sẽ không ai biết chính mày đã nói cho bọn tao. Còn nếu mày không nói, đêm nay anh em tao không để mày yên đâu.
Sơn trố im lặng, mặt lộ rõ vẻ băn khoăn suy nghĩ. Đúng lúc đó, lão Thuần rút khẩu súng ngắn ra dí vào mặt Sơn trố :
– ĐMM, thằng nào ? NÓI.
Việc đối mặt với khẩu súng đen ngòm dí sát vào mặt đã lập tức đánh bay sự băn khoăn cuối cùng của Sơn trố :
– Dạ...da.... Em... nói. Em...em làm theo lệnh....lệnh của anh....anh Trung ạ.
Tôi và lão Thuần quay sang nhìn nhau, đm, vẫn là thằng chó ấy. Lần trước bọn tôi đã không thể chơi nó tới bến, lại còn bỏ qua vụ nó đánh lén làm tôi viện. Thế mà giờ nó vẫn còn ý định chơi bọn tôi.
Bọn tôi lên xe quay về quán karaoke. Về quán, tôi rót mỗi người một ly rượu gặp mặt. Sau cùng lão Thuần lên tiếng :
– Vụ này ở dưới nhà ông Kul thu xếp lấy hàng ra đi đã. Còn tôi sẽ tìm hiểu trên này xem thế nào. Thằng chó Trung ấy đéo biết lại tìm được cái ô nào rồi, chứ thằng đó làm gì có lực
– Tôi nghĩ lần này phải chơi nó tới bến đi, chứ lần trước như thế làm nó tưởng mình không dám chơi nó, càng nhờn với nó càng chết.
– Tôi cũng nghĩ thế, nhưng phải để xem ai đứng sau lưng nó đã, đôi khi vuốt mặt vẫn phải nể mũi mà.
Nghe Kul với lão Thuần nói một hồi, tôi bảo lão Thuần :
– Anh xem nếu dàn xếp được thì dàn xếp, chứ động vào đánh đấm bây giờ phức tạp lắm
– Thì ai chả biết như thế, thôi cứ để từ từ xem thế nào đã, nước đến đâu bắc cầu đến đấy vậy
Sau cùng bọn tôi thống nhất như vậy. Rồi mấy ông con giời bắt đầu mang rượu ra chén chú chén anh. Tôi được một lúc là đi ngủ, sau nghe bảo mấy lão ấy còn nhậu tới gần sáng mới thôi.
Sáng hôm sau tôi đang ở quán thì có điện thoại, là nàng.
– Uh em à.
– Anh đang làm gì đấy ? sao tối qua em gọi mãi cho anh không được ?
– Anh đang ở quán đây, tối qua anh Kul với thằng Khải lên chơi, mấy anh em ngồi uống rượu nên anh tắt máy. Có việc gì không em ?
– Dạ không, em hỏi xem anh đã lên HN chưa ? em nhớ anh quá.
– Uh thế lên đây đi, anh cũng nhớ em quá.
– Nhưng mới về mấy hôm lại đi thế ba lại nói
– Thế lên đây 1-2 hôm rồi lại về
– Thế chiều em lên, tối đón em ở Lương Yên nhé
– Uh, yêu em.
Nghĩ đến việc chiều nàng lên, tôi phấn chấn hơn hẳn, nhưng tôi đâu ngờ, đó lại là sai lầm lớn nhất của cả 2 đứa tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: